Một thanh niên, đang nằm trên giường, xung quanh không một người trợ giúp, khuôn mặt tái nhợt, trông có vẻ giống như bệnh lâu ngày, chưa khỏi. Ánh mắt của hắn vô hồn nhìn vào mấy cây đèn cầy đang cháy ở trên bàn. Thỉnh thoảng hắn ho ngắt quảng, miệng có máu theo tiếng ho đang trào ra từng đợt từng đợt. Có tiếng bước chân tới gần.
Liễu Phàm ! Liễu thiếu gia. Tiếng của một lão dáng người béo, lùn, trên mặt có nốt mụt rùi thịt, có cọng lông xoắn trên đó mấy vòng.
Từ quản gia ? Có chuyện gì ?
Người khách vừa gọi là Từ quản gia của Liễu Gia.
Liễu Gia cùng với Mộ Dung Gia, Trần Gia là 3 gia tộc lớn của Mộc Vân Thành. Liễu Gia gốc gác từ nghề thợ rèn mà thành lập nên cơ ngơi như bây giờ.
Tương truyền 9000 năm về trước, có một vị thợ rèn trong Liễu Gia, trải qua hàng năm dài rèn binh khí, mà ngộ ra kiếm đạo.
Vị tổ tiên của Liễu Gia lấy kiếm nhập đạo thành tựu Chí Tôn, sau đó phi thăng lên Tiên Giới, tới nay biệt vô tâm tích. Liễu gia hưng thịnh từ lúc trong nhà có người nắm trong tay tuyệt thế kiếm thuật.
Mấy ngàn năm nay, với bộ kiếm pháp Kiếm Chấn Sơn Hà, mà thành danh, có chỗ đứng ở Minh Kính Thành, Liễu gia theo thời gian trong gia tộc có cường giả tọa trấn, tuy nhiên những vị này do được truyền kiếm thuật của vị kia nên kiếm thuật không thể siêu việt tổ tiên được, thành tựu cao nhất hiện nay là lão tổ đời sau của vị kia đã đạt đến cảnh giới Hỗn Thiên, tuy nhiên đã mấy ngàn năm qua chưa từng xuất hiện, không rõ sống chết.
Bây giờ, thế hệ này, đứng đầu là tộc trưởng Liễu Bình, tu vi Thiên Cự 11 tinh, tuổi khoảng 40. Liễu gia bây giờ ngoài dòng chính của Liễu Bình, còn có dòng con cháu của Đại Trưởng Lão, Nhị Trưởng Lão.
Liễu Phàm, con trai thứ 2 của Liễu Bình tộc trưởng, trên hắn còn có chị hắn là Liễu Hàm Yên, là đệ tử của Linh Chỉ Tông, hiện tại đang ở trong tông môn.
Liễu Phàm, 16 tuổi, tu vi trước khi bị thương là Tri Phàm cảnh 9 trọng. Hắn bắt đầu luyện võ từ năm 14 tuổi, tu vi Tri Phàm Cảnh 12 trọng, một bước nữa trở thành Siêu Phàm cảnh, với điều kiện con em dòng chính, bên cạnh đan dược công pháp mà cha hắn cung cấp cho hắn, tính ra ngộ tính của hắn cũng rất cao.
Hiện nay 1 thanh niên tưởng như sắp chết đến nơi nằm ở chỗ này, tất cả đều bắt đầu lúc một tháng trươc, lúc Liễu Gia tổ chức sát hạch gia tộc. Hắn từ thiên đường lao xuống địa ngục chỉ trong một ngày hôm đó.
Liễu gia tổ chức sát hạch gia tộc bằng hai cách kiểm tra ngộ tính, và thi đâu giao lưu con em với nhau.
Ngày hôm đó, hắn trách thị ngộ tính đệ nhất, phía sau không sai biệt lăm là Liễu Tòng, cháu của Đại Trưởng Lão, Liễu Thăng cháu của Nhị Trưỡng Lão.
Đại trưỡng lão và nhị trưỡng lão là Đại Bá, đại thúc của cha hắn. Ông nội của Liễu Bình, hiện nay đang bế quan tu luyện, không quản chuyện con cháu, mọi viêc đều do Liễu Bình quản lý vu sự.
Nhưng hắn không thể ngờ được, trong lúc thi đấu hắn 1 đường chiến thắng con em của các thúc, các bá, để vào trận khiêu chiến cuối cùng, hắn bị ám toán, đột nhiên bị mất tu vi, bị Liễu Tòng, chém xuống tưởng xong đời. Mai mắn cha hắn bay kịp lên đỡ kiếm đó,... sau đó hắn ngất đi và không biết gì nữa.
Liễu thiếu gia, theo lệnh của đại trưởng lão, tiến hành trục xuất thiếu gia ra khỏi gia tộc.
Phụ thân của ta đâu ? Ai cho phép đại trưởng lão ra lệnh.
Hắc hắc... Cha của người, Liễu Bình, thân còn lo chưa xong còn lấy cái gì lo cho ngươi ?
Cha của ta như thế nào - Liễu Phàm ho mạnh, cố gằng giọng lên nói.
Cha của ngươi vì đỡ cho ngươi mà bị thương, sau đó còn đánh nhau với đại trưỡng lão đánh đến một hồi liền thua. Cũng mai là đại trưỡng lão thương tình người 1 nhà mà tha cho cha ngươi, bây giờ vị trí tộc trưởng là Liễu Trần, con đại trưỡng lão. Cha của ngươi đang được đưa vào Tử Kiếm Quan mà " tu luyên" chưa thương rồi.
Ngươi...!!!
Tử Kiếm Quan là nơi giam giữ tội nhân của gia tộc, có các gian phòng khác nhau, giữ người có tội danh khác nhau, mặc dù không có tra tấn hay làm gì mờ ám, tuy nhiên ở nơi này không được cung cấp tài nguyên tu luyện, người ở trong đó chỉ có thể bế quan và tự nghiền ngẫm lại tội lỗi của mình. Còn việc có ra ngoài được hay không thì đó là lệnh của tộc trưởng.
Liễu Phàm lại lên cơn ho, hắn không cam lòng, việc hắn đột nhiên bị mất hết linh khí một cách thần bí, sau đó lại bị thương, hôn mê hơn 1 tháng nay. Nay lại nghe tin Cha của hắn bị giam lỏng thì trong lòng chợt nổi lên cơn giận dữ. Hắn lấy 2 tay vồ tới nắm lấy cổ áo Từ quản gia, hắn giờ hai tay lên nhưng từ quản gia lại né được, mất thăng bằng hắn ngã nhào ra khỏi giường.
Liễu thiếu gia, đang bị bệnh, đừng cố gắng nữa.
Keng, một túi nặng trịch hiện trước mặt hắn.
Đây là 2000 linh tệ, của đại trưởng lão đưa cho thiếu gia, từ đây về sau sống chết của thiếu gia không còn phụ thuộc vào Liễu gia nữa. Thiếu gia mau lấy và biến khỏi đây, một chút nữa Gia chủ đến đây mà còn thấy thiếu gia ở đây thì sẽ bị đập gãy chân, nghiêm trọng hơn là giết thiếu gia đó.
Từ quản gia đe dọa.
Nói xong, Từ quản gia rời khỏi.
Liễu Phàm vẫn ngồi dưới đất, hắn nắm chặt hai tay, ánh mắt có 2 dòng nước mắt trào ra, miệng miếm chặt lại.
Đại trưỡng lão, ngươi được lắm. Hại ta còn hại luôn cha của ta, mối thù này không trả thì ta không mang tên Liễu Phàm.
Sau đó, hắn lấy hết sức rời khỏi nơi này ngay trong đêm, còn 2000 Linh Tệ đó hắn không cầm lấy.
Phụ thân sau không giết quách Liễu Phàm đi ? Liễu Trần hỏi
Đại ca vẫn còn ở đây ? nếu giết hắn thì làm sao mà trả lời hắn, 10 năm nay hắn bế quan, không biết đạt đến cảnh giới nào rồi.
Nhưng mà không giết hắn thì sau này hắn quay trở lại báo thù thì sao ?
An tâm đi, Tán Huyết công của Ám Thần Cung chế ra, hắn muốn quay lại tu luyện là không thể nào, thứ thuốc độc này nó ăn vào máu, khi hắn thảo nạp Linh khí thì độc tố lại phát tán, không thể tụ tập linh khí được. Thuốc giải chỉ có Ám Thần Cung điều chế.
Hắc hắc, phụ thân cao minh.
Kệ hắn đi, bây giờ bên Kiếm Minh Thánh Tông, năm sau bắt đầu chiêu đồ, nhiệm vụ của ngươi là bồi dưỡng Liễu Tòng, Liễu Thăng mau mau thăng lên siêu phàm để gia nhập tông môn. Thánh Tông điều kiện tiên quyết gia nhập là Siêu Phàm cảnh 6 tinh trở lên, dưới 16 tuổi. Hiện nay 2 đứa nó 1 đứa là Tri Phàm Cảnh 11 tinh, 1 đưa 10 tinh - Đại trưỡng lão nói.
Còn nữa Liễu Bình, kiếm người giám sát hắn, đừng cho ai tiếp cận hắn, hiện tại kiềm chế hắn nhiều nhất có thể, ta phải đi bế quan một thời gian, đợi ta xuất quan thì không sợ Liễu Bình nữa.
Dạ, thưa phụ thân.
Minh Kính Thành, khu vực tuyển đệ tử.
Lý Thanh Hư và Lý Mộ Vân đã ngồi hơn nữa canh giờ, người đến đây bắt đầu náu nhiệt.
Phía ngoài Trắc Thí Thạch, quan trắc thí đang xem các tu sĩ tiến hành trắc thí.
Một lượng lớn tu sĩ đang xếp hàng, công tử có, tiểu thư có, mập mạp có, thường thường cư dân cũng có.
Tránh ra, tránh ra cho Mộ Dung công tử lên trước kiểm tra - 2 tên tráng sĩ hùng hổ đứng trước rẽ đường.
Hừ ! thì ra là Mộ Dung Thành của Mộ Dung gia.
Mộ Dung thiếu gia sau không ở nhà lo hưởng thụ mà chạy đến đây tham gia trắc thí làm gì ? Đúng đó, đám đông phụ trợ thêm.
Hắc hắc, một thanh niên mập mạp, hai tay 1 bên là đùi gà, một bên là cái màn thầu, gương mặt của hắn hai má của hắn phúng ra giống như 2 cái màn thầu áp lại. Con mắt như sắp híp lại, miệng thì chóp chép chóp chép, nước miếng, nước mỡ không phân biệt rơi xuống, hơi thở có vẻ phì phò, mỗi lần hắn bước một bước là thở phì phò 1 cái.
Hắn mặc một bộ quần áo màu tím, trên đầu là 1 cây trầm bằng vàng cài mái tóc của hắn. Cái bụng to như cái trống trong giống như là Lão Bản hơn là Tu sĩ.
Vâng hắn chính - Mộ Dung Thành, con của nhà giàu nhất Minh Kính Thành, Mộ Dung Gia.
Mộ Dung Gia định cư ở Minh Kính Thành đã 5 đời, cả nhà hắn đều là thương nhân, Cha của Mộ Dung Thành, Mộ Dung Vân, ông chủ lớn của hệ thống đấu giá, tơ lụa, muối của Minh Kính Thành, 80% sản lương lượng muối ở đây đều của nhà hắn đó.
Mộ Dung Thành được cha hắn hướng hắn sau này tiếp quản cơ ngơi của cả gia tộc. Nhưng mà Mộ Dung Thành từ bé nào có thích, hắn muốn tu tiên.
???
Mộ Dung Thành muốn tu tiên, nhìn cái thây mập như con heo của hắn mà tu cái nỗi gì ? Một tu sĩ nào đó nói trong lòng.
Hắn mà tu thành tiên, ta không mang họ Trần nữa mà mang họ Mộ Dung, 1 tu sĩ khác nói.
Mộ Dung Thành vừa nhai vừa nói, ai nói mập mạp không thể tu tiên ? Có tin sau này ta đăng đỉnh nơi này hay không ? Đừng chê thanh niên nghèo !!
Ha ha....ha..ha tiếng cười rộ lên.
Thôi thôi các huynh đệ tạm nhường 1 đường cho Mộ Dung thiếu gia lên trắc thí trước.
Mọi người dạt ra 2 bên.
Mộ Dung thiếu gia muốn trắc thí thì làm ơn, làm sạch hai tay giùm - Quan trắc thí nói.
Ấy chết, xin lỗi ta đi làm sạch ngay, hắn quay ra ngoài, trong tay là nữa cái đùi gà cắn dỡ, và cái màn thầu chưa kịp nuốt.
Cho ngươi nè - Mộ Dung Thành nói.
Một thanh niên, quần áo cũ nát, tóc tai bù xù, mặt cuối gằm xuống, ngồi ở 1 góc ngoài đường đi vào, mọi người khi đi ngang qua tưởng là ăn mài, không người để ý.
Cám ơn ngươi, thanh niên giơ 1 tay ra nhận lấy cái bánh bao, còn đùi gà thì quên đi, Mộ Dung Thành đã kịp giải quyết. Hắn chạy bay ra cái tiểu hồ kế bên rửa tay.
Keng ! Hệ thống kiểm trắc.
Phát hiện đệ tử ở gần đây, đề nghị kí chủ mau thu nhận.