Chương 1: Dịch Phong

Trời xanh mây trắng, có một căn phòng nhỏ, bên trong có một cậu thiếu niên 20 tuổi ngủ say bên trong.

Sau đó thanh niên đột nhiên tỉnh lại, ây da hôm qua uống hơi nhiều, ủa đây là đâu, chuyện gì xảy ra thế này, ta mới ngủ một giấc mà đã ở chỗ nơi rác rưởi nào thế này.

Đột nhiên ngoài cửa có tiếng đập cửa cùng tiếng kêu.

Đông đông . . . đông đông đông.

Dịch Phong giật mình, hắn ra mở cửa, lúc này bên ngoài có người đàn ông đứng đó, người này là chủ trọ của khu, Dịch Phong thiếu nhà trọ 2 tháng, giờ hắn lại đòi.

Ông chủ trọ này tên Tô Khánh một người vì tiền đánh vợ, tiền nhà trọ điều hắn giữ, nếu ngày nào mà không có tiền để hắn chơi cá cược thì hắn sẽ tức giận, kiếm vợ hắn ra đánh.

Giờ Dịch Phong thiếu tiền 2 tháng, vợ hắn không có đòi còn giúp đỡ Dịch Phong, làm cho hắn không hài lòng.

Tô Khánh hắn bây giờ rất bực mình, hắn muốn ra khí, nếu như Dịch Phong không trả tiền hắn sẽ đuổi Dịch Phong ra khỏi nhà, cho người khác thuê.

Dịch Phong bị hắn la mắng chỉ biết đứng đó, Tô Khánh nhã ngụm khí xong nói.

Nếu như Dịch Phong ngươi không có tiền, thì ngày mai cút xéo ra khỏi nhà hắn.

Sau đó bước ra về, Dịch Phong lúc này cũng bực mình, nhưng vì trong ký ức hắn nhận được, đúng là tên này thiếu nhà trọ 2 tháng.

Không ngờ hắn lại hồn xuyên lên người tên này, thật là xui xẻo.

Đời trước hắn cũng không khá giả gì, nhưng cũng lo cho mình được, cũng có một công việc ổn định.

Còn tên này chỉ có ở nhà, chơi game, trạch tại nhà, có tiền sài hết, mới mấy ngày trước hắn lại đi đặt mua con game mà hắn thích.

Tại sao hắn lại có tiền, vì cha mẹ dưới quê gửi lên đây chứ sao, thế là mới mấy ngày đã sạch hết tiền, còn thiếu nhà trọ 2 tháng chưa trả, hôm này chủ nhà trọ tới đòi, hắn cũng bất đắc dĩ nhận chửi, má nó lão tử tại sao lại xuyên chứ.

Mà còn xuyên vào tên này nữa, Dịch Phong tức giận mà la gầm lên.

Đinh . . .xác nhận thấy ký chủ tâm tình dập dờn hệ thống khóa lại ký chủ, phải chăng khóa lại.

Dịch Phong một đầu chấm hỏi, cái quái gì đang nói trong đầu ta thế này, hệ thống, không lẽ mình cũng có kim thủ chỉ, có kim thủ chỉ mình có thể lên tới đỉnh phong.

Dịch Phong vui mừng sau khi được hệ thống, khóa lại, tất nhiên lập tức khóa lại.

Đinh . . .khóa lại thành công, hệ thống mở ra công năng thay đổi ký ức.

Cái quái gì, hệ thống công năng rác rưởi gì thế này, ít nhất cũng phải cho cái thần hào hệ thống chứ.

Không phải xuyên không toàn là như vậy sao, thay đổi ký ức, là cái trò gì vậy, làm được quẩn bách ta bây giờ không, ta không thèm.

Dịch Phong tức giận mắng, nhưng sau đó hệ thống đưa một luồng ký ức sử dụng cho Dịch Phong.

Thật sự, cái này quá nghịch thiên, có thể thay đổi ký ức người khác, dù cho bây giờ hay quá khứ, quá ngưu bức.

Đinh . . . nếu ký chủ không cần, hệ thống cởi trói.

Đếm ngược cởi trói.

5.

Dịch Phong nghe vậy xua tay, đừng đừng, hệ thống ta biết sai rồi, hệ thống đại lão tha thứ ta.

Đinh. . . xác thấy ký chủ biết mình sai, hệ thống không cởi trói nữa.

Dịch Phong nghe xong thở phào, xém nữa mất kim thủ chỉ rồi.

Mà lúc này cũng có một cô gái cỡ 30 tuổi chạy tới.