* Tác giả: Vanguard Flaming Pig*
---------------
Bang Feiyun, dãy núi Yunze.
Dưới chân núi Hứa Ninh dần dần tỉnh lại. Ngay lúc đó, một mớ ký ức hỗn độn xuất hiện trong đầu anh. Hứa Ninh cảm thấy đầu mình đau nhói đến khó tả.
Một lúc lâu sau, cơn đau cũng dần nguôi ngoai.
"Mình đã thực sự bị chuyển sinh" Hứa Ninh phải chấp nhận cái thực tế quá đỗi kỳ lạ này. Anh ta đã du hành tới thế giới tên Budo này, và thành một cậu bé sinh sống ở làng.
Hứa Ninh của trước khi tới đây, anh ta đang lên núi hái thuốc thần, do quá khó hái mà anh đã trượt chân ngã và tử vong. Sau khi anh ta mất hết ý thức, anh đã chuyển sinh tới đây và trở thành Hứa Ninh như hiện tại.
Đây không phải là kỷ nguyên có sự hòa bình. Tranh chấp bang phái, tranh giành thủ bang, ganh đua gia tộc, cướp hoành hành trên đường phố, quái vật gây hỗ loạn khắp nơi. Những chuyện này xảy ra như cơm bữa, mạng sống con người chỉ như những hạt cát ven đường.
Hứa Ninh là một người bình thường. Vì vậy, anh cần cố gắng rất nhiều để sinh tồn trong cái thời đại khắc nghiệt này.
"Thật không thể tin được... " Hứa Ninh cảm thấy đau ở một số chỗ trên cơ thể, nhưng may mắn thay anh ta vẫn có thể cử động như bình thường.
Anh ta chậm rãi đứng dậy, nhìn thấy cây thần dược do tiền bối hái được cách đó không xa.
Cây thuốc thần Jasper hay được mọi người gọi là cỏ Jasper. Nó rất quý, giá thị trường của nó có thể lên đến 500 lượng, thậm chí là nhiều hơn như vậy.
Đối với những người nông dân như cậu, đó là cả một khối tài sản khổng lồ.
"Cỏ Jasper... " Hứa Ninh do dự một lúc trước khi đi tới chỗ cây cỏ Jasper và cúi xuống nhặt nó. Cỏ Jasper là loại cây có màu xanh đậm, mùi thơm nhẹ. Chỉ cần một mình ngủi nó, Hứa Ninh sẽ cảm thấy nỗi đau trên cơ thể lắng xuống.
Ngay lúc Hứa Ninh nhìn lại, một tia sáng lóe lên trước mắt anh. Một luồng sáng hiện ra trên cánh đồng.
---
Năng lượng khám phá: 6 đơn vị
Hấp thụ?
Có/không
Tên: Hứa Ninh
Võ thuật: Kỹ năng Dao Lốc (Người mới bắt đầu) +
Năng lượng khả dụng: 0 đơn vị
---
"Gì đây?" Hứa Ninh không thể tin được. "Đây không phải là bảng võ thuật từ trò mình từng chơi trước kia sao? Vậy, tại sao nó lại xuất hiện ở đây?" Hứa Ninh dụi mắt. Nhưng cái bảng điều khiển vẫn ở đó, nó không phải là ảo ảnh.
"Đây có phải là ngón tay vàng của một kẻ buôn người... " Hứa Ninh chợt nhận ra. Anh hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh cho mình. " Nếu bảng võ thuật này thực sự có tác dụng trong thời dại này, thì tôi có thể vượt qua những người khác."
"Có!" Hứa Ninh đã chọn cách hấp thụ luồng năng lượng.
"Đang bắt đầu hấp thụ... hấp thụ hoàn tất."
---
Tên: Hứa Ninh
Võ thuật: Kỹ năng Dao Lốc (người mới bắt đầu) +
Năng lượng khả dụng: 6 đơn vị
---
Trong quá trình hấp thụ năng lượng cỏ Jasper Hứa Ninh cầm trên tay bỗng bị khô héo và phải màu, chuyển sang màu vàng. "Năng lượng trong cỏ Jasper đã bị hấp thụ?"
Sau khi có được 6 đơn vị năng lượng, Hứa Ninh chú ý tới dấu cộng bên cạch Kỹ năng Dao Lốc.
---
Tiêu tốn 3 đơn vị năng lượng để thăng cấp Kỹ năng Dao Lốc.
Có/không
---
"Có!" Hứa Ninh chắc chắn. Anh đã học kỹ năng này từ trước đó. Nhưng bỏi vì tài năng của anh có hạn, nên đã không thể tiến xa hơn, chỉ ở cảnh giới người mới bắt đầu. Bây giờ anh đã có thể thăng cấp cho Kỹ năng Dao Lốc của mình.
---
Tên: Hứa Ninh
Võ thuật: Kỹ năng Dao Lốc (sơ cấp) +
Năng lượng khả dụng: 3 đơn vị
---
Cảnh giới kỹ năng Dao Lốc đã từ người mới bắt đầu thành sơ cấp. Dao Lốc bây giờ khác hẳn với lúc trước. Anh đột nhiên cảm thấy các kỹ năng của Dao Lốc quen thuộc với mình một cách lạ lùng, như thể anh đã luyện tập nó từ rất lâu rồi.
Hứa Ninh giơ tay. Dù không có dao trong tay, nhưng anh vẫn cảm nhận được nó. Lòng anh chợt nao nao. Hứa Ninh nhặt một cái bẫy mà anh dùng để leo núi và tự vệ. Chợt nhận ra rằng cơn đau do vết thương gây ra đã giảm dần, sử dụng kiến thức mới trong tâm trí, anh bắt đầu thực hiện Kỹ thuật Dao Lốc.
Ngay lập tức, con dao réo rít trong không khí. Sử dụng xong, Hứa Ninh hít một hơi thật sâu, ánh mắt tràn đầy niềm vui. "Bảng võ thuật này giống như một bọ. Dù Kỹ năng Dao Lốc chỉ là một Kỹ Năng bình thường, theo tôi biết thì luyện tập một kỹ năng sẽ mất từ hai đến ba năm, nhưng tôi chỉ mất vài giây." Đột nhiên anh nghĩ tới thế giới võ hiệp này. Với bảng võ thuật, anh có thể sẽ là một cao thủ.
Hứa Ninh lại lần nữa tập trung vào dấu cộng bên cạnh Kỹ năng Dao Lốc. Anh muốn tiếp tục thăng cấp.
---
Tiêu tốn 6 đơn vị để thăng cấp Kỹ năng Dao Lốc."
Có/không
---
"6 Đơn vị?" Tới đây Hứa Ninh nhăn mặt. Chỉ còn thiếu 3 đơn vị nữa là Kỹ năng Dao Lốc đã có thể lên được trung cấp, mức tiêu tốn năng lượng đã tăng gấp đôi. Anh chỉ còn 3 năng lượng, nhiêu đây rõ ràng là không đủ. "Không" Hứa Ninh tỏ rõ vẻ buồn bã. Chỉ cần anh có được Võ giả, sau này sẽ có rất nhiều cơ hội tìm được thần dược hoặc các nguồn năng lượng khác để nâng cao võ công.
"Giờ thì về thôi... " Hứa Ninh ngước nhìn bầu trời. Mặt trời đã bắt lặn. Anh ngồi xuống nhặt mấy cây thuốc nam rơi từ gùi. Những cây thuốc nam này chỉ là những loại thảo dược bình thường mà anh đã hái trước đây. Chúng không có gái trị cao.
Hứa Minh cố gắng hấp thụ năng lượng cây thuốc nam thông thường. Nhưng không may mắn là cây thuốc chất lượng trung bình không thể mang cho anh ta một chút năng lượng nào. Sau khi thu dọn các loại thảo mộc, anh cố gắng nhớ lại hành trình trước đây của mình.
Anh đang ở rìa dãy núi Yunze. Chỗ này thường xuất hiện quái vật đi lang thang, nên anh phải cẩn trọng. May mắn là anh không gặp rắc rối nào trên đường đi. Nửa giờ sau, anh cũng về được đến làng.
Đây là làng Thao, nơi Hứa Minh đang sinh sống. Nhưng cậu lại không sinh ra và lớn lên tại nơi này. Thay vào đó anh và chị gái của mình, Hứa Liên đã đến đây vài năm trước.
Hứa Minh và chị gái của anh, Hứa Liên trước đây sống ở làng, nhưng đã bị tên cướp cưỡi ngựa tấn công làng. Ngôi làng bị phá hủy, người thân và háng xóm của anh đều bị giết. Hứa Liên đưa em trai của cô, Hứa Ninh rồi trốn thoát. Họ đã vô gia cư kể từ lúc đó.
Họ lang thang khắp phố và cố gắng sống sót, rồi được
vào làng Thao. Chị Hứa Liên đã kết hôn với Đào Vân Xuyên nhờ đó mà Hứa Ninh cũng trở thành, thành viên của làng Thao.
Mặt trời lặn, nhìn từ xa đã thấy ngôi làng phái đằng xa. Làng Thao được bao quanh bởi một bức tường đá. Trên tường thành, có tộc nhân cầm binh khí, tuần tra qua lại.
Thoạt nhìn, đây giống như lối vào của một thị trấn nhỏ. Làng Thao là một ngôi làng lớn với hơn 3.000 người. Ở đây rất giàu có và có sức ảnh hưởng ở đất nước Khang Vân.
Trước khi bước vào làng Thao, Hứa Ninh do dự. Có những rào chắn mà anh phải vượt qua để hòa nhập với gia đình mới kể từ khi anh chuyển sinh.
Do dự một hồi, Hứa Ninh vẫn tiến lên. Đây là điều sớm muộn gì anh cũng phải đối mặt. Hứa Ninh đi vào làng, ngôi làng lớn và đông đúc. Nhưng vì anh là người ngoài, nên tiền bối của anh cũng có thể trà trộn vào đây.
"Đây có phải là... " Hứa Ninh đi theo con đường trong trí nhớ của mình trước khi tới tòa nhà. Cửa tòa nhà đã đóng, có tiếng chẻ củi ngoài sân. Hứa Ninh dừng lại một chút rồi mở cánh của.
Anh ta nhìn thấy có người đàn ông mạnh mẽ cầm rìu, đang chẽ gỗ. Động tác tay còn cứng, nên các động tác không ăn khớp với nhau.
"Hứa Ninh đã trở lại?" Sau khi nghe thấy tiếng mở cửa, cường giả ngẩng đầu, nhìn thấy Hứa Ninh liền mỉm cười. Anh ta đặt rìu xuống và bước tới. "Đưa dồ cho ta, ngươi mau đi nghỉ ngơi đi."
Người đàn ông tập tễnh bước đi. Anh ấy rõ ràng đang có vẫn đề ở chân. Người này là anh rể của Hứa Minh, Đào Vân Xuyên. Anh ấy bị thương từ khi còn nhỏ khiến việc cử động trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
"Hả? Hứa Ninh, ngươi ngã có bị thương không?" Sau khi bước tới, Đào Vân Xuyên nhận thấy áo quần của Hứa Ninh bị rách ở nhiều chỗ, cũng như có một sô vêt thương.
"Tôi vô tình bị ngã khi đang hái rau thơm." Hứa Ninh hơi khó chịu trước sự quan tâm của Đào Vân Xuyên.
"Ngươi có ổn không?" Đào Vân Xuyên hỏi.
"Tôi khỏe... " Hứa Ninh xua tay. Trên thực tế, anh ấy đang cảm thấy ổn.
"Tốt quá, tốt quá... " Đào Vân Xuyên đã nhẹ nhõm hơn.
"Hứa Ninh bị thương?" Một người phụ nữ trẻ mặc váy lanh bước ra khỏi phòng. Giọng cô ấy tỏ vẻ lo lắng và một chút căng thẳng pha trộn vào. Người này là Hứa Liên, chị của Hứa Ninh.