Chương 25: Vào lễ.

Phía hàng dưới cùng là những Võ Sư của Trần gia, hầu hết bọn họ là nam nhân, Trần U nhìn sơ thì chỉ có bốn nữ nhân là Võ Sư.

Ở giữa khán đài là một bệ tròn lớn hai tầng, một tầng dùng để làm Lễ Trưởng Thành, một tầng làm Lễ Nhận Sủng. Tầng làm Lễ Nhận Sủng có ba tấm vải đen phủ lên ba vật, là trứng của ma thú.

Tại sao bọn hắn 10 tuổi đã được khảo sát là Sủng Thú Sư, có không gian sủng thú mà phải đến năm 15 tuổi mới làm Lễ Nhận Sủng ư?

Vì khi còn nhỏ, trừ một vài trường hợp đặc biệt, thì không gian sủng thú của Sủng Thú Sư rất yếu, không thể chứa ma thú bên trong. Phải chờ ít nhất khi bọn hắn 15 tuổi, không gian sủng thú đã ổn định hoàn toàn thì mới tiến hành nhận sủng.

Không gian sủng thú của Sủng Thú Sư sẽ mãi phát triển theo thời gian và theo thực lực tăng trưởng của Sủng Thú Sư. Nhưng sự phát triển mở rộng của không gian mỗi Sủng Thú Sư là khác nhau, có người mới chỉ bát cấp mà đã có thể có ba sủng thú, còn có người phải lên lục cấp mới có thể nhận được sủng thú thứ hai.

Nhận sủng thú cũng chia làm hai loại, bằng trứng ma thú hoặc ma thú bắt sống.

Nhận sủng bằng trứng ma thú thì có ưu điểm cũng có nhược điểm. Ưu điểm là ma thú khi nở ra đến khi trưởng thành sẽ chiếm ít không gian của Sủng Thú Sư, đồng thời ma thú sẽ rất nghe lời, dễ khống chế hơn, dễ nhận sủng hơn với các Sủng Thú Sư còn non nớt.

Nhược điểm là ma thú cần thời gian trưởng thành, thậm chí là rất lâu, rất yếu khi chiến đấu với Sủng Thú Sư cùng giai bằng phương pháp kia.

Nhận sủng bằng ma thú bắt sống thì ngược lại, ma thú đã trưởng thành, khả năng chiến đấu cao hơn, có thể nhanh chóng kéo cấp bậc của Sủng Thú Sư bằng cấp bậc của nó.

Nhược điểm thì chiếm nhiều không gian sủng thú, khó nhận sủng, khó khống chế hơn, có trường hợp ghi lại rằng ma thú phản kháng mạnh trong quá trình nhận sủng làm tân Sủng Thú Sư bị thương.

….

Trở lại chính truyện.

Trần U khi bước vào trong khán đài thì mọi người đồng loạt nhìn về phía hắn, Tiểu Như đang đi bên trái hắn, lần đầu bị chú ý đến như vậy thì cả người run lên, dần dần muốn nép sau lưng hắn.

Trần U đưa tay trái nắm lấy bàn tay của Tiểu Như, tay phải vỗ nhẹ lên mu bàn tay nhằm trấn an nàng ta. Cảm giác ấm áp từ lòng bàn tay truyền đến làm Tiểu Như bớt đi sự căng thẳng.

Gia gia Trần Văn Giải mở mắt ra, cùng với Đại Bá hướng ánh mắt về phía Trần U, sau một hồi quan sát, Đại Bá nở nụ cười, nói:

"Không sai, Tiểu U không chỉ là Sủng Thú Sư mà còn là thiên tài, Trần gia ta có phúc rồi."

Gia gia một bên cũng vuốt râu, mỉm cười hài lòng.

Tê Linh Sương không hiểu phu quân nói cái gì, bèn hỏi:

"Sao vậy phu quân? U nhi có chuyện gì sao?"

Trần Văn Tự mỉm cười giải thích:

"Phu nhân đã biết, ta kiếm được một phương pháp cường kiện cơ thể tặng choTiểu Tôn, nhưng muốn dùng cần phải có Linh Đơn bồi theo. Ta tặng cho Tiểu Tôn ba viên Linh Đơn, xong cũng tặng hai tiểu tử kia như vậy."

"Tiểu Bảo bây giờ thực lực mới vào Nhập Linh trùng kỳ, Tiểu Tôn cũng vào Nhập Linh trung kỳ nhưng lâu hơn, còn Tiểu U bây giờ đã là Nhập Linh hậu kỳ."

"Ba viên Linh Đơn vào Nhập Linh hậu kỳ, không phải thiên tài thì là gì? Ha ha."

Nghe phu quân giải đáp, Tê Linh Sương cực kỳ vui mừng, khi mẫu thân U nhi qua đời đã nhờ nàng chăm sóc U nhi, nàng xem hắn như con ruột. Con của mình tiền đồ càng sáng thì người làm mẫu thân như nàng không vui sao được?

Trần U đi đến hướng chỗ ngồi của mình, Tiểu Như và Tiểu Cửu ngồi ở phía sau. Cảm thấy mọi người đến đã đông đủ, Văn Tự đứng dậy e hèm một cái, nói:

"Mỗi năm một lần, cứ đến đầu tiết trời đông là Trần gia sẽ tổ chức Lễ Trưởng Thành cho thế hệ trẻ, đây cũng là dịp để mọi cá nhân trong Trần gia tập hợp, sum vầy, đồng thời nghỉ ngơi sau một quãng thời gian làm việc mệt nhọc."

"Năm nay cũng không ngoại lệ, Trần gia lại tổ chức Lễ Trưởng Thành, đồng thời tổ chức thêm một sự kiện lớn."

"Thế hệ nay Trần gia ta được tổ tiên phù hộ, chúng ta xuất hiện ba Sủng Thú Sư, hôm nay là ngày Lễ Trưởng Thành của chúng đồng thời cũng là lúc chúng chính thức trở thành một Sủng Thú Sư chân chính."

"Ta đây xin tuyên bố, Lễ Trưởng Thành và Lễ Nhận Sủng chính thức bắt đầu."

Lúc này tất cả mọi người đều đồng loạt vỗ tay, tiếng kèn trống cũng đồng thời vang lên. Người hầu được phân phó từ trước liền nhanh chóng làm việc.

Lễ Trưởng Thành của Trần gia chia làm ba giai đoạn.

Một là bái trưởng bối còn sống, từng thiếu niên sẽ theo thứ tự cúi đầu bái về hướng trưởng bối theo địa vị trong Trần gia, những trưởng bối cũng sẽ đứng dậy chấp tay gật đầu xem như đáp lại.

Hai là bái trưởng bối đã khuất, lúc này Từ Đường Trần gia sẽ mở ra, tất cả mọi người sẽ vào quỳ bái một lượt.

Ba là các hậu bối sẽ cắt một đoạn tóc của mình, để thể hiện mình đã trưởng thành, từ sau này mọi trách nhiệm sẽ tự mình gánh vác, đồng thời đoạn tóc đó cũng sẽ được bảo quản, sau khi mất sẽ xem như là một loại di vật để trên Từ Đường.

Người hầu nhanh chóng trải ra một tấm vải đỏ lớn, phủ lên con đường đi lên tầng đầu tiên của bệ tròn và đi đến hướng Từ Đường.

Lúc này Đại thiếu gia của Trần gia, Trần Bảo đứng dậy chỉnh đốn lại y phục của mình, từng bước vững vàng đạp lên con đường vải đỏ, đi đến chỗ bệ tròn.

Đến nơi, Trần Bảo chỉnh đốn y phục lần nữa, cung kính cúi đầu hướng về phía gia gia, gia gia đứng dậy nhận lễ, gật đầu rồi ngồi xuống.

Trần Bảo lại hướng qua phụ thân Văn Tự, tiếp tục cúi chào, Văn Tự gia chủ đứng dậy nhận lễ.

Xong Trần Bảo lại hướng về mẫu thân, tam thúc,………

….

Khi cúi bái đến người cuối cùng, cả người Trần Bảo bây giờ đã dính đầy mồ hôi, hắn thở phào một hơi, cuối cùng cũng bái xong. Trần Bảo quay người đi xuống dưới bệ tròn, chuẩn bị đi vào Từ Đường tiếp tục tế bái.

Đến lượt Trần U, hắn cũng làm tương tự như Trần Bảo, sau khi cúi đến người cuối cùng thì đến chỗ nghỉ để đi vào Từ Đường.

Thời gian trôi qua rất nhanh, bây giờ cũng đã gần 10 giờ sáng, hậu bối cuối cùng cũng đã bái chào xong.

Tất cả mọi người chảy trong mình huyết mạch Trần gia đều đồng loạt đứng lên đi xuống dưới, sau đó lấy gia gia làm dẫn đầu, đoàn người nhanh chóng đi về hướng Từ Đường.

Từ Đường là nơi trọng địa của Trần gia, chỉ có người có huyết mạch Trần gia mới được phép vào, dù địa vị cao như Tê Linh Sương vẫn không thể vào đây được, muốn vào chỉ khi nào chết đi mà thôi.

Huyết mạch Trần gia còn lại nơi này là gia chủ Trần Văn Tự, ông phải canh chừng không cho phép trứng ma thú bị trộm đi.

Gia gia mở cửa Từ Đường, bên trong gắn rất nhiều Minh Châu nên dù không có cửa sổ, Từ Đường vẫn sáng như ban ngày.

Bên trong Từ Đường rất rộng, có rất nhiều bài vị khác nhau, Trần U nhìn vào hai bài vị cuối cùng ngoài hàng đầu tiên, trong lòng thở dài.

Hai bài vị khắc tên Khôn Tĩnh Nhu và Trần Văn Quân, là phụ mẫu của hắn.

Trần U thật sự không nhớ gì về mọi thứ trước lúc hắn ba tuổi, sau ba tuổi, ký ức ở thế giới cũ mới xuất hiện. Nên Trần U không có ký ức về phụ mẫu của mình, không nhớ được khuôn mặt họ, cũng không mang theo quá nhiều tình cảm.

Cũng vì ký ức thế giới cũ, hắn đối với Trần gia cũng không có quá nhiều tình cảm, có hay chỉ là cảm giác cảm kích về nơi đã nuôi nấng mình lớn lên.

Kiếp trước, sau khi rời khỏi Trần gia, Trần U nghĩ đến một ngày hắn sẽ hoành không quay về trả ơn bọn họ. Nhưng liệu sự không ngờ, ba năm sau toàn bộ Trần gia đã tan biến theo thú triều, hắn muốn trả ơn cũng không được.

Trần U sau đó quay về Kinh Nam Đảo, trở về mảnh đất của Trần gia đã bị san thành bình địa, hắn quỳ xuống đất dập đầu ba cái, rót rượu tế mọi người rồi từ đó không trở về nữa.

Bị ký ức hai kiếp ảnh hưởng nên kiếp này tình cảm của Trần U với Trần gia đã nhạt đi rất nhiều, nhưng ý muốn trả ơn mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Hắn có sủng thú hệ Tiên, là Phò Mã của Trung Châu Hoàng Triều, có nhiều mối quan hệ ở Nam châu, kiếp này không bảo vệ được Trần gia khỏi thú triều, hắn tự thề sẽ cắn lưỡi tự tử.

"Mọi người quỳ xuống, tế bái tiền bối Trần gia."

Tiếng nói của gia gia kéo Trần U về với thực tại, hắn nhanh chóng cùng mọi người quỳ xuống đất, vái ba lạy về cái bài vị tiền bối rồi đứng lên.

Gia gia cung kính khom người trước bài vị, nói:

"Tiên tổ phù hộ, thế hệ này Trần gia ta có ba vị Sủng Thú Sư, tương lai Trần gia ở Hải Bình Thành đã sáng lại càng sáng hơn, thật cảm ơn tiên tổ."

"Thật cảm ơn tiên tổ."

Tất cả mọi người lại bái thêm một cái, gia gia mới ra hiệu cho mọi người lui ra ngoài, chuẩn bị cho giai đoạn cuối cùng của Lễ Trưởng Thành.

Ngoài khán đài, trên tầng đầu tiên của bệ tròn, người hầu đã chuẩn bị 6 cái bàn dành cho sáu thiếu niên làm Lễ Trưởng Thành. Trên mỗi cái bàn chuẩn bị sẵn một con dao và một dây buộc tóc.

Hậu nhân Trần gia đã quay trở về chỗ ngồi của mình, sáu thiếu niên cũng phân nhau đứng vào từng cái bàn.

Sau một lúc, gia gia đã trở về từ Từ Đường, ngồi vào vị trí của mình, lúc này sáu thiếu niên đều xỏa tóc mình ra, ngắn có dài có, chọn lấy một đoạn tóc rồi dùng dây buộc lại.

Sau đó sáu người đồng loại cầm dao lên, đặt ngay vào chỗ đoạn tóc đã buộc, đồng thanh nói:

"Trần gia làm gốc, chúng con làm ngọn, bây giờ chúng con đã trưởng thành, đứng trước mặt toàn thể mọi người, chúng con xin thề dù sao này có làm việc gì, có chuyện gì xảy ra thì luôn nghĩ đến Trần gia, mãi không quên ân Trần gia dưỡng dục."

Nói xong, tất cả đều đồng loạt đưa dao cắt đi đoạn tóc của mình.