Trước đó khi Hạ Húc xem xét mệnh cách của những người vai phụ thì chỉ hiện ra mấy dấu chấm hỏi, nhưng với mấy người Diêu Đại Vũ này thì lại hiện ra giới thiệu kịch bản vắn tắt. Mà quan hệ nhân quả ở trong đó cũng không khó để suy đoán.
Điều để Hạ Húc có chút xoắn xuýt chính là, phía sau giới thiệu vắn tắt của cái kịch bản này lại là sự im lặng tuyệt đối. Hắn không biết đến cùng là tóm tắt chỉ có thể biểu hiện ra như vậy, hay là hắn cần tìm được càng nhiều nhân vật trong kịch bản, hoặc thậm chí là nhân vật chính thì mới có thể xem được bản giới thiệu hoàn chỉnh hơn?
Nếu như Hạ Húc có thể xem được bản giới thiệu hoàn chỉnh, vậy dù chỉ là vắn tắt thì cũng đủ để cho hắn nắm giữ ưu thế tiên tri. Hắn sẽ như một người trùng sinh mà có thể tiến hành bố trí rất nhiều mưu đồ.
Nhưng nếu như chỉ là một chút bối cảnh và kíp nổ của kịch bản, như vậy tác dụng đưa đến sẽ rất có hạn. Đừng nói đến việc Hạ Húc có thể mưu đồ y theo kịch bản, mà ngay cả việc phán đoán mình có gặp nguy hiểm hay không thì hắn cũng đều không cách nào hoàn toàn xác định.
Đương nhiên, chút giới thiệu vắn tắt ấy vẫn phải có giá trị tham khảo, thậm chí nếu như dựa theo sáo lộ trong phim thì Hạ Húc còn có thể mơ hồ đoán ra không ít đồ vật, chỉ là hắn không thể quá chắc chắn mà thôi.
"Trước đó ta đã bị danh tự người sắp chết này dọa sợ, nhưng sau khi xem giới thiệu vắn tắt thì thật ra đây chỉ một vở hài kịch."
Hạ Húc quan sát lặp đi lặp lại mỗi chữ mỗi câu trong giới thiệu vắn tắt của vai phụ « người sắp chết » trong kịch bản. Dựa theo kinh nghiệm xem phim nhiều năm của mình thì hắn đã có một chút suy đoán.
Một khi tiểu nhân vật phát hiện chính mình không còn sống lâu nữa thì sẽ bắt đầu phóng túng chính mình, bọn họ sẽ không cố kỵ hậu quả, sẽ không còn cân nhắc nguy hiểm hay không, tựa như đám trẻ con miệng còn hôi sữa liều mạng không muốn sống vậy.
Nhưng kết quả thường thường sẽ tương phản, sẽ sáng tạo ra các loại hảo vận trùng hợp, kỳ tích và trò cười, ví dụ như kẻ không sợ chết thì không chết được, rồi cuối cùng tất cả đều trở nên vui vẻ khi phát hiện bệnh nặng của mình chỉ là ngộ chẩn. Đây là loại sáo lộ hài kịch rất cũ.
Dù cho đây chỉ là phim hài, nhưng mệnh cách của đám vai phụ này đều đi theo tiêu đề danh hào, cho nên sẽ không có bất luận chứng cứ trực tiếp nào cho thấy đây là phim một bộ phim hài.
Coi như có thật sự là phim hài thì cũng không bài trừ khả năng bị phản sáo lộ, và thậm chí rất nhiều hài kịch còn nguy hiểm hơn so với bi kịch. Bởi vì rất nhiều thời điểm để chế tạo ra trò cười thì thường thường sẽ không cố kỵ đạo đức, pháp luật, logic. Mà có thể sẽ dùng đến thủ đoạn tàn nhẫn để chế tạo tình tiết gây cười.
"Bất kể nói như thế nào đi nữa, đầu tiên ta có thể xác định nhân vật chính trong đám người sắp chết này sẽ là tên Chương Kiến Dân kia. Còn Tiết Minh Kiệt và Diêu Đại Vũ sẽ làm hai nhân vật hàng đầu trong màn kịch."
"Nếu dựa theo sáo lộ để đi thì tên Chương Kiến Dân kia sẽ không thèm đếm xỉa gì nữa mà cưỡng ép tham dự vào vụ đánh cược giữa Tiết Minh Kiệt và Diêu Đại Vũ, nhưng kết quả hắn vốn nên táng gia bại sản nhưng lại dựa vào khí vận nghịch thiên mà điên cuồng thắng tiền."
Đầu óc của Hạ Húc luôn một mực rất tốt, và hắn cũng từng xem qua không ít các loại phim sáo lộ. Cho nên hắn liền dựa theo giới thiệu vắn tắt của kịch bản mà mơ hồ suy đoán ra tình tiết của kịch bản. Về phần có đúng hay không thì hắn cũng chỉ có thể ở lại chờ xem.
"Mặc dù có rất nhiều điểm không chắc chắn và nguy hiểm, nhưng cũng không phải là ta không thể thao tác một chút. Nếu ta muốn vớt chút tiền nhỏ thì vẫn là không có vấn đề."
Đã minh bạch về 'Kịch bản' nên trong lòng Hạ Húc đã làm ra quyết định.
Hắn tiếp tục quan sát một hồi, nhưng đám người Diêu Đại Vũ cũng không dừng lại quá lâu trước cửa hàng của Tiết Minh Kiệt. Sau khi đặt xuống ngoan thoại và dùng khí thế hung hăng bức bách một trận, cả đám liền đá ngã lăn mấy cái bàn cái ghế rồi nghênh ngang rời đi, toàn bộ quá trình cũng chưa tới mười phút.
Bởi vậy cũng có thể nhìn ra, vụ đánh cược mà kịch bản nói đến cũng không phải vào ngày hôm nay. Lúc này chỉ là Diêu Đại Vũ đến 'hạ chiến thư' nhằm hẹn thời gian và địa điểm mà thôi.
Chuyện này đối với Hạ Húc mà nói ngược lại chính là chuyện tốt, vì hắn cũng cần làm chút chuẩn bị. Vả lại còn rất trùng hợp đó là hai ngày sau chính là cuối tuần, nếu như hắn muốn theo dõi bọn họ thì vừa vặn không cần lo lắng việc cúp học.
Hạ Húc muốn mình có thể hưởng thụ thật tốt thời sinh viên, vì đó mới là thời gian Tiêu Dao. Cho nên những việc có thể ảnh hưởng đến sinh hoạt tại trường học thì hắn vẫn nên hạn chế thật tốt.
. . .