Chương 17: Bạch dược Vân Nam tài trợ cho các ngươi bao nhiêu tiền?

Cả trận chiến chỉ gói gọn trong mấy chữ —— dễ như trở bàn tay!

Tên quái vật mang tên đồ tể hoàn toàn không ngăn được nắm đấm của Hạ Hiểu Thiên.

Kỳ thật hắn cũng nhìn ra mười tên đồ tể này sức lực cũng không tệ.

Bằng không thì Triệu Lỗi cũng không vất vả đến như vậy. Một bộ dạng chơi bời quá độ, sắc mặt tái nhợt dọa người.

Thoạt nhìn, còn tưởng rằng người này chính là kẻ lén lút bò ra từ nhà tang lễ.

Hạ Hiểu Thiên rất nghiện cái loại cảm giác này. Chỉ một quyền đấm xuống, đầu liền nổ tung ngay tức khắc.

Những thứ bên trong đầu, bất luận là óc hay là máu tươi, ngay lập tức bốc hơi không còn lại gì.

Thật thoải mái!

Chính mình còn muốn chiêu thức võ công gì nữa?

Mãng (thô bạo) liền xong việc!

Đánh không lại thì chỉ có thể chứng minh rằng sức lực của ngươi không đủ mạnh, thân thể của ngươi còn chưa đủ cứng rắn.

Tiếp tục luyện tập ngạnh công (võ công giúp thân thể cứng rắn), một quyển không đủ thì hai quyển.

Thiết Bố Sam, Kim Chung Tráo, Thập Tam Thái Bảo Hoành cứ khổ luyện đến một xấp!

Chồng nhiều lớp giáp dày nhất, chịu đựng những cú đánh hiểm độc nhất, cũng đồng thời thưởng thức phương thức chiến đấu mãng nhất.

"Các ngươi nói ngọn nguồn mọi việc là thứ gì?"

Hạ Hiểu Thiên rất nhanh khôi phục lại trạng thái bình thường, hiện giờ cha của hắn mới là quan trọng nhất.

Những chuyện này để sau hẵng nói đi.

"Một loại oán, do U..." Triệu Lỗi mới nói được một nửa, đột nhiên ngừng lại. Tựa hồ là nhớ ra cái gì đó, ngậm miệng không nói gì thêm.

"U gì?" Hạ Hiểu Thiên cảm thấy hẳn là quốc gia phải biết chút bí mật gì đó, chẳng hạn như oán hình thành như thế nào.

"Liên quan đến bí mật quốc gia, không thể tiết lộ ra ngoài." Chu Vân lên tiếng, chỉ có người nào gia nhập vào trường học mới có thể được biết thế giới này có bao nhiêu nguy hiểm.

Bằng không vô cớ tiết lộ ra ngoài, chỉ làm cho người bình thường thêm hoảng sợ mà thôi.

Nhớ mang máng là viện trưởng của trường học có nói qua, những công việc nặng nề này vẫn là chúng ta tới gánh vác đi.

"Hiện tại đã là lúc nào rồi?" Hạ Hiểu Thiên thật muốn mắng cho hai người bọn họ một câu. Tôi nói cả ba người chúng ta sức chiến đấu cũng chỉ có hạn, hai người định để cho tôi đầu óc mơ mơ hồ hồ, đi theo chém giết cái thứ sinh vật không rõ nguồn gốc này, có lầm hay không vậy?

"Thời khắc đặc biệt, đối đãi đặc biệt." Triệu Lỗi suy đi nghĩ lại, tự lẩm bẩm , dường như là đang tìm cho mình một lý do?

"Oán là do U Giới tiết ra một loại khí ăn mòn, loại khí này ngươi gọi thế nào cũng được, âm khí, linh khí, năng lượng tự do. Tóm lại là ngươi thích gọi thế nào thì gọi."

"Hiện tại xem ra cái thứ ma quỷ ẩn nấp ở huyện Z này không ngừng bắt người đi, hẳn là trốn thoát ra ngoài từ kẽ nứt của xưởng giết mổ. Mà bởi vì những kẽ nứt này cho nên khí của U Giới cũng theo đó mà thoát ra, đem một lượng lớn sát khí ở nơi này nhanh chóng biến thành oán thể.

Mười người vừa mới bị giết kia, bất luận là sức mạnh hay là tốc độ đều vượt xa người bình thường. Là chủ oán thể lây nhiễm cho bọn hắn, biến đổi tạo ra cơ thể con. Đương nhiên ngươi cũng có thể gọi là thủ hạ, là con rối.

Cái thứ đồ chơi này chỉ sợ là muốn lột xác thành quái! Năng lực của quái vật dị thường đáng sợ. Tại nội bộ cơ quan, quái cấp bậc thấp nhất đều bị đánh giá là tai hoạ cấp sói. Lần trước chúng ta đi bình định tai họa cấp sói ở thành phố C, xém chút nữa là cả đội bị diệt sạch.

May là bản thân ta có khả năng biến thân thể trở nên cứng như sắt thép, mới giữ được một mạng."

Nói tới chỗ này, Triệu Lỗi lộ ra một nụ cười khổ.

Nói là may mắn, chẳng bằng nói rằng bởi vì hắn trong mắt tai hoạ cấp sói kia chỉ nhỏ yếu giống như sâu kiến mà thôi.

Sau khi khai chiến, chỉ tiện tay đánh một đòn, đã đánh cho trái tim của hắn trực tiếp bị thương rất nặng.

Ngay sau đó hai mắt hắn tối sầm lại, cái gì diễn ra sau đó đều không biết.

Lúc Triệu Lỗi tỉnh lại là đã ở bệnh viện trị liệu rồi.

Nếu không phải hắn kịp thời hóa tim thành thép thì xác hắn đã sớm lạnh thấu rồi.

Dù vậy hắn cũng phải dưỡng thương mất nửa năm trời.

Cho nên sau khi oán thể lột xác thành quái, một người không thể có khả năng ngăn cản được.

Chỉ là một cái huyện Z nho nhỏ, vì sao lại xuất hiện tai họa kinh khủng đến nhường này?

Loại nhiệm vụ này không phải một trải nghiệm, mà là đơn giản đi tặng đầu người.

"Cho nên ngươi có thể nói vào điểm chính hay không? Hoặc là chúng ta rút lui trước đi?"

Nói thật, Hạ Hiểu Thiên có chút sợ.

Có thể không sợ sao?

Trước đây hắn chỉ là một sinh viên đại học bình thường, không có lai lịch gì.

Thế mà bây giờ trước mặt hắn lại xuất hiện một con đại BOSS.

Tại sao phải làm loạn!

Hơn nữa bây giờ hắn đã có điểm kinh nghiệm. Sau khi trở về hắn sẽ chuẩn bị bổ sung một lượng lớn thuốc bổ, rồi sau đó an toàn thăng cấp « Hỏa Luyện Kim Thân ».

Sức mạnh tăng lên một cấp, hắn không tin là không thể trừ tận gốc cái hơi thở điên cuồng trong cơ thể của cha hắn.

Liều mạng làm gì cơ chứ?

"Hiện tại chúng ta chỉ có hai lựa chọn, một là lập tức rút đi, tôi cùng Chu Vân báo cáo cho cấp trên, phái thêm nhiều người mạnh hơn đến xử lý chuyện này. Chỉ là thời gian có chút hạn chế, cần ít nhất là một ngày!

Nhưng mà ta cũng không xác định được cái oán thể này khi nào sẽ lột xác. Chỉ sợ là khi chúng ta vừa mới rời đi thì quá trình lột xác đã hoàn thành rồi. Một khi trở thành quái, chỉ cần ăn trúng loại thịt ở xưởng giết mổ này, sẽ ngay lập tức bộc phát cơn thèm khát thịt điên cuồng.

Không biết ngươi có từng thấy qua Zombie vây thành như thế nào chưa? Đoán chừng tình cảnh này so với phim ảnh thì không bằng. Nhưng mà những người bị hại một khi lột xác thì sẽ trực tiếp biến thành loại đồ tể không có thần trí kia, sẽ bị oán thể lợi dụng làm thành con rối.."

"Không cần phải chọn, cái thứ hai."

Hạ Hiểu Thiên lạnh lùng nói, hiện tại cha hắn còn đang nằm trên giường!

Nếu như bọn họ vừa mới rời đi, một giây sau quá trình lột xác hoàn tất, chẳng phải cha hắn sẽ trở thành đồ tể hay sao.

Không lẽ còn muốn hắn giết cha mình rồi tích lũy điểm kinh nghiệm?

Đừng có đùa!

Hắn không thể cược, lại không dám cược.

"Liều mạng, chơi nó!"

Triệu Lỗi nở một nụ cười nhợt nhạt, nói bốn chữ.

"Chu Vân, lập tức đem chuyện này đi báo cáo. Nếu như ba người chúng ta không may mắn bỏ mạng lại, thì phía trên sẽ phái người lợi hại hơn đến xử lý. Thuận tiện nhặt xác cho chúng ta."

Nếu như không phải vì Triệu Lỗi đang bị thương, Hạ Hiểu Thiên thề nhất định phải đánh cho hắn nôn ra máu.

"Dẫn đường cho ta."

Vừa dứt tiếng, ở trước cửa lò mổ, Chu Vân lấy ra một dụng cụ.

Cái thứ đồ chơi này thoạt nhìn như là cái máy tính bảng, phía trên hiển thị các loại số liệu khác nhau.

Hạ Hiểu Thiên len lén nhìn một cái, kết quả đều là thứ hắn nhận biết, có điều hắn xem không hiểu.

"Xuyên qua phân xưởng, đằng sau có khu đông lạnh, hắn trốn ở trong đó."

Chu Vân loay hoay một hồi, cuối cùng xác nhận lại thêm mấy lần.

"Phải rồi, trên người các ngươi có thuốc bổ máu không?"

Hạ Hiểu Thiên đột nhiên hỏi, hiện tại hắn không có nhiều điểm kinh nghiệm, cho nên cũng không dám tự tiện sử dụng.

Dù sao tăng cấp cũng cần tiêu hao không ít sức lực, toàn bộ đều hắn tự mình gánh chịu.

Đằng nào cũng phải đối mặt với đại BOSS cuối cùng, tăng cường sức mạnh một chút, vẫn là rất cần thiết.

"Bổ máu? Thực ra tôi chỉ có bạch dược Vân Nam cầm máu cùng mấy loại thuốc cấp cứu thôi"

Triệu Lỗi không rõ vì sao người thần bí lại đột nhiên hỏi cái này.

Chẳng lẽ hắn là con gái?

Tháng này “người quen” (kinh nguyệt) lại tới?

Càng nghĩ càng cảm thấy hợp lí.

Chứ không đang yên đang lành hắn lại hỏi thuốc bổ máu làm gì?

Chỉ là vừa rồi nghĩ tới cảnh tượng một cô gái cầm thiết chùy vung lên bổ nát sọ não của mấy gã đồ tể. Triệu Lỗi liền cảm thấy có chút ê răng.

Sau này nếu có cưới về nhà, sau đó phải chuẩn bị bàn thờ trước đi.

Hơi có chút không hài lòng, đoán chừng là đầu cũng khó mà giữ được.

Một chùy đánh nổ đầu chó của ngươi, có tin hay không?

Hạ Hiểu Thiên nghe vậy, có chút thất vọng.

Hai người các ngươi, một người có thể biến thân thể cứng như sắt thép, một người có thể điều khiển chất lỏng, thế mà thuốc trị thương trong truyền thuyết cũng không có sao?

Bạch dược Vân Nam tài trợ cho các ngươi bao nhiêu tiền?

Ta thay Đồng Nhân Đường trả cho các ngươi gấp đôi! !