Chương 3: Trung đẳng thiên thư

Cố Thiếu Dương khoanh chân ngồi ở trên giường gỗ, trên mặt mơ hồ hiện ra ngọc sắc.

Hồi lâu, hắn phun ra một ngụm khí thật dài, từ từ mở mắt.

"Luyện khí ngũ trọng! . . Thanh Vân Tông cung cấp công pháp《 Dưỡng Khí Quyết 》cho đệ tử ngoại môn tu luyện mặc dù chỉ là Nhân giai hạ phẩm, không có thêm bất kỳ thuộc tính gì, nhưng thắng ở công chính bình thản, dùng để ổn định không thể tốt hơn. ."

Từ trên người Mạc Phong lấy ra hết thuộc tính, Cố Thiếu Dương đối với tỉ lệ nguyên khí hấp thu chuyển hóa đã đạt đến năm thành, thậm chí đối với《 Hành Vân kiếm pháp 》 cảm ngộ đều tăng lên một bậc.

Theo như hắn ước đoán, bây giờ vô luận là căn cơ hay là ngộ tính, có lẽ đều đạt đến cấp độ trung thượng .

Thiên Nguyên Đại Lục đối với đánh giá tư chất luôn luôn là lấy tỷ lệ chuyển hóa nguyên khí làm tiêu chuẩn.

Dưới ba thành là hạ đẳng, bốn thành đến năm thành là trung đẳng, sáu thành là thượng đẳng, bảy thành là có thể được gọi là tài năng xuất chúng, gần như là yêu nghiệt, chín phần mười phần có thể nói là vạn người có một tuyệt thế yêu nghiệt.

Đến mức mười thành..

Gần như không có khả năng.

Bởi rằng không có ai có thể có được tỉ lệ chuyển hóa trăm phần trăm, trong quá trình tu luyện chắc chắn sẽ có một bộ phận tràn lan ra ngoài thiên địa.

". . Có lẽ ta nâng cao căn cơ tới một trình độ cao nhất định, có thể làm được điểm này chứ. ."

Cố Thiếu Dương trong bụng cân nhắc " Trên người đệ tử thiên tài có thể lấy ra thuộc tính lớn hơn rất nhiều so với đệ tử bình thường, nhưng bây giờ ở ngoại môn này, đệ tử thiên tài ta có thể tiếp xúc được có mấy người như vậy. . phải tìm cơ hội để gặp hai người còn lại thân cận một chút mới được. ."

Thực ra Cố Thiếu Dương muốn lấy được thuộc tính cũng không nhất định phải tiếp xúc với người ta, chỉ cần tiếp cận được mục tiêu trong khoảng cách một thước, là có thể chạm được bọt khí trên thân đối phương rồi.

Cho nên nói, ý nghĩ của hắn cũng không phải là không thể thực hiện được.

"Đệ tử ngoại môn mỗi năm có một cơ hội đi Tàng Kinh Các lựa chọn vũ kĩ, người này kiếp trước phế vật quá mức, luyện năm năm mà 《 Hành Vân kiếm pháp 》cũng chưa luyện xong, ta cũng không thể hoang phí cơ hội này. ."

Hạ quyết tâm, ngày hôm sau trời vừa sáng Cố Thiếu Dương đã vội vội vàng vàng đi ra ngoài, tiến về phía Tàng Kinh Các.

Dọc theo đường đi gặp rất nhiều đệ tử ngoại môn luyện tập buổi sáng, Cố Thiếu Dương đương nhiên sẽ không hoang phí cái cơ hội này, tiến lên chào hỏi từng người, một phen thu thập lại thu được mười mấy điểm căn cốt bảy tám điểm ngộ tính nhập vào người.

Tàng Kinh Các nằm ở ngọn núi chính của Thanh Vân Phong, là một tòa lầu gỗ cao bốn tầng.

Tầng thứ nhất công pháp nhiều nhất, cung cấp cho đệ tử ngoại môn lựa chọn, đệ tử nội môn là trên tầng thứ hai, còn tầng thứ ba và tầng thứ tư, vậy thì chỉ có đệ tử hạch tâm và tông môn cao cấp mới có tư cách tiến vào.

Nhập các thì phải đi qua một đoạn hành lang gấp khúc nho nhỏ, trên hành lang gấp khúc một lão giả tàn tạ râu tóc phất phơ đang ngồi, nhắm mắt dưỡng thần giống như đang ngủ gật.

Cố Thiếu Dương vốn định trực tiếp tiến vào trong, nhưng thấy lão đầu bên cạnh thì dừng lại.

Trên người lão giả này đùng đùng nổi lên mấy cái bọt khí.

"Thanh Vân Tông truyền công trưởng lão: Căn cốt +3, ngộ tính +14, nguyên khí +1089, dáng vẻ già nua +89. ."

Cố Thiếu Dương kinh ngạc.

Chỉ là nguyên khí lan tràn ra mà đã có hơn một ngàn điểm, có thể so với mười mấy viên hạ phẩm Nguyên thạch, vậy thì thực lực của lão nhân này thực cao bao nhiêu đây.

Tụ Nguyên Cảnh? Ngưng Chân Cảnh? Hay là Toàn Đan cảnh? !

Không đúng, cường giả Ngưng Chân Cảnh nguyên khí có lẽ ngưng tụ như thật, một tia đều sẽ không thoát ra ngoài à.

Lão nhân này dáng vẻ già nua như vậy, cái kia sẽ không sẽ phải treo chứ. .

Được rồi, mặc kệ..

Cố Thiếu Dương bước mấy bước đi lên trước, hướng lão đầu sâu sắc hành lễ, thuận tiện đem bọt khí trên người lão đầu thu về.

"Thuộc tính dung hợp. ."

Trong nháy mắt, Cố Thiếu Dương cảm giác tự dưng tràn vào thân thể một cỗ nguyên khí khổng lồ, làm kinh mạch của hắn cũng có chút trướng lên đau nhức.

Vận chuyển《 Dưỡng Khí Quyết 》 nội lực ở trong người nhanh chóng lưu chuyển, liên tục hướng về phía trước, đột nhiên..

Đột phá.

Luyện khí lục trọng cảnh!

Trên người Cố Thiếu Dương bất thình lình bộc phát ra nguyên khí,dường như khiến cho lão đầu nhận ra, sau đó lão từ từ mở mắt, trên mặt hiện lên một tia vô cùng kinh ngạc, sau đó là nhàn nhạt yên vui.

". . Ngươi đi đến giáp ba khu đi dạo, có lẽ có được công pháp ngươi muốn tìm. ."

"Đa tạ trưởng lão."

Cố Thiếu Dương cung cung kính kính hành lễ, tiếp sau đó xoay người rời khỏi.

Đưa lưng về hướng lão đầu trên mặt Cố Thiếu Dương là vẻ mừng rỡ, chỉ là lấy được thuộc tính của lão đầu , không ngờ đã đột phá tới luyện khí lục trọng cảnh, chuyến đi Tàng Kinh Các này coi như không uổng công.

Nhìn hình bóng Cố Thiếu Dương đi xa, lão đầu thấp giọng nỉ non nói: "Tông môn mấy năm này vẫn còn xuất hiện một hạt giống tốt, mười tám tuổi đột phá vào Hậu Thiên Lục Trọng, sau đó có lẽ có có cơ hội đánh vào Tụ Nguyên Cảnh. Còn có cái tên đệ tử họ Mạc nữa lần trước, khoảng cách lĩnh ngộ đao ý cũng không xa. . Lão phu có thể trước đại nạn trông thấy tông môn thịnh vượng, cũng coi như yên vui. . Ai. ."

Lão đầu khe khẽ thở dài, lần thứ hai nhắm mắt lại.

Cố Thiếu Dương đi vào Tàng Kinh Các tầng thứ nhất, bởi vì thời gian còn sớm, người ở đây vẫn rất ít.

Hắn tiện tay ở bên cạnh kệ sách nắm lên một bản sách quý.

"《 Phục Hổ Quyền 》: Nhân giai hạ phẩm vũ kỹ, quyền đạo cương mãnh, sức mạnh không tầm thường. ."

Lại lấy thêm lên một bản.

"《 Linh Xà Kiếm 》: Nhân giai hạ phẩm vũ kỹ, linh động gian xảo, biến hoá nhiều, sức mạnh còn có thể. ."

Liên tiếp lật ra mấy quyển, tất cả đều là Nhân giai hạ phẩm vũ kỹ, Cố Thiếu Dương có hơi thất vọng.

Mấy thứ này còn không bằng cả《 Hành Vân kiếm pháp 》.

Nhớ tới lời lão đầu chỉ điểm, hắn cất bước đi hướng nơi giáp ba khu..