Chương 48: Tạo vũ trụ

Bách Lý Vân sau khi ăn xong buổi sáng ngọt ngào liền cho Châu Mộng Giai trở về Nữ Nhi Quốc, hắn xuất hiện ở toà biệt thự thả tất cả các nàng ra nói: "Các em tạm thời ở ngoài chơi đi, chứ trong thế giới kia mãi có chút ngột ngạt, các em nếu mua sắm thì dùng thẻ của mẹ anh"

"Em muốn đi dạy như bình thường được không ?" Minh Hằng đi lại gần Bách Lý Vân nói.

"Có thể, anh sẽ đưa hai mẹ con em về nhà" Bách Lý Vân nói xong vung tay làm hai nàng xuất hiện trong phòng ngủ của Minh Hằng.

"Giờ chắc ta cũng đi học lại quá" Bách Lý Vân suy nghĩ một chút lẫm bẫm nói, búng tay tạo ra chiếc xe đạp đơn giản, leo lên đạp đến trường học.

"Mày nghĩ lâu thế, tao cứ tưởng là mày nghỉ luôn rồi chứ" Minh Kha vỗ vỗ vai Bách Lý Vân nói.

"Đi về du lịch xa ấy mà" Bách Lý Vân bịa đặt nói.

"Tên Chu Thiên nghe nói nghỉ học luôn rồi, sợ mất mặt ấy, cả gia đình đang trong tình trạng khủng hoảng tin thần" Minh Kha nói nhỏ với Bách Lý Vân.

"Đáng thương" Bách Lý Vân giả vờ tiếc nuối nói, hắn chính là kẻ cướp hai cô vợ của hai cha con nhà Chu Thiên mà.

Reng! Reng! Reng!

Minh Hằng đeo túi xách bước vào lớp khiến tất cả học sinh trừ Bách Lý Vân chú ý, nàng hôm nay đẹp hơn tuần trước gặp, có chút gì đó thành thục hơn.

"Hôm nay đầu tuần có bài kiểm tra 45 phút, các em vui lòng đem tất cả cặp sách lên trên bục giảng chỉ để lại bút viết và máy tính thôi" Minh Hằng nhìn danh sách điểm danh xong nói.

"Có gì chỉ tao với" Minh Kha bên cạnh mặt dễ thương nhìn Bách Lý Vân nói.

"Cút, vẻ mặt đó chỉ thích hợp với cô gái xinh đẹp, mày là đực rựa dễ thương cc, có gì tao biết thì chỉ, sợ là tao quên mẹ nó rồi" Bách Lý Vân nhìn Minh Kha nói.

"Ok, để tao xách cặp giùm cho" Minh Kha lấy cặp của Bách Lý Vân nói.

"Ừ, cảm ơn mày nhiều" Bách Lý Vân cũng vui vẻ đưa cặp cho Minh Kha xách, hắn ngồi ở trong nên di chuyển không tiện nên nhờ Minh Kha xách cũng được.

Trong suốt giờ kiểm tra, Minh Hằng chú ý đến bàn Bách Lý Vân thấy hắn đang chỉ bài người khác nhưng không nhắc hay làm gì cả, vì hắn là nam nhân của nàng nên chỉ đành bắt người khác.

"Zzz" Bách Lý Vân ngủ trên bàn, những câu hỏi này đối với vị thần như hắn giống 1+1 mà thôi, hơi động ý niệm là ra.

Reng! Reng! Reng!

"Bách Lý Vân, mày đúng là cứu tinh của tao" Minh Kha vui vẻ nhìn Bách Lý Vân nói, mấy câu lúc nãy hắn xem chẳng hiểu gì.

"Nếu vậy ta chỉ cứu mỹ nhân thôi" Bách Lý Vân nhìn Minh Kha cười nói.

"Mày đừng có tao nói câu nào mày chặt câu đó, cay lắm biết không ?" Minh Kha mặt đen lại nói.

"Thì vui mới chặt mày" Bách Lý Vân nhún vai cười nói.

Bách Lý Vân rời lớp đi loanh quanh trường dạo chơi, bổng có một đám học sinh đô con chặn trước mặt hắn đe dọa: "Nộp phí bảo kê mày, nếu mày nộp thì sẽ an toàn không ai dám đụng mày, còn không thì chắc mày biết mà, đúng không ?"

Bách Lý Vân khóe miệng khẽ cong, trước giờ ở trong lớp ít ra sân nên không gặp tụi này, giờ gặp chưa biết nên làm gì với đám này đây.

"Không nộp đấy, tụi mày làm gì được tao ?" Bách Lý Vân khiêu khích đám học sinh trước mặt.

"Mày chán sống rồi à, ra về cẩn thận đấy" Tên đô con nhìn Bách Lý Vân nói.

Bách Lý Vân không nói gì mà đứng nhớ hết tên lớp của bọn họ, sau đó liền rời đi để lại đám học sinh tức giận đỏ mặt.

Cọc! Cọc! Cọc!

"Vào đi" Hiệu trưởng trong phòng lên tiếng.

Bách Lý Vân đi vào ngồi lên ghế salon dài nói: "Nhớ ta không ?"

"Chưa đuổi học ngươi là may rồi" Hiệu trưởng liếc mắn nhìn Bách Lý Vân nói, nàng chính là mẹ ruột của Minh Hằng, hôm qua bị hắn bắt cóc đến sáng nay mới thả ra nên nàng rất tức giận.

"Gắt thế sao, ta cũng đâu làm gì ngươi" Bách Lý Vân nhìn nàng cười nói.

"Đừng cho rằng ta không biết ý nghĩ của ngươi" Hiệu trưởng cười khẽ nói.

"Tốt, không nói vấn đề này nữa, ta muốn nhờ ngươi khai trừ một vài tên" Bách Lý Vân nhìn nàng nói.

"Không" Hiệu trưởng rất nhanh nói.

"Tại sao ?" Bách Lý Vân nhìn nàng hỏi.

"Vì ta không thích" Hiệu trưởng nhìn Bách Lý Vân nói với vẻ khiêu khích.

"Thật sự ?" Bách Lý Vân híp mắt lại nói.

"Thật" Hiệu trưởng lạnh nhạt đáp.

"Ta hiểu rồi, tối nay kêu Minh Hằng một mình đến chổ ta, ngươi không cần đi" Bách Lý Vân bước tới đứng lại trước khi mở cửa ra nói, nói xong liền biến mất.

Bách Lý Vân trở lại căn biệt thự nhìn các nàng đang vui vẻ nói chuyện với nhau khiến hắn trong lòng cũng vui theo, ai khi thấy dàn hậu cung của mình hòa hợp như vậy, hắn bây giờ chuyên tâm nhanh chóng cải tạo lại thế giới riêng cái đã.

Sau khi lĩnh ngộ xong Thứ Nguyên Thần Châu, Bách Lý Vân đã có thêm khả năng mới đó là tạo ra vũ trụ cho riêng mình, khả năng này chỉ có ở các Siêu Võ Giới Chủ mới có thể làm được, hắn đi vào thế giới riêng và bắt đầu cải tạo.

Sau hàng chục giờ liền, Bách Lý Vân đã tạo xong một tiểu vũ trụ cho mình rồi, hắn tạo ra 1 hành tinh gọi là nơi ở có độ lớn như Trái Đất nhưng toàn bộ bề mặt toàn là thảm cỏ tươi tốt thải ra vô tận linh khí tinh khiết đến cực hạn và vài hành tinh nhỏ hơn một chút.

Sau khi Bách Lý Vân trở lại thế giới bên ngoài thì trời đã chiều tối, Gine các nàng vừa thấy hắn liền bu bu lại hỏi: "Sao anh đi lâu như vậy, hại bọn em nhớ muốn chết"

Bách Lý Vân không nói mà chỉ đưa mũi gần sát khe của cặp vú Gine hít sâu một cái, sau đó nhìn sang những cô gái bị bắt hôm qua nói: ''Bây giờ các cô muốn có thể rời đi, ta sẽ không ngăn cản, nhưng đã lựa chọn thì không thể thay đổi, ta cho các ngươi 15 phút để suy nghĩ, sau 15 phút các người không rời đi xem như chấp thuận''

Các cô gái bị bắt liền ngạc nhiên khi nghe Bách Lý Vân nói vậy, đột nhiên trong lòng có chút bối rối không biết phải lựa chọn như thế nào, có vài người không biết phải quyết định ra sao mà chỉ nhìn bạn của mình.

''Anh không sợ họ đi hết sao ?'' Jill Valentine đi lại gần Bách Lý Vân nói nhỏ, tay cầm lon Pepsi lạnh uống một hớp.

''Chẳng phải còn có các em sao'' Bách Lý Vân cười nhẹ nói, hôn lấy miệng Jill Valentine tham làm uống hết nước ngọt lẫn nước bọt trong miệng nàng, hắn cảm thấy vị nước ngọt thật ngon.

15 phút trôi qua, không một ai rời đi khỏi nơi này mà đứng im tại chỗ chờ Bách Lý Vân quyết định, hắn tay vịn mông Jill Valentine đi tới trước mặt các cô gái này: "Ồ, lạ nha, không một ai rời đi, các ngươi phải biết ở lại là phải trao cả thân thể lẫn linh hồn cho ta, vậy còn muốn ở lại không ?''

Các nàng không trả lời, im lặng chăm chú nhìn Bách Lý Vân khiến hắn có chút buồn cười, sau đó nói: ''Các ngươi về sau tất cả mọi thứ là của ta, cơ thể các ngươi chỉ dành cho ta mà thôi''