Tần quốc, thôn nhỏ giờ đây cảnh tượng trở nên thật náo động, kỳ lạ. Không phải ngày lễ gì, cũng chưa đến mùa thu hoạch vậy mà hàng chục, trăm người tụ tập cùng nhau hớt hải chạy thi. Lạ kỳ hơn nữa mỗi bọn họ trên tay bọn họ đều là rổ,rá,nồi, niêu, xong, chảo… người ít thì một cái, nhiều thì ba bốn cái, có người còn tham lam đến mức trên đầu đội một cái chum, hai tay cầm 4 cái rổ tre, miệng ngậm thêm một cái gáo dừa đôi chân không quên ra sức giống như đang ở cuộc thi chạy vậy
Sở dĩ có cảnh tượng lạ kì đến vậy đều tại bởi A Ngốc, A Ngốc nhìn thấy châu chấu lập tức vừa chạy về vừa hét lớn cơ hồ là khiến cho cả làng đều nghe thấy. Bọn họ cũng giống lão Tự, ban đầu bán tín bán nghi, đừng nói là ở cánh đồng mà sâu xung quanh đó bọn họ đã nhiều lần tìm kiếm rồi còn chẳng thấy đến một con châu chấu nào. Chỉ đến khi nhìn thấy 4 người bọn hắn hớt hải cầm theo đồ nghề chạy ra cánh đồng, mới khiến thôn dân trở theo đó, hớt hải, vội vàng lấy đồ mà chạy ra đồng.
- ‘Thật sự, A Ngốc thật sự thấy có rất nhiều châu chấu’
Nghe được A Ngốc lời nói thành thật càng khiến cho nhóm thôn dân chân càng ra sức tăng tốc hơn, sợ rằng nếu chậm chân thì đến cái nịt cũng không còn. Phải biết châu chấu ở Tần quốc giờ đây có thể coi là trân phẩm, khan hiếm. Giá tiền một cân châu chấu giờ đây đạt đến 30 không 35 lượng bạc một cân rồi, so với bào ngư, vi cá chính là có phần còn đắt hơn. Không chỉ vậy châu chấu còn chính là món ăn ưa thích của thánh thượng, giờ đây cũng trở thành món ăn thường xuyên xuất hiện trong những bữa tiệc của các gia tộc lớn để thể hiện độ giàu có của họ. Còn có tin đồn rằng, ở trong cung châu chấu còn chính là thứ tiền tệ thứ hai, có thể dùng để nhờ vả hay gọi đơn giản là mua chuộc một vài quan lại hoặc chức quan. Nếu là bình thường những tin đồn như vậy đều sẽ bị nhanh chóng dọn dẹp, kẻ tung tin đồn cũng sẽ bị xử lý thích đáng. Nhưng hình bộ dù có điều tra thế nào, cũng không thể nào ngờ được kẻ tung tin đồn lại chính là Vương Lâm, thánh thượng của bọn họ
Chấu chấu nhỏ nhìn thấy số đông nhân loại chạy đến, làm nó không khỏi vui mừng, còn gì thích thú hơn nhìn một gương mặt sợ hãi hơn việc ngắm nhìn hàng chục, hàng trăm gương mặt sợ hãi. Châu chấu nhỏ xông tới, dường như đám đông nhân loại đã nhận ra chúng nó, châu chấu nhỏ háo hức mong chờ vẻ mặt sợ hãi xuất hiện
-‘Là thật, rất nhiều châu chấu. Lão tử, lão tử giàu rồi’Lão Tự vui sướng hét lên
-‘Là châu chấu, phát tài rồi, thật sự phát tài rồi’Âm thanh thôn dân vui sướng hét lên, vẻ mặt tham lam vui sướng mà lao nhanh đến
Không đúng, mặc dù châu chấu nhỏ có thể nghe thấy tiếng hét nhưng âm thanh dường như không đúng, so với những nơi trước đây mà nó đi qua hoàn toàn là không đúng. Không chỉ vậy nét mặt đó đâu phải là kinh hoàng, sợ hãi. Châu chấu nhỏ cảm thấy không ổn, lập tức kêu lên muốn rút lui:’Ru Ru(phiên dịch:Không ổn, anh em rút). Nhưng đã quá muộn, số đông chúng nó bay đến làm sao có thể dừng lại kịp.
-‘Phập’’Phụ thân, được rồi A Ngốc bắt được châu chấu rồi’A Ngốc vui vẻ kêu lên, châu chấu nhỏ theo đó dẫn đầu cũng đã bị A Ngốc bắt lại
Hoàng cung chính là nơi đế vương sinh sống, bởi vậy sự xa hoa, to lớn của nó trong quốc gia đó chính là không có gì sáng bằng. Bằng quốc hoàng cung cũng là vậy, xa hoa, hào nhoáng lộng lẫy so với hoàng cung Tần quốc còn lớn hơn nhiều. Nhắc đến hoàng cung, hiển nhiên không thể không nhắc đến hậu cung nơi mà các phi tần sinh sống
Băng Thái Cung là kẻ hám sắc, phi tần hắn giờ đây có không dưới trăm người. Bởi vậy hoàng cung Bằng quốc có không ít chỗ chính là tẩm cung, nơi ở của các phi tần. Mỗi phi tần cũng phân ra các cấp bậc khác nhau, bởi vậy chỗ ở cũng chính là khác nhau. Nơi ở càng gần hoàng đế đồng nghĩa là phi tần đó càng được sủng ái, vị trí cùng quyền lực của phi tần đó cũng lớn hơn. Ngược lại thì có thể nói rằng, phi tần nào càng cách xa hoàng đế cũng chính là sủng ái, địa vị cùng quyền lực đều thấp hơn
Tiếu Hà cung một nơi nằm không xa không gần, từ ngoài cổng tiến vào giờ đây có thể nghe được âm thanh nữ nhân cãi nhau
-Như Hoa chỉ tay vào đĩa thức ăn trên bàn, nét mặt tức giận hướng tới cung nữ trước mặt lớn tiếng quát:’Các ngươi, các ngươi là có ý gì đây’
-Đối với Như Hoa tức giận cung nữ đắc ý, giọng điệu khinh thường nhàn nhạt đáp:’Còn gì nữa, là thức ăn hôm nay chứ sao. Nếu không muốn ăn cũng không sao, chỉ là đĩa thức ăn đó là do chính bệ hạ sai ta mang đến cho hoàng hậu nương nương đó nha’
-‘Là bệ hạ’Nghe được là do bệ hạ sai nàng đem đến Như Hoa giọng nói trở nên nhỏ hơn, nhưng cuối cùng nàng vẫn cảm thấy bất công mà lên tiếng:’Không được, nếu vậy, đã như vậy, ta sẽ đến tìm Uyển Nhi công chúa. Nhờ người nói chuyện với bệ hạ’
Dứt lời Như Hoa xoay người muốn rời đi, liền có tiếng nói nhẹ nhàng vang lên, dừng nàng lại
-Lạc Băng Băng :‘Như Hoa không cần làm phiền đến Uyển Nhi’ sau đó lại hướng đến cung nữ nói’Phiền ngươi trở về nói với bệ hạ, thần thiếp cảm tạ ý tốt của người'
Nghe được âm thanh nhẹ nhàng vang lên, ánh mắt của cung nữ liền bị hấp dẫn vô thức nhìn đến nữ nhân phát ra âm thanh. Nữ tử ngồi giữa hai nữ, mạo tự tiên thiên, lông mày dài mảnh giống như lá liễu, đôi mắt phượng sáng rõ mang theo màu lam tựa như ngọc thạch. Nàng sở hữu sống mũi cao xinh đẹp, đôi môi anh đào như nhụy hoa nở rộ, mặt như phù dung lại mang theo đoan trang ôn hòa, làn da trắng nõn như sữa, bộ ngực căng tràn, tư thái uyển chuyển, khoác trên mình bộ váy dài màu lam càng khiến nàng trở nên xinh đẹp, khí chất tựa như tiên nữ giáng trần làm cho cung nữ lúc trước lớn tiếng cũng không khỏi cảm thấy ghen tỵ.
Nàng chính không phải ai khác chính là chủ nhân hiện tại của Tiêu Hà cung, đệ nhất mỹ nhân cũng đồng thời là đương kim hoàng hậu Bằng quốc Lạc Băng Băng
Cung nữ lần đầu tiên chiêm ngưỡng nàng dung mạo có chút thất thần, cùng ghen tỵ, nữ nhân này so với nàng chủ nhân vậy mà còn xinh đẹp hơn. Là hoàng hậu còn sở hữu vẻ đẹp mê người vậy mà nàng vẫn phải ở Tiếu Hà cung này điều đó càng xác thực tin đồn mà nàng lúc trước nghe được, khiến cho cung nữ càng trở nên đắc ý, ngạo mạn mà đáp
-‘Nương nương yên tâm, nô tỳ sẽ về nói lại với Ngư Yêu quý phi, để tối nay quý phi có thể chuyển lời đến bệ hạ’
-‘Ngươi’Như Ý tức giận
Như Ý cảm nhận được ý vị khiêu khích của cung nữ, tức giận lần nữa muốn lên tiếng nhưng liền đã bị Lạc Băng Băng cản lại. Cung nữ nhìn thấy như vậy cũng hơi sợ hãi, dứt lời không thèm hành lễ liền quay người rời đi
Nhìn cung nữ đã rời khỏi Lạc Băng Băng ánh mắt hướng đến trên bàn ăn, nàng ánh mắt không còn như trước mà trở nên có chút buồn bã ưu sâu
-Nhìn thấy nương nương động tác Như Hoa vội vàng lên tiếng:’Nương nương người thật sự định ăn thứ đó sao’
-Lạc Băng Băng giọng nói yếu ớt:’Bệ hạ đã sai người đem đến, ta sao có thể từ chối ý tốt của người được. Không chỉ vậy người dân Bằng quốc cũng ăn thứ này, ta ăn cũng là điều bình thường thôi’
Dứt lời nàng đưa tay gắp tới đĩa châu chấu trước mắt, ánh mắt có phần do dự xong cuối cùng vẫn là ăn tới
-‘Oẹ’
-Như Ý vội vàng, giọng nói lo lắng:’Nương nương, người có sao. Mau mau gọi thái y’
-‘Không, ta ổn, không cần gọi thái y đâu’Lạc Băng Băng yếu ớt lên tiếng
Mặc dù đã cố gắng để ăn đĩa thức ăn kia, nhưng cảm giác cùng mùi vị ghê tởm khiến nàng không cách nào nuốt xuống được, chỉ có thể tống ra bên ngoài.
Nạn châu chấu lần xảy ra hoàn toàn bất ngờ, cùng với quy mô còn lớn hơn lúc trước, khiến Bằng quốc vốn suy yếu lập tức chìm trong khủng hoảng.
Bằng quốc đại điện, Bằng Thái Cung âm thanh tức giận không ngừng vang lên
-‘Tại sao, tại sao Tần quốc có thể làm được còn các ngươi thì không. Các ngươi chẳng lẽ là cố tình chống đối trẫm’Bằng Thái Cung
-‘Mong bệ hạ thứ tội, chỉ là thứ đó thật sự quá khó để ăn ’Viên quan sợ hãi, vội vàng quỳ xuống
-‘Vậy ngươi nói ta nghe tại sao Tần quốc có thể làm được?’Bằng Thái Cung tức giận truy hỏi
-‘Bẩm bệ hạ, dường như, dường như bọn họ có thể tìm ra cách nấu món châu chấu, bởi vậy mới, mới, mới có thể ăn được’Tên quan run rẩy lên tiếng
Bằng Thái Cung giống như ngồi trên đống lửa, Bằng quốc đang chiến tranh với Tần quốc, vậy mà lại còn nạn châu chấu xảy ra.
Dù cho hắn đã huy động tới cả cao thủ trong cung, cùng với cấm vệ quân xuất cung để tiêu diệt lũ châu chấu nhưng gần như là không tác dụng.
Bằng Thái Cung lúc trước cười nhạo Tần quốc mọi rợ, giờ đây cũng phải học theo bọn hắn ra thánh chỉ toàn dân ăn châu chấu, nhưng cơ hồ cũng không hề có tác dụng
Nhìn Tần quốc vậy mà có thể dễ dàng khống chế nạn châu chấu như vậy, khiến hắn không khỏi tức giận