Chương 6: Tiến hóa!

Vật lộn được một lúc thì hai thằng dừng lại rồi nằm lăn quay ra sàn nhìn lên trần nhà.

-Cũng đã lâu rồi hai thằng mình chưa từng phải vật vã như vậy mà nhỉ?

Lâm Tân cảm thán, hồi lúc nhỏ, hai thằng nó chuyên gia kéo bè kéo phái đi đánh lộn, gây chuyện với mấy thằng ở cô nhi viện khác, nhiều lần bị quản giáo phạt nhưng hai đứa vẫn cứ tiếp tục, chỉ khi dần lớn lên thì mới biết nghĩ, ít hiếu động đi tí, ít gây chuyện tí, nên cũng rất lâu rồi cả hai mới vật vã như vậy.

-Cảm giác như còn nhỏ vậy, hahaha. À mà sao hồi nãy tao rõ ràng thấy nó cắn mày mà mày không chịu tí sát thương nào vậy?

Huy bắt đầu hồi tưởng lại quá khứ nhưng hắn bỗng chợt nhớ tới tình cảnh của Lâm Tân lúc nãy, lúc đó đang còn lo lắng nên hắn không cảm thấy gì nhưng bây giờ hắn lại thắc mắc không biết tại sao Lâm Tân vẫn còn sống sau cái đòn đó.

-Ta cũng không biết lý do chính xác là gì nữa, có cái vòng bảo hộ may mắn đỡ đòn cho tao thì phải, để tao hỏi hệ thống xem?

Chính Lâm Tân cũng thắc mắc cái vòng bảo hộ may mắn là cái gì nữa, nhớ lại cảm giác lúc đó mà hắn lạnh cả sống lưng, nếu không nhờ có nó thì bây giờ chắc hắn đi chầu ông bà luôn rồi. Rồi hắn hỏi hệ thông cái này là cái gì.

-Vòng bảo hộ may mắn là thứ sẽ bảo vệ người chơi dựa trên vận khí, nó sẽ có tỉ lệ rất nhỏ để xảy ra,tỉ lệ thuận với may mắn, chỉ xảy ra khi may mắn của người chơi lớn hơn 0.

-Sặc, hóa ra là thế!

Hắn đang suy nghĩ chẳng lẽ thần may mắn là cha của mình à, lần đầu vớ được thần khí không nói, bây giờ lại mèo mú vớ được cá rán trong cơn nguy cấp nữa, hắn bắt đầu nghi ngờ về thân thế của mình.

Lâm Tân bắt đầu giảng giải về tình hình của mình cho Huy nghe, mặt của thằng Huy lúc này vô cùng đặc sắc, mắt chữ "A", mồm chữ "O", nhìn trao tráo vào thằng Tân, mặc dù rất vui khi người anh em còn sống, nhưng cái vận khí của Lâm Tân bắt đầu khiến hắn hoài nghi về nhân sinh.

-Ui, tao hỏi cái này, cha mày là thần may mắn à?

Thằng Huy cũng không kiềm lòng được suy nghĩ về thân thế của Lâm Tân.

-Thôi bỏ qua đi mày, tao mà con ổng thì cũng ko bị cắm sừng tới vậy. Tao nhớ hai thằng mình lên cấp thì phải, xem lên cấp có gì khác biệt đi.

Lâm Tân nói rồi bèn mở bảng trạng thái của mình lên xem, thằng Huy cũng vội vàng nhìn vào trạng thái của nó.

Tên nhân vật: Lâm Tân

Nghề chính: Không có

Nghề phụ: Không có

Danh hiệu: Không có

Cấp bậc : 2

Điểm cộng : 3

HP: 50/50 ( Mặc định 100)

Sức mạnh 5( Mặc định 10)

Nhanh nhẹn 5( Mặc định 10)

Thể Chất 5( Mặc định 10)

May mắn 1( Mặc định 0)

Mị lực 0( Mặc định 0)

Kỹ năng:

Mana vô hạn (bị động): Tăng lượng mana và khả năng phục hồi mana lên vô hạn, chỉ số trí tuệ hiện giờ sẽ tác động trực tiếp vào não bộ người chơi thay vì mana."

Dò xét lv1: Người chơi có thể tìm hiểu thông tin cơ bản của đối phương với điều kiện không cách nhau quá 5 cấp bậc.

Thú cưng: Không có

Không có thay đổi quá lớn như hắn tưởng tượng, mà cũng đúng, dù sao chỉ mới lên 1 cấp. Nên cộng vào điểm nào đây nhỉ, suy nghĩ một hồi hắn quyết định cộng đều vào cả 3 chỉ số, dù sao đều bị nerf cả, từ từ cộng lên vậy. Xong rồi Lâm Tân bèn quay sang nhìn thằng Huy.

-Ê, mày cộng vô điểm gì vậy Huy?

-Tao hả, tao tính cộng dồn cả vào điểm thể chất, rồi tương lai tao sẽ cho mày thấy một cái tường thành di động, kkkkkk. Lúc đó tao sẽ đứng bảo kê mày, thằng nào muốn động được 1 sợi tóc của mày phải bước qua xác tao đã.

Nghe Huy nói thế, Lâm Tân cảm giác từng trận ấm áp trong cơ thể, lúc nhỏ hắn thường xuyên ốm yếu bệnh tật, lần nào cũng là thằng Huy giúp nó chạy đôn chạy đáo năn nỉ quản giáo rồi chăm lo cho nó. Khi đi đánh lộn cũng thế, mặc dù nói là hai thằng nhưng hầu như lần nào cũng là thằng Huy sử dụng cái cơ thể to bự của nó mà cân team, Lâm Tân chỉ cần đi theo sau đánh ké thôi. Huy đối xử với nó như một đứa e trai, trước giờ nó cũng xem thằng Huy như một người anh trai của mình, mặc dù đa số chuyện đều là nó quyết định, nhưng khi thằng Huy lên tiếng thì nó sẽ tuân thủ theo, thằng Huy nghe quyết định của nó, nó cũng nghe quyết định của thằng Huy, đó là sự tín nhiệm mà hai thằng dành cho nhau. Lâm Tân nhìn thẳng vào mắt Huy rồi nói.

-Từ trước tới giờ toàn mày bảo vệ tao, thì từ giờ trở đi hãy đổi lại để tao bảo vệ mày!

Lâm Tân nói với một giọng tràn đầy tự tin, hắn tin vào kĩ năng thần cấp của mình, hắn tin vào khả năng của mình, hắn nhất định sẽ đứng đầu thế giới trong cái tận thế này. Huy cũng nhận thấy được sự tự tin trong mắt của Lâm Tân, hắn ngẩn người một lúc, rồi cười lên ha hả.

-Tốt, tao chờ mày!

Chỉ 3 chữ tao chờ mày nhưng nó đã thể hiện hoàn toàn sự tin tưởng của thằng Huy với hắn, một sự tin tưởng của người anh vào em trai của mình. Rồi Huy cộng 1 điểm vào sức mạnh và hai điểm vào nhanh nhẹn vì hắn muốn thực hiện cái ước mơ từ nhỏ đến giờ những vẫn chưa thành hiện thực của hắn, đó là cầm cung bắn cả thiên hạ, phải hắn muốn là xạ thủ, nhưng với hình thể và điều kiện nên hắn chôn dấu ước mơ đó, nhưng bây giờ thời thế đã khác, ông trời và người anh em của hắn đã tạo cơ hội cho hắn thì tội gì mà không làm chứ, thử một lần chơi lớn xem cả thiên hạ có trầm trồ!

2 thằng dìu nhau đứng lên rồi ngồi trên ghế nghỉ ngơi 1 lúc thì lại tiếp tục hành trình farm cấp, cả hai quyết tâm phải tận dụng khoảng thời gian giữa trưa mỗi ngày để luyện cấp, ai biết được thế giới này sẽ ra sao trong mấy ngày tới chứ. Mấy lần sau, hai thằng không dám chơi ngông nữa, chỉ dám dụ mỗi lần 1 con, thằng Huy còn chuyển nhượng bộ sáo trang tân thủ của nó qua cho Lâm Tân, hắn sợ với chỉ số yếu ớt đó thì thằng này lại bị vồ phát nữa thì nguy.

Hai thằng vẫn chăm chỉ cày cấp đến khi sắp hết trưa thì cũng đã được level 3, lên cấp càng cao giết đám này kinh nghiệm nhận được càng thấp nên cày sắp hết buổi trưa mới chạm được tới ngưỡng level 3, chủ yếu vẫn là do zombie lúc này quá ít. Lâm Tân không ngờ cũng có lúc mà hắn cảm thấy đám này chẳng đủ cho cả hai giết. Hai thằng đã dụ được hai con zombie cuối cùng của khu phố lúc này vào quán, chuẩn bị kết thúc lần farm cấp ngày hôm nay, vẫn theo kế hoạch cũ, mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường đến khi cả hai vừa đánh ghết xong 1 tên thì bất ngờ tên còn lại nhào tới đẩy 2 thằng ra, chẳng biết nó lấy khí lực từ đâu nữa, đụng cả hay thằng bay vào vách tường. Rồi nó vội vàng lấy tay đào móc cái não của con zombie vừa chết ra mà ăn, cả hai thằng vừa mới hoàn hồn thì bất ngờ thấy được cảnh này, cả hai đều cảm thấy buồn nôn, hai thằng đều nghiêng người sang hai bên để ọe ọe, đến khi nhìn lại thì lúc này con zombie kia vẫn còn đứng đó, những lúc này trong nó hoàn toàn khác với con zombie lúc nãy. Các mảng thịt của nó đã liền lại, mặc dù vẫn còn "hở hang" vài chỗ nhưng ko còn hiện tượng thối rữa như trước, làn da của nó cũng đã đổi màu gần với con người hơn, không còn xanh xao như trước, đôi mắt có thần hơn, khí thế nó phát ra lúc này làm hai thằng ko tự giác phải nuốt nước miếng. Lâm Tân vội vàng dùng kĩ năng dò xét vào nó.

Cấp bậc : 1

Đẳng cấp : phổ thông zombie

Phân loại : biến dị zombie

HP : 150/150

Sức mạnh 15

Nhanh nhẹn 13

Trí tuệ 8

Thể chất 15

Kỹ năng : không có

Lâm Tân bất chợt ực một cái khi nhìn vào dòng trạng thái của con zombie.

-Nó, Nó tiến hóa rồi!