Chương 2: Dâng Tận Miệng!

Chương 2:

Hàn Thiên máu mũi kém chút phun ra, tiểu jj triệt để nổi giận gầm rống đứng dậy, điên cuồng dưới lớp y phục phình to trướng lớn, kém chút chạm vào mái tóc nữ tử. Đầu óc hỗn loạn là thế, nhưng tại hắn bàn tay thì đã bắt đầu có chút nhu nhuận vuốt lên, dần dần bắt lấy quỹ tích matxa, nhẹ nhàng nắn bóp.

“Ưm... ư... ư...”

Triệu quý phi đôi môi căng mọng khẽ mở, trong cổ họng phun ra nhiệt khí cùng vài thanh âm thư sướng câu hồn đoạt phách. Nàng trong tâm treo một cỗ cảm giác hiếu kỳ, tại sao hôm nay tên Tiểu Xuân tử này lại biết chiều lòng người như vậy. Bàn tay không chỉ rắn chắc mạnh mẽ hơn, lại còn rất hiểu nghệ thuật tu dưỡng, thật sướng.

Hàn Thiên một bên ve vuốt nắn xoa, một bên cấp tốc vận chuyển suy nghĩ.

Hắn tạm thời chưa có chết, chỉ là không hiểu nổi xuyên qua thời không này tới thành một thái giám, lại còn là cả thân thể cùng linh hồn xuyên qua. Một khắc bốc đồng kia nghĩ lại, hắn lại càng tràn đầy cảm giác giận giữ cùng xấu hổ, không ngờ vì một nữ nhân cắm sừng mà tự sát.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Hàn Thiên nhìn nữ tử trong bồn dần chuyển hung ác. Nữ nhân, thật không phải vật tốt!

Bàn tay cũng theo suy nghĩ tiêu cực mà dụng lực đi lên, mạnh bạo bóp lấy. Không thể không nói, nữ tử này thân thể là ôn nhu đỉnh cấp, da thịt nõn nà mềm mại như mỡ đông, xương quai xanh ẩn hiện từng chút, xuống tí nữa là đôi nhũ hoa cao vút cùng nụ hoa hồng nhuận đỏ tươi đang cương cứng dựng đứng, lại thêm chút nữa, là vong eo thanh mảnh tuỳ uý lưu động, dưới tiểu phúc là rừng dương đen nhánh ẩn hiện hai khe thịt hồng nhuận, đủ làm tất cả nam nhân điên cuồng.

“A.... ư... mạnh lên...”

Âm thanh rên rỉ khe khẽ làm Hàn Thiên bạo tẩu. Con mẹ nó, nữ tử này thật phóng đãng, không ngờ trong tẩm cung tuỳ ý để nam nhân làm bậy.

Chờ chút, hắn đáng lẽ cũng không phải nam nhân. Mà hắn lại chính là nam nhân, bởi vậy tiểu nam nhân Hàn Thiên hiện tại đúng là đã phình to đến mức khủng bố. Hàn Thiên không chịu nổ khó khăn, bàn tay khẽ lật cởi bỏ trói buộc, đem cự long xông phá lớp y phục sừng sững hiện ra.

Nữ tử trong nội tâm cũng phát hiện dị thường, thế nhưng nàng cũng không quản được nhiều như vậy. Cảm giác thư sướng làm nàng trầm mê, một tay không tự chủ được đưa lên xoa lấy nhũ hoa, tay còn lại đưa xuống tiểu phúc ép chặt, i nha trong miệng liên tục bay bướm.

“Ư... ứ... ơ...”

Hàn Thiên cũng thuận thế hai tay phối hợp xoa nắn bầu nhũ hoa , chính hắn tiểu bạo long thì các tại trên đầu nữ tử, điên cuồng toả nhiệt cùng co giật.

“Aa...”

Nữ tử trong mũi ngửi thấy hương vị kích thích khó nhịn, trong miệng không thể chống cự rên lên vô tận âm thanh phóng đãng dâm tình, đôi bờ môi đỏ mọng mở lớn a a run rẩy, thân thể triệt để ngửa ra phía sau, cuối cùng khiến cho tiểu Hàn Thiên hoàn toàn ngự trên mặt.

Nữ tử rùng mình một cái, vội mở ra đôi mi thanh tú. Đập vào mắt nàng là một cự long dài tới hơn găng tay, to đến không cách nào hình dung, bên trên cuốn lấy vô tận gân xanh cùng nhiệt khí. Long đầu càng là hùng vĩ doạ người, há mồm gầm thét, chợt tuôn ra một khoả long dịch đục trắng, trực tiếp rơi lên trên khuôn mặt tuyệt mỹ.

“A? Ức....”

Còn chưa để cho nữ tử hét lên, Hàn Thiên trước một bước nhanh chóng nhảy vào trong bồn, hai tay chế trụ thân thể nàng, đem toàn phân nửa tiểu bạo long đều tiến nhập đôi môi đỏ mọng, đâm phá tới cõi thiên thai mà hắn cam đoan kiếp trước chưa từng được thư sướng như vậy!

“Ư...”

Hàn Thiên đứng thẳng trong bồn, hai đùi đem vai nữ tử triệt để chế trụ, bàn tay nắm chặt lấy mái tóc ướt đẫm, tiểu bạo long cắm chặt trong miệng nàng, chèn ép tới nàng hít thở khó khăn, khuôn mặt hoảng loạn, làn da đỏ bừng mê ly, mà hắn thì thấp giọng quát lên.

“Không được la hét, nếu không... giết ngươi!”

Từ giết ngươi kia, hắn đúng là rất khó khăn mới có thể phát ra được.

Nử tử trong mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc cùng khó thể tin, sau đó là phẫn nộ, bồn chồn, hưng phấn, lo lắng, buồn tủi, không cam lòng, chờ mong kích thích, đủ mọi loại ngũ vị tạp trần hiện ra, không thể biết chính xác là đang nghĩ gì.

Nàng đem hai tay bám lấy hông Hàn Thiên , muốn đem hắn đẩy ra ra ngoài. Thế nhưng cái hương vị nam nhân tràn ngập trong cổ họng kia, lại làm cho nàng không thể dấy lên một chút sức lực. Cộng thêm nội tâm vô cùng phức tạp, cuối cùng lại thành đem hông hắn bấu chặt lấy.

Hàn Thiên kinh ngạc nhìn lấy biểu hiện này, người đẹp không ngờ lại chủ động buông xuôi mà dâng tới tận cửa, hắn nhất quyết mặc kệ mọi thứ phía sau. Phía trước, ăn nàng!

Đem côn thịt một chút rút ra, để cho nữ tử hấp lấy một hơi không khí, hắn lại tiếp tục một bước đẩy vào. Lần này tiểu bạo long trực tiếp xuyên phá tới ba phần tư, gần như chạm tới cổ họng nữ tử, để cho nàng khuôn mặt đỏ bừng mắt thoáng một chốc mơ hồ cùng sợ hãi, trong mắt hoàn toàn là cam chịu cùng sương mù dày đặc.

“Ư... ư.. hức...”

Nữ tử mấy ngón tay ngón tay như búp măng hững hờ nửa đẩy nửa kéo theo nhịp nhấp nhả của Hàn Thiên, bờ môi đỏ mọng run run thít lấy côn thịt, cái lưỡi mềm mại lại càng là trượt dài trên thân thể bạo long, như có như không liếm láp lấy long đầu mút mút, trong miệng chỉ còn có thể rên rỉ lên mấy từ vô nghĩa, lại trực tiếp đốt lên dục hoả trong lòng Hàn Thiên.

Hắn ở đâu có thể nhẫn nhịn, trong lòng vừa mừng vừa lo, không ngờ cô ả này lại dâm đãng hùa theo như thế, không hề có chút đề phòng nào, lúc này không còn cố kỵ đem hết toàn lực đưa đẩy nhấp nhấp, đem miệng nàng thở thành động khẩu thiên thai, vô hạn chạm tới cổ họng của nàng, côn thịt cứ như vậy đâm sâu gần như lút cán.