Chương 17: Gặp lại Ada Wong

Sau khi tiêu diệt Saddler xong, Claire Redfiled cùng Jill Valentine đã tiêu diệt xong đám thuộc hạ của chúng, quần áo hai người lại không dính chút bụi nào.

"Hai chị thật lợi hại, nhanh như vậy đã tiêu diệt xong lũ kia rồi" Asheley ngạc nhiên.

"Chúng so với những tên chúng ta từng đấu còn yếu xa" Jill Valentine cười nói.

"Được rồi, đi tiếp thôi" Bách Lý Vân lấy tay đặt lên mông nàng bóp nhẹ một cái.

Bách Lý Vân đám người đi mò tiếp, gặp một nhà kho khá rộng, mở cửa ra có một lão già cao to râu dài xuất hiện, cách mặc nhìn sơ liền biết là một linh mục.

"Để tên này cho em" Jill Valentine giành trước lao tới tấn công, đạp một cước khiến lão bay văng vách tường.

Dù vậy lão vẫn đứng lên như chư có gì, biến đổi để chơi khô máu với Jill Valentine, móng tay dài ra sắc nhọn, nữa thân trên biến thành cột sống kéo dài, trên cột sống một ra nhứng cái chân nhỏ nheo nhút và sau lưng mọc ra hai cái càng dài, ông ta bây giờ như là con rết dị họm vậy.

"Thật xấu xí" Trong lòng các cô gái ở đây đều nghĩ, Jill Valentine liếc mắt nhìn ra được điểm yếu là giữa đốt sống, lấy ra chiếc cung bắn một mũi tên vào điểm yếu đó.

Thân lão bị đứt làm đôi chỉ còn có phần trên, lão dùng hai càng bám trên mấy thanh gỗ trên cao cố gắng di chuyển tấn công Jill.

Đùng!

Lúc này Bách Lý Vân một chưởng bay tới khiến lão bị nổ tan sát, Jill Valentine anh mắt u oán nhìn về phía hắn: "Sao anh lại ra tay, em muốn tự tay hạ nó"

"Xin lỗi em nha, tại nhìn nó ngứa mắt quá, haha" Bách Lý Vân hai tay vòng ra sau lưng Jill ôm nàng vào ngực.

"Không sao, tại em thích nũng với anh vậy mà" Jill tựa vào ngực hắn nói.

Bách Lý Vân đám người tiếp tục đi tiếp vào trong, có cánh cửa sắt lớn đóng kín không biết cách mở.

"Để ta" Bách Lý Vân lúc này đang mỗi tay ôm một mỹ nhân, dùng chân đạp một cái cánh cửa văng đi mất tiêu, mở ra con đường vào trong tòa lâu đài.

Đi vào bên trong lâu đài, họ gặp một tên lùn già nua kỳ dị và hai tên mặc áo choàng màu đỏ đứng ở trên cao.

"Haha, cô gái kia đã tiêm virut của chúng ta, sớm thôi cô ta sẽ giết tất cả các ngươi" Tên lùn già nua cười nói.

"Cái gì, ta sẽ biến thành cái thứ xấu xí đó sao ?" Asheley sợ hãi nói.

"Ách, quên luôn vụ nàng bị tiêm virut rồi" Bách Lý Vân vỗ trán như vừa mới nhớ ra, sau đó đi tới Asheley đưa hai ngón tay vào trong miện nàng nói: " Để ta giúp cô diệt virut"

"ưm" Asheley phát ra tiếng kêu xấu hổ, tay Bách Lý Vân không an phận mà cứ đảo quanh lưỡi nàng khiến nàng xấu hổ.

Asheley đỏ mặt hơn khi thấy Bách Lý Vân ngậm lấy hai ngón tay nàng vừa mút lúc nãy.

"Vị ngon đấy" Bách Lý Vân vẻ mặt dâm tặc nói.

"Ghét ghê" Asheley bụm bặt thẹn thùng.

"Anh cứ thích ghẹo em ấy quài" Claire Redfiled kí đầu Bách Lý Vân nói.

"Các ngươi dám ân ái trước mặt ta, chán sống sao ?" Tên già lùn cười.

"Thì ra là tên cẩu độc thân đang ghen tị sao, ngươi làm gì được chạm vào những chỗ này ?" Bách Lý Vân ôm Asheley vào ngực, hai tay luồn vào váy ngắn học sinh bóp bóp cặp mông tròn nhưng không để lộ quần lót của nàng, nghên mặt nhìn tên lùn nói.

"Ưm" Asheley úp mặt vào ngực hắn, hai tay không tự chủ vòng ra sau lưng ôm lấy hắn.

"Giết bọn hắn cho ta " Tên lùn tức giận nói.

"Không cần đâu...vì ngươi phải chết rồi" Bách Lý Vân xuất hiện phía sau lưng ba người nói, tay ngưng tụ ra kiếm ánh sáng như Vegeto, chém đứt đầu cả ba tên.

Khi Bách Lý Vân định rời đi, Ada Wong bỗng nhiên xuất hiện, nàng lao tới ôm chầm lấy Bách Lý Vân: "Em tìm anh khắp nơi nhưng không thấy, không ngờ làm nhiệm vụ lại gặp anh ở đây".

"Anh cũng không ngờ đấy" Bách Lý Vân vuốt lưng Ada nói.

"Ba ba lại tìm vợ mới nữa" Bách Lý Hoa được Claire bế trong ngực nói.

"Ba ba ? Bé gái này là con anh sao ?" Ada ngạc nhiên nói, trong lòng bỗng thất lạc.

"Ừm, anh có rất nhiều vợ, em không ngại chứ" Bách Lý Vân hỏi.

"Không, với bản lĩnh của anh thì nhiều vợ chút cũng bình thường" Ada Wong nói, trong lòng bỗng vui trở lại.

"Em nữa, mông của em anh sờ cũng sờ rồi, còn bóp nữa nên anh phải chịu trách nhiệm với em" Asheley lấy can đảm nói, trong lòng nàng có hình bóng của hắn rồi.

"Tất nhiên, cô gái ta thích sẽ thả đi sao, các em quay về trước đã" Bách Lý Vân đưa các nàng vào thế giới riêng, bay ra ngoài lơ lửng trên không trung.

"Những hòn đảo căn cứ xung quanh đây nên bị hủy diệt" Bách Lý Vân đi tìm những căn cứ xung quanh đây và tiêu hủy toàn bộ.

Sau khi hủy diệt xong, Bách Lý Vân vừa định trở về bỗng cảm nhận được áp bách khác với những kẻ khác.

Lúc này sấm chớp ầm ầm, một nam tử đẹp trai xuất hiện trên bầu trời, ánh mắt hắn sắc bén nhìn Bách Lý Vân nói: "Ngươi là kẻ nào, sao lại đến thế giới của ta, nói ra mục đích đi".