Chương 7:
Hàn Thiên một phát bắt lấy bộ khí cụ vào trong tay, trong lòng thầm hỏi.
“Hệ thống, thứ này dùng thế nào?”
“Đinh! Đem mẫu tinh gắn lên mắt, tâm thần động niệm có thể phân tán tử tinh đi khắp nơi. Dựa theo tu vi ký chủ hiện tại, có thể điều động tối đa mười tử tinh, phạm vi tối đa đạt tới 500m”
Hàn Thiên nghe vậy hứng thú, đem mắt kính gắn lên trên mặt. Mắt kính này trong suốt vô cùng, lại nhẹ như không có trọng lượng, vừa gắn lên mặt liền trực tiếp ẩn vào da thịt, làm cho mắt trái của hắn hiện lên vô số tàn ảnh bốn phương tám hướng, chính là hình ảnh của một trăm con ruồi máy truyền về.
Hắn tâm thần khẽ động, một tử tinh cất cánh bay lên, hoàn toàn không nghe ra chút vo ve nào. Tử tinh như u linh vượt qua khe cửa, bay khỏi khuê phòng của Triệu quý phi.
“Hô... thật thần kỳ!”
Hàn Thiên tâm thần liên tục điều khiển, khiến cho tử tinh bay càng lúc càng cao, đạt tới độ cao gần năm trăm mét, hắn mới có chút đầu choáng mắt hoa, vội dừng lại.
Từ đây quan sát, có thể nhìn thấy vô số lầu các trải dài, từng dãy cung điện liên tiếp nối nhau, ước chừng có tới ba ngàn toà, lớn nhỏ không đều, căn lớn nhất thậm chí to như một trung tâm thương mại kiếp trước của hắn. Quanh lầu các đặt nhiều non bộ giả sơn, hồ cá vườn cây, chim muông líu lo hoa cỏ tươi tốt, cực kỳ có ý vị nhân sinh.
Quả thật là hậu cung hoàng giả a, thật khí thế.
Tử tinh này phạm vi gián điệp cũng không đơn giản là 500m như vậy, tầm nhìn chính là dựa theo tầm nhìn của hắn, chỉ có âm thanh là bị giới hạn lại.
“Hệ thống, ta cứ phải duy trì như vậy sao?”
Quan sát một hồi, Hàn Thiên có chút ăn không tiêu, tâm thần hơi mệt mỏi, nếu phải duy trì mãi như vậy đoán chừng không qua bao lâu hắn sẽ hôn mê mất.
“Đinh! Ký chủ có thể động niệm để tử tinh khoá tại vị trí cố định, không cần liên tục duy trì thần thức. Về phần quan sát, cũng có thể tuỳ thời động niệm quan sát từng tử tinh.”
Hàn Thiên khẽ gật đầu, lúc này đem chín tử tinh huy động đi đủ mọi phương vị xung quanh Triệu quý phi khuê phòng, giám sát cùng điều tra liên tục. Chín mươi tử tinh còn lại không cần hắn phân phó, hệ thống cũng tự động thu hồi không chút tung tích. Chính hắn tiếp tục trong lòng hỏi Hàn Thiên.
“Làm sao thu thập tà khí, còn nữa, cái kinh nghiệm kia làm sao tới?”
Vấn đề này tốt nhất lên rõ ràng một chút, hắn cũng không muốn vì yếu đuối mà bị hệ thống bỏ vào luyện ngục.
“Đinh! Điểm kinh nghiệm tới từ hoạt động nhiệm vụ, tu luyện công pháp, cường thế hấp thu. Tà khí cũng tương tự như vậy.”
“Tu luyện chính là vận chuyển Tà Thần Vạn Đạo công, hấp thu khí tức nhân gian lớn mạnh hệ thống cùng tăng cường tu vi. Nhiệm vụ sẽ có hệ thống nhiệm vụ thiết lập cho chủ ký sinh hoàn thành. Về phần cường thế hấp thu, chính là thông qua sát đạo cùng dục đạo cường thế đoạt lấy.”
Hàn Thiên nghĩ nghĩ, những thứ nhiệm vụ kia hắn hiểu, sát đạo tạm thời bỏ qua, còn tu luyện là cớ làm sao? Dục đạo là thứ gì? Mẹ nó, không phải Làm Tình hệ thống đó chứ?
“Khụ, ký chủ không nên bôi đen hệ thống. Đó gọi là dục đạo cướp đoạt, không phải làm tình.”
Hàn Thiên trên trán một mảnh co giật. Mẹ nó, ngươi không đen thì ai đen, ta còn cần phải bôi sao, mau giải thích tu luyện a.
“Đinh! Tu luyện chính là quá trình hấp thu thiên địa linh khí của tự nhiên, dựa theo các đường kinh mạch mà đồng hoá linh khí trở thành nguyên khí tự thân cho tu chân giả sử dụng. Tu chân giới có bốn cấp công pháp là Hoàng, Huyền, Địa, Thiên, mỗi cấp lại chia thành hạ, trung, thượng, cực, bốn phẩm . Mỗi công pháp khác nhau sẽ có cách vận chuyển linh khí khác nhau, công pháp càng cao thâm vận chuyển càng phức tạp, từ đó độ tinh thuần của nguyên khí càng lớn, mà hiệu quả tôi luyện tăng cường từ quá trình tu luyện đối với kinh mạch thân thể cũng càng cao. Công phải hoàng giai là không thể sánh bằng huyền giai, so với địa giai càng là cách biệt âm dương!”
Hàn Thiên gật đầu một cái, xem như hiểu rõ, lại có chút không hiểu, lộ tuyến vận hành Tà Thần Vạn Đạo công của hắn vô cùng đơn giản, tất cả chỉ xoay quanh huyệt Đan Điền, vậy chẳng phải nó là cặn bã Hoàng Giai hạ phẩm sao?
“Hừ! Tà Thần Vạn Đạo công là đỉnh cấp công pháp đứng hàng đầu, vượt quá phạm trù thiên giai, chủ ký sinh không nên ngu dốt!”
Hàn Thiên bị hệ thống chửi một câu đen mặt, hắn lúc này nếm thử vận chuyển công pháp, hay tay kết đặc biệt, tâm thần tập trung, đan điền chấn động truyền ra hấp lực.
Một cỗ “linh khí” chầm chậm tụ tập quanh người Hàn Thiên. Vạn vật đều có linh, chính là tinh hoa tinh thuần cơ bản để vạn sự vận hành. Linh khí càng tinh thuần thuần nhất, hấp thu càng dễ dàng, tu luyện càng thêm thần tốc. Linh khí càng pha tạp lơ đãng, phân tách để hấp thu càng khó khăn mất công, tu hành đương nhiên là chậm chạp... Mà linh khí tụ tập quanh thân Hàn Thiên thì lại vô cùng hỗn tạp đủ loại, đối với tu hành giả là đại kỵ.
Hàn Thiên tạm thời cũng không biết đến điều này, chỉ là chậm chậm động tâm, lại không ngờ tới hỗn tạp linh khí xung quanh tất cả đều bị hắn kỳ dị hấp thu vào qua thủ ấn kỳ dị, dưới chấn động của đan điền điên cuồng nghiền ép xoắn nát cùng phân giải, toàn bộ hoá thành tà khí tinh thuần tới cực điểm!
Nếu để cho các vị đại năng tu chân giới nghiên cứu thấu triệt một màn này, là không trợn mắt há mồm là không thể.
Đây chẳng phải làm một ăn mười, làm ít ăn nhiều, không làm mà vẫn... có ăn sao? Con mẹ nó thật biến thái.
Hàn Thiên vốn muốn nếm thử một chút thôi, không ngờ lại trở nên đắm chìm trong tu luyện, quên cả trời đất, ngoài cửa sổ ánh nắng dần nhạt màu, mấy cánh anh đào bay qua, mang theo hơi lạnh đêm tối dần tới gần.
Hắn tại vô thức tu luyện, không ngờ chậm chạp đem điểm kinh nghiệm tiến lên, từ lúc nào không hay, đã đạt tới hơn một ngàn năm trăm điểm, ẩn ẩn tiếp cận hai ngàn điểm.
Tu luyện vài giờ gần đột phá luyện khí ngũ tầng, con mẹ nó, thông thường phải một tháng a?
Không biết từ lúc nào, Hàn Thiên thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt nhẹ nhàng hé mở, bên trong có vô tận tà khí bốc cháy, lại trông thấy Triệu quý phi đang mê ly nhìn hắn.
Bốn mắt nhìn nhau, Triệu Nghiên Dương hoảng hốt tâm thần, a lên một tiếng kinh nghi, đầu óc hoàn toàn mơ hồ. Đây là cái khí tức gì, lại làm cho nàng trở nên mê muội, không tự chủ được tâm thần muốn chiếm lấy Hàn Thiên, hơi thở gấp gáp
Hàn Thiên cũng nghiêng đầu nhìn nàng, cười tà một tiếng có chút hiểu ra. Nàng đây là tự chuốc lấy hoạ.
Nơi này nói khí tức gì nhiều nhất thì thật đúng là dâm khí. Dâm khí thiếu phụ không biết bao nhiêu năm của nàng tích tụ, lại bị Hàn Thiên hấp thu sau đó một phần đẩy ra, xem như xuân dược đồng nguyên. Mấy năm tích tụ lúc này bộc phát, chấn cho Triệu Nghiên Dương thân thể mềm nhũn, hay tay vô thức tự mò lấy cúc áo Hàn Thiên mở ra.
Thoáng chốc, căn phòng tràn đầy xuân quang vô hạn.