Một lát sau, hơi thỏa mãn một chút, Thừa Minh mới ngẩn đầu lên răn dạy Mikoto:
“Cô nhìn xem, không cẩn thận gì cả, theo như tôi thấy thì sữa của cô không phù hợp với đứa bé này đâu, cho nó uống thể nào cũng sẽ không cứu vãn được.”
“Sao lại như vậy được chứ?”
Mikoto vừa nghĩ đến hành động dốt nát của mình có thể sẽ làm hại đến con của cô ta, liền rưng rưng nước mắt. Bỗng nhiên, nghĩ đến Thừa Minh trước mặt này là một người học rộng tài cao, trong mắt dần lấy lại tinh thần. Mikoto ôm lấy cánh tay Thừa Minh vào trong ngực, một đôi cự nhũ vô tình đè lên cánh tay hắn. Mong chờ hỏi:
“Thừa Minh, anh nhất định có cách đúng không, cầu xin anh giúp tôi đi mà.”
Thừa Minh không hề rút tay ra khỏi cự nhũ, mà lại tiếp tục hưởng thụ, tay xoa bóp không ngừng và cười nói:
“Thật ra, cái này cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu, sữa của cô mặc dù không thể cho đứa bé uống, nhưng để tôi uống thì lại không có vấn đề gì cả. Vừa hay tôi có thể chỉ dạy thêm cho cô về cách cho con bú.”
“Vậy chúng ta phải làm gì đây?”
Mikoto nghi ngờ hỏi.
“Ha ha, cô cứ việc nghe tôi chỉ bảo là được, Quốc Lương, đừng có đứng đó chơi thôi, lấy máy quay phim quay lại quá trình tôi dạy học đi, để Mikoto cầm về ôn tập nữa.”
Thừa Minh nói với Quốc Lương.
“Vâng.”
Quốc Lương cầm máy quay phim lên, bọn họ vốn định đi dạo xung quanh, quay lại phong cảnh tuyệt mỹ ven đường, không ngờ lại bị cái tên Thừa Minh háo sắc này kêu lấy ra quay một cảnh dâm loạn trước mắt.
Đợi Quốc Lương đã bắt đầu thu hình, Thừa Minh xoay người lại ôm lấy Mikoto như ôm một đứa bé, một tay nâng bờ mông, một tay nắm cả bả vai. Nói với Mikoto:
“Nhớ kỹ, là tư thế như này đây.”
“Rõ ạ.”
Mikoto cố gắng cảm nhận cái cảm giác được Thừa Minh ôm vào trong ngực, thầm nghĩ ôm con của mình với cái tư thế này như nào.
Thừa Minh đột nhiên cúi đầu ngậm chặt núm vú phải của Mikoto, ở trong miệng cắn mạnh, hít nhẹ một hơi, hương thơm không ngừng quanh quẩn trong miệng. Mikoto bị Thừa Minh kích thích ở dưới, cũng đã thở gấp liên tục, trong đầu toàn là suy nghĩ phải ôm con mình với cái tư thế này như nào.
Ở xa nhìn vào, thật sự cũng có chút giống người mẹ đang cho con bú sữa, chỉ là được ôm vào trong ngực lại là người mẹ, mà đứa con này cũng có chút lớn.
Không biết qua bao lâu, sữa tươi bên trong hai vú Mikoto đều đã bị Thừa Minh hút sạch hoàn toàn, mặc hắn có vân vê hay xoa nắn cỡ nào, cũng không tiết ra thêm sữa nữa.
Thừa Minh chỉ đành tiếc nuối nhả hai vú của Mikoto ra, hắn dùng cái hôn sâu để kết thúc sự tiếp xúc ngắn ngủi với hai vú của Mikoto.
“Ừm, chương trình học huấn luyện cho bú đã kết thúc rồi, cô có thu hoạch gì không?”
Thừa Minh buông Mikoto từ trong ngực mình ra hỏi.
“Cũng tàm tạm.”
Mikoto chột dạ nói, vừa rồi mãi lo đắm chìm trong khoái cảm, cô cũng không nhớ kỹ được cái gì.
“Nhìn dáng vẻ của cô, chắc là không học được bao nhiêu rồi, sau này cần phải luyện tập nhiều hơn đấy.”
Thừa Minh nghiêm túc nói.
“Ừm, được.”
Mikoto chột dạ cúi đầu, tựa như một cô bé ngoan ngoãn liền vội vàng gật đầu đáp ứng.
“Trước tiên bỏ qua chuyện này cái đã, cô chưa từng huấn luyện bảo vệ sức khỏe cho phụ nữ mang thai sao? Lại dám đi ra ngoài như vậy. Nếu như bụng xảy ra chuyện gì thì phải làm sao?”
“Không có, xin nhờ Thừa Minh tiên sinh chỉ giáo nhiều hơn.”
Cảm giác tự trách của Mikoto đã tích tụ nhiều đến chết lặng, dứt khoát không nói thêm lời nào mà trực tiếp mời Thừa Minh tiếp tục tiến hành huấn luyện.
“Được, vậy chúng ta lại bắt đầu.”
nói xong Thừa Minh liền ôm Mikoto đến cạnh bàn đá, để cô nằm ngửa ở phía trên. Hắn tách hai chân của Mikoto ra thành hình chữ M lớn, dùng hai tay cô giữ chặt đầu gối, phòng ngừa hai chân khép lại.
Bởi vì thời tiết và việc mang thai, Mikoto không có mặc quá nhiều quần áo, cô chỉ mặc một chiếc áo thun rộng, dài đến bắp đùi và quần áo lót mà thôi. Chân mang một đôi giày cao gót gợi cảm, miễn cưỡng gác lên mép cạnh của bàn đá.
Đồ lót đã bị Thừa Minh cởi ra, bộ ngực sớm đã mở miệng làm lộ ra hai vú. Tư thế hiện tại của Mikoto là nằm trên bàn đá, hai chân mở rộng làm lộ ra tiều huyệt, chỉ chực chờ Thừa Minh cắm vào.
Chỉ là Thừa Minh cũng không có nóng lòng cắm vào, mà đi đến trước người Mikoto, khép hai đùi của cô lại, đem côn thịt của mình kẹp ở trong khe mông, chậm rãi rút ra đút vào, ma sát với tiểu huyệt đã hơi ướt át của Mikoto.
Thừa Minh điều chỉnh một chút, đem hai bắp chân của Mikoto gác lên trên vai. Một đôi tay vòng qua đùi của Mikoto dừng lại trên bụng, chậm rãi xoa bóp, tựa hồ như đang thực sự bảo vệ sức khỏe của người phụ nữ mang thai, chỉ là động tác rút ra đút vào liên tục giữa hai chân Mikoto đã bán đứng hắn. Đôi giày cao gót trên chân Mikoto không biết lúc nào đã mở ra, chỉ còn một chiếc kiên trì treo trên mũi chân của Mikoto, theo tiết tấu của Thừa Minh mà lung lay sắp rơi ra.
Hai tay Thừa Minh đặt ở trên bụng to, khi thì xoa lấy, côn thịt cũng rút ra đút vào không ngừng, lấy việc vì Mikoto bảo vệ sức khỏe cho phụ nữ mang thai làm cớ.
Mikoto sau khi sinh xong vốn là tính dục tăng nhiều, nhưng bởi vì liên tục mang thai, nên đã hơn một năm mà cô vẫn chưa có sinh hoạt tình dục. Một thiếu phụ bị bỏ rơi đã lâu, một khi tính dục được giải phóng sẽ tựa như hồng thủy làm sao cũng không thu lại được. Thừa Minh cố tình lấy côn thịt cọ qua tiểu huyệt ở phía trước, Mikoto rướn bụng lên muốn kẹp lấy côn thịt, mặc dù mỗi lần đều là tốn công vô ích, nhưng cô cứ làm mãi như không biết mệt, không ngừng cố gắng từ sự ma sát ở giữa của Thừa Minh mà hưởng thụ khoái cảm. Hai chân cô chụm lại, vặn vẹo càng thêm mãnh liệt.
Trong lòng Mikoto vô cùng buồn bực, một mặt cực kỳ muốn dùng miệng nhỏ phía dưới nuốt lấy côn thịt to tướng đang diễu võ giương oai ở giữa mông, mặt khác lại tự nói với mình, đây chẳng qua là đang học cách bảo vệ sức khỏe đối với phụ nữ mang thai mà thôi, không nên suy nghĩ nhiều.
Hai người Mikoto và Thừa Minh không ngừng cố gắng, Thừa Minh bắn ra giữa hai chân Mikoto. Tinh dịch cuồn cuộn xâm nhập vào tiểu huyệt của Mikoto, mà cô cũng không nhịn được lại một lần nữa cao triều.
“Rèn luyện sức khỏe phụ nữ mang thai đã xong rồi sao?”
Mikoto dồn dập thở hổn hển, tựa như còn có chút vẫn chưa thỏa mãn.
“Rèn luyện sức khỏe cho phụ nữ mang thai đúng là đã hoàn thành, có điều chúng ta vẫn còn hạng mục huấn luyện cuối cùng nữa – chăm sóc em bé.”
Thừa Minh mỉm cười nói.
“Bây giờ chúng ta sẽ đi ra bên ngoài, phần quan trọng nhất khi chăm sóc là phải bảo vệ được em bé, muốn bảo vệ được em bé, đầu tiên phải học được cách chính xác để đẩy xe đẩy em bé.”
“Đẩy xe đẩy thì có cái gì khó đâu chứ, còn cần phải huấn luyện chuyên môn nữa hả?”
Mikoto không hiểu hỏi.
Thâm tâm Thừa Minh không ngừng oán thầm, đẩy xe đẩy đương nhiên là chẳng có gì để học rồi, tôi chẳng phải là đang tìm cái cớ đấy thôi, có điều ngoài miệng thì lại danh chính ngôn thuận nói:
“Không nên coi thường kỹ thuật đẩy xe em bé đâu, nếu như đẩy không đúng cách sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của đứa trẻ, tôi thấy động tác của cô cũng có chút không đúng tiêu chuẩn đấy, may mắn là phát hiện sai lầm kịp thời, bây giờ vẫn còn cơ hội sửa sai.”
Mikoto rõ ràng đã bị lời nói giật gân của Thừa Minh dọa cho sợ hãi, liền vội vàng gật đầu biểu thị rằng tất cả đều nghe theo sự chỉ dạy của thầy Thừa Minh.
Thừa Minh hài lòng nhìn người phụ nữ mang thai xinh đẹp trước mặt ngoan ngoãn nghe lời, ra lệnh nói:
“Hai tay cầm lấy tay đẩy, sau đó hai chân chuyển hướng đứng.”
Mikoto nghe theo sự chỉ dạy của Thừa Minh, bày ra tư thế. Thừa Minh đi đến sau lưng Mikoto, hai tay nắm lấy đôi tay đang cầm tay đẩy của Mikoto. Phần hông lại một lần nữa dán vào bờ mông của Mikoto, côn thịt và tiểu huyệt lại một lần nữa được trùng phùng.
“Chúng ta trước tiên cứ thực hành trên xe đẩy đi đã, tôi sẽ ở sau lưng cô hướng dẫn, cô cứ việc làm theo tiết tấu của tôi cùng bước lên phía trước, bắt đầu.”
Thừa Minh nói với Mikoto. Mikoto không nói chuyện, chỉ nhẹ gật đầu ra hiệu rằng mình đã hiểu.
Thừa Minh hít sâu một hơi, bắt đầu động tác. Côn thịt to dài không còn thỏa mãn với việc ma sát ở trong khe mông nữa, mà là trực tiếp cắm vào u cốc sớm đã ước át của Mikoto. Lại rút ra, một trận nước mãnh liệt trào ra, bốc, lại một lần nữa cắm liên tục vào tiểu huyệt của Mikoto.