Chương 83: Bài kiểm tra để thành kiếm sĩ diệt quỷ

"Xin chào, cháu muốn đến khe núi sương mù, hai bác có thể chỉ đường cho cháu không ạ?"

"Muốn đến khe núi sương mù thì cháu phải đi qua dãy núi kia trước, tuy nhiên trời sắp tối rồi, cháu muốn đi tới đó mà lưng vẫn cõng túi đồ lớn như vậy thì nguy hiểm lắm."

"Dạ thôi, không sao đâu ạ. Cảm ơn hai bác đã chỉ đường ạ."

Nói xong Nezomu cõng Akiko bắt đầu đi tiếp, đi một đoạn đường cũng khá xa thì đột nhiên Nezomu ngửi thấy mùi máu, cùng với thoang thoảng mùi thối của xác chết, biết chuyện chẳng lành hắn vội vàng đi đường khác, hiện nay mục tiêu duy nhất của Nezomu là sống sót và tránh đụng độ nguy hiểm.

Thế nhưng có vẻ ông trời không phù hộ cho hắn, chỉ thấy từ xa một người kì lạ với hàm răng nhọn hoắt đang lao đến với tốc độ cực cao, vừa lao đến hắn vừa hét:

"Con người, chết!!!"

Nói xong ngay lập tức hắn sồ lên như một con thú dữ lao thẳng đến Nezomu, cũng may Nezomu đã kịp đẩy cái giỏ đeo Akiko ra chỗ khác còn bản thân thì rút con dao rừng ra và chém một phát bay đầu con quỷ, tuy nhiên bản thân Nezomu vẫn bị cơ thể con quỷ đè lên.

Mặc dù chém bay đầu tuy nhiên con quỷ vẫn còn sống, cơ thể nó vẫn cử động và không ngừng dùng móng vuốt sắc bén của mình cào về phía Nezomu, đột nhiên không biết Akiko chui ra từ trong cái giỏ từ lúc nào, chỉ thấy nàng sút một cái khiến cho cơ thể không đầu của con quỷ văng đi tận mấy chục mét, tiếp đó Nezomu hét lớn:

"Akiko, chị hãy giữ cơ thể hắn ở yên một chỗ nhé!!??"

Nghe vậy Akiko vẫn ngơ ngác không nói gì, tuy nhiên nàng vẫn nghe hiểu lời của Nezomu và đè cơ thể không đầu của con quỷ xuống, không đợi Nezomu kịp thở phào nhẹ nhõm thì ngay lập tức cái đầu của con quỷ mọc ra hai cái tay rồi lao đến cắn xé Nezomu, con quỷ hét lớn:

"Tại sao!!? Tại sao một con quỷ lại đi cùng với một con người."

Vừa nói con quỷ vừa há to miệng và cắn một phát ngập răng vào bắp chân Nezomu.

"Ahhhhh!!!......"

Nezomu hét lên đau đớn, tuy vậy hắn ngay lập tức cầm con dao rừng xiên cái đầu con quỷ xuống đất và banh cái mồm hôi thối toàn mùi máu, mùi xác chết của nó ra, có thể nói khi cả hàm răng con quỷ cắm ngập chân mình thì Nezomu cũng không biết dùng từ ngữ nào để có thể miêu tả lỗi đau này, hít một hơi sâu Nezomu dùng sức banh cái mồm có cả hai hàm răng đều nhọn hoắt, sắc bén như dao cạo của con quỷ khiến cho từng cái răng rút ra khỏi bắp chân hắn.

"Ahhhh!!......A..a...a....."

Quá đau đớn Nezomu không thể kìm được tiếng hét của mình, tuy nhiên miệng của con quỷ đang dần banh ra trước sức mạnh đáng kinh ngạc của Nezomu, chỉ thấy con quỷ hét lớn:

"Làm sao!!? Làm sao một tên nhân loại yếu đuối như ngươi lại có sức mạnh như vậy? Điều này bất khả thi.........""

Chưa kịp nói xong cả cái miệng của nó bị Nezomu dùng sức xé làm đôi, mát me be bét bắn tung toé lên mặt đất và cả chân của Nezomu, tuy nhiên con quỷ vẫn không chết được, chỉ thấy nó dùng ánh mắt sợ hãi pha lẫn tức giận nhìn chằm chằm Nezomu một cái rồi bỏ chạy.

Tuy nhiên làm gì có chuyện Nezomu có thể dễ dàng để nó đi, chỉ thấy hắn vơ vội con dao rừng ngay bên cạnh rồi túm tóc con quỷ hất nó lên trời và ném con dao găm thẳng đầu con quỷ vào thân cây gần đó, chưa hết Nezomu còn bồi thêm 4 mũi tên vào hai cánh tay mọc ở đầu của con quỷ để khiến nó không thể thoát ra được.

Xong việc Nezomu lết từng bước khó nhọc chạy về hướng của Akiko, dựa vào các giác quan Nezomu có thể cảm nhận được nàng đã không chế được cơ thể con quỷ, thấy thế Nezomu chạy đến chém đứt hết hai tay, hai chân của con quỷ rồi cùng Akiko ném cơ thể nó xuống dưới vực.

"GYAAAhhhhhh!!!.....AAhhhhh!!......."

Chỉ thấy con quỷ hét lên đầy đâu đớn và ngất đi, nhìn cảnh này Nezomu có thể xác nhận rằng mặc dù biến thành quỷ nhưng bọn chúng vẫn có cảm giác đau như thường, cảm nhận được con quỷ đã không còn sức phản kháng, thế là Nezomu ôm Akiko ngã sõng soài ra mặt đất và thở dốc.

Đối với Nezomu thì đây chính là trận chiến đầu tiên trong đời của hắn, trong lòng Nezomu vẫn còn cảm thấy sợ hãi, đối với một người như hắn thì mọi chuyện hắn trải qua từ nãy tới giờ gần như là điều không tưởng nổi, phải chăng chỉ có trong phim chuyện mà thôi, nhưng giờ đây chính bản thân Nezomu lại là người trải qua nó.

Mặc dù có khó khăn nhưng cuối cùng Nezomu vẫn thắng, tuy con quỷ này chỉ là một con quỷ cấp thấp, thậm chí nó còn không có huyết quỷ thuật, nhưng đây có lẽ là bước khởi đầu rất tốt rồi.

"Ahhh!!.....A..a....a!!!..........."

Hiện giờ Nezomu đang dùng thuốc sát khuẩn để bôi lên vết cắn của con quỷ, cái cảm giác đau sót từ vết thương vọt thẳng lên đầu Nezomu khiến hắn không thể hét lên đầy đau đớn, mặc dù khả năng hồi phục của hắn rất nhanh nhưng mà lên nhớ con quỷ đã ăn bao nhiêu xác người, miệng hắn đã chắc chắn chưa bao giờ đánh răng.

Chính vì thế Nezomu có thể khẳng định rằng có vô số vi khuẩn bên trong vết cắn của nó, nếu không bôi thuốc thì có lẽ biết đâu được Nezomu sẽ bị uốn ván ở vết thương thì sao, hắn cũng không muốn đã mù rồi lại còn bị cụt chân nữa.

Đang bôi thuốc thì bỗng nhiên Nezomu cảm nhận được có người đang tiến đến, mặc dù âm thanh cực kì nhỏ nhưng với thính giác của Nezomu thì nó vẫn có thể nghe được rất rõ dàng, thế là Nezomu vội vàng rút con dao rừng còn lại ra rồi đứng phắt dậy hét lớn:

"Ai!!! Mau ra đây, ta có thể cảm nhận được ngươi đang ở đây."

Chỉ thấy trong bóng tối vang lên một tiếng vỗ tay, từ trong đó có một người đeo mặt lạ Tengu từ từ đi ra, tiếp đó người đó nói:

"Tôi tên là Urokodaki Sankonji. Cậu chắc là người mà Giyuu giới thiệu cho tôi phải không?"

Nghe vậy Nezomu vội vàng cúi đầu xuống và nói:

"Cháu tên là Hikari Nezomu. Làm ơn!! Xin ngài hãy dạy cho cháu cách làm một kiếm sĩ diệt quỷ."

Nghe vậy Urokodaki trầm tư một lát, đột nhiên ông ta nhìn thấy Akiko đang ở cạnh Nezomu, ngay lập tức điều này khiến ông ta vô cùng bất ngờ, cảm nhận được sự bất ngờ trên mặt Urokodaki thì Nezomu vội nói:

"Đây là vợ của cháu, cô ấy tên là Suzuki Akiko, xin ngài đừng làm hại cô ấy, từ lúc hoá quỷ đến giờ cô ấy chưa làm hại ai bao giờ."

"Cậu......hai mắt của cậu.......bị mù có phải không"

Đang băn khoăn không biết làm sao thì đột nhiên Urokodaki nhận ra mắt của Nezomu không được bình thường, điều này làm ông ta vô cùng bất ngờ, phải biết vừa nãy Nezomu đã sử lý một con quỷ, trong khi đó hắn không hề nhìn được mà chỉ có thể dựa vào các giác quan khác để xác định vị trí và hình dạng của con quỷ mà thôi.

"Đúng vậy, cháu bị mù từ mấy năm trước, tuy nhiên thính giác và khứu giác của cháu rất tốt cho lên cháu vẫn có thể xác định vị trí của con quỷ và tấn công nó, chính vì thế không cần lo đâu ạ."

Nghe Nezomu giải thích xong Urokodaki cũng không nói nhiều, bởi lẽ hiện tại trong sát quỷ đội có một trụ cột cũng bị mù, đột nhiên Urokodaki nghiêm túc nói: "Nezomu, cậu sẽ làm gì khi vợ cậu ăn thịt người."

Nghe thấy Urokodaki hỏi thế Nezomu cũng lập tức đáp lại: "Mặc dù là quỷ nhưng mà Akiko vẫn còn ý thức của một con người, cô ấy ngửi thấy mùi máu cháu nhưng mà vẫn không ăn thịt cháu mặc dù lúc ý người cháu toàn máu."

Nói xong Nezomu im nặng và không nói gì nữa, không khí bắt đầu căng thẳng lên, mãi một lúc sau mặt trời mọc, ánh sáng bắt đầu chiếu vào con quỷ khiến nó bị thiêu đốt hoàn toàn và bị biến thành tro bụi thì đột nhiên Urokodaki cất tiếng phá vỡ bầu không khí này, chỉ thấy ông ấy nói:

"Vậy thì bây giờ cậu mà đuổi kịp tôi thì chúng ta sẽ tính đến chuyện cậu có đủ khả năng làm kiếm sĩ hay không."

Nói xong Urokodaki chạy về phía trước để lại Nezomu còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì, mất vài giây định thần lại Nezomu lập tức lấy cái giỏ mà Akiko đã vào trong sẵn rồi cõng lên và đuổi theo Urokodaki, cũng may là Nezomu sống quen với cảnh núi rừng cho lên chẳng mấy chốc hắn đã đuổi kịp Urokodaki.

Nhìn thấy Nezomu đuổi kịp mình thì Urokodaki cũng không ngạc nhiên cho lắm bởi lẽ vừa nãy chính Nezomu đã sử một con quỷ, mặc dù có sự giúp sức của Akiko nhưng không phủ nhận được việc Nezomu đã giết một con quỷ.

Chạy một lúc bọn hắn đã đến nhà của Urokodaki, tiếp đó ông ta ra hiệu cho Nezomu để Akiko vào nhà còn hắn thì đi theo ông ấy lên núi để làm bài kiểm tra tiếp theo, đỉnh núi sương mù dày đặc, càng lên cao sương mù càng dày hơn, một lúc sau bọn hắn đã trèo lên đỉnh núi, vừa lên đến đỉnh núi Urokodaki quay ra nhìn Nezomu và nói:

"Từ bây giờ cậu sẽ phải tự đi xuống, nhưng mà ta không đợi đến bình minh đâu cho lên hãy nhanh lên."

Nói xong Urokodaki hoà vào làn sương và biến mất, điều này có vẻ sẽ là một đòn tâm lý đối với người khác, tuy nhiên đối với một kẻ đã xem hết toàn bộ Kimetsu như Nezomu thì hắn có thể chắc chắn rằng đường xuống núi sẽ có vô số bẫy rập, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng mà nó sẽ làm chậm thời gian và khiến người dính bị thương nhẹ.

Kiểm tra vết thương bị cắn vừa nãy của con quỷ, Nezomu nhận ra nó đã hồi phục hoàn toàn và không để lại dù chỉ là một vết sẹo, điều này đối với hắn không phải là điều bất ngờ bởi lẽ Nezomu đã biết mình có khả năng này từ rất lâu rồi.

Sau khi Urokodaki biến mất trong làn sương mù dày đặc thì Nezomu vẫn đứng im một lát, không phải hắn không thể đuổi theo Urokodaki mà ngược lại, Nezomu có thể dễ dàng đuổi theo, có thể nói sương mù có dày bao nhiêu thì đối với người mù thì có cũng như không mà thôi, đặc biệt là đối với Nezomu.

Hiện giờ hắn đang đợi Urokodaki hoàn toàn biến mất trong "vùng cảm nhận" của bản thân để hắn có thể rèn luyện khả năng điều khiển thính giác và khứu giác của mình, dạo gần đây Nezomu đang có ý tưởng dùng âm thanh của các cơ bắp khi nó vận động cùng với âm thanh của tim đập làm một loại sóng âm giúp Nezomu dò đường.

Điều này đối với Nezomu vô cùng khả thi nhưng mà do bản thân hắn đã quen với âm thanh phát ra từ mỗi bước đi để dò đường rồi, nếu thay đổi thì cần một khoảng thời gian để thích ứng, chính vì thế có lẽ đây chính là một cơ hội tập luyện hoàn hảo của Nezomu.

Sau khi cảm nhận được Urokodaki ra khỏi "vùng cảm nhận" Nezomu bắt đầu cất bước đi, lần này khác với những lần khác hắn bước đi những bước nhẹ nhàng như lông vũ, chỉ là vừa bước được vài bước Nezomu đã bị đá vào một sợi dây thừng, ngay lập tức có vô số viên đá từ bên trái bay với tốc độ cực nhanh về hướng của Nezomu.

Tuy nhiên âm thanh những viên đá ma sát với không khí Nezomu có thể nghe thấy được, chính vì thế hắn đã lộn ngược về sau vài vòng để lé tránh, thế nhưng các cụ nói cấm sai "Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa", chỉ thấy Nezomu sa ngay vào một cái hố gần đó.

Sụt*.....Rầm!!!.....

"Au!!...."

Đập mạnh vào hố Nezomu kêu lên một tiếng, tuy cái hố không sâu lắm nhưng khi ngã xuống thì cảm giác đau vẫn phải có, mò mẫm một chút Nezomu bò lên trên miệng hố thì bất chợt hắn chạm ngay vào một sợi dây nhỏ, thế là một khúc gỗ không biết từ đâu xé gió lao đến, cũng may là Nezomu có thể nghe thấy âm thanh này cho lên hắn có thể dễ dàng tránh được.

Sau những pha suýt ăn cám của mình thì Nezomu bắt buộc phải nghiêm túc lên, chỉ thấy hắn im lặng lắng nghe âm thanh của cơ bắp, của tiếng tim đập trong lồng ngực, từ từ khung cảnh 3D dần dần hiện ra trong đầu Nezomu, giờ đây hắn có thể "nhìn" 360 độ không có góc chết.

Tiếp đó Nezomu bước từng bước chậm dãi nhưng rồi tốc độ của hắn bắt đầu tăng dần và cuối cùng Nezomu có thể chạy với tốc độ cao, giờ đây hắn đã có thể cảm nhận những cái bẫy và có thể tránh né toàn bộ chúng, hắn như hoá thân thành một cơn gió, chỉ chốc lát sau Nezomu đã xuống dưới chân núi trước ánh mắt tán thưởng của Urokodaki.

"Hikari Nezomu, chúc mừng cháu đã hoàn thành bài kiểm tra."