Tiện tay đem lão đầu đánh ngất xỉu, đã tìm thấy vị trí của Giang Triết, Tà tu cũng bị hắn tạm thời khống chế.
Chuyện sau đó không cần hắn ra tay.
Tần Lạc gọi điện cho Giang Hồng Đồ, đem tọa độ của mình cùng với khu công nghiệp ngoại ô phía Tây gửi cho hắn, nam trung niên này liên tục cảm tạ hắn, rất nhanh có hai chiếc xe chạy vào cư xá, bốn năm người mặc đồ đen từ trên xe bước xuống, bọn hắn dùng mấy cây kim đâm vào thân thể của Tất Chi Y, phong tỏa linh khí, bắt giữ mang lên ô tô, thùng rác bị đốt thành màu đen kịt kia cũng bị mang đi.
Tần Lạc lặng yên nhìn bọn họ.
Những người này.
Đại khái chính là chi nhánh cấp dưới của Giang gia, phụ trách bảo vệ trật tự cơ bản của xã hội.
Dựa theo thuyết pháp của lão giả kia, Giang gia thuộc Tiên Ninh, Tô gia thuộc Liêu châu, mỗi khu vực đều có một gia tộc truyền thừa, phụ trách tiếp quản khống chế các sự kiện siêu năng lực ở các nơi, không để cho người bình thường biết rõ, đại khái tương tự giống với tổ chức thần bí.
Thế giới này.
Thì ra còn có nhiều chuyện đặc sắc mà người bình thường không biết...
Hiện tại mình chính là gì.
Ẩn thế cao thủ, thiên tài thiếu niên, đại năng chuyển, hay là Tần Bắc Huyền, Lý Thất Dạ, Tiêu Viêm?
Yên tĩnh cân nhắc trong chốc lát.
Nhìn bọn họ quét dọn dấu vết chiến đấu còn lưu lại, trước khi đi, Tần Lạc ngăn lại một người áo đen, vỗ vỗ vai của hắn.
"Huynh đệ, hỏi thăm ngươi chuyện này."
"Tông sư mời nói."
Nam nhân mặc đồ đen được sủng ái mà lo sợ, cung kính khom người nói
Mặc dù Giang Hồng Đồ không nói cho bọn hắn biết Tần Lạc đến tột cùng là cảnh giới gì, chỉ nói tới đây hỗ trợ, nhưng hắn một người đánh bại Tà tu đáng sợ Tất Chi Y, hơn nữa lông tóc không tổn thương, liền chứng minh thực lực của hắn tất nhiên không tầm thường.
Còn trẻ tuổi như vậy...
Xứng với một tiếng tông sư này.
"Không cần khách sáo, ta hỏi ngươi một chút, người kia là cảnh giới gì." Tần Lạc khoát tay, chỉ chỉ xe Van, nhỏ giọng nghe ngóng.
Sau khi trọng sinh.
Hôm nay vẫn là lần đầu tiên hắn cùng tu sĩ thời đại cũ giao thủ.
Bất kể là phương thức chiến đấu, linh lực sử dụng, còn có thực lực tương xứng, đều cảm thấy không hợp nhau.
Khiến cho người ta khó hiểu nhất.
Vẫn là dũng khí của lão đầu kia, lại dám cùng hắn đánh chính diện...
Hành vi kì lạ của nhân loại.
Nửa bước Luyện Khí đối kháng với Thông Thần đại viên mãn, chênh lệch ba đại cảnh giới, Tiêu Viêm cũng không dám vượt cấp như hắn.
Nam nhân đồ đen nhìn thoáng qua lão giả hôn mê trên xe Van.
Mò vào trong ngực.
Xuất ra một quyển sổ bìa da màu đen.
"Liêu châu tình báo cho chúng ta, Tất Chi Y là Luyện Khí đỉnh phong, còn bị thương, thực lực có chỗ hạ thấp. Nhưng vừa rồi chúng ta phong tỏa linh khí của hắn, phát hiện hắn đã bước chân vào Trúc Cơ sơ kỳ được một thời gian rồi"
"Trúc Cơ..."
Tần Lạc thấp giọng thì thầm một lần, lại từ trong túi quần lấy ra một khối ngọc.
Đây là của lão đầu vừa rồi, coi như là chiến lợi phẩm của hắn đi, ngọc bội hình vành khuyên đầy đặn, màu sắc thông thấu, huyết văn bên trong, cực kỳ giống một con Phượng Hoàng.
"Cái này thì sao."
"Huyền, Huyền Hoàng Phương Thốn Ngọc! Địa giai linh khí, chí bảo Tô gia lão tổ tự tay luyện chế! Nghe nói trong ngọc bội này có một con Phượng Hoàng đang ngủ say, có thể phun Phượng Hoàng Chân Hỏa, dưới Thông Thần, ai cũng không phải là đối thủ của nó!"
Hắc y nhân chấn động, mặt mũi tràn đầy kinh diễm cùng hâm mộ.
Tần Lạc: "..."
Được a.
Loại rác công nghiệp này mà lại là của hiếm.
Hắn đã biết rõ thế giới trước khi linh khí khôi phục, rốt cuộc là yếu kém như thế nào rồi.
...
Đám người đồ đen này đã rất thuần thục trong việc giải quyết về, thanh lý dấu vết, khống chế người chứng kiến, tiến hành trấn an tâm lý, xóa bỏ camera giám sát, chuyên nghiệp và nhanh chóng, Tần Lạc xem một hồi, liền đi về nhà.
Chẳng qua là xuống lầu nhận bưu kiện.
Lại bởi vì đánh Tà tu, trước trước sau sau bỏ ra hơn 20 phút của hắn.
Bất quá cũng là chuyện tốt...
Ít nhất lần này ra tay ở trong mắt người Giang gia, đã chứng minh thực lực của mình, hắn cứu được một mạng của Giang Triết, đây cũng là một phần nhân tình, sau này nói không chừng có ích.
Lên lầu về nhà.
Em gái mặc đồ ngủ, đang nằm trên ghế sô pha xem TV, hai cái chân trắng nhỏ nhếch lên.
Nhìn thấy Tần Lạc.
Tiểu cô nương con mắt sáng lên, rốt cuộc nhảy xuống ghế sô pha, vui vẻ đem hộp bưu kiện trong tay hắn cầm lấy, bỏ lên trên ghế sô pha ngồi khoanh chân lại dùng dao rọc giấy mở ra.
"Vì sao lâu như vậy?" Tần Thi oán trách nói.
Cầm cái bưu kiện.
Anh trái rõ ràng đi hơn 20 phút, nàng cũng chờ sốt ruột rồi.
"Vừa rồi giáo viên tiếng Anh gọi điện thoại cho anh, nói là anh trai của nàng trong lúc truy sát Tà tu mà mất tích, nhờ anh hỗ trợ tìm kiếm. Kết quả anh vừa nhận bưu kiện lại đúng lúc trông thấy một lão đầu chạy xe đạp, rất giống với tà tu mà nàng nói, anh đánh với hắn một trận, đánh xong thì anh lại dùng sự thông minh tài trí nên đã tìm được vị trí anh trai của nàng, cho nên bỏ ra chút thời gian..."
Tần Lạc nghĩ một chút, đơn giản rõ ràng khái quát một chút.
Hắn thật lợi hại a.
20 phút đã làm nhiều chuyện như vậy.
"Anh trai, anh nghĩ em là đồ ngốc sao." Tần Thi bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn.
"Anh nói đùa đấy." Tần Lạc tẻ nhạt vô vị nói, ngồi xuống cùng em gái xem TV.
Cứ như vậy đi.
...
Một đêm này, Giang gia trên dưới bận rộn, xử lý ảnh hưởng sau của sự kiện Tà tu, Tần Lạc thì ngủ một giấc an ổn.
Hôm sau là chủ nhật, nắng ráo sáng sủa.
Vì vậy buổi sáng rời giường.
Hai anh em ở nhà nếm qua điểm tâm, Tần Lạc liền chạy đến dưới lầu mượn xe ba bánh chạy bằng điện của bác Vương, mang theo cần câu cùng với thùng nước trong ga ra, như đã nói, mang theo em gái đi sông Tiên Ninh câu cá.
Đối với cuộc sống khó khăn của hai anh em trước kia.
Câu cá là hoạt động tiêu khiển ngày nghỉ, còn có cho cá ăn này, là hoạt động giải trí vô cùng phù hợp, tiết kiệm tiền mà lại còn phong phú.
Tiểu cô nương đứng ở trên thùng xe.
Vịn bả vai Tần Lạc, đưa tay lên chỉ về hướng phía trước
"Tàu của anh trai, xuất phát!"
"Em mau ngồi xuống đi, cảnh sát giao thông trông thấy thì phạt tiền đấy." Tần Lạc vỗ vỗ bàn tay của em gái, lắc lư như vậy, đứng không vững là sẽ té xuống.
"Em rất háo hức nha..."
Tần Thi cười tủm tỉm nói, cuối cùng vẫn là vâng lời ngồi ở trên ghế nhỏ.
Xe ba bánh nhà bác Vương có chút cũ rồi, chạy không nhanh, tốc độ chắc nhanh hơn xe đạp một chút
Đón gió nhẹ, ánh nắng ấm áp.
Tần Thi nhìn cảnh sắc bên cạnh từ từ lùi về phía sau, nâng lên bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng chọc chọc phía sau lưng Tần Lạc, "ông anh, vì sao chúng ta không đi Triều hồ, sông Tiên Ninh ở trong khu đang phát triển, không cho câu cá đâu?"
"Anh tìm hiểu một chút rồi, bên kia có thể câu, nhưng không thể đem về." Tần Lạc nói ra.
Tiên Ninh nước chảy phức tạp.
Có rất nhiều nhánh của sông lớn từ trong thành thị chảy qua.
Bên sông nhỏ tùy ý có thể câu được cá, đại khái cũng là phong cảnh độc nhất của Tiên Ninh rồi.
Quan trọng hơn chính là.
Tần Lạc vụng trộm tra địa chỉ nhà Đường Y, cư xá nàng ở là ngay bên cạnh sông Tiên Ninh, là một tòa nhà rất cao cấp, cảnh sông là một trong những điểm đặc sắc, nếu như ở bên này ngồi một ngày, nói không chừng có thể nhìn thấy Đường Y đi ra ngoài.
Mặc dù biết nàng còn nhỏ, như vậy không phù hợp...
Nhưng muốn từ xa nhìn thấy Đường Y sắp trở thành chấp niệm của Tần Lạc rồi, không thấy được thì đạo tâm của hắn sẽ không thông suốt.
---------
Đạo hữu xin dừng bước, ngươi định đi đâu?? Đã để lại bình luận cho ta chưa??🔪🔪🔪