Chương 10: Hạ cánh ở Đấu Phá

Già Mã đế quốc, Ô Thản Thành...

Tiêu gia phòng ngủ...

''Tiểu thư, ngày mai là ngày kiểm tra đấu khí, không biết tên nhóc Tiêu Viêm có vượt qua được không'' Một người mặc đồ đen ẩn trong bóng tối truyền âm với cô gái đang ngồi trên giường.

''Ta tin Tiêu Viêm ca ca sẽ làm được thôi'' Cô gái xinh đẹp với mái tóc đen dài, ngồi trên giường đáp.

Bỗng có một cánh cửa thất sắc xuất hiện, từ bên trong xuất hiện hai người mặc trang phục rất kì lạ khiến Huân Nhi cùng Lăng Ảnh ngạc nhiên, Huân Nhi lập tức cảnh giác.

''Hai người là ai'' Cổ Huân Nhi lạnh nhạt hỏi.

''À, bọn ta đi du ngoạn vào nhầm phòng ấy mà, cho ta hỏi đây là đâu'' Trần Vương quan sát xung quanh phòng Huân Nhi, biết ra đây là phòng của con gái, trong lòng thầm khen hệ thống chọn chỗ hay đấy, vote 5 sao.

''Đây là Tiêu gia'' Cổ Huân Nhi cảnh giác nói.

''Tiêu gia sao? Vậy là mình đến Đấu Phá rồi, không biết Nạp Lan Yên Nhiên đến đây chưa nhỉ'' Trần Vương lẫm bẫm nói nhỏ.

''Nạp Lan gì'' Cổ Huân Nhi tò mò hỏi.

''Vậy mai có gì vui không ?'' Trần Vương nhẹ hỏi.

''Ngày mai sẽ tổ chức kiểm tra đấu khí của ba gia tộc'' Cổ Huân Nhi đã buông cảnh giác trả lời.

''Vậy cho xin tá túc ở đây một đêm nay nha, trời tối rồi mà ta không biết gì về nơi này cả, yên tâm ngươi ngủ trên giường còn hai chúng ta ngủ dưới đất''

''Có thể'' Cổ Huân Nhi đáp ứng, nàng không cảm thấy chút đấu khí nào từ hai người này cả, bên cạnh còn có Lăng Ảnh bảo vệ nữa nên không cần lo lắng.

''Vados'' Trần Vương nhìn sang Vados ra lệnh.

''Vâng'' Vados dùng cây gậy tạo ra chiếc giường nhỏ đủ một người ngủ, là bậc thầy sáng tạo nên việc này là chuyện nhỏ.

Trần Vương leo lên nằm trên giường nhỏ, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, Vados ngồi xuống bên cạnh Trần Vương, lấy ra snack ăn chóp chép.

Trần Vương quay người lấy hai tay ôm lấy eo Vados, Vados khuôn mặt nhẹ ửng đỏ, ban đầu nàng có phản kháng nhưng Trần Vương dai như đỉa nên bị ôm riết thành quen thuộc.

Vados đang mặc chiếc váy dài dạ hội ôm sát người nên đường cong cơ thể hiện ra bằng mắt thường có thể thấy được, dù nước da của nàng khác con người nhưng vẫn giữ được vẻ xinh đẹp của phụ nữ.

Huân Nhi thấy hai người này không phải người xấu, liền đi tới ngồi cạnh Vados trò chuyện bốn phương, rất nhanh hai người đã quen thuộc lẫn nhau,trò chuyện một hồi thì Huân Nhi cũng lên giường ngủ, còn Vados vẫn ngồi đó ăn snack.

Sáng hôm sau...

''Dậy kìa Vương Trần ca ca, đi với ta xem kiểm tra đấu khí'' Cổ Huân Nhi đi tới giường Trần Vương gọi gọi.

''Ừm biết rồi, mà khoan, sao cô gọi ta là ca ca chứ, chúng ta có thân thiết nhau gì đâu'' Trần Vương ngồi dậy ngạc nhiên khi nghe Huân Nhi gọi mình ca ca, Trần Vương xúc miệng bằng bàn chải và ca nước mà Vados tạo ra, hắn đi ra ngoài bụi cây ngồi xuống xúc miệng.

Một lúc sau Cổ Huân Nhi cùng Trần Vương hai người đi ra chỗ khảo thí Đấu Khí, Tiêu Viêm khi thấy Huân Nhi đến liền vui vẻ chạy tới, khi thấy Trần Vương bên cạnh liền ghen tuông.

''Hai người này là ai vậy Huân Nhi'' Tiêu Viêm ghen hỏi.

''Đây là Vương Trần và Vados, họ là người đi chu du nhiều nơi, có dịp ghé qua nên đến xem nơi này mà thôi'' Cổ Huân Nhi giới thiệu.

''Nhìn hai người này không có đấu khí, mặc kệ hai người đó đi'' Tiêu Chiến ngồi trên cao dò xét nói.

''Tiêu Huân Nhi, đấu khí Cửu Đoạn, cao cấp''

''Tiêu Viêm, đấu khí Tam Đoạn, cấp thấp'' Ngươi chủ khảo nhìn bia đá nói.

''Hahaha, đúng là mất mặc gia tộc''

''Tiêu Mị, thất đoạn, cao cấp''

''Đừng buồn, còn cây xanh lo gì thiếu củi đốt'' Cổ Huân Nhi lại an ủi Tiêu Viêm đang buồn bã.

Trần Vương hiện tại cảm thấy Tiêu Viêm làm mất mặt người xuyên việt, chỉ bằng vài lời dị nghị đó mà buồn bã vậy sao, lối tư duy hiện đại đâu rồi.

''Đi, nghe nói Nạp Lan tiểu thư đến kìa, mau đi xem''

Cổ Huân Nhi nghe được hai chữ Nạp Lan liền nhẹ liếc Trần Vương, đoán ra được Trần Vương đã biết trước sự việc rồi nhưng nàng không tiện nói ra.

Cổ Huân Nhi cùng Tiêu Viêm đi đến đại sảnh xem sao, Trần Vương cùng Vados cũng đi theo phía sau hai người để xem kịch hay chứ.

Đại sảnh Tiêu Gia...

''Tiểu chất nữ hôm nay có việc gì vậy ?'' Tiêu Chiến đứng lên nhẹ hỏi.

''Tiểu nữ đến đây với ý muốn từ hôn'' Nạp Lan Yên Nhiên nhanh chóng đáp.

''Cái gì, cô có biết tại Đấu Khí Đại Lục này từ hôn có ý nghĩa như thế nào không ?'' Tiêu Chiến chỉ tay vào Yên Nhiên nói, nếu thật sự từ hôn thì Tiêu gia sẽ mang tiếng xấu.

''Cho nên mới lấy Tụ Khí Tán để bồi thường'' Nạp Lan Yên Nhiên bình tĩnh nói.

''Vẫn mong tiểu nữ nghĩ lại'' Tiêu Chiến nhẹ giọng nói.

''Tông chủ đã đồng ý rồi ạ, tông chủ cũng nhận định rằng, kết hôn với kẻ đã từng là thiên tài, giờ lại thành phế vật là không có trách nhiệm với bản thân và gia tộc, hơn nữa với thực lực của Vân Lam Tông thì gia chủ không thể làm gì được'' Nạp Lan Yên Nhiên tự tin nói.

Cát Diệp mặc áo choàng bước lên, cởi ra áo choàng khởi động đấu khí thể hiện mình có thực lực của Thất Tinh Đại Đấu Sư ngạo nghễ.

''Ngươi có biết khi từ hôn là một nỗi sĩ nhục to lớn, tộc nhân sẽ đời đời kiếp kiếp không thể ngẩng đầu lên'' Tiêu Viêm cùng Huân Nhi đã đến, trời lúc này cũng đổ mưa, may có vòng chắn của Vados nên mưa không ướt được.

''Chỉ là tên phế vật thôi, thấy ngươi đáng thương ta sẽ cho ngươi đến Vân Lam Tông tu tập, như thế nào ?'' Nạp Lan Yên Nhiên coi thường nói.

''Hụ hụ'' Trần Vương đang ăn bánh sanck nghe Yên Nhiên nói liền bị sặc, bảo một tên tương lai có thể càn quét cả tông môn ngươi đến chỗ ngươi học tập, chuyện cười mới lạ.

''To gan, dám khinh thường tiểu thư'' Cát Diệp thấy Trần Vương cười sặc liền tức giận, nghĩ Trần Vương không đấu khí nên lao tới tấn công, cho rằng hắn chỉ là tạp dịch.

''Chán sống'' Trần Vương vừa bước vào trong đại sảnh liền thấy Cát Diệp lao tới liền cười khinh thường, một cước đạp khiến cho Cát Diệp bay vào vách tường ngất xỉu.

''Cái gì, đây là Đại Đấu Sư a, tên kia ngay cả võ giả cũng không đạt đượt vậy mà thắng'' Mọi người trong sảnh đều ngạc nhiên.

''Người này thật bí ẩn'' Cổ Huân Nhi ngạc nhiên.

''Các hạ rốt cuộc là ai vậy ?'' Nạp Lan Yên Nhiên tỏ vẻ cung kính.

''Ngươi khiến ta quá thất vọng đấy Nạp Lan Yên Nhiên, cả Vân Vận nữa, từ hôn người ta cũng thôi đi, còn dám dùng Vân Lam Tông ra để nhục mạ người khác, đừng nói là đấu hoàng, cho dù đấu đế trước mặt ta cũng chẳng là gì cả'' Trần Vương nhìn Nạp Lan Yên Nhiên lắc đầu thở dài nói, đấu đế mạnh như nào hắn không rõ nhưng có Vados bên cạnh sao phải sợ a.

''Không biết tu vi các hạ...'' Nạp Lan Yên Nhiên đỏ mặt nói.

''Ta không có đấu khí nên không có tu vi, tiểu thư có nghĩ ta là phế vật không ?'' Trần Vương vịn cằm Yên Nhiên cười nhẹ, dáng người cùng khuôn mặt nàng đều rất xinh đẹp nhưng cái tính này phải dũa lại mới được.

''Ta...ta không dám'' Nạp Lan Yên Nhiên đỏ mặt nhưng không dám quay sang chổ khác.

''Chi bằng 3 năm nữa, hai người các ngươi đối kháng với nhau bằng thực lực, ai thắng sẽ từ hôn người đó, như thế nào ?'' Trần Vương thả ra Yên Nhiên, nhìn Tiêu Chiến nói.

''Cái gì, sao 3 năm Viêm Nhi có thể thắng được'' Tiêu Chiến lo lắng.

''Phụ thân yên tâm, con sẽ cố gắng hết sức'' Tiêu Viêm siết chặt nắm đấm nói, giờ có lẽ chỉ còn cách đó mà thôi.

''Ba năm sao gặp lại ở Vân Lam Tông, các hạ có muốn tới Vân Lam Tông làm khách không ?'' Nạp Lan Yên Nhiên nhìn Trần Vương ngỏ lời mời.

''Chưa phải lúc'' Trần Vương lắc đầu, còn nhiều mỹ nữ chưa gặp sao có thể đến Vân Lam Tông chứ.

Nạp Lan Yên Nhiên sau đó cũng rời đi, để lại Tiêu Gia không khí căng thẳng, Trần Vương hai người sau đó cũng rời đi, Huân Nhi thì chạy theo Trần Vương dẫn hắn đi tham quan khu vực Ô Thản Thành.

''Nhiệm vụ (chính): Chinh phục nữ vương xà nhân Mỹ Đô Toa''

''Nhiệm vụ (chính): Chinh phục nữ vương thương trường Nhã Phi''