Trong khi đợi đến buổi đấu giá vào ba ngày sau tại Vạn Bảo Các, Thiên Long cùng Ngọc Anh cứ lặp đi lặp lại những việc như sáng dậy ăn sáng, đi dạo quanh Thiên Kiếm Thành, nghỉ trưa cùng một chút chiếm tiện nghi đến từ Tiêu Long, chiều lại lượn lờ tiếp, tối thì ăn xong rồi tắm chung và chương nhạc vang từ trong phòng tắm ra phòng ngoài cho tới gần sáng mới thôi.
Cứ như vậy sau hai ngày, còn một ngày nữa là tới buổi đấu giá. Nhưng ngay ngày thứ ba lại phát sinh một phiền phức với Thiên Long, đó là nhiệm vụ ám sát Thiên Long được treo tại bảng nhiệm vụ của Ám Điện đã có kẻ nhận.
Tối ngày thứ ba, hiện tại Thiên Long cùng Ngọc Anh đang cùng nhau ăn tối tại lầu một của nhà trọ. Hai người vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ
Ngọc Anh: Long! Ngày mai cậu định đấu giá cái gì vậy?
Thiên Long nhìn nàng rồi vừa ăn vừa đáp: Một vài thứ trong hệ thống mà thôi, mình đoán mấy thứ này sẽ khiến đàm người tham dự đỏ mắt đây khà khà.
Ngọc Anh bĩu môi nói: Hừm, có vài đồ vật cũng không nói cho mình biết được, không ngờ chồng mình kẹt xỉ như vậy đó.
Thiên Long nghe nàng nói vậy thì chỉ cười không nói gì, một tay cầm tờ giấy lên lau miệng cho nàng. Mà hắn có nói ra nàng cũng không biết, Ngọc Anh được hắn lau miệng cho thì cũng không phản ứng. Nàng biết được hắn có tính là rất nhường nữ nhân và vô cùng quan tâm đến họ từ chi tiết nhỏ nhất.
Lau miệng cho Ngọc Anh xong, hai người đứng lên rời khỏi bàn ăn hướng phía lão chủ quán thanh toán. Ngay khi thanh toán xong thì tiếng Yên Nhi vang bên tai hắn
Yên Nhi: Chủ nhân! Có sát khí hướng vào ngài!
Thiên Long nghe vậy thì cảnh giác để ý xung quanh, hắn nói: Hử, rõ ràng gần đây ta không nghịch dại đi chọc chó mà. Sao tự dưng giờ có thằng nhắm vào ta nhỉ?
Yên Nhi đáp: Hiện tại thì cái đó không quan trọng, giờ chủ nhân cần dụ hắn ra một chỗ mà diệt hắn đi. Đã là chủ nhân của hệ thống thì cần.....
Nàng chưa nói xong thì Thiên Long nhảy vào nói: Ta biết rồi cần tiêu diệt những kẻ ngáng đường chứ gì? Cái này ta quá quen rồi, giờ thì xử lí con chuột này thôi.
Yên Nhi:.......
Ngay khi liên hệ với Yên Nhi xong thì Thiên Long quay ra nói với Ngọc Anh: Bây giờ cậu về phòng trước đi, mình đi ra ngoài có chút việc.
Ngọc Anh nghe vậy định lên tiếng hỏi nhưng chưa kịp lên tiếng thì tiếng Thiên Long lại truyền âm đến
"Kích hoạt Tinh Không sáo trang đi, có sát thủ nhắm vào mình"
Nghe vậy thì Ngọc Anh giật mình nhìn hắn, nhưng ngay sau đó nàng liền như cũ đáp: Được rồi, nhanh rồi quay lại nhé.
Thiên Long cười đáp: Chắc chắn rồi!
Thiên Long không ngờ tâm lí nàng vững như vậy, nghe hắn nói có sát thủ nhắm vào mình mà nàng chỉ hơi giật mình rồi rất nhanh khôi phục lại. Thiên Long nào có biết chính vì nàng tin tưởng tuyệt đối vào hắn nên nàng mới dễ dàng giữ vững tâm lí như vậy.
Dứt câu Thiên Long xoay người cất bước tiến ra khỏi quán trọ, Ngọc Anh thấy hắn đi thì cũng quay về phòng nằm nghỉ đợi hắn về vag cũng không quên vận dụng linh lực mà kích hoạt Tinh Không sáo trang.
Ngay khi Thiên Long vừa cất bước rời khỏi thì trong quán trọ ở một góc khuất một bóng người phất tay khai mở không gian rồi tiến vào. Thủ pháp này thì chỉ có thể là Luyện Hư Kỳ mà thôi.
Thiên Long rời khỏi quán trọ rồi hướng ngay phía cổng thành mà đi, ra khỏi cổng thành hai tên canh cổng thấy vậy cũng lên tiếng nói
"Công tử, ngài đi ra ngoài thì lúc về sẽ vẫn phải như cũ nộp một linh thạch trung phẩm đó"
Thiên Long nghe vậy thì chỉ cười nói: Được rồi, ta đã biết. Chỉ là một linh thạch trung phẩm mà thôi, còn giờ thì các ngươi cứ làm tốt công việc của mình đi.
Hai tên các cổng gật đầu đáp: "Được"
Hai tên vừa dứt câu thì Thiên Long tiếp tục di chuyển, hắn hướng thẳng Hoàng Thiên Sâm Lâm mà đi vào. Thiên Long tính sẽ giải quyết tên sát thủ này tại Hoàng Thiên Sâm Lâm này để tránh đả động đến người khác.
Được một đoạn vào trong Hoàng Thiên Sâm Lâm thì Thiên Long dừng lại. Hắn ngẩng đầu quay lại nhìn vào một phía trong không trung nhếch mép cười nói
Thiên Long: Còn không mau ra đây đi, mục tiêu của ngươi là ta còn gì.
Đứng một lúc chả có gì xảy ra cả, Thiên Long mặt mày đen lại nói: Ta bảo, còn không mau hiện ra đi, mục tiêu của ngươi là ta còn gì.
Con quạ cùng đống dấu chấm của nó bay qua đầu Thiên Long. Thấy mình quê vãi đạn, Thiên Long trán nổi đầy gân xanh rút khẩu AK-47 trong balo ra hướng thẳng về phía hắn nói nãy giờ xả đạn, vừa bắn vừa la
Thiên Long: Bà già nhà mầy, hiện cụ mày ra đi. Làm tao trông như một thằng ngu vậy!!! Mau vác cái đít ra khỏi không gian cho bố, một thằng Luyện Hư mà chốn như con tó vậy.
Tên sát thủ bên trong không gian nhìn Thiên Long đang hành động như thằng thần kinh thì mặt hắn đần ra nói
"Tên này bị khùng à? Có thằng nào đi ám sát mà chỉ vì mấy câu đó của ngươi mà lộ diện không?"
Thiên Long vẫn như cũ sấy đạn vừa là hét: Mau ra đây đi thẳng quần què!
Một lúc sau Thiên Long bắn nát cả một mảng cây cối phía trước thì mới ngừng lại, lúc này tiếng Yên Nhi vang lên
Yên Nhi: Chủ nhân có bị đần không vậy?
Thiên Long bị nàng nói vậy thì nói: Con nhóc này, mở miệng là nói đểu chủ nhân của mình. Mà ý của nhóc là sao?
Yên Nhi: Haizz, có thằng sát thủ nào đi ám sát chỉ vì cái lời thoại vớ vẩn đó của ngài mà lộ diện không?
Thiên Long hai tay vỗ bộp một cái nói: Ồ ta quên mất đó hề hề.
Yên Nhi:.....
Nàng thực sự bó tay với tên chủ nhân này, lúc tán gái thì đầu óc nhanh nhạy lắm cơ mà lúc gặp mấy tình huống này là não như bé lại ý.
Được Yên Nhi nhắc nhở thì Thiên Long mới cất đi, định lấy ra Trảm Thần Kiếm để đánh thẳng vào bên trong không gian bắt tên kia chui ra nhưng ngay khi định lôi ra thì.......Phụt một tiếng.
Thiên Long nhìn xuống trước ngực mình là một cánh tay đâm xuyên tim mình. Phụt một tiếng nữa, bụng Thiên Long xuất hiện một cái lỗ to tướng, tên sát thủ kia ngay khi phá hủy trái tim của Thiên Long thì hắn cũng nhanh tay hủy luôn nguyên anh của hắn để hoàn toàn tiêu diệt Thiên Long.
Rút tay ra khỏi người Thiên Long cơ thể đổ rầm xuống đất, hắn vẩy tay một cái cho văng hết máu đi rồi nhìn cái xác nói
"Hừ, đúng là một tên đần độn, biết là bị ám sát rồi còn đứng đấy làm trò hề được"
"Cứ nghĩ tên này khó xơi như trên nhiệm vụ nói. Gì mà đệ tử Thủy Băng Băng cơ chứ, rác rưởi"
Nói xong hắn quay người định xé rách không gian rời đi thì tiếng nói vang lên đằng sau hắn
"Thằng chết tiệt, ngươi vừa gọi ai rác rưởi cơ hả thằng đàn bà đánh lén này? Mặc dù tao biết trong chiến đấu chả có cái gì là hèn hạ đánh lén cả nhưng tao thích nói vậy đó! Cấm phản bác"
Tên sát thủ giật mình quay phắt người lại nhìn Thiên Long đang đứng dậy rồi quay lại nhìn hắn. Hắn chấn kinh nói
"Ngươi là cái giống gì vậy? Ta đã hủy cả trái tim lẫn nguyên anh của ngươi rồi mà"
Thiên Long nhìn hắn nói: Việc éo gì tao phải trả lời.
Tên sát thủ mặt lạnh đi, nhìn Thiên Long với ánh mắt đầy sát khí. Thiên Long cũng tiện thể dùng [Quan sát] lên người hắn.
Tên: Diệp Sát
Tu vị: Luyện Hư Sơ Kỳ
Thông tin: Sát thủ được Trình Thụy thuê để ám sát ký chủ do phát hiện con trai bị mất tu vị lẫn thiên phú tu luyện.
Thiên Long khi biết lý do sao hắn bị ám sát thì hừ lạnh một tiếng lẩm bẩm nói: Hừ, quả đúng như mình đoán. Biết thằng phế vật kia mất tu vị lẫn thiên phú tu luyện nhưng không muốn gây họa cho Thiên Kiếm Tông nên mới thuê sát thủ. Nhưng hắn đâu có biết răng mình bị lộ đâu.
Tắt đi bảng thông tin của Diệp Sát, Thiên Long nhìn hắn nói: Ai cha, cái chết cũng chả có mấy thú vị. Nhưng dù sao chúc mừng ngươi đã giết ta thành công một lần.
Diệp Sát: Hừ, một lần không được thì mười lần, mười lần không được thì trăm lần. Xem ngươi có bao mạng.
Thiên Long nhìn hắn lắc đầu nói: Nhưng ta đâu có để ngươi giết ta lần hai đâu. Ban nãy do ta không để ý mà thôi.
Ngay lập tức Thiên Long triệu hoán Trảm Thần Kiếm chỉ thẳng vào Diệp Sát nói: Hôm nay coi như là nhiệm vụ cuối đời của ngươi đi.
Dứt câu Thiên Long thi triển Vạn Ảnh Bộ tạo ra cả ngàn hình bóng của hắn bao vây xung quanh Diệp Sát. Sau đó Thiên Long lao thẳng vào Diệp Sát.
Diệp Sát thấy tự dưng xung quanh hắn xuất hiện cả ngàn thân ảnh của Thiên Long thì hơi chấn kinh nhưng sau đó bình tĩnh lại. Hắn chỉ nghĩ đó là phân thân đánh lừa mà thôi nên hắn trực tiếp rút ra một đôi đoản kiếm màu đỏ chót lao tới Thiên Long. Hắn cậy mình hơn tu vị mà lao trực diện vào tấn công.
Hai người lao tới sát nhau, Diệp Sát tốc độ nhanh hơn nên ra tay mau hơn. Một kiếm chém bay đầu Thiên Long trước mặt nhưng khiến hắn giật mình là Thiên Long đó mờ đi và tan biến.
Bỗng hắn lạnh sống lưng quay người lại thấy không biết từ lúc nào mà Thiên Long đã ở sau lưng hắn rồi và chuẩn bị vung kiếm chém xuống. Diệp Sát lập tức giơ song kiếm lên đỡ lấy một kiếm này của Thiên Long.
Nhưng nào có chuyện ngon ăn như vậy, phải nhớ là một kiếm toàn lực khi là Nguyên Anh Hậu Kỳ mà Thiên Long đủ sức chém trọng thương Luyện Hư Sơ Kỳ rồi. Bây giờ thi hắn là Hóa Thần Sơ Kỷ rồi mạnh hơn trước nhiều.
Vậy nên ngay khi Trảm Thần Kiếm va chạm với song kiếm, trực tiếp chém tan lưỡi kiếm đỏ rực kia và nhanh chóng chém Diệp Sát làm hai nửa trong ánh mắt kinh ngạc của hắn.
Diệp Sát không thể nào ngờ tới được lực lượng nhát chém này lại trực tiếp phá nát song kiếm của hắn. Vậy nên trước lúc chết hắn thực sự không hiểu đẳng cấp thanh kiếm trên tay Thiên Long là gì. Phải biết song kiếm của hắn là Địa Cấp Cực Phẩm đó mà thanh kiếm kia lại chém tan được nó.
Diệp Sát bị Thiên Long chém thành hai nửa trực tiếp mất mạng. Thiên Long cũng vung thêm một kiếm để hoàn toàn tiêu diệt Diệp Sát rồi nghĩ
Thiên Long: Hừm, trong truyện đúng là bốc phét, lần đầu giết người gì mà nôn mửa chứ. Ta lại chả thấy gì cả.
-- Tinh! Ký chủ nhận được 10000 exp khi giết Luyện Hư Sơ Kỳ --
Thiên Long nghe vậy thì mở bảng thồn tin lên
Ký chủ: Thiên Long
Huyết mạch: Sáng Thế Thần Hồ
Linh căn: Chí Tôn
Công pháp: Cửu Nguyên Thần Quyết (Thần Cấp)
Cảnh giới: Hóa Thần Sơ Kỳ 20450exp (cần 40000exp để lên Hóa Thần Trung Kỳ)
Trang bị: Tinh Không sáo trang (Sáng Thế Cấp) *Ngọc Anh, Trảm Thần Kiếm (Chí Cao Thần Cấp)
Linh thạch: 50 triệu lthp, 45 triệu lttp, 5 triệu ltthp
Túi đồ: Combo trang bị bộ đội VN.
Pet: Hồng Mị (Cửu Vĩ Hồ)
Tọa Kỹ: Thủy Linh (Ấu Thủy Long)
Điểm: 42000
Hắn thấy điểm Exp thì nghĩ nếu có thêm hai thằng Luyện Hư Sơ Kỳ nữa đến thì hắn sẽ lên được Hóa Thần Trung Kỳ. Đóng lại bảng thông tin rồi Thiên Long hướng Thiên Kiếm Thành mà đi về.
Còn về tên thành chủ thì hắn sẽ tính sau, bây giờ về làm với Ngọc Anh rồi mai còn tham gia buổi đấu giá của Vạn Bảo Các.