" Đội trưởng, thân thể ngươi không sao chứ? "
" Không có việc gì, tiếp tục tuyển thành viên a. Akutsu Jin, ngươi đã hợp lệ... Chúc mừng ngươi trở thành một thành viên của đội bóng đá học viện Musashi. " Misugi Jun đứng lên, con mắt sáng ngời nhìn chằm chừam Akutsu, nói.
Cái mà Misugi Jun nhìn trúng chính là tố chất thân thể của Akutsu. Tuy hiện tại kỹ thuật bóng đá của Akutsu không cao, nhưng hắn tin tưởng không mất bao lâu là có thể đem Akutsu bồi dưỡng thành tiền đạo mạnh nhất của học viện Musashi.
" Đừng làm phiền ta! Ta không có hứng thú đối với những trò hề nhàm chán ấy! " Akutsu khinh thường bật cười lạnh lùng. Hắn quay người bỏ đi, ngạo mãn đến nỗi không thèm liếc Misugi Jun một hắn.
Dưới cái nhìn của hắn thì Akutsu Jin này chính là người mạnh nhất. Nếu đã chiến thắng cái thứ vớ vẩn '' Bóng đá vương tử '' gì đó, thì hắn đã hoàn toàn không còn hứng thú với việc đá bóng rồi.
" Kakeru, ngươi cũng đi tham gia kiểm tra a. Yayoi rất hi vọng được nhìn thấy Kakeru – kun ra sân trong giải toàn quốc đấy. " Yayoi hoan hỉ nhìn Kakeru nói.
" Đúng vậy, đúng vậy, Kakeru - kun cũng muốn đi thử sức đi! " Cô bé đứng bên cạnh khi nãy cũng ở phía sau cao giọng thổi phồng, muốn Kakeru vào sân.
Các nữ sinh ở xung quanh đều bị giọng nói lớn tiếng của nàng hấp dẫn lại, tất cả ánh mắt đổ dồn trên khuôn mặt của Kakeru, làm hắn không hỏi thầm lau mồ hôi.
" Oa, nếu cả hai vị vương tử đều xuất hiện, thật không biết phải cổ vũ cho ai mới đúng đây. "
" Ta cực kỳ ủng hộ là Kakeru – kun !"
" Hừ! Nhìn hắn mảnh mai như vậy làm sao có thể biết đá bóng được. " Một nam sinh to béo nhìn Kakeru được các bạn học nữ chào đón nồng nhiệt như vậy, không khỏi có chút bất mãn nói.
" Các ngươi chẳng biết cái gì cả, đừng có nói linh tinh. Mảnh mai mới đáng yêu chứ. " Học sinh nữ bắt đầu túm tụm lại, đối phó với đám nam sinh dám nói xấu Kakeru.
'' Phải đấy, ủng hộ Kakeru – chan. ''
'' Kakeru – chan... Kawaii!!! ''
Mà trong khi đó Yayoi Aoba đã kéo Kakeru từ trong đám người kéo vào trong sân bóng, để cho Kakeru không biết phải nói sao với nàng nữa.
]
Là hắn đá bóng, hay Yayoi đá bóng đây không biết...
" A, Aizawa Kakeru sao. Ta thường nghe tên ngươi trong trường học! Ngươi cũng muốn tham gia đội bóng đá, cùng chúng ta tham gia giải toàn quốc sao? " Misugi Jun lên tiếng.
" Ừ, xin mọi người giúp đỡ nhiều hơn! " Kakeru gật gật đầu.
" Đội trưởng, không cần phải ngươi tự mình ra chân... Để cho ta tới kiểm tra trình độ hắn đi." Tiền đạo mặc quần áo số 9 chạy đến ngăn tại Misugi Jun, lo lắng nhìn nhìn thân thể của hắn. Trong đội ai không biết Misugi Jun bị bệnh tim, không để hắn cố sức được.
Misugi Jun chậm rãi hít thật sau, có vẻ như hắn cũng cảm giác được thân thể không thoải mái nên gật đầu đối với số 9, biểu thị đồng ý ý kiến của hắn.
" Cái tên mặc áo số 9 kia, phắn ngay đi! Chúng ta muốn xem hai vị vương tử quyết đấu với nhau! "
" Không sai không sai, đừng có tự mình chủ trương ở đây làm vướng víu người khác nữa. "
Có thể nhìn thấy hai học sinh nam đẹp trai nhất trường cùng ra sân một lúc là cảnh mà trăm năm khó gặp đối với các nàng. Số 9 lại dám phá rối nên hắn vừa bước ra liền bị mắng té tát.
" Thôi được rồi! Ta gắng gượng một chút nữa có lẽ không có việc gì đâu, không thể để cho khán giả thất vọng được. " Quý công tử Misugi Jun đẩy ra tiền đạo mang áo số 9. Hắn dự định xách thương ra ngựa quyết đấu với Kakeru.
" Đến đây đi, Aizawa Kakeru. Trong vòng năm phút, chỉ cần ngươi có thể chạm đến bóng trong chân ta thì có thể coi như ngươi hợp lệ."
Akutsu vốn muốn rời đi, đột nhiên thay đổi chủ ý, dựa lưng vào cạnh cột dọc khung thành, nghiền ngẫm thưởng thức màn quyết đấu của bọn họ. Có lẽ danh tiếng của Kakeru và Misugi Jun quá lớn, cho nên hắn quyết định muốn ở lại xem trò hay.
Misugi Jun một chân dẫm lên bóng, nhìn về phía Kakeru đang đứng cách hắn 30m. Hắn có vẻ như không tin tưởng Kakeru có thể chạm tới bóng trong chân mình cho lắm.
Quả vậy, trước kia Kakeru, Suguru và Nana là chơi ở lò đào tạo tài năng trẻ, không tham gia vào đội bóng của trường, cho nên không ai biết là Kakeru biết chơi bóng.
Bầu không khí đã được hâm nóng lên lại bỗng nhiên trở nên yên tĩnh. Mọi ánh mắt hướng về hai người đang đứng giữa sân cỏ.
Vừa rồi Akutsu vs Misugi Jun, gần như tất cả mọi người sẽ cổ vũ cho Misugi Jun, là do Akutsu đóng vai trò là nhân vật phản diện. Nhưng bây giờ đổi thành Kakeru, các nàng lại không biết cổ vũ cho ai nữa.
" Kakeru - kun, cố gắng lên a. Tranh thủ mau chóng trở thành thành viên chính thức của đội. " Chỉ có Yayoi Aoba nắm chặt hai tay, hai mắt không rời nhìn chằm chằm Kakeru, vì hắn mà cổ vũ.
Hai người vốn là ngồi cùng bàn, cổ vũ là việc đương nhiên. Huống hồ chi, Kakeru còn là người bạn duy nhất của Yayoi ở học viện Musashi.
Mà Kakeru thì đang suy nghĩ làm như thế nào mới có thể giành thắng lợi trong cuộc so tài với Misugi Jun. Lấy thực lực hiện tại của hắn là trăm phần trăm không cách nào đụng đến bóng của Misugi Jun, chứ đừng nói giành được bóng.
Tố chất thân thể của hắn không thể so sánh với thân thể của Akutsu được. Thân thể của Akutsu trên mọi phương diện hẳn là đều mạnh mẽ hơn hắn bây giờ. Theo Kakeru phỏng đoán, thuộc tính của Akutsu là trong khoảng 6 đến 7 thì mới có thể đánh bại Misugi Jun bằng cách như vậy được.
Sau khi thêm vài điểm thuộc tính, cơ thể của Kakeru đã mạnh hơn rất nhiều. Nhưng tất cả thuộc tính của Akutsu lại đều mạnh hơn người bình thường. Nếu trước mắt Kakeru không có Akutsu thể chất, không thể dùng cách vừa rồi, vậy thì chỉ có thể dùng cách đánh bất ngờ thôi.
" Chuẩn bị xong chưa, chúng ta bắt đầu đi. " Misugi Jun từ tốn nói, hắn rất tự tin vào thực lực của mình. Vừa nãy bị Akutsu Jin đánh bại, bây giờ hắn không cho phép bóng trong chân mình bị giành được một lần nữa.
" Đừng coi thường ta, thủy tinh vương tử! " Misugi Jun ẻo lả yếu ớt, mong manh dễ vỡ như vậy, Kakeru cảm giác phải gọi hắn là '' Thủy tinh vương tử '' thay vì '' Bóng đá vương tử '' mới đúng.
Kakeru hơi ngồi xổm xuống, lấy đà bật người xông về phía Misugi Jun. Lấy 5 điểm nhanh nhẹn của Kakeru, tốc độ đã không kém người trưởng thành, nhưng trong mắt Akutsu cũng chỉ rất tầm thường mà thôi.
" Xời, ta cứ tưởng là hắn có chút tài cán, hóa ra chỉ là thằng nhóc bình thường mà thôi. " Akutsu vốn cảm thấy cuộc so tài sẽ rất đặc sắc, không nghĩ tới Kakeru chỉ có chút tài mọn này, để cho hắn có chút nhàm chán.
Thế nhưng chỉ một giây sau đó, vẻ mặt của Akutsu đột nhiên cứng lại, biểu tình trở nên cực kì chăm chú, nhìn tròng trọc về phía Kakeru.
Tiếng xé gió truyền vào tai từ bên trái làm hắn cảm giác được hơi có tí lạnh. Đột nhiên má trái nóng rát. Akutsu lấy tay sờ một cái thì liền nhìn thấy một dòng máu đỏ xuất hiên trên tay của mình, hơn nữa máu không ngừng nhỏ xuống đất từ trên khuôn mặt.
" Hắn thế mà lại... Thế mà lại có thể làm được như vậy sao? "