Lúc này bên ngoài Tiêu Ngọc Sương vẫn đang đợi hắn tỉnh lại, đôi mắt nàng nhìn hắn có đôi chút pha lẫn ôn nhu cùng do dự. Sau khi quang cầu trắng từ trong bức tượng ở căn phòng thứ chín dung nhập vào cơ thể nàng đã khiến cho nàng chìm vào mộng cảnh và nàng đã chứng kiến điều gì đó để rồi khi tỉnh dậy như thành một con người khác vậy.
Nàng chăm chú quan sát thân ảnh vẫn đang bất động tại căn phòng trong bức tượng đó ánh mắt không hề rời khỏi hắn. Nàng đang suy nghĩ đến khi hắn tỉnh lại thì nên làm gì bây giờ, không lẽ cứ thế mà thực hiện ư?
Nàng lắc đầu rồi quyết định tiếp tục ngồi xuống và đợi đến khi hắn tỉnh lại thì cho hắn quyết định làm gì thì làm. Cứ thế thời gian trôi qua, đã qua một ngày rồi lâu hơn lúc nàng bị quang cầu kia tiến vào trong người nhiều.
Còn về phía Thiên Long, hắn lúc này sắc mặt chứng kiến cuộc đời của người giống hệt hắn thì liên tục biến đổi, bởi hắn biết được người kia tên cũng là Thiên Long và người con gái có dáng người lẫn khuôn mặt y hệt Ngọc Sương và thế mẹ nào nàng ta cũng tên là Tiêu Ngọc Sương luôn.
Cảnh tượng về cuộc đời người thanh niên liên tục biến đổi trước mắt hắn, hắn chỉ đứng im đó mà xem hết. Đến khi cảnh tượng cuối cùng diễn ra cho tới khi kết thúc. Hắn liền tổng kết mọi chuyện hắn chứng kiến:
Thứ nhất thanh niên này ban đầu chỉ là một phàm nhân, nhưng khi một tu chân giả Đại Thừa Kỳ đi ngang qua thấy được hắn có tiềm năng tu luyện cực cao thế là tiện tay bắt hắn về làm đệ tử. Hắn được đem về một môn phái tê gọi Vân Thiên Tông, nơi đây là một môn phái đỉnh cấp có tới ba Độ Kiếp Kỳ trấn giữ. Người thu hắn làm đệ tử lại chính là tông chủ Vân Thiên Tông, khi được thu làm đệ tử của tông chủ hắn được bồi dưỡng rất kĩ, chỉ sau 2 năm đột phát Trúc Cơ sau 6 năm lên Kết Đan, 10 năm đạt Nguyên Anh và 25 năm tới Hóa Thần Hậu Kỳ tại độ tuổi 35 trở thành đệ nhất thiên tài của Vân Thiên Tông.
Thứ 2 là hắn khi ở tông môn đã quen biết với một cô gái tên Tiêu Ngọc Sương, họ vô cùng thân thiết mặc dù nhìn vào hắn như một thằng ấu dâm mà ít ai biết được cô nàng kia đã 120 tuổi tu vị đạt Luyện Hư con gái của tông chủ Vân Thiên Tông. Hai người được coi là thiên tài nhất nhì Vân Thiên Tông, nếu hắn mà trước 100 tuổi đạt Luyện Hư thì hắn sẽ là thiên tài đệ nhất không chỉ tại Vân Thiên Tông mà còn là thiên tài đệ nhất trên đại lục.
Thứ 3 là hai người họ do rất thân thiết nên tông chủ đã quyết định gả con gái mình là Tiêu Ngọc Sương cho đệ tử tâm đắc nhất của mình. Mặc dù đã được gả cho hắn nhưng nàng lại phun toẹt cho hắn một câu "Khi nào huynh đạt tới đỉnh phong thì muội sẽ cho huynh làm điều đó với muội". Lúc đó hắn đã phun ngay một ngum máu bởi yêu cầu của cô nàng thế là hắn cắm đầu vào tu luyện.
Và điều thứ tư khiến Thiên Long không cười nổi đó là sau hơn 500 năm tên kia một chân đặt chân vào Độ Kiếp Kỳ Đỉnh Phong, người trẻ tuổi nhất đạt Độ Kiếp Kỳ đã thế lại còn là Độ Kiếp Đỉnh Phong. Còn cô nàng Tiêu Ngọc Sương kia thấy hắn không ngờ lại nhanh như vậy đạt tới đỉnh phong thế giới này và cô xác định sắp bị hắn hành hạ.
Nhưng đen cho thanh niên kia chưa kịp động phòng sau 500 năm kết hôn thì đùng một cái Ma tộc mở đầu cuộc chiến xâm chiếm địa bàn nhân loại và thế con mịa nào bên đó lại có một tên nửa bước tiến vào Tiên cảnh đéo chịu phi thăng khiến cho phe nhân loại gãy rụng liên tục. Hắn thân là đệ nhất nhân của phe nhân loại phải đi ra chặn đánh tên ma tộc kia.
Hắn do thiên phú cực cao cùng với kỳ ngộ vớ được một bộ vũ kỹ Chân Cấp Cực Phẩm do một vị đại năng xưa kí phi thăng Tiên Giới để lại cho người hữu duyên nên đã có thể đánh ngang cơ với tên ma tộc kia.
Nhưng trong lúc sơ ý thì hắn đã để tên ma tộc kia đã ra tay hạ sát Tiêu Ngọc Sương do nàng chỉ mới đột phá là Đại Thừa Đỉnh Phong chứ không biến thái như tên kia khiến hắn nộ khí trùng thiên thiêu đốt cả tinh huyết dồn một chiêu mạnh nhất trảm sát tên ma tộc khiến chiến khí phe nhân loại tăng cao áp đảo ma tộc đánh cho chúng phải quy về ẩn mình.
Về phía hắn thì sau khi Tiêu Ngọc Sương ra đi hắn đạt đỉnh điểm của sự đau khổ, hắn do thiêu đốt quá nhiều tinh huyết nên cũng chả còn sống được bao lâu nên đã lập ra cái quảng trường mà Thiên Long đi vào tạc ra mấy bức tượng đưa mảnh ký ức còn sót lại của Tiêu Ngọc Sương vào bức tượng trong cánh cửa thứ 9 và rồi cũng vẫn lạc và toàn bộ ký ức tạo thành một quang cầu lơ lửng trong bức tượng đôi đó.
À còn một điều khiến Thiên Long bó tay đó là trước khi vẫn lạc tên Thiên Long kia đã nói: "Ta lập nên quảng trường này để nếu có kiếp sau chúng ta gặp lại nhau thì việc đầu tiên ta làm đó là KHIẾN NÀNG THÀNH NỮ NHÂN CỦA TA NGAY VÀ LUÔN".
Và đến đây là kết thúc, Thiên Long vẫn lơ lửng trên không nhưng giờ khung cảnh xung quanh đã là một mảng tối om rồi. Hắn giật giật khóe miệng nói
Thiên Long: Thanh niên đen vờ lờ chết vẫn còn là zai tân.
Bông xuất hiện trước mặt hắn là thanh niên kia, hắn giật mình nói: Hả không phải mọi thứ xong rồi và ta phải được ra khỏi đây rồi chứ.
Thiên Long kia: Sắp rồi và ngươi sẽ thay ta làm điều đó.
"Hả" Chưa kịp nói gì thì thân ảnh Thiên Long kia đã dung nhập vào hắn. Sau khi thân ảnh kia dung nhập vào hắn, Thiên Long mở mắt ra thầm cười khổ
Thiên Long: Thật không ngờ luôn đó, kiếp trước của ta lại chính là hắn và càng bất ngờ hơn là ta lại đã từng ở thế giới này rồi lại còn đứng trên đỉnh cao nhất Tu Chân Giới chứ.
Hắn lại thở dài nói tiếp: Mà đạt tới đỉnh cao có ý nghĩa mẹ gì khi không bảo vệ được người phụ nữ của mình chứ. Hừ kiếp này ta thề sẽ không để bất cứ một ai phải ra đi. Mà trước tiên thì thực hiện điều đó ngay và luôn vậy không thì mình kiếp trước éo yên nghỉ nổi, có lẽ cô ấy do đã nhớ ra nên mới hành động như vậy.
Tác: Chương này viết như bìu vậy, anh em coi như cái cớ để ăn Tiêu Ngọc Sương đi. Mà xin phép anh em hôm nay 1c thôi vì mình có việc đột xuất có gì CN mình bù chương.