Chương 18: Thăng Cấp

- ‘Quốc lực:533260, khí vận:145, cảnh giới: hậu thiên ngũ trọng, thọ mệnh: 1 năm 160 ngày’

‘Thiên thơ’ được lưu truyền khiến cho trên dưới Tần quốc đều sôi sục, lần này bọn họ đều sẵn sàng quyết chiến với Bằng quốc đến cùng.

Nhìn bản đồ, quốc lực cùng khí vận không ngừng tăng Vương lâm hài lòng. Không chỉ vậy thuận theo Tần quốc phát triển, hắn nhận được thông báo rằng hệ thống đã nâng cấp thành công. Vương lâm cuối cùng hoàn thành tổ chức kiểm tra dân số trên khắp Tần quốc, sau đó trên bản đồ xuất hiện thêm những chấm nhỏ màu sắc khác nhau, tiến đến chấm nhỏ Vương lâm biết được rằng những chấm đó chính là con dân Tần quốc. Lựa chọn một chấm nhỏ màu lam

-‘Tên: Thố Sán, tuổi:72, giới tính: nam, nghề nghiệp: nông dân, cảnh giới: không, công pháp: không, điểm trung thành:70, mô tả:.’

Nhìn bảng thông tin hiện ra Vương Lâm không khỏi vui mừng, hắn tiếp tục thử

-‘Tên: A Hoa, tuổi:15, giới tính: nữ, nghề nghiệp: nông dân, cảnh giới: không, công pháp: không, điểm trung thành:50, mô tả:.’

-‘Tên: Điền Hoành, tuổi:25, giới tính: nam, nghề nghiệp: quý tộc, cảnh giới: không, công pháp: không, điểm trung thành:08, mô tả: tàn dư quý tộc còn sót lại…’

-‘Tên: không rõ, tuổi: không rõ, giới tính: rõ, nghề nghiệp: không rõ, cảnh giới: không rõ, công pháp: không rõ, điểm trung thành: không rõ, mô tả:.’

Sau một hồi thử nghiệm Vương Lâm hiểu được mỗi màu sắc đại diện cho một thứ khác nhau.

-Màu vàng ở kinh thành là chính hắn

-Màu cam là những người có điểm trung thành từ 90-100, chiếm số ít chỉ từ 15-20 người, bọn họ là những người hoàn toàn trung thành với Tần quốc, đa số bọn họ Vương Lâm đều nhận biết

-Màu lam những người có điểm trung thành từ 50-90 chiếm số lượng lớn nhất, bọn họ chủ yếu là người dân bình thường

-Màu lục có điểm trung thành từ 10-50 điểm, từ bảng thông tin Vương Lâm biết bọn họ thường thuộc nhóm tội phạm, nhóm cướp… những người gây hại cho Tần quốc nhưng chưa đến mức làm phản

-Màu đỏ là những người có điểm trung thành dưới 10 điểm, không nghi ngờ gì bọn họ là những người phản bội Tần quốc

-Màu trắng là những người mà Vương Lâm không thể thu được thông tin gì về bọn họ, nhìn chấm trắng xuất hiện nhiều nhất tại Phàn thành Vương Lâm hiểu ra rằng bọn họ không phải là người Tần quốc.

Vương Lâm nhìn bản đồ không khỏi càng ngày càng ưa thích, hắn cảm thấy so với Đế Vương Kinh hệ thống còn cao cấp hơn rất nhiều, bây giờ hắn chỉ cần ở trong hoàng cung có thể hoàn toàn nắm được mọi điều xảy ra ở trên Tần quốc, chỉ cần trên Tần quốc hiện tại không ai hay việc gì có thể dấu diếm hắn. Tiếp đó từ trong túi trữ vật lấy ra một tờ giấy được gọi là ‘Tạo vật phù’, thứ này là phần thưởng Vương Lâm vừa mới nhận được. Cầm tấm phù trên tay, Vương Lâm ngạc nhiên nhận ra cách sử dụng tấm phù đã xuất hiện trong đầu hắn.

Biết được công dụng của tấm phù, Vương Lâm không khỏi cảm thấy hệ thống thật sự nghịch thiên, ‘Tạo vật phù’ có thể tạo ra một sự sống đặc biệt, sự sống đó cho hắn chia sẻ mọi thứ tầm nhìn, giác quan…, cùng với đó sự sống đó có cảnh giới giống với hắn.

-Thái giám: ‘Bẩm bệ hạ, 10000 lượng vàng, 1000 thạch anh, 1000 cân muối, 1000 cân sắt, linh chi trăm năm, nhân sân trăm tuổi, 10 cân hải kim sa.... Tất cả đã đem đến đầy đủ’

-Vương lâm: ‘Lui xuống đi, không có lệnh của ta không ai được vào’

Để sử dụng ‘Tạo vật phù’ Vương Lâm cần phải chế tạo ra cơ thể để đặt tấm phù vào. Xắp xếp mọi thứ về đúng vị trí, đặt tấm phù ở giữa, Vương lâm dùng dao cắt vào tay của mình dòng máu tươi chảy xuống tấm phù rồi bắt đầu chảy ra xung quanh lan tới đồ vật khác. Lượng máu đã đủ, Vương Lâm sắc mặt trắng bệch ngồi xuống chờ đợi, tiếp đó tấm phù tỏa ra huyết sắc, dòng máu của Vương Lâm như có sự sống bắt đầu hấp thu vật tế. Hoàn thành hấp thu vật tế, dòng máu bị thu hút bởi huyết sắc của tấm phù, tất cả nhanh chóng lao đến, theo sau đó là một tia sét từ trên trời đánh xuống mang theo tiếng nổ lớn

-‘Rầm’

Vương Lâm chưa kịp hồi phục thì bị dọa cho kinh sợ, hắn chỉ biết những thứ cần chuẩn bị, còn về phía sau xảy ra điều gì hắn hoàn toàn không biết. Nhóm thị vệ nghe tiếng sấm nổ ngay phòng của bệ hạ hốt hoảng lao đến

-Thị vệ: ‘Bệ hạ, Bệ hạ người có sao không’

-Vương lâm:’ Ta không sao, các ngươi không ai được tiến vào’

Nghe được giọng Vương Lâm nhóm thị vệ mới thở phào nhẹ nhõm, mặc dù muốn tiến vào kiểm tra nhưng bệ hạ đã ra lệnh bọn hắn chỉ biết tuân theo. Khói đã tan đi, ở giữa trung tâm Vương Lâm nhận thấy một cơ thể hình người không có mặt, Vương Lâm tiến đến gần hoàn toàn không thấy cơ thể có phản ứng gì.

-‘Chẳng lẽ thất bại rồi’

Vương Lâm đưa tay chạm vào cơ thể, trong đầu hắn liền xuất hiện cách để hoàn thiện. Trên tay Vương Lâm xuất hiện một luồng khí màu vàng chính là long khí, sau đó đưa long khí nhập vào cơ thể. Khuôn mặt đã hiện ra, đây chính xác là khuôn mặt kiếp trước của hắn nhưng trong khỏe mạnh hơn rất nhiều. ‘Két’ Vương Lâm bước ra ngoài, không giải thích gì thêm, ra lệnh dọn dẹp thư phòng sạch sẽ, còn hắn tới gian phòng khác nghỉ ngơi.

Vương Lâm thay đồ xong, ra lệnh người hầu lui ra ngoài, xác định chỉ có 1 mình hắn, tâm niệm động Vương Lâm gọi Thiên Nhất từ không gian trữ vật ra ngoài. Vương Lâm quyết định gọi cơ thể là Thiên Nhất, Thiên Nhất hoàn toàn chỉ là một cơ thể rỗng, không chỉ vậy Vương lâm biết được hắn hoàn toàn có thể điều khiển Thiên Nhất toàn bộ cảm giác của Thiên Nhất hắn đều cảm nhận được. Sau một hồi thử nghiệm, Vương lâm chỉ có thể miễn cưỡng điều khiển hai cơ thể cùng lúc một thời gian, việc này khiến cho tinh thần Vương Lâm rất mệt mỏi, nhưng cũng khiến hắn rất thích thú.

Từ trong hoàng cung một bóng người bay lên không lao ra ngoài hoàng cung. Ngươi đó không là ai khác mà chính là Vương lâm đang trong cơ thể Thiên Nhất, không kìm nổi thích thú hắn quyết định ra ngoài dạo chơi. Nơi hắn tiến đến là một ngọn núi cách kinh thành 400 dặm, đó là nơi tập trung của không ít chấm đỏ, Vương Lâm quyết định chọn bọn họ để làm chuột bạch.

-‘HA, HA ,HA, HA’

Vương Lâm vừa bay vừa cười lớn, mặc dù tốn không ít thời gian để tìm cách bay nhưng Vương Lâm hiện tại cảm thấy thật vui sướng. Kiếp trước việc đi lại đối với hắn còn khó, đừng nói đến những việc không thể như bay trên trời. Xuyên qua thế giới này hơn 4 tháng, mà bao nhiêu việc xảy ra khiến hắn đã quên đi việc hắn cảm thấy vui thế nào khi có được cơ thế lành lặn. Mặc dù sử dụng cơ thể Thiên Nhất nhưng Vương Lâm vẫn hoàn toàn có thể sử dụng hệ thống, cho dù để lại cơ thể nguyên chủ ở lại nếu có ai tiếp cận hắn vẫn biết được. Không chỉ vậy nguyên chủ cảnh giới bị giới hạn trong phạm vi Tần quốc, còn cơ thể Thiên Nhất hoàn toàn không bị giới hạn, điều này khiến hắn có thể làm được rất nhiều việc. Dừng lại đối chiếu với bản đồ, Vương Lâm xác định đã đến nơi.

Nằm giữa cánh rừng hoang vu một sơn trại

-Điền hoành: ‘Tên Trung Xung khốn kiếp, nếu không phải hắn phản bội, dù Trần Khiêm có về kinh chúng ta chưa chắc đã thua’

-An Hồng gật đầu: ‘Còn cả tên hôn quân ngu dốt kia nữa, Bằng quốc tiến đánh Tần quốc, chờ tới lúc đó chúng ta lần nữa phát binh tiêu diệt cẩu hoàng đế’

-Điền hoành:’ Không sai, cẩu hoàng đế không biết lượng sức mình dám tuyên chiến với Bằng quốc, ngày tàn của hắn còn không xa’

-‘Đúng vậy, cẩu hoàng đế ngu xuẩn’

-‘Không sai’…

Những quý tộc khác đều đồng ý cùng lên tiếng chửi mắng, trong lúc bọn hắn đang đắc ý bỗng từ trên cao một thứ gì đó rớt xuống

‘Rầm’ bọn họ nghe tiếng một tiếng động lớn, cùng lúc đó là một tiếng kêu chói tai’ Á’. Bọn họ nhận ra tiếng kêu đó là của Điền Hoành, chỉ thấy khói bụi vơi đi Điền Hoàng nằm im dưới đất, đứng trên người hắn là một thiếu niên.