Hiệp 1 cũng không còn pha bóng nào đáng chú ý, ngoài 2 thẻ vàng của Stuttgart.
Bầy sói ăn được ngon ngọt, cho nên cứ bóng dài chuyền lên cho Thành Phát. Mỗi lần hắn đỡ bóng cũng đủ khiến cho Stuttgart sợ đến phát khóc. Cho nên cầu thủ Stuttgart luôn sẵn sàng phạm lỗi.
Đấu giao hữu có thể thay đến 11 người, căn bản không sợ thẻ phạt xuống sân.
Hiệp 2 Wolfsburg thế trận khá khẩm hơn, cho nên Thành Phát trực tiếp tiếp bóng trong vòng cấm, Stuttgart không dám phạm lỗi, chỉ đành trực chờ áp sát.
“Flash đá bóng quá tốt, hắn luôn có thể đỡ bóng rất sáng tạo hoặc gọn gàng. Đáng tiếc nếu hắn chuyền bóng tốt hơn, Wolfsburg đã có thể có thêm ít nhất 2 cơ hội “.
Stuttgart có thêm mấy cơ hội tốt, nhưng tiền đạo của đội bóng này tương đối yếu, không thể ghi bàn. Tình huống nguy hiểm nhất là tiền đạo đã sút trúng xà ngang, chưa kịp tiếc nuối thì Wolfsburg đã tổ chức phản công.
Lần này có bàn thắng !
Tiền vệ cánh trong lần hiếm hoi tham gia tấn công có đường tạt nguy hiểm. Bóng cắt ngang qua khung thành, có điểm rơi sát với biên ngang.
Thành Phát nhanh nhất tiếp cận quả bóng, chân trái chạm nhẹ, quả bóng đổi hướng nảy vào khu vực bảo vệ thủ môn 5m50. Ricardo sút nhanh, quả bóng bay sệt vào lưới.
“GOALLL 2-0 người ghi bàn là Ricardo, phút thứ 65 của trận đấu. Ricardo sút bóng tốt, người kiến tạo là Flash, cầu thủ này đã có 1 bàn thắng và 1 đường kiến tạo. Nếu không có gì bất ngờ thì đây chính là cầu thủ hay nhất trận “.
Ngay sau đó Ingo thay người, Thành Phát ra sân.
Nghe tiếng vỗ tay của cổ động viên, Thành Phát vỗ tay cảm ơn sau đó ra ngoài, ôm nhẹ Ingo.
“Flash, đá rất tốt “.
“Cảm ơn khích lệ “.
Thời gian tiếp theo Stuttgart vẫn là đội có ưu thế hơn, vượt trội về số lần lân bóng và tỷ lệ cầm bóng, sút gôn cũng nhiều hơn.
Đội Stuttgart xuống hạng, nhưng U19 của họ vẫn mạnh hơn Wolfsburg. Nhìn xem lò Stuttgart có những ai thành danh : Sami Khedira, Mario Gomez hay Timor Werner sau này. Nhìn lại lò đào tạo của Wolfsburg, gần đây chỉ có Maximilian Arnold là có chút tên tuổi, hiện vẫn đang đá cho câu lạc bộ.
Kể cả sau này Thành Phát có thành danh thì cũng không được tính là cầu thủ thuộc lò đào tạo Wolfsburg, bởi vì hắn gia nhập quá muộn.
Cuối trận Stuttgart gỡ được 1 bàn, nhưng kết cục vẫn thua 1-2, Thành Phát được bầu là cầu thủ tốt nhất.
Không có sâm banh, cũng không có truyền thông phỏng vấn, bởi vì đây chỉ là trận giao hữu đội trẻ.
Thành Phát được câu lạc bộ thưởng 3000 Euro, số tiền đối với hắn cũng là không nhỏ.
Sau đó, U19 tiếp tục giao hữu với U19 Werder Bremen và U19 Borussia Dortmund lần lượt 1 thắng và 1 thua. Thành Phát vẫn đá chính, hắn gây ra nhiều khó khăn với tốc độ và khả năng đỡ bóng ‘siêu kinh tởm’, nhưng lại chỉ ghi được 1 bàn thắng.
Hắn có 5 lần đối diện với thủ môn, cơ hội mười mươi nhưng chỉ thành công 1 lần, hiệu suất rất đáng lo ngại.
Thành Phát cũng biết vấn đề của mình, hắn cùng với huấn luyện viên đang cố gắng cải thiện khả năng chuyền, sút, nhưng không phải một sớm một chiều là có thể luyện ra.
“Flash, đây là giáo án luyện tập thể chất của ngươi, còn nữa, ngài mai ngươi sẽ lên đội 1 luyện tập “.
Ingo đưa cho Thành Phát giáo án, sau đó hiếm thấy lộ nụ cười, vỗ vai :
“Cố gắng lên “.
Thành Phát mặt mày vẫn duy trì khiêm tốn lễ phép nhưng trong bụng đã cười nở hoa.
“Flash, hôm nay ngươi mời khách “.
“Mẹ, ngươi mới đến 1 tháng a, ta ghen ghét “.
Thành Phát hào khí vung tay :
“Được, hôm nay anh em mời, nói trước là không có bạn gái đi cùng … Sol, ta nói chính là ngươi “.
“Flash, ngươi đây là ghen ghét, Elsa làm sao vậy, nàng xinh đẹp lại ôn nhu, hơn nữa rất quan tâm chăm xóc “.
“Không đi thì thôi”.
“Đừng đừng, đi thì vẫn đi a “.
Con hàng Sol này thật sự tán đổ Elsa, cả ngày nhét thức ăn cho chó. Tuy rằng Thành Phát đối với sắc đẹp của Elsa không dám gật bừa, nhưng vẫn hâm mộ a.
Buổi tối đội U19 gần như đều tới, kể cả Orhan Vojic cũng tới. Thành Phát đi đội 1, hắn toại nguyện đòi lại vị trí chủ lực, cho nên tâm trạng rất khá.
Thực tế Orhan và Thành Phát cũng chẳng có mâu thuẫn gì đáng nói, chơi thể thao chuyên nghiệp, cạnh tranh là chuyện bình thường.
Các đồng đội ăn uống nhảy nhót đến hơn 11 giờ, ai về nhà nấy. Không quán Bar, cũng không đi hộp đêm trải nghiệm cái gì. Thứ nhất là đội U19 có không ít người vẫn chưa tới 18, không thể đi hộp đêm. Thứ hai là mai còn huấn luyện, nếu dám vác bộ mặt uể oái đến sân tập thì Ingo sẽ giết chết bọn hắn.
Nói về độ nghiêm khắc thì Ingo hơn xa Dieter, trước kia có một tên phạm lỗi, trực tiếp bị Ingo an bài cho huấn luyện một mình 2 tuần, không cho đấu đối kháng.
Nghĩ đến ngày mai có thể lên đội 1 luyện tập. Thành Phát lại hưng phấn.
Trước tiên, tăng chút thực lực lên rồi nói a.
“Hệ thống, mau ra đây “.
“Boss, có chuyện ? “.
“Không phải có hai lượt đổi thưởng sao ? lấy ra đi “.
“Có sao ? “.
“Danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất trận, hai trận với Bremen và Stuttgart a. Đừng nói với ta là ngươi không nhớ “.
“Ồ … sao có thể không nhớ, nhưng đây không phải là hai trận đấu giao hữu a, vô thưởng vô phạt … “.
Thành Phạt lập tức phản bác :
“Sao có thể vô thưởng vô phạt ? đây cũng là danh hiệu của 1 trận đấu, không thể không thu. Đến cả giải Oscar không có tý liên quan nào đến bóng đá ngươi còn chấp nhận, danh hiệu này làm sao vậy ?... “.
“Dừng, dừng Boss, lập tức rút thưởng “.
“Vậy còn nghe được “.
Thành Phát hừ hừ một tiếng, sau đó tràn đầy chờ mong.
“Thu được IQ +5, chỉ số ẩn : lãng tử “.
“IQ ? IQ liên quan đến bóng đá không ?”
“Boss, đá bóng là cần đầu óc, học chiến thuật cũng cần đầu óc, thậm chí đặt câu hỏi cũng cần đầu óc a “.
Ý gì ? còn có giọng điệu mỉa mai này là sao ?