Chương 25: Thất tình

"Em...em có thích cô không ?" Minh Hằng ngẩng đầu nhìn Bách Lý Vân hỏi.

"Có, cô xinh đẹp như vậy thì con trai ai lại không thích" Bách Lý Vân gật đầu đáp.

"Em không chê cô lớn tuổi sao" Minh Hằng lo lắng hỏi, nàng hơn Bách Lý Vân mười mấy tuổi sợ bị chê già.

"Chẳng phải tình yêu không quan tâm tới tuổi tác sao, em sẽ không để ý" Bách Lý Vân xoa xoa bờ mông Minh Hằng nói, hắn không cần phải quan tâm về vấn đề đó vì nàng lên giường với hắn sẽ được thanh xuân vĩnh trú, tuổi thọ vĩnh hằng, trở nên xinh đẹp hơn.

Minh Hằng nghe xong trong lòng cảm thấy vui vẻ, nàng bây giờ cũng bất ngờ vì chưa bao giờ nghĩ nàng sẽ đi thích một học sinh của mình cả.

Khoảng 6 giờ tối, Bách Lý Vân ăn mặc lịch sự đứng trước chỗ hẹn chờ, một chiếc xe màu đen sang trọng dừng lại trước mặt hắn.

"Lên xe đi Lý Vân" Minh Hằng ngồi ở ghế phía sau mở cửa xe ra nói.

"Hằng nhi hôm nay thật xinh đẹp" Bách Lý Vân khen nói, nàng bây giờ đang mặc chiếc váy dạ hội lộng lẫy, khí chất của nàng khác xa ở trường.

"Chào tiểu thư" Khi nhìn thấy Minh Hằng đang khoát tay vào tay Bách Lý Vân, mấy bảo về liền cúi đầu chào.

"Wa...cô thật ngầu nha" Bách Lý Vân thì thần nhỏ vào tai Minh Hằng.

"Có gì mà ngầu, tối nay có nhiều nhân vật lớn nên hãy biểu hiện cho tốt vào" Minh Hằng nhắc nhở Bách Lý Vân nói.

Bách Lý Vân chỉ cười không nói, một vị thần như hắn mà cần phải đi lấy lòng đám phàm nhân sao.

"Sao mày lại ở trong đây, tao chưa tìm mày trả thù thì mày lại đến" Đổng thiếu gia nhìn thấy Bách Lý Vân liền lớn tiếng mắng.

"Không cho phép anh đụng tới bạn trai tôi !" Minh Hằng đứng bên cạnh bảo vệ Bách Lý Vân.

"Bạn trai sao, tên này lúc trước ta gặp đã có hai vợ rồi, chính miệng hắn thừa nhận" Đổng thiếu gia nhìn hôn thê của mình ôm tay kẻ thù liền tức giận, kể ra sự thật cho Minh Hằng nghe.

"Có thật không Bách Lý Vân ?" Minh Hằng quay sang hỏi Bách Lý Vân.

"Ừm, không chỉ có hai mà rất nhiều" Bách Lý Vân gật đầu nhẹ nói, hắn cũng không muốn giấu gì nàng cả.

Chát!

"Tại sao lại gạt tôi, còn nói sẽ bảo vệ tôi, cút đi...cút khỏi mắt tôi" Minh Hằng nghe xong tát Bách Lý Vân một cái, nước mắt khóe lệ nói.

Bách Lý Vân không nói gì, lặng lẽ bước ra khỏi cổng, trong lòng bây giờ đang rất khó chịu nhưng không trách Minh Hằng được, cũng không trách tên Đổng thiếu gia kia vì đó là sự thật cuối cùng cũng phải lòi ra.

"Mình có lẽ không xứng là một Thứ Nguyên Chi Thần nhỉ, ngay cả việc khiến cô gái hạnh phúc cũng làm không xong" Bách Lý Vân ngồi ăn bên quán thịt nướng lề đường, trong lòng tự giễu chính mình.

"Sao ngồi đây buồn hiu vậy" Lý Hàm Yên đi dạo thấy Bách Lý Vân mặt buồn nên đến bên cạnh ngồi hỏi.

"Không có gì, chỉ bị bạn gái đá thôi" Bách Lý Vân nhìn Lý Hàm Yên thở dài nói.

"Bạn gái, ngươi có mấy vợ rồi mà, còn tính thêm nữa sao, mà sao bị đá vậy" Lý Hàm Yên tò mò hỏi.

"Hậu cung càng đông đảo thì niềm tự hào của con trai càng lớn chứ sao, cô ấy biết ta có vợ còn dụ nàng nên nàng tát ta một cái, bảo ta cút khỏi mắt nàng" Bách Lý Vân vừa ăn vừa nói với Lý Hàm Yên, đưa cho nàng một xiên thịt.

"Ngươi để cho nàng tát không phản kháng à ?" Lý Hàm Yên cầm xiên thịt của Bách Lý Vân đưa, vừa ăn vừa hỏi.

"Dù sao ta sai mà, người phàm quy tắc 1 vợ trước giờ vậy nên phải chịu thôi" Bách Lý Vân lắc đầu nói, nâng ly coca uống ực một hớp.

Lý Hàm Yên bây giờ có cái nhìn khác về Bách Lý Vân, tuy hắn hoa tâm nhưng lại rất tốt, nàng không chắc hắn mạnh như mình hay không nhưng dư sức né cú tát của người bình thường, hắn không né không làm gì cô gái kia mà chỉ im lặng đi về đây ngồi ăn giải sầu, nam nhân như vậy tìm khắp tiên giới sẽ không có một ai.

Đột nhiên Lý Hàm Yên nhớ tới câu nói lúc nãy của Bách Lý Vân, liền quay sang nghiêm túc hỏi nói: "Ngươi cũng là người tu tiên"

"Không, ai mà rảnh như các ngươi suốt ngày ngồi một chỗ, chán bỏ mẹ" Bách Lý Vân lắc đầu nói, hắn không thích ngồi một chỗ lâu như vậy, hắn thích mạnh lên thông qua chiến đấu với kẻ mạnh.

"Vậy chứ sao ngươi nói bọn họ là người phàm, không lẽ ngươi là người ngoài hành tinh" Lý Hàm Yên não động suy nghĩ nói.

Bộp!

"Bớt nghĩ sâu xa đi, ta sinh ra là con người bình thường" Bách Lý Vân vỗ mông Lý Hàm Yên một cái.

"Sắc lang, từ trước đến giờ chỉ có ngươi dám vỗ mông ta như vậy thôi...ta cho ngươi sờ mông rồi nên nói cho ta biết thân phận đi" Lý Hàm Yên thẹn thùng nói.

"Thân phận ta tiết lộ ra không tốt cho ngươi, chỉ có thể cho ngươi biết đám người các ngươi gọi là tiên tôn, trước mặt ta chẳng đáng là gì cả" Bách Lý Vân nghiêm túc nhìn Lý Hàm Hương nói.

"Nói khoát không biết ngượng, thực lực của tiên tôn ngươi chưa gặp mà thôi" Lý Hàm Yên nghe Bách Lý Vân coi thường tiên tôn như vậy cảm thấy khó chịu vì lúc trước nàng cũng có danh hiệu ngang với tiên tôn.