Chương 36: Thanh Kiếm Đó Là ?

"Nếu đã vậy các ngươi có thể về trước" Bách Lý Vân ôm hai nữ né sang một bên nói.

"Chúng ta đi" Các gia tộc lớn bắt đầu rời đi, Chu thiếu gia và Đổng thiếu gia nhìn Bách Lý Vân khó chịu nhưng không thể làm được gì.

Minh Hằng khi đi ngang qua Bách Lý Vân liếc sang nhìn hắn một cái, trong lòng ghen tị vì bên cạnh hắn không có nàng, lại cảm thấy may mắn vì có thêm cơ hội về lại bên hắn một lần nữa.

Nhìn đám người gia tộc đã rời đi hết, chỉ còn lại Hạ gia và gia đình Lý Hàm Yên, Bách Lý Vân đi đến trước mặt mẹ của Hàm Yên nói: "Chào dì ạ"

"Haiz, cảm ơn con lúc nãy, nhưng sao con lại kêu nó lấy Chu thiếu gia đó chứ, đây chẳng khác nào đẩy con bé vào hố lửa" Mẹ Hàm Yên dịu dàng lo lắng nói.

"Mẹ à, đây chỉ là giả vờ lấy tên đó thôi, không phải thật đâu" Lý Hàm Yên đi tới bên cạnh giải thích nói.

"Giả vờ sao, vậy là sao hả Lý Vân ?" Mẹ Hàm Yên nhìn Bách Lý Vân hỏi.

"Con chỉ muốn chơi đùa chúng một chút thôi, dù gì cũng đang chán" Bách Lý Vân nhẹ cười nói.

"Chơi đùa, Chu gia lớn mạnh như vậy mà dám chơi đùa sao ?" Hạ Ly ngạc nhiên nói, bời vì nàng là tiểu thư của gia tộc lớn nên hiểu rõ Chu gia mạnh như nào.

"Gia tộc lớn thì đồng ý, nhưng mạnh thì ta chẳng thấy" Bách Lý Vân nhớ tới Gine giết người khi nãy giả bộ suy nghĩ nói.

"Cậu ấy nói đúng, bên cạnh có nhiều cô gái mạnh như vậy thì có thể xem thường bất cứ gia tộc nào" Hạ lão gia bên cạnh Hạ Ly nói.

"Được rồi, vậy anh về trước, tối nay sẽ đến tìm em" Bách Lý Vân nhìn Lý Hàm Yên nói xong liền đi ra xe về, các cô gái đi theo trên mái nhà cũng rời khỏi.

"Các nàng bay kìa" Hạ Ly ngạc nhiên khi thấy các nàng bay lên trời.

"Các nàng có lẽ đã vượt qua tông sư rồi" Hạ lão gia cảm thán một tiếng nói.

"Cái gì...vượt qua tông sư, đó rốt cuộc là cảnh giới gì đây ?" Hạ Ly kinh hãi nói, nàng tưởng rằng tông sư đã là mạnh nhất rồi, bây giờ còn có rất nhiều cô gái vượt qua tông sư nữa nên nàng làm sao mà không ngạc nhiên được.

"Cảm ơn em khi nãy rất nhiều nha Hạ Ly" Lý Hàm Yên quay sang cảm ơn Hạ Ly nói.

"Không có gì đâu, chị đã cứu mạng ông nội em nên em giúp chị là chuyện bình thường mà" Hạ Lý cười khẽ nói, trò chuyện vài câu rồi cùng ông mình trở về.

Bách Lý Vân lúc này đang ngồi trên chiếc xe ngàn tỷ mới mua của mình, hai bên có Nhu Mỹ Tâm và Châu Mộng Giai cởi nút áo dâng cặp vú của mình cho hắn chơi.

"Anh cứ như em bé vậy, cứ bú ngực mẹ mình dù biết nó không có sữa" Châu Mộng Giai nhìn Bách Lý Vân say sưa bú ngực hút ti nàng nói, vì thấy sướng nên thỉnh thoảng lại rên khẽ, khuôn mặt ửng hồng khiến nàng càng mê người.

"Ưm...em hận không thể đút nó vào lỗ dưới của mình bây giờ...vì sắp về tới rồi" Nhu Mỹ Tâm dựa vào ngực Bách Lý Vân nói, đầu ti cùng bầu vú của nàng đang bị hắn nắm chơi làm nàng thấy sướng.

"Tối sẽ sủng tất cả đầy đủ mà, muốn nhiêu cũng được" Bách Lý Vân hôn môi cháo lưỡi Nhu Mỹ Tâm một cái rồi nói.

"Ba người ở sau kia sung sướng quá nhỉ" Ada Wong đang lái xe nhìn kín chiếu hậu nói, một tay đưa xuống váy chà nhẹ dưới đáy quần lót của mình, rất nhanh quần lót bị ướt ở giữa.

"Chạy xe cẩn thận đấy, thật là, đưa ta xem quần lót đi Ada" Bách Lý Vân nhìn Ada phía trước nhắc nhở, sau đó muốn thử trải nghiệm mới.

"Em biết mà,hể, không ngờ anh cũng có sở thích này sao, đúng là con trai ai cũng giống nhau" Ada Wong trêu ghẹo nói, nhanh chóng cởi xuống quần lót màu đỏ đang mặc bị ướt của mình để trên đầu ghế ngồi.

"Mùi hương thật mê người" Bách Lý Vân để quần lót sát mặt hít một hơi ngửi mùi hương âm đạo của Ada khen nói, giờ hắn hiểu sau nhiều thằng con trai thích rồi.

"Của em nữa !"

"Của mẹ nữa !"

"Đừng làm vậy, ta chỉ muốn thử trải nghiệm một chút thôi, ta thích ngửi trực tiếp cơ thể các em hơn" Bách Lý Vân ngăn cản hai người ngồi bên cạnh cởi quần lấy quần lót nói.

Sau khi trở về biệt thự thì các nàng đều về thế giới riêng để rèn luyện rồi, chỉ còn hắn bơ vơ mà thôi, nằm trên ghế dựa bể bơi suy nghĩ một chút, thu hồi cổng thế giới riêng rồi biến mất tại chỗ.

Minh Hằng lúc này từ phòng tắm bước ra, đầu suy nghĩ về Bách Lý Vân lẫm bẫm: " không biết hắn có gọi không nữa ?"

"Có, sao quên được ?" Bách Lý Vân ngồi trên giường Minh Hằng nói.

"Khi nào?......Sao ngươi vào được đây ?" Minh Hằng ngạc nhiên nhìn Bách Lý Vân nói, từ khi về thì Đổng gia đã cho nhiều võ giả hóa cảnh và vài tông sư đến túc trực nhà nàng 24/24.

"Chỉ bằng đám kiến đó mà muốn cản ta? được rồi không nhắc cái đó nữa, lại đây ngồi đi" Bách Lý Vân vỗ vỗ chỗ bên cạnh nói.

Minh Hằng quấn khăn tắm đi tới ngồi xuống cạnh Bách Lý Vân, trên người mới tắm còn chút ướt, mùi thơm xà bông hỗn hợp mùi thơm cơ thể đang kích thích lấy hắn.

"Ngươi...thật sự không trách ta lần trước sao ?" Minh Hằng ngại ngùng nhìn Bách Lý Vân chăm chú ngửi mùi thơm người nàng hỏi.

"Không có, sau lại trách được, cô gái nào khi gặp cảnh đó mà không phản ứng như vậy chứ" Bách Lý Vân lắc đầu nhẹ cười nói.

"Lý Vân, gia thế ngươi lợi hại vậy sao lại che dấu" Minh Hằng tò mò nhìn Bách Lý Vân nói.

"Để cua gái" Bách Lý Vân thẳng thắn trả lời nàng.

"Cua...cua gái ?" Minh Hằng ngạc nhiên nói.

"Ta cần cô gái xinh đẹp nhưng không ham muốn vật chất như Lý Hàm Yên vậy" Bách Lý Vân suy nghĩ nghiêm túc nói.

Minh Hằng nhìn ánh mắt nghiêm túc bất cần của Bách Lý Vân đã đứng hình, khuôn mặt hắn lúc này đẹp trai khiến nàng như bị hớp hồn.

Ở một không gian vô tận nào đó, Tà Nguyệt đang bị bao vây bởi rất nhiều giới chủ, nàng khí chất vẫn không thay đổi như một nữ vương bất bại, nhìn về đám giới chủ phía trước nói:

"Chỉ vài trăm tên Siêu Đa Võ Giới Chủ cùng vạn Siêu Võ Giới Chủ mà muốn giết ta"

"Ngươi đừng có xem thường bọn ta, Siêu Đa Võ Giới Chủ liên kết hơn ngàn vạn giới chủ Cao Võ Giới Chủ cùng Trung Võ Giới Chủ cộng sinh, với lại ngươi không phải thời kì toàn thịnh" Một Siêu Đa Võ Giới Chủ tức giận nhìn Tà Nguyệt nói.

"Vậy sao, ta muốn xem thử các ngươi mạnh tới mức nào ?" Tà Nguyệt khóe miệng khẽ cong nói, khí tức tỏa ra gấp hơn vạn lần khi đánh với Bách Lý Vân, quanh thân bị hắc ám bao phủ, nàng bây giờ không những không xấu đi mà còn đẹp hơn lúc bình thường mấy lần.

"Bọn ta cũng không đầu hàng đâu" Tất cả Giới Chủ khác đều vận khí sức mạnh nguyên châu, cùng nhau bay tới tấn công.

Không gian xung quanh đây lập tức vỡ tan rồi lại lành, lặp đi lặp lại vô số lần bởi dư chấn tỏa ra từ những đòn tấn công quá lớn.

Đánh nhau một hồi hai bên bất phân thắng bại, nhưng phía Giới Chủ bị thương cũng kha khá, Tà Nguyệt trên thân lại không vết tích vết bụi.

"Không ngờ các ngươi có thể đánh ngang ta, dù chưa hoàn toàn hồi phục nhưng chỉ cũng có 60% thời kì toàn thịnh, vậy thì tặng ngươi một món quà nhỉ" Tà Nguyệt nhìn đám Giới Chủ lạnh lùng nói.

Bên trái Tà Nguyệt xuất hiện một lỗ đen vừa đủ nhét tay vào, nàng dùng tay phải đưa vào lỗ đen, từ từ kéo ra một thanh kiếm màu tím, xung quanh tỏa ra luồn ánh sang tím mang theo khí tức mạnh mẽ khiến các Siêu Đa Võ Giới Chủ phải e dè.

"Đó...đó là thanh Sát Thần Ma Kiếm của Thứ Nguyên Chi Ác tiền nhiệm Nguyễn Diệt Trung" Nhìn thấy thanh kiếm các vị Giới Chủ liền hồi hộp, có lẽ đa số đều biết sự đáng sợ của thanh kiếm này.