Đảo mắt đến ngày mười tám tháng tư. Triệu thị đem cửa hàng, thôn trang linh tinh lúc trước vốn định làm đồ cưới cho nữ nhi hết thảy chuyển thành ngân phiếu, giao cho Thị Họa bảo quản thỏa đáng, vào cung mọi việc đều cần đến bạc, cho nên Triệu thị chuẩn bị “ddồ cưới” cho Cố Vân Yên không tệ.
An trí hết thảy xong, Cố Vân Yên mang theo Thị Thư, Thị Họa từ biệt người nhà, trong cung phái tới cỗ kiệu, một đường thẳng hướng hoàng cung.
Lại một lần nữa vào cung, Cố Vân Yên đã không còn bất an cùng khát vọng như kiếp trước, có chăng chỉ là tâm niệm báo thù.
Do đây là lần đầu tiên tổng tuyển cử sau khi Vĩnh Dật đế đăng cơ, cho nên tú nữ chân tuyển vào cung tổng cộng 26 vị, đều là tiến cung cùng một ngày, căn cứ phẩm chất vị phân cao thấp an bài chỗ ở. Cố Vân Yên được ban thưởng ở tại thiền điện Trường Xuân cung, bởi vì hiện nay phi tần địa vị cao cũng không nhiều, cho nên hiện tại Trường Xuân cung cũng không có chủ vị.
Quản sự công công dẫn Cố Vân Yên các nàng đến thiền điện Trường Xuân cung Tĩnh Di hiên. Trên mặt công công quản sự mang cười nói “Đây là Tĩnh Di hiên, sau này tiểu chủ ở tại đây. Dựa theo vị phân tài tử của tiểu chủ, có thể có hai đại cung nữ hầu hạ bên người, hai nhị đẳng cung nữ, bốn tam đẳng cung nữ cùng với một thái giám quản sự cùng bốn tiểu thái giám. Bọn họ đều đã ở trong điện xin đợi tiểu chủ giá lâm. Cấp bậc phi tần hậu cung mong rằng tài tử biết rõ, hậu cung Đại Chiêu hiện trừ bỏ Hoàng hậu nương nương, theo thứ tự chính là:
Chính nhất phẩm: Hoàng quý phi [ một người ]
Theo nhất phẩm: Quý phi [ hai người]
Chính nhị phẩm: Tứ phi Hiền Đức Thục Huệ [ mỗi danh ngạch một người ]
Theo nhị phẩm: Phi [ bốn người]
Chính tam phẩm: Cửu tần [ Chiêu Nghi, Chiêu Dung, Chiêu Hoa, Thục Viện, Thục Nghi, Thục Dung, Tu Hoa, Tu Nghi, Tu Dung ]
Theo tam phẩm: Tiệp dư [ bốn người ]
Chính tứ phẩm: Tần [ năm người ]
Theo tứ phẩm: Sung nghi, sung viện, sung dung [ mỗi danh ngạch 5 người ]
Chính ngũ phẩm: Quý nhân [ mười hai người ]
Theo ngũ phẩm: Mỹ nhân [ mười sáu người ]
Chính lục phẩm: Tài tử [ mười tám người ]
Theo lục phẩm: Bảo lâm [ 24 người ]
Chính thất phẩm: Phu nhân [ vô số ]
Theo thất phẩm: Thường tại [ vô số ]
Chính bát phẩm: Tuyển thị [ vô số ]
Mạt đẳng: Canh y [ vô số ]”
Cố Vân Yên khẽ gật đầu, Thị Họa mỉm cười tiến lên hướng quản sự công công lặng lẽ đưa hà bao, công công bất động thanh sắc thu vào trong tay áo. Thu hà bao xong công công tươi cười càng thêm xán lạn, tiếp theo lại nhiều đề điểm hai câu “Tuy nói Trường Xuân cung không có nhất cung chủ vị, nhưng thiền điện Lưu Danh hiên có một vị Vương tiệp dư, tiểu chủ thu thập thỏa đáng sau có thể tiến đến thăm viếng!”
Cố Vân Yên cười yếu ớt nói “Tạ công công đề điểm.”
‘Tĩnh Di hiên’ danh xứng với thực, im lặng, cảnh sắc động lòng người. Trong viện trồng không ít loại cây, còn có vài nhánh hoa đào đang nở rộ, dưới ánh chiều tà chiếu vào, hoa đào càng tăng thêm một tầng mông lung huyền ảo, khiến cho vài đóa hoa đào ở giữa Tĩnh Di hiên, mang phong tư xinh đẹp.
Cố Vân Yên đối Tĩnh Di hiên là tương đối vừa lòng. Tiến vào trong điện, liền nhìn thấy cung nữ thái giám ở trong điện đồng loạt quỳ xuống, Cố Vân Yên ngồi xuống chủ vị mới cho người đứng dậy.
Trầm ngâm một hồi lâu Cố Vân Yên mới nói “Các ngươi đã vào Tĩnh Di hiên của ta, từ nay chính là người của Tĩnh Di hiên, nhớ rõ thân phận của mình. Ta nếu là tốt các ngươi cũng liền được sống tốt, ta nếu là không tốt, các ngươi cũng đừng nghĩ trèo lên cành cao khác mà hưởng vinh hoa, dù sao nô tài phản bội chủ cũng tuyệt đối không có kết cục tốt.”
Nhóm nô tài phía dưới nghe được lập tức lại tất cả đều quỳ xuống “Chúng nô tỳ/nô tài thề nguyện trung thành với tài tử chủ tử, tuyệt không hai lòng!”
“Các ngươi cũng đừng vội vã biểu lộ trung tâm, ngày sau như thế nào, ta chờ xem liền rõ, nếu là có kẻ dám phản bội chủ nhân, ta dù chỉ là tiểu chủ nhưng muốn xử trí vài cái nô tài tất nhiên là không thành vấn đề, dù sao Thận Hình tư cũng không phải chỉ dùng để trang trí, đương nhiên, nếu thật trung thành, ta nhất định sẽ không bạc đãi các ngươi.”
Thị Thư, Thị Họa cho trên dưới Tĩnh Di hiên mỗi người một hà bao.
“Nô tài/ nô tỳ tạ chủ tử thưởng.” Cung nữ thái giám lĩnh thưởng trăm miệng một lời quỳ tạ.
“Sắp xếp trước sau từng người một tự xưng tên đi” Cố Vân Yên đã không còn uy nghiêm vừa mới nữa.
“Hồi chủ tử, nô tỳ tên Xuân Hoa, Xuân Cúc, Xuân Nguyệt, Xuân Lan, Xuân Mai, Xuân Sương. Nô tài Thường Thọ, Thường Phúc, Thường Hỉ, Thường Nhạc, Thường
Khánh.” Một vòng hồi bẩm đi lên.
“Những người khác cũng không có gì, nhưng Xuân Cúc, Xuân Sương tên ta gọi có chút khó đọc, về sau các ngươi liền gọi Thị Cầm, Thị Kì đi, làm cung nữ nhị đẳng.”
“Tạ chủ tử ân điển, nô tỳ nhất định tận tâm hầu hạ!” Chủ tử coi trọng còn ban thưởng tên, hai người cảm thấy cảm kích.
Cố Vân Yên lần này nhìn như vô tình, kì thực là vì kiếp trước hai nha hoàn này mặc dù không bằng Thị Thư Thị Họa tử trung với Cố Vân Yên, nhưng cũng chưa có hành vi phản bội chủ tử, cho nên Cố Vân Yên quyết định đem các nàng thu làm mình dùng, ngày sau hảo hiệp trợ Thị Thư Thị Họa làm việc vì mình phân ưu.
Còn lại vài cái cung nữ thái giám đều là cơ sở ngầm các cung khác xếp vào, hiểu rõ cũng là dễ làm, bình thường nhiều đề phòng chút là được. Chỉ là kiếp trước Tĩnh Di hiên cũng không có nô tài nào tên Thường Phúc, bộ dạng Thường Phúc cũng khác các thái giám khác, trên mặt trừ bỏ cung kính liền không có biểu tình thừa, cả người thoạt nhìn cũng tương đối ổn trọng. Nếu không phải là cung khác xếp vào cái đinh, cũng là có thể dùng một chút, liền để cho hắn tạm lĩnh chức quản sự thái giám đi, tổng so với những kẻ chắc chắn là cơ sở ngầm kia vẫn tốt hơn chút.
“Thường Phúc, về sau liền để ngươi tạm nhậm chức lãnh sự thái giám Tĩnh Di hiên đi.” Nếu là kẻ không dùng được, về sau đổi lại là được.
“Nô tài tạ chủ tử ưu ái, ngày sau nhất định tận trung, dốc sức làm việc.” Trong mắt Thường Phúc hiện lên tinh quang, trên mặt cũng hiện ý mừng, nhưng nụ cười kia đắn đo đúng mực vừa phải.
“Thường Phúc công công một hồi hiệp trợ Thị Thư Thị Họa đem đồ vật ta mang đến đăng ký tạo sách nhập khố, Thị Cầm Thị Kì phụ trách đem quần áo của ta sửa sang lại, những người còn lại quét tước Tĩnh Di hiên từ trên xuống dưới một lần” Cố Vân Yên lên tiếng, người dưới liền dựa theo phân phó tản đi làm việc.
Đến giữa buổi chiều cuối cùng cũng an trí thỏa đáng mọi thứ, Cố Vân Yên một lần nữa rửa mặt chải đầu, mang theo Thị Họa cùng Thị Cầm tiến đến bái phỏng Vương tiệp dư ở một thiền điện khác của Trường Xuân cung, mà Thị Thư lưu lại nhìn chằm chằm Tĩnh Di hiên.