Chương 20: Yếu kém

"Sao mày không hào hứng gì hết vậy, nhớ mấy lần trước đều tỏ vẻ hứng thú mà ?" Minh Kha thấy lạ hỏi.

"À, tao mới ngủ dậy nên còn buồn ngủ ấy mà" Bách Lý Vân tỏ vẻ buồn ngủ nói.

Một cô gái xinh đẹp đi vào lớp gây nên sự chú ý của hắn, quanh thân nàng có một ánh sáng trắng bao quanh.

"Thú vị, không ngờ trên thế giới này cũng có người tu luyện mà trong lớp lại có một người" Bách Lý Vân nhìn cô gái xinh đẹp đó nghĩ, nàng gọi Ngọc Diễm là lớp trưởng trong lớp hắn.

"Mày thích cô ấy à, bỏ ý định đó đi, nàng sẽ không thích bình dân như chúng ta đâu dù nàng thân thiện đi nữa" Minh Kha tưởng Bách Lý Vân thích Ngọc Diễm liền nói nhỏ.

"Không có thích, ta chỉ là đang suy nghĩ chuyện khác" Bách Lý Vân phủ nhận.

Không lâu sau thì giáo viên cũng vào lớp, nàng gọi Minh Hằng dạy lớp hắn môn toán, Bách Lý Vân đối nàng rất cảm kích vì nàng đã giúp đỡ hắn rất nhiều.

"Bạn Vân lên giải giúp cô bài tập này" Minh Hằng cầm sơ đồ lớp nói.

"Cô ơi, bài này em giỏi không giải được thì sao bạn yếu kém này giải được" Chu Thiên coi thường nói.

"Yếu kém ? Điểm của tôi vẫn thuộc loại khá đấy, ỷ vào con điểm thi giữa kỳ hai là 9.5 thì cho tôi yếu kém sao, vậy hôm nay ta sẽ phá tan cái tự tin đó của bạn" Bách Lý Vân nói xong liếc Chu Thiên một cái, đi đến bảng làm bài.

"Đây còn là Bách Lý Vân thường ngày mình chơi chung không vậy ?" Minh Kha lấy tay dụi dụi hai mắt nhìn Bách Lý Vân tự hỏi.

"Sau một đêm một người có thể thay đổi nhiều vậy sao ?" Ngọc Diễm bắt đầu tò mò về Bách Lý Vân, nàng không biết rằng sự tò mò của mình sẽ thay đổi vận mệnh của mình.

"Xong, bài dễ như vậy mà làm không được, yếu kém !" Bách Lý Vân sau khi làm xong đi xuống chỗ ngồi chễ giễu Chu Thiên.

"Mày...mày được lắm, dám chọc đến tao, hãy đợi đấy !" Chu Thiên tức giận.

"Muốn thì tiếp, nhưng thời gian dọn rác chỉ từ 10h sáng đến 5h chiều nha" Bách Lý Vân cười khiêu khích, hắn muốn thử cảm giác giả heo ăn hổ của bọn tiên tôn trùng sinh xem sao.

"Bạm làm đúng rồi, không nghĩ tới còn có thể giải theo cách này, Vân hôm nay 10 điểm nha, cả lớp sửa vào đi, ai không hiểu thì hỏi" Minh Hằng nhìn bài tập Bách Lý Vân vừa giải nói.

Reng!!

"Các em ra chơi đi, Bách Lý Vân đi theo cô có chuyện cần nói" Minh Hằng dọn sách vở vào giỏ xách nói.

Sau khi xuống phòng giáo viên, Minh Hằng rót hai chén trà, cầm lên một chén trà uống một hớp nói: "Em không biết Chu Thiên gia thế khá lớn à, sao em lại chọc giận hắn chứ ?"

"Gia thế lớn thì sao, chỉ bằng như vậy chưa xứng để em phải quan tâm ?" Bách Lý Vân bình tĩnh hớp một ngụm nước trà nói, bây giờ hắn đã là một vị thần chí cao há lại để ý ổ kiến đó có mạnh hay không.

"Lý Vân, em bây giờ đã thay đổi rồi" Minh Hằng nhìn Bách Lý Vân nhẹ nói.

"Đúng vậy, em không phải Lý Vân lúc trước có thể so sánh" Bách Lý Vân ánh mắt nghiền ngẫm một hồi nói.

Buổi chiều sau khi ăn tối xong, Bách Lý Vân ngồi ở bàn máy tính tìm kiếm mua khu biệt thự rộng rãi vì sống chung với cha mẹ không quá tiện, hắn muốn đưa các nàng ra bên ngoài ở chung cho vui.

"Em cảm thấy khu này nhìn được nè, rộng rãi đủ cho tất cả chị em ở" Ada Wong ngồi trong lòng Bách Lý Vân đưa ra ý kiến.

"Anh tìm là chỗ vui chơi, tối thì phải trở về thế giới riêng, nếu không ít nhất hai tuần các em không cho anh xuống giường mất" Bách Lý Vân một tay luồn vào phía dưới chiếc đầm ngủ xuyên thấu Ada đang mặc, xoa nắn bầu vú của nàng thành đủ loại hình dạng nói.

"Ai bảo anh nhiều vợ làm chi ?" Ada lấy một tay che miệng khẽ cười duyên một cái, cũng không ngăn cản bàn tay đang tác quái của Bách Lý Vân.

"Xong, anh đã tìm thấy rồi" Một hồi lâu sau Bách Lý Vân tìm được chỗ ưng ý liền gửi ảnh sang điện thoại, nhanh chóng tắt máy tính rồi bế Ada Wong lên liền biến mất tại chỗ.

Ngày hôm sau, Bách Lý Vân trên đường đến trường bị đám người chặn phía trước kiếm chuyện: "Mày là Bách Lý Vân đúng không ?"

"Tên tao nổi tiếng thế à, đến các ngươi cũng biết" Bách Lý Vân cười nói.

"Đừng tự tin, hôm nay bọn ta phải xử ngươi vì đã chọc đến người không nên chọc" Tên đại ca cười nói, tay cầm cây gậy bóng chày.

"Ồ, ai vậy nhỉ, có phải con chó cắn tao hôm qua tên Chu Thiên không ? Oan quá tao chỉ chọc chó thôi mà chứ có làm gì đâu" Bách Lý Vân giả bộ oan ức nói.

"Dám nói Chu thiếu gia như vậy, đánh chết nó" Tên đại ca tức giận nói, cầm gậy lao về phía Bách Lý Vân.

"Tức thật, chưa tới giờ quét rác mà phải quét, lần sau phải đến chổ Chu Thiên bắt hắn nhớ mới được" Bách Lý Vân dùng một ngón tay nhẹ nhàng đỡ được một gậy của tên đại ca, bàn chân khẽ dậm một cái, mấy tên côn đồ văng ra xa vài mét.

"Hên quá chưa chết chỉ bị thương nhẹ, ta còn muốn lấy bằng tốt nghiệp a" Bách Lý Vân nhìn đám côn đồ ngất xỉu nói.