Chương 38: Đánh bay Hyuga

" Đội trưởng, nhưng. . . Nhưng thân thể của ngươi thì sao? Tại sao không đợi hiệp đấu sau? " Số 11 Shinji Sanada gấp giọng nói.

"Không sao đâu. Các ngươi đừng lo lắng quá. Ta hiểu rõ trạng thái thân thể của bản thân mình mà. " Misugi Jun liền cởi áo khoác, lộ ra chiếc áo số 10.

" Chỉ cần cẩn thận thì dù là chơi hết cả trận cũng không việc gì. "

Mọi người thấy không thể nào ngăn lại Misugi Jun, chỉ có thể tự nhủ phải chuyền bóng cho Kakeru và Akutsu nhiều hơn thì Misugi Jun mới ít áp lực được.

Kakeru liếc Misugi Jun, sau đó đi đến khu vực giữa sân. Đã có Misugi Jun trên sân, đương nhiên Kakeru cũng trở lại vị trí tiền đạo trung tâm.

'' Ồ. Misugi Jun đã ra sân rồi sao? '' Hyuga Kojiro nghĩ thầm.

" Đón bóng này Takeshi! " Wakashimazu Ken dùng sức hất tay phải, dĩ nhiên từ cầu môn của đội Meiwa ném bóng ra xa hơn 10m, rơi vào chân của Sawada Takeshi một cách chuẩn xác. Chỉ từ cú ném này, mọi người cũng có thể thấy được lực tay của hắn mạnh bao nhiêu, hẳn là thường xuyên sử dụng năm ngón làm hoạt động nào '' mờ ám '' lắm mới có thể luyện được cánh tay rắn chắc như vậy.

Takeshi dừng bóng dưới chân. Thấy được hai cầu thủ của Musashi xông đến liền khống chế bóng dưới chân, sau đó chân trái chuyền cho Hyuga.

'' Anh Hyuga! ''

Hyuga Kojiro híp mắt, dẫn bóng thẳng tắp đột phá như mãnh hổ xuống núi. Rất nhanh, Hyuga Kojiro đã đi đến giữa sân.

Lần này Hyuga không lập tức dứt điểm. Hắn biết rằng hiện tại hàng thủ của đội Musashi đã có cảnh giác, không thể tạo được thế bất ngờ như lúc nãy. Lại thêm hiện tại Misugi Jun chỉ huy hàng phòng ngự, muốn trực tiếp dứt điểm từ xa thành bàn thì tỉ lệ thất bại trên cơ bản là 99,69%.

Trừ phi... Hyuga rất nhanh đã nghĩ ra biện pháp.

Hắn vọt thẳng tới hướng của Kakeru.

Trong đội Musashi, thân hình của Misugi và Kakeru là trông có vẻ bé con nhất. Tuy lực sút của Kakeru mạnh, nhưng Hyuga không tin là thân thể của hắn cũng mạnh như lúc sút được. Mà Straight Line Dribble của Hyuga Kojiro lại hoàn toàn áp dụng sức mạnh thân thể mà bỏ qua kĩ thuật lại là vũ khí sắc bén nhất để đối đầu với cầu thủ như vậy.

'' Oh! Thằng nhãi này muốn solo với tên nhóc kia à? Thế thì ta ngồi xem trò vui là được rồi. '' Akutsu đang định xông lên, nhưng vừa nhìn ra ý tưởng của Hyuga Kojiro thì hắn lập tức dừng bước, cười khểnh tọa sơn quan hổ đấu.

Ý chí chiến đấu của Hyuga đang cháy lên. Hyuga cũng giống như Jito Hiroshi, đều rất tự tin đối với sức mạnh của bản thân.

“ Kakeru! Cẩn thận đấy! '' Misugi Jun lo lắng nhắc nhở.

'' Đến đây đi Hyuga. '' Kakeru nhìn chằm chằm từng bước tiến của Hyuga Kojiro, không mảy may nao núng, không tránh không né chờ đợi Hyuga xông đến.

'' Biến đi cho ta! '' Hyuga hét lớn. Khi chạy đến gần Kakeru, hắn xoay ngang người, chuẩn bị tung ra cú tông vai ý định húc bay Kakeru.

'' Đội trưởng Hyuga Kojiro của Meiwa lao thẳng tới đội trưởng của học viện Musashi – Aizawa Kakeru. Đây là cuộc so tài giữa đội trưởng hai đội. Liệu ai sẽ dành chiến thắng đây... Aizawa hay Hyuga... Musashi hay Meiwa... '' Bình luận viên lớn tiêng nói.

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Hyuga và Kakeru, chỉ sợ bỏ lỡ dù chỉ là một chi tiết nhỏ.

Cả hai người hầu như là cùng một lúc chạm đến trái bóng, đồng thời thân thể cũng va chạm với nhau.

Nhìn Hyuga Kojiro hùng hổ lao tới, một vài nữ sinh đã nhắm chặt hai mắt, không đành lòng nhìn cảnh Kakeru bị huých bay ra ngoài.

Nhưng sau đó lại ngoài dự đoán của mọi người. Hyuga chưa kịp mừng vội, hắn đã cảm thấy một luồng sức mạnh truyền tới từ Kakeru.

'' Hả?!! ''

Kakeru vung tay, đột nhiên một tiếng hét đau đớn vang lên. Cả sân vận động như nổ tung, tất cả đều kinh hãi ồ lên.

Người bị đánh bay không phải là Kakeru, mà là đội trưởng Hyuga của Meiwa FC.

Hyuga Kojiro hùng hổ tự tin lao đến, sau đó lại bị hất bay ra xa mấy mét, lăn lộn vài vòng mới dừng lại được.

Tất cả đều nhìn Kakeru với ánh mắt không tưởng. Tại sao thân thể bé nhỏ kia lại ẩn chứa sức mạnh kinh khủng đến như vậy chứ.

Hyuga Kojiro ôm vai trái. Hắn cảm tưởng như xương vai của mình đã nát vụn rồi. Khi nãy chạm tới Kakeru, hắn chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh khó thể hình dung đánh bật lại thân thể của mình.

'' Khốn kiếp! '' Sức mạnh của mình... Thứ mà mình luôn lấy làm kiêu ngạo... Lại thua bởi thằng nhóc kia sao?

Đối thủ càng mạnh, phản lực của Accelerator cũng càng mạnh. Hyuga nhận lại tới 75% sức mạnh của mình phản lại, cộng với 6 điểm sức mạnh của Kakeru thì sao có thể không thua cho nổi.

Hyuga Kojiro vừa rung động lại vừa khó tiếp nhận được sự thật này. Hắn bỗng dưng cảm thấy ánh mặt trời như bị che khuất.

Ngẩng đầu lên, đập vào mắt hắn là nụ cười tự tin của Kakeru, như một vị đế vương nhìn xuống con dân của mình, như một tòa núi lớn khó thể vượt qua.

'' Đừng cản đường ta. '' Một câu nói rất nhẹ nhàng tưởng chừng đùa giỡn. Nhưng khi thốt ra từ trong miệng Kakeru, điều đó phảng phất như một mệnh lệnh, một điều đương nhiên mà kẻ khác phải chấp thuận.

Dưới đôi mắt sắc lạnh kia, thậm chí Hyuga cảm thấy tay mình hơn run rẩy.

'' Thằng nhóc kia... Đúng là phong cách của nó... Thích đánh bại đối thủ ở phương diện mà họ cảm thấy tự tin nhất. '' Akutsu khoanh tay, đứng lầm bầm lầu bầu. Từ nãy đến giờ ánh mắt của hắn chưa hề rời khỏi Kakeru.

'' Anh Hyuga... '' Sawada Takeshi sững sờ nhìn Hyuga Kojiro quỵ gối trước Kakeru. Ánh mắt của hắn hơi xa xăm, giống như người mất hồn vậy, mất đi tiêu cự. Thần tượng của mình bị đánh bại, khiến cho Takeshi cảm giác như mình mất hết tất cả mục tiêu chơi bóng vậy.

'' Đội trưởng!!! '' Những cầu thủ của đội Meiwa cũng chết điếng người. Chúa sơn lâm oai dũng trong lòng họ lại bị đối thủ đánh bay sao?

Một giây sau, trên khán đài truyền tới từng đợt hoan hô.

'' Kakeru – sama tuyệt quá!! ''

'' Kakeru – sama vô địch! ''

'' Aizawa! Aizawa! ''

'' Giỏi lắm, Kakeru – kun! '' Các cầu thủ đội Musashi cũng trầm trồ khen ngợi.

'' Bóng đâu, mau khống chế bóng đi! '' Lúc này Hyuga Kojiro đã khôi phục lại. Hắn đâu phải là một con mèo dễ dàng bỏ cuộc. Kojiro hắn là một con hổ, một con hổ sẵn sàng kết liễu kẻ địch bất cứ lúc nào.

Thì ra bóng đã bị sức mạnh của hai người đè nén, thành ra bật đi đâu cũng không biết.

Quả bóng xoay tròn trên bầu trời, trùng hợp rơi vào chân của số 11 Shinji Sanada.

Sanada lập tức giao bóng của số 10 Misugi Jun. Dưới sự chỉ huy của hắn, cả đội Musashi xông về phía phần sân Meiwa, thực hiện lối tấn công quen thuộc của họ.

'' Takeshi! Đứng ngẩn ra đó làm gì! Trở về phòng thủ mau lên! '' Tiếng quát của Hyuga đã đánh thức Takeshi. Hyuga vẫn đang hừng hực ý chí chiến đấu, từ giữa sân đứng lên chạy về phòng thủ. Thấy vậy, khát vọng chiến thắng của Sawada Takeshi lại được Hyuga thắp lên một lần nữa, cùng các cầu thủ khác tức tốc trở về phòng thủ đợt tấn công của Musashi.

'' Vâng! Anh Hyuga! ''

Dù là vậy, nhưng Takeshi ngay cả Misaki Taro cũng không sánh được, thì sao có thể cản lại pha dẫn bóng của Misugi Jun.

Bằng kĩ thuật dẫn bóng linh hoạt của mình, Misugi Jun khống chế bóng trong chân, sau đó lần lượt vượt qua các cầu thủ đối phương, phối hợp với đồng đội của mình. Rất nhanh, bọn họ đã áp sát vòng cấm đối phương.

Liếc mắt về sau, Misugi thấy Hyuga Kojiro đang nhanh chóng lùi về thì hơi nhíu mày.

Động tác của hắn rất nhanh, hai chân như đan vào nhau khiến cho hậu vệ mang áo số 3 Motoharu Nagano hoa hết cả mắt. Misugi nhìn về phải, ngón tay của hắn thì lại âm thầm ra dấu cho số 11 Shinji Sanada.

Số 3 bị ánh mắt của Misugi hấp dẫn, đánh mắt nhìn theo Misugi, lại ngạc nhiên phát hiện chỗ đó không có ai cả.

Chẳng đợi hắn phản ứng kịp, Misugi đã chuyền bóng cho Shinji Sanada.

'' Hả?!! ''

Không hổ là Misugi Jun, đường chuyền chuẩn đến từng cen – ti – mét, đồng thời cũng đặt Shinji Sanada vào thế đối mặt.

'' Giỏi thì sút đi. '' Wakashimazu chăm chú nhìn trái bóng.

Shinji Sanada giơ chân chuẩn bị sút.

'' Ê số 11, chuyền qua đây. ''

Đột nhiên, một tiếng quát khiến hắn đổi ý. Nghe được giọng nói quen thuộc, Sanada không chút do dự, dùng gót chân trái chuyền lại về tuyến hai.

'' Xem ta ghi bàn đây Wakashimazu! ''

Người xin bóng chính là Akutsu. Hắn đang di chuyển với tốc độ cực nhanh.

Bóng đến chân, Akutsu cười to một tiếng, không cần chỉnh bóng mà trực tiếp tung cú dứt điểm từ vạch vôi.

'' Chú mày đang nằm mơ hả Akutsu!!! '' Wakashimazu dậm chân thật mạnh, bật về phía góc đối diện. Hai tay hắn tạo thành hình chữ thập. Hét lớn một tiếng, Wakashimazu vung tay, quét ngang ra. Bóng bị cú chém của hắn khiến hơi chút biến dạng, bay thẳng lên trời.

'' Nhìn thấy chưa Akutsu... Trình chú mày cũng chỉ đến... Cái gì?!! '' Wakashimazu chưa kịp đắc ý, đột nhiên một bóng người xuất hiện trên không trung, che khuất tầm nhìn của hắn.

Hóa ra Kakeru đã đoán trước được với khả năng của tiền đạo đội mình việc ghi bàn vào lưới của Meiwa là không khả thi. Cho nên sau khi Misugi chuyền cho Shinji Sanada có bóng, hắn tức tốc chạy đến trước khung thành, lợi dụng một cầu thủ Meiwa che khuất tầm nhìn của Wakashimazu, '' biến mất '' như một tiền đạo đúng nghĩa vậy.

Mà bóng vừa bật ra thì Kakeru chỉ chờ có thế. Hắn như một con đại bàng dũng mãnh bay lượn giữa không trung, cả người lơ lửng trước khung thành Meiwa.

Chân phải nâng lên, chuẩn bị tung cú sút tung lưới đối thủ.

Đột nhiên, một giọng nói vang lên đúng lúc này:

'' Muốn ghi bàn hả? Đừng hòng! ''

Là Hyuga... Hyuga Kojiro đã kịp lùi về phòng ngự.

Hắn học theo Wakashimazu, đạp cột dọc lấy đà, cũng xoay người chuẩn bị tung cú móc bóng.

'' Đội trưởng!! '' Cả đội Meiwa vui mừng kêu lên. Một lần nữa đội trưởng Hyuga lại là vị cứu tinh cho cả đội... Ít nhất là bọn họ nghĩ như vậy.

Misugi Jun thì ngược lại, hắn tin chắc Kakeru sẽ ghi bàn. Bởi lẽ, trên mặt tên kia vẫn còn có một nụ cười chưa phai.

Mà chỉ có những thằng hoặc là tâm thần phân liệt, hoặc cực kỳ nguy hiểm mới có những biểu hiện như vậy.