Chương 27: Mẹ vợ và đám con dâu

"Sao con lại làm chuyện này với mẹ ?" Châu Mộng Giai nhìn Bách Lý Vân nói, cả người nàng bây giờ đổ mồ hôi, mùi hương cơ thể nồng nặc lan tỏa xung quanh làm hắn lửa nóng trong người, hận không thể đè nàng xuống làm thêm nháy nữa.

"Bởi vì con yêu mẹ, xem mẹ như một người phụ nữ bình thường, muốn đem mẹ trở thành của riêng con" Bách Lý Vân bò ở trên người Châu Mộng Giai, vừa ngậm lỗ tai của nàng vừa nói làm nàng rên khẽ vài tiếng.

"Nhưng chúng ta là mẹ con, việc này là loạn luân, người ngoài biết thì phải làm sao ?" Châu Mộng Giai nhắm mắt cố gắng né lấy Bách Lý Vân liếm tai mình, nhẹ nhàng nói.

"Kệ bọn họ, bây giờ con có đủ khả năng để bảo vệ cho mẹ rồi, sẽ không ai làm tổn thương mẹ được nữa" Bách Lý Vân ánh mắt nghiêm túc nhìn Châu Mộng Giai nói, mặt vùi vào giữa hai bầu vú trắng béo mập của nàng hô hấp lấy mùi thơm của nàng.

"Con còn đang đi học, hơn nữa lại không quyền thế gì sao bảo vệ mẹ được chứ ?" Châu Mộng Giai nhẹ lắc đầu nói, nghĩ đến chuyện cấm kỵ này mà bị phát hiện làm nàng thấy lo lắng.

"Bây giờ mẹ đứng dậy, mặc quần áo vào đi với con một chuyến, rồi mẹ sẽ biết được khả năng của con như thế nào ?" Bách Lý Vân đứng dậy kéo Châu Mộng Giai ngồi dậy nói, đi tới tủ quần áo lấy chiếc đầm ngủ khác đưa cho nàng.

"Khuya hơn 12 giờ rồi còn muốn dẫn mẹ đi đâu ?" Châu Mộng Giai đứng dậy cầm chiếc đầm ngủ Bách Lý Vân đưa hỏi.

"Bí mật, không được đi tắm rửa" Bách Lý Vân lộ vẻ thần bí nói, thấy mẹ định vào phòng tắm liền ngăn cản.

"Mẹ ăn mặc hở hang vậy sao dám ra ngoài" Châu Mộng Giai giơ chiếc đầm mỏng này lên nói.

"Yên tâm, nơi đó không có đàn ông khác nên mẹ không cần sợ bị ai nhìn" Bách Lý Vân giải thích nói.

"Con không định mặc quần áo à ?" Châu Mộng Giai nhìn Bách Lý Vân đang khỏa thân nói, phía dưới có cây gậy khiến nàng đỏ cả mặt.

"Mẹ giúp con liếm sạch nó đi để con thay đồ" Bách Lý Vân chỉ ngón tay xuống cây gậy thịt mình nói.

"Mẹ...mẹ không thể ?" Châu Mộng Giai lắc đầu nói.

"Chúng ta đã làm tới bước kia rồi, không lẽ việc làm sạch thôi mà mẹ cũng không chịu, đi mẹ" Bách Lý Vân cố gắng nói để mẹ làm sạch nó cho mình.

"Chỉ...lần này thôi đó !" Châu Mộng Giai nói nhỏ, quay sang nhìn ông chồng đang ngủ say của mình một cái, sau đó đi tới quỳ trước mặt Bách Lý Vân, hai tay vịn hai bên hông hắn và đưa lưỡi liếm nhẹ đầu khất gậy thịt.

Châu Mộng Giai liếm vài cái cảm nhận mùi vị gậy thịt, sau đó ngậm vào bên trong miệng mình, đầu nàng di chuyển tới lui làm Bách Lý Vân cảm thấy rất sướng và ấm áp.

Bú cho Bách Lý Vân được một lúc, Châu Mộng Giai cũng dừng lại và đứng dậy: "Nó đã sạch rồi, thay đồ nhanh đi"

Bách Lý Vân có chút không nỡ nhưng vẫn làm theo, tâm niệm khẽ động quần áo liền mặc trên người.

"Đây...làm sao được vậy ?" Châu Mộng Giai ngạc nhiên nói, nàng đã quên lúc nãy Bách Lý Vân đã cởi đồ như thế nào.

"Chuyện nhỏ thôi, tiếp theo đây mẹ đừng có kinh ngạc mà ngất xỉu nhé" Bách Lý Vân khẽ cười nói, nắm tay mẹ mình biến mất khỏi căn phòng.

Ở chổ Lý Hàm Yên, nàng vừa viết xong công pháp tu tiên gọi Vạn Kiếm Quyết, nàng nghĩ rằng nam nhân rất thích ngầu nên công pháp này rất hợp lý: "Sau khi cùng Lý Vân kết thành đạo lữ nhất định sẽ rất lợi hại, ta phòng thủ chàng tấn công"

Khi Châu Mộng Giai lần đầu được Bách Lý Vân đưa tới thế giới này, nàng đã kinh ngạc không biết dùng từ gì để diễn tả, nhìn sang con trai hỏi: "Đây là đâu vậy, giải thích cho mẹ hiểu đi"

"Anh yêu trở về rồi à, sao anh lần này về trễ thế ?" Claire Redfiled thấy Bách Lý Vân trở về liền cùng các nàng đi tới hỏi.

"Ủa, ai vậy anh, là người mới nữa à ?" Ada Wong ánh mắt sắc bén nói.

"Các cô gái xinh đẹp này là ai vậy ?" Châu Mộng Giai nhìn dàn mỹ nhân siêu khủng này ngạc nhiên hỏi, với vóc dáng gợi cảm và khuôn mặt này thì hoa hậu thế giới còn kém nhiều.

"Các cô gái này đều là vợ của con, con là một vị thần và thế giới này con tạo ra để dành cho vợ con mình sống ở đây, còn đây là mẹ ruột anh đã bị anh biến thành vợ mình" Bách Lý Vân giải thích cho mẹ mình và các nàng nghe.

"Cái gì, tất cả đều là vợ sao, còn là một vị thần sáng tạo ra thế giới...có phải mẹ nằm mơ rồi không ?" Châu Mộng Giai kinh hãi nói, đây không phải chỉ có trong tiểu thuyết thôi hay sao.

"Mẹ ruột của mình mà cũng dám chơi !" Tất cả vợ của Bách Lý Vân đều đồng thanh khiến Châu Mộng Giai tỉnh lại trong kinh hãi và xấu hổ.

"Anh là thần chí cao thì sợ gì cấm kỵ đó chứ, dù sao mẹ con, chị em, đôi bạn thân, dì cháu cũng đều chơi qua kia mà" Bách Lý Vân đưa ra lý do nói.

Các nàng nằm trong câu nói trên nghe xong cũng đều chột dạ thẹn thùng cuối đầu.

"Anh yêu mẹ mình giống như yêu các em vậy, anh muốn lấy mẹ làm vợ để mẹ vĩnh viễn bên anh" Bách Lý Vân nghiêm túc nói.