Chương 75: Sự tức giận của các cô vợ

Ngày hôm sau dư luận đang rất là xôn xao về chuyện Quang Minh thương hội huyết tẩy cả gia tộc của một thành viên cấp cao trong chính thương hội mình, khi mọi người còn chưa kịp tìm hiểu chuyện gì thì ngay lập tức Quang Minh thương hội tung ra một đoạn video đối thoại giữa Huy và Bạch Quân.

Tiếp đó Quang Minh thương hội lại tung ra tin tức Huy chính là con trai của Diễm My-người cầm lái cả một đế chế thương nghiệp trải rộng toàn đại lục, trong video có thể thấy rõ Huy đã bị Hoàng Nam phản bội và tiết lộ thông tin cho kẻ thù, điều này khiến Huy bị đấm thủng bụng, đương nhiên video đã qua chỉnh sửa cắt đi đoạn kể về chuyện Huy đặt cái kế ước cùng hạ độc cả gia tộc của Hoàng Nam.

Thấy cảnh này toàn bộ mọi người như bùng nổ, ai cũng cảm đồng ý với chuyện cả gia tộc Hoàng Nam bị diệt sạch, cũng đúng thôi, ai mà chả ghét kẻ phản bội, tuy nhiên vẫn còn một bộ phận người chú ý đến cảnh kẻ đấm thủng bụng Huy là một humangear, đây chính là thứ mà Quang Minh thương hội sản xuất.

Điều này thật tức cười, thứ mình tạo ra lại là thứ cắn trả lại chính mình, tuy nhiên tất cả bọn họ đâu có biết những điều này đều do Huy cố ý cả hết, cái video này vừa là bằng chứng cho chuyện Hoàng Nam phản bội hắn, nhưng mà nó cũng là một liều thuốc an thần cho mấy người cầm lái của những thế lực lớn, giờ đây có lẽ bọn họ đã hoàn toàn tin tưởng tính bảo mật của humangear, ngay cả người tạo ra mình còn giết vì đấy là lệnh của chủ nhân thì chắc chắn humangear sẽ không có chuyện phản bội và cung cấp thông tin tuyệt mật ra bên ngoài.

Bên ngoài sóng gió như vậy thì bên trong cũng sóng gió không kém, bây giờ thì Huy phải về nhà nhận tội đây này, sau khi cái video phát ra các cô vợ của hắn đã biết được chuyện hắn bị thương rất nặng, thế là chỉ trong vài giây ngắn ngủi Huy đã nhận được vô số tin nhắn của các nàng, nhưng điểm chung của các tin nhắn là gọi hắn về nhà ngay lập tức.

Vừa bước đến cửa Huy chỉ dám đứng nép một góc bên ngoài mà không dám vào, bỗng nhiên trong nhà phát ra một âm thanh máy móc:

"Kính chào chủ nhân về nhà."

Vâng cái thứ phát ra âm thanh không ai khác mà chính là Mon-trí tuệ nhân tạo quản gia của gia đình hắn, đúng là người đời nói không sai "không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu hơn bò", bên trong nhà các cô vợ mặt mũi nhìn vô cùng nghiêm nghị đang ngồi cùng nhau trên chiếc ghế sofa nghe thấy Mon chào mừng Huy về thì chỉ thấy My-người đứng đầu dàn hậu cung và cũng là mẹ của Huy lạnh giọng nói:

"Còn biết về à!? Không biết vào nhà hay là để tôi mời!"

Nghe vậy Huy gượng cười gãi đầu rồi đi vào, tiếp đó hắn đánh trống lảng:

"Hahaha, có chuyện gì mà mẹ yêu của con và các em nữa, có ai chọc giận các em à? Để anh đi xiên thằng đó cho, dám chọc giận mấy cô vợ yêu của anh, Hahaha...."

"Thằng đó đang trước mặt tôi đấy, xiên đi."

Chỉ thấy My lạnh lùng đáp lại, nhận thấy kế hoạch đánh trống lảng của mình đã thất bại Huy ngay lập tức teo nhỏ cơ thể rồi quỳ xuống và cúi đầu xin lỗi các cô vợ theo phong cách của người Nhật:

"Xin lỗi các chị xinh đẹp~~Bé sai rồi, hãy tha thứ cho bé đi~~, bé mới chỉ 15 tuổi thôi mà~~~"

Nhìn thấy Huy teo nhỏ cơ thể lại và dùng ánh mắt đáng yêu của một "đứa trẻ" 15 tuổi nhìn các nàng, điều này làm cho tình thương trong lòng của các nàng trỗi dậy, ánh mắt các nàng nhu hoà lại, bỗng nhiên My đại diện cho hội chị em đáp lại lời của Huy:

"Nói! Lý do tại sao bị thương mà không nói cho bọn tôi nghe, hay là anh hết yêu bọn tôi rồi. Anh có biết cái cảm giác của tụi tôi khi nhìn thấy cái video quay cảnh anh bị thương không?"

"Anh có biết lúc đấy trái tim không chỉ của tôi mà còn cả các chị em nó cứ như muốn ngừng lại không? Chẳng nhẽ anh không tin tưởng tụi tôi một chút nào hay sao? Chúng ta là gia đình mà!"

Nghe thấy những lời trách móc của My trong lòng Huy vô cùng đau đớn, hắn chỉ biết ú ớ đáp lại:

"AAnh sợ, mẹ và mọi người lo lắng lên_lên lúc ấy không nói ra. Với cả anh hồi phục nhanh lắm, con humangear vừa rút tay ra là bụng anh hồi phục hoàn toàn rồi, cho lên anh nghĩ chuyện này không to tát lắm."

"Không to tát lắm. Anh có biết nhìn phần bụng anh bị xuyên thủng, xung quanh còn chảy rất nhiều máu thì tôi sợ đến mức nào không? Cha anh bỏ anh và tôi đi rồi, chẳng nhẽ anh cũng muốn bỏ tôi đi sao?"

Trên khuôn mặt xinh đẹp của My bắt đầu xuất hiện những giọt nước mắt, khuôn mặt nàng hiện giờ vô cùng đau khổ, hai mắt đỏ hoe, đôi môi mím lại để không khóc thành tiếng, thấy cảnh này Huy vội vàng ôm cơ chặt thể khảnh mảnh của My vào lòng, vừa ôm Huy vừa nói:

"Không bao giờ có chuyện anh bỏ em, My à. Em vừa là vợ vừa là mẹ của anh, làm sao anh có thể sống nếu thiếu em được."

Ngồi một bên các cô vợ của Huy cũng tiến lại gần và ôm My để an ủi nàng, cảm nhận được hơi ấm của con trai cùng với các chị em ủa mình My đã không thể kìm nén nổi hai hàng nước mắt, nàng khóc oà lên như một đứa trẻ, hai tay nàng nắm lại và không ngừng đấm ngực Huy như để phát tiết nỗi uất ức trong lòng mình.

Hu hu hu.......

Một bên ôm My vào lòng sống mũi của Huy cũng cay cay, hắn biết My chịu quá nhiều đau khổ rồi, My không nói ra nhưng Huy biết rằng sâu bên trong nàng vẫn luôn kìm nén sự yếu đuối của mình, từ một người vợ trẻ nàng đã phải gồng gánh để cả cái thương hội phát triển là đã đủ hiểu ra nàng phải chịu đựng rất nhiều rồi, nàng đã luôn phải chịu đựng sự dòm ngó, gièm pha, khinh bỉ và còn nhiều thứ khác nữa từ không chỉ một mà là rất nhiều người, lúc đó đâu có ai hiểu và sẻ chia cùng nàng.

Chồng mất sớm bây giờ tự nhiên lại nhìn thấy cảnh con của mình bị thương nhìn vô cùng nghiêm trọng thì trong lòng nàng lại dấy lên lỗi sợ, nàng sợ rằng người mình yêu thương nhất lại rời bỏ mình mà đi, nàng sợ rằng mỗi buổi sáng nàng lại phải nằm một mình trong căn phòng lạnh tanh không có một chút hơi ấm nào cả, nàng sợ lắm chứ, thế lên điều này cũng lý giải tại sao nàng lại tức giận đến vậy.

Vừa ôm My, Huy vừa thì thầm vào tai của nàng: "My à, anh xin lỗi, anh xin lỗi, hãy tha thứ cho anh."

Hiện giờ Huy chỉ biết nói như thế, hắn không còn vốn từ nào để có thể nói ra một lời xin lỗi hoa mĩ hơn, tuy nhiên My cũng chỉ cần câu nói này của hắn, nàng gật đầu nhẹ một cái và nói tiếp:

"Tạm tha cho anh, lần sau đừng có như thế nữa biết không? Dù anh có hồi phục nhanh đến đâu, dù anh có bất tử đi chăng nữa thì đừng có làm chuyện như vậy, đừng làm tim em đau một lần nào nữa. Em đã chịu đựng quá đủ rồi. Nếu sau này có bị thương thì hãy về với em cùng với các chị em khác, đừng dấu giếm, chúng ta là gia đình mà."

"Được rồi, chuyện này đến đây là kết thúc, tuy nhiên hình phạt là không thể tránh khỏi, phạt anh không được chạm vào em và các chị em khác trong vòng 1 tuần, nghe chưa?"

Nghe My nói xong câu cuối thì Huy chỉ biết đứng như trời chồng, tiếp đó hắn hét lớn:

"K_Không!!!............Làm ơn thương sót anh đi mà mẹ yêu. Hôn hôn cái."

Thấy Huy chuẩn bị hôn mình My lập tức né ra một bên rồi cười lạnh đáp lại: "Haha, nghĩ hay quá ha, phạt là phạt, miễn bàn."

Nói xong My kéo theo các chị em của mình đi đến giới vực chỉ để lại mình Huy vẫn còn đang đứng ngơ ngác, trong đầu hắn còn văng vẳng câu nói của My: "Phạt anh không được chạm vào em và các chị em khác trong vòng 1 tuần", "phạt là phạt, miễn bàn"...............

---------------------------------------------------------------

Trong căn phòng to lớn nọ có tầm khoảng 6 vị yêu tộc đang ngồi bàn luận, bỗng nhiên một người nhìn trông có vẻ già dặn nhất nói:

"Các trưởng lão đã biết vì giết thiếu gia của Quang Minh thương hội mà tộc trưởng của chúng ta đã hy sinh gần 20 thành viên nòng cốt trong gia tộc, bây giờ ta triệu tập mọi người lại đây để bàn xem có lên bãi bỏ chức vụ tộc trưởng của Bạch Quân đi không."

Nghe vậy Tam trưởng lão bỗng nhiên đứng lên nói:

"Đại trưởng lão, không cần nói nhiều, ta đề nghị bãi bỏ chức vụ tộc trưởng của Bạch Quân, vì sự ngu dốt của hắn mà cháu ta bị giết."

Ngũ trưởng lão bên cạnh cũng gật đầu đồng ý, tuy nhiên hắn ta vẫn vỗ vai người bên cạnh an ủi nói:

"Tam trưởng lão cứ bình tĩnh, ta tuy cũng đồng ý với ý kiến của ngài nhưng mà tên Bạch Quân có chỗ dựa, bây giờ chúng ta cần loại bỏ chỗ dựa của hắn thì mới hạ được hắn."

Nghe ngũ trưởng lão nói vậy tam trưởng lão cũng từ từ bĩnh tĩnh lại và ngồi xuống, bỗng lục trưởng lão nói:

"Người chống lưng cho Bạch Quân là một ma trận sư cấp 10, chúng ta không lên vọng động."

Nghe thấy lục trưởng lão nói ra thân phận của kẻ chống lưng cho Bạch Quân thì mọi người ai cũng hít một hơi lạnh và thầm nghĩ: "May mà chúng ta chưa vọng động nếu không thì xác còn nguyên vẹn hay không cũng không biết nữa."

Tiếp đó lục trưởng lão lại nói: "Tuy nhiên ta biết được một tin tức khác nữa, Bạch Quân vì nhờ vị này giúp đỡ mà đã để cả vợ và con gái hầu hạ vị này."

Nghe vậy mặt tất cả trưởng lão đen lại, bọn hắn là hổ yêu chứ không phải trâu hay bò yêu đâu mà cần một cặp sừng trên đầu làm gì, mà cũng phải công nhận tên Bạch Quân hay thật, vợ con đều bị đ-t ngay bên cạnh mà hắn ta vẫn thản nhiên như không có chuyện gì được, à mà thì ra đây là lý do tại sao đợt trước mà tên Bạch Quân tự nhiên muốn chuyển nhà cách nội viện một đoạn.

Tứ trưởng lão là người nóng nảy nhất đập bàn nói: "Hắn ta không xứng đáng làm tộc trưởng, người ngoài mà biết tộc trưởng tộc Bạch Hổ bị người ta cắm sừng thì gia tộc chúng ta không còn mặt mũi mà nhìn thiên hạ mất."

Nghe vậy thì tất cả các trưởng lão đều gật đầu đồng ý, tuy nhiên đồng ý là thế nhưng mà họ vẫn chưa có cách loại bỏ sự trợ giúp của vị kia đối với Bạch Quân, khi tất cả đang vò đầu suy nghĩ thì nhị trưởng lão im lặng suốt từ nãy đến giờ nói:

"Bạch Quân cho vợ và con gái hầu hạ vị kia để nhờ vị kia giúp đỡ chứng tỏ vị kia rất thích nữ sắc. Chúng ta chỉ cần tìm một mỹ nữ phải thật xinh đẹp về dâng cho vị kia cộng với cả tặng thêm một chút sản vật quý hiếm thì chắc chắn vị kia sẽ đồng ý thôi."

Nghe vậy tất cả các trưởng lão đều cảm thấy ý kiến này khả thi, thế là sau buổi họp tất cả bọn họ đều phát động nhân lực để cùng đi tìm kiếm một thiếu nữ sinh đẹp trong gia tộc và ngay cả ngoài gia tộc đều tìm kiếm hết một lượt, khi tất cả đều đang đau đầu tìm kiếm thì bỗng nhiên bọn họ tự nhiên nhìn thấy được có một đám đông đang bu kín để xem cái gì, thế là đại trưởng lão túm một thanh niên gần đó lại và hỏi chuyện:

"Chuyện gì vậy cậu nhóc?"

Nhìn thấy một đám lão già đang hỏi mình cậu thanh niên vội vàng đáp lại:

"Có một gia đình tộc miêu yêu muốn bán con gái của mình để làm người hầu cho người khác", nghe vậy các trưởng lão cũng không quan tâm cho lắm tuy nhiên khi cậu thanh niên kia nói tiếp thì đã khơi dậy lòng hiếu kì của mấy lão già này:

"Mà cô gái này xinh đẹp cực kì luôn, da trắng, mắt hồng, tóc nâu, mặt học sinh thân hình phụ huynh, chỉ nhìn thôi mà tôi chảy hết cả nước miếng đây này."

Thế là sáu lão già vội vàng chen vào bên trong đám đông, nhìn thấy điều này cậu thanh niên hơi bất ngờ và thầm nghĩ: "Trẻ không chơi, già đú đởn đây mà, haiz~~.....Tội lỗi, tội lỗi", nghĩ thế nhưng thanh niên vẫn cố chen vào bên trong, biết đâu hắn may mắn mua được cô gái đó thì sao, hắn thề với khuôn mặt của cô gái đó thì chẳng có thằng điên nào mua về làm người hầu cả, chắc chắn 100 thằng mua thì chỉ có một thằng chỉ mua về làm người hầu thôi, mà thằng đó chắc chắn 100% là xăng pha nhớt, hai phai, còn đâu thì cứ là đàn ông thì chỉ có thể là mua về làm vợ, thề luôn.

Về phần mấy lão già thì sau khi vừa chen vào bên trong đám người xong mấy lão ngay lập tức bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp thánh khiết của cô gái, nhìn cô gái này mà không hiểu sao trong lòng mấy lão lại nảy ra ý nghĩ "hay là mình mua cô bé về để làm vợ bé nhỉ, nhìn nàng đẹp quá", cũng may là do mấy lão này cũng là kẻ già đời, tuy nhiên phải mất một lát sau đám trưởng lão này mới hết mất tập trung, chỉ thấy trên mặt bọn họ ai cũng hiện lên vẻ khiếp sợ cùng vui mừng.

Cô gái này chắc chắn sẽ làm vị đại nhân kia đồng ý giúp đỡ bọn hắn, nếu mà nàng còn không làm được thì có lẽ cả cái Bạch Hổ thành này cũng không có ai làm được, thế là mấy lão già bỏ ra một số tiền lớn để mua cô gái về trước ánh mắt khinh bỉ của mọi người, mặc dù ức chế lắm nhưng do vì việc lớn cho lên mấy lão già đành phải ngậm ngùi chấp nhận những ánh mắt dè bỉu của đám người.

"Cô gái, cháu tên là gì?"

Đưa cô gái về gia tộc xong thì đại trưởng lão cố gắng dùng khuôn mặt hiền từ nhất của mình để hỏi tên của cô gái, tuy nhiên có vẻ điều này đã phản dame bởi vì hiện tại nhìn mặt lão nhăn như đít khỉ vậy, cô gái im lặng cúi đầu và không dám trả lời gì cả, thấy thế mấy tên trưởng lão còn lại trong lòng nóng như lửa đốt, bọn hắn phải nhờ nàng để vị kia giúp đỡ, nếu mà bây giờ mắng chửi nàng thì nếu mà đến lúc nàng mách vị kia thì bọn hắn chỉ có nước đường chết.

Thế là mấy lão già vội vàng trấn an cô gái, nhị trưởng lão nói trước:

"Đừng sợ, đừng sợ, bọn ta mua cháu về không phải để làm người hầu đâu, bọn ta muốn nhận cháu làm cháu gái đó."

Nghe vậy các trưởng lão khác cũng gật đầu liên tục như giã cối và đáp:

"Đúng! Đúng! Bọn ta muốn nhận cháu làm cháu gái đó mà, không phải sợ đâu cháu."

"C_Ch_Cháu tên là Minh Hằng, năm nay cháu 14 tuổi."

Khi cả đám lão già đang cố trấn an cô gái thì bỗng nhiên có một giọng nói rụt rè đáp lại, nghe thấy thế mấy lão già vui mừng hớn hở như mấy đứa trẻ được cho kẹo, chỉ thấy tam trưởng lão cười tươi như hoa và đưa cho Hằng một cái kẹo mút, tiếp đó lão ta nói:

"Cho cháu kẹo này, hàng Quang Minh chất lượng cao đó cháu, ăn ngon lắm."

Thấy thế Hằng liếm nhẹ môi một chút nhìn trông có vẻ thèm muốn, tuy vậy nhưng nàng vẫn không dám cầm lấy cây kẹo bởi vì nàng biết thứ này rất quý giá đối với một đứa nghèo như nàng, chỉ khi tam trưởng lão bóc ra và dúi vào tay nàng thì Hằng mới dám rụt rè cầm lấy và liếm thử một chút.

Khi đầu lưỡi nàng chạm nhẹ vào cây kẹo một phát thì vị ngọt ngào đã ngay lập tức truyền thẳng lên não của nàng, thế là gần như ngay lập tức Hằng ngậm lấy cây kẹo và cảm nhận hương vị tươi mát của hoa quả bên trong, hai mắt nàng híp lại nhìn trông vô cùng tận hưởng, thấy cảnh này mấy lão già trong lòng cũng cảm thấy hơi tội lỗi khi để một cô gái đáng yêu như này làm cống phẩm để nịnh nọt vị kia.

Thế là mấy lão chụm đầu vào một góc và bàn chuyện, đại trưởng lão nói trước:

"Chúng ta lên đổi kế hoạch thôi, mấy ông thấy thế nào?"

Nghe vậy tam trưởng lão cũng đồng tình và đáp: "Chúng ta có lẽ không lên để Hằng làm cống phẩm để dâng lên vị kia được. Ta thấy tội lỗi lắm."

Có lẽ bởi vì cháu mất cho lên ngũ trưởng lão cũng không muốn một cô bé vì kế hoạch của mình mà làm vật hy sinh, nghe thấy tam trưởng lão nói vậy mọi người cũng gật đầu đồng tình, tiếp đó nhị trưởng lão nói:

"Thế thì còn vị kia thì tính sao?"

Nghe vậy mấy lão trưởng lão chỉ biết im lặng và không nói gì, thấy thế nhị trưởng lão đề ra kế sách của mình:

"Ta thấy bây giờ điều cần thiết là xem tính cách của vị kia như thế nào, nếu là người đàn ông tốt thì chúng ta cứ theo kể hoạch cũ, còn nếu mà không phải người đàn ông tốt thì kiếm người khác thế chỗ là được rồi, đằng nào thì sống đến cái tuổi này rồi thì trong chúng ta làm gì còn có ai có thứ được gọi là lòng tốt chứ."

____________(chương sau sẽ có hế hế hế :D)_______________