Chương 20: Nội môn bảng anh tài

"Trương Nghị. ."

Lâm trưởng lão gọi một người, chính là đệ tử nội môn trước đó phòng thủ hẻm Mộc Nhân.

"Ngươi dẫn Cố Thiếu Dương vào nội môn rồi sắp xếp tất cả công việc cho ổn thỏa, sau đó dẫn hắn tới gặp ta.”

"Vâng."

Trương Nghị cung kính hành lễ.

"Đi thôi, Cố sư đệ."

Nhìn bóng dáng Cố Thiếu Dương đi theo Trương Nghị đang dần xa, vẻ mặt Lâm trưởng lão có chút phức tạp.

Thu Cố Thiếu Dương làm đồ đệ, nói không vui là giả.

Giống như rất nhiều đệ tử muốn bái một người sư phụ tốt, thì người làm thầy cũng muốn tìm một đồ đệ tốt.

Thiên tư của Cố Thiếu Dương ở kiếm đạo rất lợi hại, để hắn theo lão thì rất tiếc, lão không muốn làm trễ nải tương lai một vị thiên tài trên bảng tuấn kiệt.

"Chờ hai ngày nữa lão gia hỏa Lôi Liệt kia nghe được tin tức, nhất định sẽ vội vàng chạy tới cướp người của ta, đến lúc đó ta sẽ nhéo lão một cái, ít nhất phải để hắn giúp ta luyện một lò Kiếm Ý đan..”

Lâm trưởng lão biết trước kết quả, trên mặt lộ ra một nụ cười tự đắc.

. . .

"Đệ tử nội môn Thanh Vân Tông Trương Nghị: Căn cốt *20, ngộ tính *5, nguyên lực *63. ."

Cố Thiếu Dương tiến lên hai bước, hấp thu hết mấy bọt khí thuộc tính.

Cảm nhận căn cơ mình lại mạnh hơn một phần, Cố Thiếu Dương nhịn không được thầm than trong lòng:

Cái này chỉ là bọt khí thuộc tính của một đệ tử nội môn bình thường tạo ra, mà đã chả kém gì nhóm Đường Minh rồi. Thiên tài ở nội môn vô số, đợi một quãng thời gian sau, không biết căn cốt và ngộ tính của mình còn tăng lên đến mức nào nữa.

Trương Nghị dẫn đường phía trước nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của Cố Thiếu Dương, trong lòng vừa kính nể, hâm mộ và thấy tiếc cho hắn.

Người sư đệ này, thiên tư kinh khủng, đã lĩnh ngộ hai thành kiếm ý Luyện Khí Cửu Trọng. Lúc thi đấu vừa nãy, đường kiếm kia nếu thay là y thì chưa chắc y đánh trả lại nổi.

Hơn nữa còn được Lâm trưởng lão coi trọng, muốn dẫn hắn đến Lôi trưởng lão, có thể nói là một bước lên mây, tiền đồ vô lượng.

Nhưng không biết Cố sư đệ nghĩ kiểu gì, trong tông môn có rất nhiều đệ tử nội môn thậm chí là đệ tử hạch tâm muốn bái Lôi trưởng lão làm thầy mà không được, hắn có cơ hội vậy mà muốn đi học luyện đan.

Luyện đan có gì tốt, thầy luyện đan tuy thân phận tôn quý và có địa vị cao, nhưng không phải ai muốn học là học được nha.

Nói thẳng ra, mặc dù thiên phú Cố sư đệ ở kiếm đạo rất đỉnh, nhưng có thiên phú ở luyện đan không thì chưa chắc, không khéo lúc đấy luyện đan không được, lại uổng công võ đạo mình tu luyện.

Ôi. .

Trương Nghị lắc đầu, tỏ vẻ rất đáng tiếc thay Cố Thiếu Dương.

Nội môn Thanh Vân Tông ở giữa ngọn núi, hai người đi thẳng theo đường mòn lên trên, rất mau đã tới một bãi đất trống.

"Tới rồi."

Trương Nghị mở miệng nói.

Cố Thiếu Dương giương mắt nhìn, chỉ thấy ở giữa rừng cây xây chi chít nhà, mỗi nhà đều kiểu cách độc đáo, ưu nhã, tốt hơn nhiều phòng ốc của đệ tử ngoại môn.

"Đây chính là nơi ở của đệ tử nội môn sao?”

Cố Thiếu Dương hỏi với vẻ mong mỏi.

Trương Nghị cười gật đầu, nói tiếp: "Ở xa xa là Diễn Võ Trường và Cần Công Điện, Tàng Kinh Các cũng khá gần đây, còn có Đan Dược các, Ngự Thú vườn. . Mỗi tháng đệ tử nội môn được nhận một bình Dưỡng Nguyên đan và một viên Nguyên Thạch trung phẩm, có cơ hội vào Tàng Kinh Các tầng thứ hai. ."

Cố Thiếu Dương lắng nghe rồi ồ lên một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Ta suýt nữa quên mất đệ tử nội môn vốn có thể vào tầng thứ hai Tàng Kinh Các, nói như vậy giải thưởng hạng nhất ta đạt được xem như lãng phí. ."

Trương Nghị an ủi: "Không tính lãng phí đâu, chúng ta vào Tàng Kinh Các cũng chỉ có thể sao chép một bản bí tịch, Cố sư đệ có lệnh bài Lâm trưởng lão cho, cộng thêm số lần ngươi vào lúc đầu, nói cách khác lần sau ngươi vào tầng thứ hai của Tàng Kinh Các thì mang tối đa ra được ba quyển bí tịch…”

Cố Thiếu Dương nghe xong thì vui mừng trở lại.

"A đúng, Cần Công Điện Trương sư huynh vừa nhắc tới là chỗ nào vậy?”

"Đệ tử nội môn mỗi tháng phải nhất định hoàn thành một nhiệm vụ, Cần Công Điện chính là nơi công bố nhiệm vụ. Hoàn thành nhiệm vụ xong có thể được điểm cống hiến tương xứng, điểm cống hiến có thể dùng để đổi số lần vào Tàng Kinh Các và các loại đan được.”

Cố Thiếu Dương gật gật đầu, bỗng nhiên, hắn liếc về bia đá lớn được dựng đứng đằng kia.

Trên tấm bia đá dán một tấm giấy lớn, trên giấy hình như viết rất nhiều tên theo kiểu “rồng bay phượng múa”.

"Trương sư huynh, đó là cái gì?"

Cố Thiếu Dương chỉ vào bia đá buộc miệng hỏi.

Trương Nghị nhìn thoáng qua, mở miệng nói: "Kia là bảng anh tài nội môn, do trưởng lão tông môn bắt chước quy định bảng tuấn kiệt nước Đại Nguyên ta, thông qua tu vi và chiến tích đề ra 49 người đệ tử nội môn đứng đầu..”

Cố Thiếu Dương căng mắt nhìn, bèn thấy ở trên đỉnh bia đá viết một cái tên —— "Tống Thiên Vũ" .

Trương Nghị dường như cũng nhìn ra ánh mắt của Cố Thiếu Dương, giải thích: "Trước mắt đệ là Tống sư huynh-Tống Thiên Vũ đứng đầu nội môn. Tống sư huynh là thiên tài cấp căn cốt, ngộ tính cực cao, tu vi đã sớm đạt tới Tụ Nguyên Cảnh đỉnh cao, cách Ngưng Chân chỉ một bước, hơn nữa chiêu Điểm Tinh Thương của Tống sư huynh không ai trong nội môn có thể địch lại, nên được người gọi là “Thương Tuyệt”….”

Nói đến vị đứng đầu nội môn này, giọng nói của Trương Nghị mang vẻ sùng bái và kính sợ.