Chương 63: Chương 63

Đến tận sáng hôm sau, Cố Vân Yên mới từ từ chuyển tỉnh, Thị Họa phát hiện đầu tiên vui vẻ nói: “Chủ tử ngài tỉnh rồi!” Một bên Thị Thư nghe vậy xoay người, thấy Cố Vân Yên còn mơ hồ đánh giá bốn phía, làm như đang tìm kiếm gì, hiểu ý quay đầu đi tiểu phòng cạnh bên, chốc lát sau bế nhị hoàng tử trở về, quỳ gối thỉnh an Cố Vân Yên nói: “Nô tỳ thỉnh an Dục chiêu nghi nương nương, nương nương vạn phúc kim an!”

Cố Vân Yên vừa nhìn thấy đứa bé được bọc tã lót đỏ thẫm trong lòng Thị Thư, liền vươn tay nhận lấy, trẻ con vừa ra đời, tuy rằng làn da còn có chút nhiều nếp nhăn, nhưng cũng không ảnh hưởng yêu thích Cố Vân Yên đối với hắn. Cố Vân Yên nâng nhẹ tay khẽ vuốt ve ngũ quan hắn, từ lông mi, ánh mắt, cái mũi đến miệng, cuối cùng là khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn, khuôn mặt bé nhỏ này cùng khuôn mặt trong trí nhớ kiếp trước của nàng giống nhau như đúc, Cố Vân Yên lộ ra ý cười thỏa mãn, cúi đầu hôn xuống trán con trẻ, chợt thấp giọng hỏi: “Vừa nãy ngươi nói Dục chiêu nghi là chuyện gì xảy ra?”

Thị Thư cao hứng phấn chấn nói: “Hôm qua chủ tử sinh hạ nhị hoàng tử, Hoàng thượng mừng rỡ, lập tức tấn chức chủ tử thành chiêu nghi nương nương, còn khao thưởng cao thấp Tĩnh Di hiên ba tháng tiền lương!”

Cố Vân Yên nghe vậy mặt lộ vẻ vui sướng, nói: “Thì ra là thế!”

(Ta giải thích một chút vì sao tấn phong này “đặc biệt” khiến Hoàng hậu và phi tần bất ngờ và căm ghét, còn nhóm Cố tỷ lại vui. Theo thường lệ thì phi tần sinh con trai chắc chắn sẽ được tấn thăng ít nhất 1 cấp. Như Cố tỷ là từ theo tam phẩm lên chính tam phẩm Cửu tần. Nhưng gọi Cửu tần là vì có 9 phẩm vị: Chiêu nghi, Chiêu dung, Chiêu hoa, Thục viện, Thục nghi, Thục dung, Tu hoa, Tu nghi, Tu dung. Trong đó Chiêu nghi được xem như đứng đầu, cao quý hơn những người cùng phẩm cấp. Nhưng vốn đã có 1 Chiêu nghi là Quý Chiêu nghi mẹ nuôi của nhị công chúa. Nên lẽ ra Cố tỷ cao nhất là Chiêu dung thôi. Nhưng anh Hoàng đặc cách phong tỷ làm Chiêu nghi luôn. Mà tỷ lại có phong hào, nên xem như còn hơn Quý Chiêu nghi, ngang ngửa với phi)

Lời còn chưa dứt, liền thấy được Tiêu Dục vừa hạ triều bước vào, vẻ mặt mang ý cười nói: “Yên nhi tỉnh khi nào?”

Cố Vân Yên nói: “Thiếp cũng vừa tỉnh.” Vừa nói vừa giãy dụa muốn ngồi dậy, Tiêu Dục vội đè người lại, ôn nhu nói: “Ngươi vừa sinh hoàng nhi, thân mình suy yếu, mau nằm xuống tĩnh dưỡng!” Cố Vân Yên mềm mại nằm trở về.

“Nô tì nghe nói hôm qua Hoàng thượng tấn chức nô tì thành chiêu nghi, nô tì còn chưa tạ ơn đâu, lúc này vừa lúc giáp mặt nên tạ chủ long ân!”

“Trẫm phong Yên nhi làm chiêu nghi, Yên nhi có vui không?” Tiêu Dục hỏi.

“Nô tì có thể được Hoàng thượng sắc phong làm chiêu nghi, tất nhiên là rất đỗi vui mừng, chỉ là mấy ngày trước Đỗ muội muội cũng sinh hạ tam công chúa cho Hoàng thượng, cũng vừa là có công lao vừa có khổ lao, Hoàng thượng ngài,,,,,,” Câu nói kế tiếp Cố Vân Yên không tiện nói hết, nhưng nàng tin tưởng Tiêu Dục có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng.

Ấn lệ, phàm là phi tần hậu cung có thai sẽ tấn chức một cấp, nhưng phi tần sinh hạ hoàng tự xong có tấn chức lần nữa không, sẽ xem tâm tình Đế hậu, nói trắng ra là xem ý tứ Tiêu Dục.

Tiêu Dục gật đầu nói: “Vậy liền theo lời Yên nhi đi! Trẫm liền hạ chỉ tấn chức Đỗ tần thành Tiệp dư.”

Cố Vân Yên cười nói: “Kia nô tì liền thay Đỗ muội muội trước tạ Hoàng thượng long ân!”

Ánh mắt Tiêu Dục ôn nhu nhìn Cố Vân Yên nói: “Đỗ tiệp dư có thể có tỷ tỷ như ngươi che chở, là phúc khí của nàng! Yên nhi của trẫm, khắp nơi thay người suy nghĩ, thật sự là đóa thiện giải nhân ý giải ngữ hoa!”

Cố Vân Yên cười yếu ớt không nói!

Một lát, Tiêu Dục lại nói: “Mẫu hậu vừa nghe nghe thấy ngươi sinh hạ hoàng nhi, liền nói muốn lại đây nhìn xem nhị hoàng tử của chúng ta, trẫm khuyên can mãi mới được, mấy ngày trước, mẫu hậu vì chuyện của Mộc Nhi đổ bệnh không dậy nổi, hiện nay có hoàng nhi tinh thần mẫu hậu mới tốt hơn, nghĩ đến lại nghỉ ngơi mấy ngày nữa liền có thê khỏi!”

Cố Vân Yên gật đầu nói: “Ân, lão tổ tông phúc trạch thâm hậu, ít ngày nữa nhất định có thể an khang, Hoàng thượng không cần lo lắng. Lão tổ tông yêu thích hoàng nhi như vậy, không bằng đợi hoàng nhi cứng cáp hơn chút, nô tì liền bảo người ôm đến Vĩnh Ninh cung để lão tổ tông nhìn một cái? Cũng có thể làm cho lão tổ tông vui vẻ, nói không chừng gánh nặng trong lòng được gạt bỏ, lão tổ tông sẽ càng mau khỏi bệnh!”

“Ân! Trẫm cũng nghĩ vậy, kia ngày mai lúc trẫm đi thỉnh an mẫu hậu, thuận tiện sẽ nói chuyện này với người, cũng để người an tâm nghỉ ngơi.”

“Hoàng thượng nhìn thoả đáng liền được!”

“Yên nhi nghỉ ngơi cho tốt, tiền triều còn có chút sự vụ phải làm, đợi trẫm xong việc rồi lại đến bồi Yên nhi.” Tiêu Dục nói.

“Được, vậy Hoàng thượng nhanh đi xử lý sự vụ đi!” Cố Vân Yên liền nói ngay.

Tiêu Dục đứng dậy lại nhìn nhị hoàng tử trong lòng Thị Thư một lát, mới dẫn đám người Lưu Đức Phúc rời Tĩnh Di hiên.

Chung Túy cung

Nghiên tiệp dư mang thai đã được bốn tháng đang tản bộ ở trong sân, chợt thấy lãnh sự thái giám Chung Túy cung Quý công công tiến lên cung kính nói: “Khởi bẩm chủ tử, Hoàng thượng vừa mới hạ thánh chỉ sắc phong Đỗ tần nương nương thành Đỗ tiệp dư.”

Nghe vậy, mặt Nghiên tiệp dư lộ vẻ nghi hoặc, Đỗ tần sinh hạ tam công chúa đã được vài ngày rồi a, trước không nghe thấy tin tức gì, sao bỗng nhiên Hoàng thượng nhớ đến hạ chỉ tấn chức vị phân của nàng?

t r u y e n c u a t u i . v n “Hoàng thượng hạ chỉ lúc nào?” Nghiên tiệp dư hỏi.

“Hồi chủ tử, Hoàng thượng hạ triều sau đi Trường Xuân cung.” Quý công công đáp lời nói.

Thì ra là thế! Đúng rồi, hiện nay Cố Vân Yên cùng Đỗ tiệp dư tình như tỷ muội, nhân lúc mình được thăng chức cũng phân chén canh cho tỷ muội tốt của mình, cũng không phải không thể, Nghiên tiệp dư nghĩ.

Nghĩ vậy không khỏi nhìn xuống bụng đã hơi lộ ra, thầm nói: Hoàng nhi, ngươi nhất định không được thua kém đứa nhỏ của bọn họ, vinh nhục của mẫu phi tất cả đều cậy vào ngươi, ngươi khả trăm ngàn đừng để mẫu phi thất vọng nha! (Làm mẹ thế đấy, nói sao sau này gián tiếp hại chết con mình)

Nghỉ ngơi mấy ngày, Cố Vân Yên khôi phục không ít nguyên khí, sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều so với lúc vừa sinh, lúc này tinh thần cũng không sai, liền gọi Thị Thư bảo bà vú ôm nhị hoàng tử lại đây, tuy rằng còn đang trong tháng, nhưng mỗi ngày Cố Vân Yên đều thân cận cùng đứa nhỏ một lát, hôm nay cũng không ngoại lệ.

Rất nhanh, bà vú liền bế nhị hoàng tử tiến vào, Cố Vân Yên đưa tay nhận lấy, động tác ôn nhu quen thuộc. Người xưa thường bảo trẻ con một ngày không gặp liền biến đổi, vừa nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nhị hoàng tử liền biết i lời này thật không sai. Lúc nhị hoàng tử vừa ra đời, khuôn mặt nhỏ nhắn còn có chút nếp nhăn, màu da cũng hơi ửng hồng, bất quá mới mấy ngày, khuôn mặt nhỏ nhắn đã muốn căng tròn, hiện nay đã là phấn nộn trắng trẻo đáng yêu, vừa nhìn liền khiến người yêu thích.

Nhị hoàng tử vừa đến trong lòng Cố Vân Yên, liền trở nên dị thường im lặng nhu thuận, làm như biết mẫu phi cần tĩnh dưỡng, không giống lúc trong lòng bà vú vừa khóc lại nháo. Đám người Thị Thư không khỏi một trận khen ngợi nói: Nhị hoàng tử từ nhỏ đã tri kỷ như vậy, tương lai nhất định là đứa nhỏ hiếu thuận! Cố Vân Yên nghe xong trong lòng thật ấm áp.

Mẫu tử hai người vô cùng thân thiết một lúc lâu, Cố Vân Yên chợt nhớ tới chuyện lúc trước đã bàn với Tiêu Dục, liền phân phó Thị Họa nói: “Thái hậu vẫn nhớ thương nhị hoàng tử, nay nhị hoàng tử cũng không còn mảnh mai yếu ớt như lúc mới sinh vậy, hôm nay ngươi liền dẫn đám người bà vú ôm nhị hoàng tử đến Vĩnh Ninh cung, để Thái hậu nương nương nhìn một cái!” Thị Họa quỳ gối thưa vâng.

Cố Vân Yên lại dặn hai bà vú: “Đến Vĩnh Ninh cung các ngươi càng phải tỉnh táo, nhị hoàng tử trẻ người non dạ, đừng để hắn va chạm lão tổ tông.”

Trương thị cùng Phùng thị quỳ xuống nói: “Nô tỳ ghi nhớ, chắc chắn chiếu cố thoả đáng nhị hoàng tử, xin chủ tử hãy yên tâm.”

Cố Vân Yên gật gật đầu, lại nói tiếp: “Đi đi! Trên đường chú ý.”

Thị Họa cùng đám người bà vú cung kính cáo lui, sửa sang lại cho nhị hoàng tử thỏa đáng xong mới đi Vĩnh Ninh cung.