" Ta thân yêu Chủ nhân, lâu rồi không gặp ngươi dường như tiều tụy hơn nhiều,đừng nói với ta ngài bận rộn đến mức không nghe ta truyền âm nhé ? " Inugami nhìn chủ nhân hắn bận bịu đến mức mãi mới nghe truyền âm hỏi.
" Ân... Khá bận. Ngươi cùng Đông Đông bao giờ mới định trở về... " Thiên Hồ giọng lười nhác đáp lại làm Inugami không khỏi tò mò nguyên nhân sâu xa phía sau.
" Chắc khoảng vài tuần nữa đi... Hơn nữa ta cũng mang tới cho ngài một vài kinh hỉ không nhỏ... "
" Ồ... Ta rất mong chờ đó. Ngươi luôn khiến ta phải bất ngờ nhỉ ? Đông Đông linh hồn có lẽ cũng đã đủ để thu lưới..." Thiên Hồ nói.
" Ha ha... Việc đó tất nhiên không phải bàn cãi. Có điều ngài có nắm chắc cách kiểm soát nổi thằng nhóc kia không thôi, ta nghĩ những chuyện khác sau đó cũng dễ giải quyết... " Inugami bật cười đáp lại.
" Cái đó ta tự lo liệu, mang nó về đây là được. "
Nói xong tiếng truyền âm cũng đã bị cắt đứt, hiển nhiên là do Thiên Hồ ngắt, không kịp cho Inugami nói thêm lời nào.
" Người đâu mà lạnh lùng gì đâu... Bất quá ta vẫn thích... " Inugami liếm liếm môi, bất giác lại nhớ tới giao kèo giữa cả hai, cuối cùng vẫn nên chuẩn bị nhận phần thưởng.
....
Bên ngoài Bí Cảnh, Athanor chi giới đã sớm dần nổi lên một hồi mưa gió mãnh liệt giữa các thế lực khổng lồ, vui mừng nhất có lẽ thuộc về Tháp Quang Minh khi bản thân một vị từng được xem mạnh nhất nơi đây trở về.
" Sư phụ... Ngài... Ngài trở về rồi ?? " Nữ nhân diễm lệ đang ngồi cao cao tại thượng phía trên cao dường như không kìm chế nổi cảm xúc, vội vã bay xuống bên dưới hỏi.
" Đệ tử, vất vả cho ngươi... " Người trở về giọng vô cùng ấm áp, tựa như những âm thanh kia có ma lực nào đó làm cho nữ nhân kia bình tĩnh trở lại, vẫn vui mừng ôm lấy vị sư phụ vốn đã mất từ bao lâu.
Nữ nhân đầu tựa vào trong ngực sư phụ nàng, mãnh lắc đầu lấy vài cái. Lần đầu tiên qua nhiều năm tới vậy, nàng mới lại được cảm nhận sự quen thuộc tới tận xương tủy lâu tới thế khiến cho nàng không dám buông ra, sợ rằng thân ảnh nàng ngày nhớ đêm mong lại lần nữa.
" Ngươi thay đổi rất nhiều... So với những huynh muội khác của ngươi... Ha ha... Có vẻ bây giờ ngươi đã có phong phạm ta từng mong muốn ngươi trở thành. Đứng lên nào, ngươi vốn là thống lĩnh một phương, không nên tùy tiện đánh mất hình tượng bản thân như vậy. "
Người kia nói xong nhẹ nhàng nhấc bổng nữ nhân lên, chỉ thoắt cái đã nhảy lên được chỗ cao nhất phía trên Tháp Quang Minh, nhẹ nhàng đặt nàng xuống bên cạnh, còn mình đôi mắt lại hướng về phía Thánh Sơn.
" Mới được gần một thiên niên kỉ kể từ ngày ngài băng hà, Athanor đã xảy ra rất nhiều chuyện... Có thể ngài đã nói đúng, ta vốn không hợp giữ vị trí này. " Nữ nhân lặng yên một lúc, sâu kín nói ra.
" Không... Lời sấm nguyền từ các bề trên chưa chắc đã đúng. Số mệnh của ngươi cùng các huynh tỷ muội ngươi bất đồng, bọn họ có thể vì nhiều lý do mà rời bỏ nơi đã từng dạy chúng trưởng thành nhưng ngươi thì khác, đệ tử à. Ngươi nắm trong tay sự hưng thịnh hay tồn vong của cả nơi đây, kể cả bất cứ vì lý do nào khác. Không phải ngươi cũng sớm hiểu ra quyền lực chính là ưu thế ngươi hơn những đệ tử khác của ta sao. Hơn hết, ngươi làm vô cùng tốt, hơn cả ta hay bất kì ai khác... "
" Nhưng... Sư phụ... Ta không thích sự giả tạo của bọn chúng, cũng không muốn bản thân phải đích thân khơi mào cuộc chiến chống lại sư huynh của ta. Thời gian dài như vậy đã tiêu tốn kha khá binh lực của chúng ta, còn thế lực hắc ám giờ đây ngày càng lớn mạnh hơn, sớm muộn gì khi chúng ta thất thế cũng sẽ bị bọn chúng xâu xé thành nhiều mảnh, kết cục rồi cũng sẽ như những con rối bị người ta vứt bỏ... " Nữ nhân ôm lấy thân ảnh phía truớc, yếu đuối đáp.
Chắc chắn bình thường không ai thấy được một nữ thần cao quý , thuần khiết, không dính chút bụi trần nào lại mềm yếu như lúc này.
" Ilumia, ta tin tưởng sẽ không bao giờ chuyện đó xảy ra, khi ta đã trở lại Tháp Quang Minh. Mấy lão giả cổ hủ kia nếu muốn lợi dụng ngươi thì trước tiên cứ để cho bọn chúng nếm trái đắng đã, ta sẽ giúp ngươi trấn áp bọn chúng. Tất nhiên, cũng không cần thông báo chuyện ta quay về ra ngoài, ta và ngươi biết đã đủ rồi... " Thân ảnh kia xoa đầu Ilumia, nói thầm vào tai nàng.
" Vâng... Đệ tử hiểu rồi... " Ilumia không cần hỏi thêm liền đồng ý với sư phụ nàng cho dù nàng có cảm giác sư phụ nàng có gì đó rất khác nhưng vốn hiểu rõ hắn tới từng chân tơ kẽ tóc như nàng vẫn không phát hiện ra khác ở điểm nào, chỉ là hắn đã muốn không để ngoại giới biết thì nàng sẽ làm theo, dù sao tin tức một nhân vật huyền thoại như Edras đột ngột sống lại không phải tin tức thường dân nên biết.
Riêng Ilumia lại đoán trước sư phụ nàng chưa bao giờ hoàn toàn băng hà, bởi lẽ tiểu sư đệ nàng Bright chính xác chứng thực cho những gì nàng suy đoán.
Chúc mừng năm mới toàn thể anh em, cảm ơn mọi người đã luôn đón đọc mình trong suốt thời gian dài qua. Năm mới chúc anh em thật nhiều sức khoẻ và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống.