Tất cả cầu thủ của Hanawa đều nhìn Kakeru bằng ánh mắt như đang nhìn một con quái vật. Cơ thể bé nhỏ kia sao có thể tiềm tàng sức mạnh khổng lồ đến vậy, chẳng khác gì một con khủng long con đội lốt người.
Chẳng lẽ... Cái tên Akutsu hôm trước đánh bại bọn họ không phải là người mạnh nhất... Át chủ bài của học viện Musashi chẳng lẽ là Aizawa sao?
Chỉ riêng Akutsu đã khiến họ phải dốc toàn bộ sức lực đi phòng thủ, giờ lại thêm tiền đạo số 20 Aizawa nữa thì quả là lực bất tòng tâm, có tâm phòng thủ mà lại không đủ sức.
" Đừng lo lắng! Bây giờ chúng ta chỉ mới bị dẫn trước một bàn thôi... Cố gắng đừng để bóng chuyền đến chân tiền đạo số 20. Ta không tin chín người đồng loạt phòng thủ không kèm chết được hai người bọn họ! " Kazuo giữ vai trò đội trưởng, bắt đầu cổ vũ đồng đội của mình, đồng thời nhằm giảm bớt ảnh hưởng của Kakeru đến các đồng đội. Hắn biết, nếu không nhanh chóng để các cầu thủ khác thoát khỏi sự ám ảnh của Kakeru, trận đấu này coi như xong!
" Vâng, đội trưởng! " Nghe được lời khích lệ của Kazuo, quả nhiên cả đội đã khơi dậy lại ý chí chiến đấu.
Đối thủ là một trong những đội hạt giống có khả năng đoạt chức vô địch rất cao, tất cả cũng đã lường trước được việc này.
Đội Hanawa giao bóng. Kazuo dẫn bóng vượt qua Shinji Sanada, sau đó chuyền cho Masao. Hai anh em nhà Tachibana đồng loạt xông về phần sân của đội Musashi.
Bọn họ không bỏ cuộc a, vẫn cứ cho rằng chỉ dựa vào hai người bọn họ là có thể đột phá hàng phòng thủ của Musashi lần nữa. Dù rằng Kakeru và Akutsu lần này không lùi về phòng thủ, nhưng Misugi Jun cũng có thể chỉ huy các cầu thủ đội mình ngăn cảm bước tiến của hai anh em bọn họ.
Hanawa FC nhiều lắm cũng chỉ là đội bóng hạng hai thôi. Nếu như Musashi có một thủ môn như Wakabayashi hay Wakashimazu Ken, kỹ thuật chơi bóng trên không của họ trên cơ bản sẽ bị vô hiệu hóa!
" Đến đây đi. " Ba cầu thủ ở vị trí hậu vệ hét lên một tiếng, sau đó nhoài người xoạc lấy bóng dưới chân của Kazuo.
Năng lực khống chế bóng của Kazuo kém xa Misugi Jun, thậm chí còn kém hơn cả Kakeru hay Akutsu, đương nhiên là khó có thể dẫn bóng tránh khỏi sự vây quét của ba người.
Như một thói quen, hắn không cần nhìn, chuyền bóng cho ông anh Masao của mình. Nhưng chính lúc này, người mà khi nãy bị Kazuo vượt qua - Shinji Sanada đã tức tốc quay trở lại, cản lại đường chuyền của hắn.
Tuy hai anh em nhà Tachibana phối hợp rất tuyệt, cũng rất hoa mỹ. Nhưng chỉ cần xem một hai lần, thì sẽ không có uy hiếp gì đối với hàng thủ đối phương nữa.
" Kakeru, bóng nè. " Shinji Sanada dẫn bóng đến giữa sân, sau đó tung ra một đường chuyền dài cho Kakeru.
Bốn cầu thủ hậu vệ của đội Hanawa thấy vậy liền lập tức xông tới Kakeru, hầu như tầm mắt của họ chưa từng rời khỏi hắn.
Không, không chỉ bốn hậu vệ này mà thôi, phải nói là trừ anh em nhà Tachibana còn đang bận tấn công ra, tất cả chín đôi mắt còn lại sáng rực lên nhìn chằm chằm Kakeru. Bởi lẽ, bọn họ biết chỉ có Kakeru mới có thể một mình phá vỡ hàng phòng thủ dày đặc như tường đồng vách sắt kia.
Wind Walk chỉ có thể dùng để dẫn bóng đột phá trực tiếp, nếu như dùng tùy tiện nhất định đụng phải bọn hậu vệ nọ. Lấy phản xạ thần kinh của Kakeru, hiện tại đương nhiên là hắn không thể nào tự do khống chế tốc độ khi mở ra Wind Walk, chứ đừng nói dẫn bóng.
" Này nhóc, đưa bóng cho ta đi! "
Akutsu từ đằng sau xông đến. Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, hắn vậy mà xoạc bóng từ sau lưng Kakeru!
]
'' Cmm đấy Akutsu, cái thằng phản bạn cầu bóng! ''
Kakeru trực tiếp chửi luôn, không nể nang gì.
Akutsu cùng hậu vệ đội Hanawa đồng thời nhằm vào Kakeru. Trước có sói, sau có hổ. Kakeru suy nghĩ thật nhanh, sau đó trực tiếp dùng gót chân xỏ háng một tên hậu vệ đang định tông vai. Tiếp đó là động tác giả...
" Double Team! " Bỗng, Kakeru như đứng lại, không nhúc nhích.
Akutsu không nghĩ nhiều, trong mắt hắn không có Kakeru mà chỉ có quả bóng trong chân hắn mà thôi.
Những người khác thì không giống với hắn. Bọn họ tỏ ra cực kỳ khiếp sợ khi phát hiện bỗng nhiên lại có hai Kakeru xuất hiện trên sân. Một Kakeru đang đứng im như tượng, một Kakeru lại cách mặt đất khoảng chừng 30 cen ti mét.
Akutsu trừng to mắt, ánh mắt đắc ý bỗng chốc chuyển thành kinh ngạc, hoang mang, khiếp hãi...
Phịch!
Khiến người ta bất ngờ là Akutsu và ba hậu vệ của đội Hanawa đồng thời xuyên qua '' Kakeru '', đó đâm sầm vào nhau, người đổ ngựa ngã. Dù cho Akutsu có mạnh mẽ đến đâu thì đồng thời ăn cú xoạc bóng của ba người kia thì cũng chỉ chết chùm mà thôi, không khá khẩm hơn được gì.
" Thế... Thế quái nào lại có thể có hai cầu thủ số 20. Chẳng lẽ... Chẳng lẽ cầu thủ gọi Aizawa Kakeru kia biết sử dụng thuật phân thân sao? " Những cầu thủ của đội khác đến đây thám thính thực lực của đội Musashi đều không hẹn mà cùng xoa mắt của mình, không thể nào tin nổi.
" Không... Không đúng... Kakeru – sama nhất định là một ảo thuật gia tài ba đấy! "
" Đúng! Đúng! Hoàng tử điện hạ của ta là Little Magician. "
" Không biết xấu hổ! Ngươi kêu ai là hoàng tử điện hạ của ngươi. " Chỗ cổ động viên nữ của học viện Musashi nhốn nháo, náo nhiệt giống như chợ bán thức ăn. Danh hiệu '' Little Magician '' cũng được bọn họ lần lượt truyền tai nhau.
Không chỉ các nàng, cả sân vận động cũng đều vang lên tiếng hò reo.
Trong đó nhiệt tình nhất là đám đàn bà con gái. Trẻ từ 8 tuổi trở lên, già từ 80 tuổi đổ xuống trong giờ phút này đều nhiệt tình cất tiếng hoan hô. Có thể nói khuôn mặt tấm bé này của Kakeru đã đáng yêu đến độ già trẻ thông sát.
Các đội bóng chuẩn bị phải đối đầu với học viện Musashi đều đang chống cằm tự hỏi.
Có một điểm chung nhất, đó là chắc chắn tất cả những người đang theo dõi trận đấu này không thể nào quên được một chú nhóc được mệnh danh là '' Little Magician ''. Chính bản thân Kakeru cũng không nghĩ tới sau này '' Little Magician '' sẽ nổi tiếng khắp thế giới.
Bóng bị bốn người Akutsu đạp trúng bắt ngược lên trời, đúng nơi mà Kakeru đã chực chờ sẵn. Kakeru giống như một con đại bàng hùng dũng, dùng chân gắp lại quả bóng. Dưới ánh mắt không thể tin được của Akutsu, một lần nữa Kakeru tự mình dẫn bóng tiến về khung thành của đối thủ.
Nhiều lần lặp lại thất bại, lòng tự tôn của Akutsu đã bị '' trọng thương ''.
" Làm sao có thể như vậy được... Tại sao!!! Thằng nhóc kia sao lại biến thái đến thế cơ chứ... " Nội tâm của Akutsu đang gầm thét. Biểu hiện của Kakeru mỗi một lần đều làm hắn làm cho hắn chấn động đến kinh hãi.
Kakeru gọn gàng mà linh hoạt '' hạ cánh '' xuống đất. Sau đó đột nhiên tăng tốc, phá tan hàng phòng ngự như tường đồng vách sắt của đội Hanawa. Tốc độ của hắn được phát huy đến mức tối đa, hắn nhẹ nhàng thoát khỏi sự ngăn cản của bốn cầu thủ trước mắt. Sau đó không đợi các cầu thủ Hanawa kịp ngoái đầu lại, tiếp tục dẫn bóng chạy đến trước cầu môn.
Thủ môn của đội Hanawa gần như không có thời gian phản ứng lại. Lúc hắn nhận thấy được sự hiện diện của đối thủ, thì Kakeru đã đứng trước cửa khung thành.
Không cần dùng Fireshot, Wind Walk + 100% sức mạnh đã quá đủ để hắn sút tung lưới đối thủ.
Thủ môn cố gắng vươn người, nhưng không tài nào chạm được vào bóng.
Tiếng bóng xoay tròn vang lên...
Tuýt!!!
'' Vào rồi!!! Trọng tài đã thổi hồi còi công nhận bàn thẳng của học viện Musashi. Người ghi bàn lại là tuyển thủ số 20 – Aizawa Kakeru!!! Ngay trận đấu đầu tiên, Aizawa Kakeru đã lập cho mình một Hat – trick... Thật không tưởng tượng nổi... ''
Tỉ số đã trở thành 3-1!
Phút thứ 15 của hiệp đấu thứ nhất, học viện Musashi đã vượt lên dẫn trước hai bàn! Toàn thể đội viên của đội Hanawa đều hiện rõ sự mệt mỏi và chán nản trên khuôn mặt. Bị Musashi vượt lên dẫn trước hai bàn, cầu thủ của Hanawa FC rất uể oải, bắt đầu thấy dấu hiệu rệu rã.
Anh em nhà Tachibana cũng đã bắt đầu nghi ngờ chiến thuật đội mình. Chỉ dựa vào hai anh em nhà họ xông lên tấn công là có thể san bằng tỉ số sao...
Câu trả lời tất nhiên là không!
" Kakeru thật sự rất lợi hại a! Có hắn, đội Musashi chúng ta nhất định có thể đoạt được chức vô địch của đội hội năm nay! " Đám cầu thủ dự bị của đội Musashi ngồi ngoài sân, nhịn không được mà thốt lên.
Trong nháy mắt, địa vị của Kakeru trong đội đã từng bước tới gần đội trưởng Misugi Jun.
Misugi Jun không nói một lời, nhưng hai mắt lại đồng thời tỏa sáng nhìn chằm chằm Kakeru.
Trong đội bóng chỉ một mình hắn có thể hiểu được Kakeru kinh khủng thế nào... Hầu như mỗi một ngày hắn đều tiến bộ... Mỗi một ngày hắn đều phát triển kỹ thuật của mình... Nếu cứ thế, Misugi Jun không tưởng tượng nổi Kakeru sẽ đạt được những thành tựu như thế nào nữa.