Chương 4: Cường hoá dược tề: cơ thể biến đổi

“Ài, xem ra ta rất nghèo a, vẫn là thành thật vào phần sơ cấp vậy”

Sau khi thấy được giá của vật phẩm trong phần cao cấp, Minh Hoàng triệt để bỏ đi ý nghĩ mua đồ ở đây, ít nhất là cho tới lúc hắn đủ điểm.

[Tinh... Đang mở thương thành sơ cấp... Đã mở]

Xem xét một lượt thì Minh Hoàng cảm thấy vật phẩm ở đây khá phù hợp với số điểm hắn hiện có

[Lôi kiếm x1: 50 điểm diệt thi]

[Lôi Kiếm: một thanh kiếm sắc bén, có thể chém sắt như chém bùn, khi chém kèm theo lôi điện.]

[Cường hoá dược tề x1: 50 điểm diệt thi]

[Cường hoá dược tề: toàn bộ thuộc tính cộng 15 điểm, miễn nhiễm virus tang thi cấp 1]

[Hoả cầu phù x5: 100 điểm diệt thi]

[Hoả cầu phù: khi sử dụng sẽ tạo ra một hoả cầu tấn công địch nhân, sẽ phát nổ khi va chạm với vật thể. Vật phẩm dùng một lần duy nhất]

[Lưu ý: vật phẩm trong thương thành sẽ đổi mới sau 24h mỗi ngày. Những vật phẩm kí chủ đã mua sẽ không được mua tiếp trong hôm đó nhưng sẽ được lưu lại để reset vào hôm sau. Kí chủ có thể dùng 50 điểm diệt thi để đổi mới ngay lập tức]

“ Bây giờ ta đang có 200 điểm diệt thi, vừa vặn mua được hết chỗ vật phẩm này. Vậy thì... mua thôi”

[Tinh... Kí chủ đã mua Lôi kiếm x1]

[Tinh... Kí chủ đã mua Cường hoá dược tề x1]

[Tinh... Kí chủ đã mua hoả cầu phù x5]

Sau khi Minh Hoàng mua những món đồ này thì chỗ mua trong thương thành xám lại

“Xem ra phải ngày mai mới mua được tiếp rồi”

Nhớ ra mình đã có hai lọ Cường hoá dược tề, hắn quyết định sử dụng hết.

“Hệ thống, mau cho ta sử dụng hết hai lọ Cường hoá dược tề!”

[Tinh... Đã sử dụng hết hai lọ cường hoá dược tề. Toàn bộ thuộc tính của kí chủ +30 điểm, miễn nhiễm với virus tang thi cấp 1]

Mở ra bảng thông tin, Minh Hoàng thấy mọi chỉ số đã thay đổi

BẢNG THÔNG TIN KÍ CHỦ

Tên: Minh Hoàng

Level: 1(0/100)

Chủng loại: nhân tộc

Tuổi thọ: 60 năm

Điểm diệt thi: 0 [ấn vào để biết thêm chi tiết]

Sức mạnh: 39 [10 là trung bình của một người trưởng thành]

Năng lực phản ứng: 37 [10 là trung bình của một người trưởng thành]

Tốc độ: 38 [10 là trung bình của một người trưởng thành]

Tinh thần: 38 [10 là trung bình của một người trưởng thành]

Dị năng: chưa cóm

Hậu cung: chưa mở

Hiệu ứng: miễn nhiễm với virus tang thi cấp 1

Đặc biệt thêm một cái hiệu ứng miễn nhiễm virus tang thi cấp 1, giờ Minh Hoàng cũng không phải sợ mấy con zombie cấp một này rồi.

Trải qua cường hoá, hắn cảm thấy cơ thể mình khoẻ chưa từng có, độ dẻo dai cũng tăng thêm.

Nguyên bản trước đó Minh Hoàng khá gầy yếu thì bây giờ cơ ở các bắp tay, bắp chân, bụng, ngực đã nổi hẳn lên, mỗi tế bào đều bừng bừng sinh lực.

Cảm nhận sức mạnh đang cuộn trào trong cơ thể khiến hắn không tự chủ được thử đấm một nhát vào bức tường bên cạnh.

Ầm... ầm...... Chỉ thấy bức tường xuất hiện vài vết nứt, sau đó chằng chịt lên, rồi dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy mà sụp đổ.

“ Thật lợi hại, chỉ dùng tay không mà có thể đấm đổ cả một bức tường. Đây là ta còn chưa xuất toàn lực a” Minh Hoàng cảm thán.

“Này... Anh... anh có nghe tôi nói gì không vậy”

“Ơi..... À, cô nói cái gì, vừa nãy tôi không để ý”

Trở lại với câu chuyện vừa nãy. Cô gái kia nói cảm ơn với Minh Hoàng mà hắn cứ đứng đực ở đó, xong tự nhiên Minh Hoàng giơ tay đấm vỡ bức tường làm cô cảm thấy rất kinh hãi.

“Không lẽ hắn có siêu năng lực, hay hắn là người ngoài hành tinh? Nếu hắn là người ngoài hành tinh thì mình có nên chạy luôn không nhỉ?”

Không thể không nói trí tưởng tượng của con gái thật phong phú, có thể vươn xa tới tầm vũ trụ a.

“Tôi nói cảm ơn anh vì đã cứu tôi, nếu có thể nhất định tôi sẽ báo đáp”

“Tôi cứu cô vì không muốn thấy một sinh mạng mất đi tiếp thôi, đặc biệt cô cũng rất xinh đẹp. Còn phần báo đáp, lấy thân báo đáp sao?” Minh Hoàng trả lời.

Cô gái rất vui khi được hắn khen sinh đẹp, nhưng khi nghe đến lấy thân báo đáp thì đỏ mặt, gắt giọng: “Anh... anh... đồ lưu manh”

“ Haha, đùa thôi, nhưng đúng là cô không báo đáp được gì cho tôi. Thôi, tôi đi trước đây, có duyên gặp lại, mà mong cô còn sống đến lúc đấy”

Thái độ của cô gái khiến Minh Hoàng cảm thấy khá thú vị, nhưng hắn vẫn quyết định không dây dưa nhiều. Thân mình còn lo chưa xong sao có thể lo cho người khác.

Nói xong hắn cũng bước vào trong siêu thị mini, mục đích của hắn vẫn là kiếm đồ ăn đi.

“ Này, tôi còn chưa biết tên của anh mà. Tôi tên Thanh Thảo, còn anh tên gì vậy?”

Thanh Thảo nghe hắn trả lời cũng không bỏ đi mà bước theo Minh Hoàng vào siêu thị.

+++Vạch phân cách+++

E hèm, viết hơi ngắn nhưng lại mong mn ủng hộ truyện để có động lực ra thêm(^‿^)