Chương 227: Chương 53.3

Bởi vì vị lão nhân kia võ công cao cường, tên tiểu quỷ kia lại quỷ kế âm mưu càng nhiều không thể đếm xuể, mọi người không thể làm gì khác hơn là tiếp nhận vị lão đại mới này.

Mà lúc này, người thoạt nhìn trên dưới mười tuổi kia, hai mắt mở to, đôi mắt nhỏ vô cùng xinh đẹp, cái miệng nhỏ nhắn như anh đào bĩu xuống, giống như một loại trại chủ tiểu chính thái, chính là Quân Tiểu Ngôn đã mất tích bốn năm.

Hắn đang ngồi ở vị trí lão đại, được người phục vụ cung kính.

Đột nhiên một tiếng kêu báo xuất hiện, khiến hắn giật mình, làm hắn thiếu chút nữa đã nuốt xuống toàn bộ đùi gà.

"Cái gì đấy, không nhìn thấy lão đại đang ăn chân gà nướng sao, làm lão đại nghẹn thì làm sao bây giờ?" Một gã nam tử cường tráng hầu hạ Quân Tiểu Ngôn mở miệng mắng.

Tên báo tin kia rụt cổ lại, gắng gượng nói: "Lão đại, Hổ tử lại đùa giỡn nữ nhi Tiểu Hoa của Vương đại thẩm!"

"Cái gì!" Quân Tiểu Ngôn trong nháy mắt nhảy từ trên ghế lên, mặt tức giận: "Hổ tử kia thật là to gan, ngay cả vợ tương lai của ta cũng dám đùa giỡn!"

"A Tài!" Hắn nổi giận đùng đùng hét to một tiếng.

"Có! Lão đại có gì phân phó?" A Tài tới báo tin sắc mặt nghiêm chỉnh, vội vàng đáp lại.

Quân Tiểu Ngôn như một ông cụ non đưa tay xoa lưng: "Truyền lệnh bản đại vương, để Hổ tử vì bản đại vương làm ta chín mươi chín món gà nướng hương vị khác nhau mang đến đây, nếu không thì đừng mong bước ra khỏi cửa phòng một bước!"

"Vâng!" Vẻ mặt A Tài sáng lạn, hào hứng đi ngay lập tức.

Trong lòng lại nghĩ thầm, Hổ tử lần này thảm rồi.

Nếu đem tất cả những loại hoa quả thông thường, như nho chuối tiêu ô mai táo lê đào quýt mận mai dừa lựu bưởi xoài rễ cây vân vân cùng với hạt sen nhỏ trúc sầu riêng linh tinh, còn có hoa quả khô, vừng mè đậu phộng, hạnh nhân hạt thông ngũ cốc hoa màu, còn có rau dưa như củ sen khoai sọ bắp ngô, cà chua bí đỏ khoai lang đậu đỏ, còn có cánh hoa sen hoa lê hoa đào hoa mai cũng... hoa hồng, còn có những dược liệu như cam thảo vỏ quýt để lâu năm ngũ vị sinh địa, vân vân đều kết hợp như vậy...

Khoảng cách tới chín mươi chín loại gà nướng có khẩu vị khác nhau, vẫn còn tới hơn ba mươi vị nữa.

Cho nên, hắn rất vui.

"Báo------"

A Tài vừa đi, một tiếng truyền báo khác lại nhanh chóng truyền vào.

Quân Tiểu Ngôn lão đại khó chịu, vợ tương lai hắn tự chọn cư nhiên lại bị người khác đùa giỡn, hắn đang muốn chuẩn bị đi bồi dưỡng tình cảm với vợ đây, sao vẫn còn có chuyện tới tìm hắn đây?

"Hôm nay sao lại có nhiều chuyện như vậy a! Nói mau nói mau, Bản đại vương còn muốn đến chỗ Hoa Hoa đây." Quân Tiểu Ngôn mặt mày buồn bực.

"Ách..." Khóe miệng người đến không khỏi giật giật vài cái, hắn có thể nói xen vào một câu không, lão đại coi trọng A Hoa, đã là một đại cô nương mười sáu tuổi, là cành hoa duy nhất trong Xuân Phong các bọn hắn--- Hoa các!

Nhưng dù lão đại là trại chủ, cũng không thể chối bỏ việc hắn mới chỉ có mười tuổi a!

A Hoa có thể gả cho hắn sao...

"Là như thế này, lão đại, các huynh đệ sưới chân núi phát hiện hai kẻ khả nghi!"

"Cái gì!" Quân Tiểu Ngôn lại một lần nữa nhảy lên ba thước.

"Theo như các huynh đệ điều tra, thì người tới dường như là một Vương gia..."

Quân Tiểu Ngôn nổi giận: "Tên hoàng đế kia vẫn chưa từ bỏ ý định! Còn muốn tiêu diệt chúng ta!"

"Nghe nói hình như là Lăng Vương điện hạ..."

"Các huynh đệ, mở cơ quan cho Bản đại vương, tăng cường mai phục, đem những kẻ kia... Hả, cái gì? Ngươi mới nói là ai?" Mắt to xinh đẹp của Quân Tiểu Ngôn đột nhiên chớp chớp, tiến tới trước mặt của hắn.

"Lăng Vương..." Người nọ run rẩy lặp lại một lần, Lăng Vương a, Vương gia mang binh liên tục thắng bốn năm trận a, không dễ chọc a.

"A, Vương gia địa thúc!"

Mày kiếm của Quân Tiểu Ngôn nhăn lại, làm sao bây giờ, người tới là người có gian tình với tỷ tỷ của hắn nhưng cũng là người đã hại cả nhà của hắn, hắn có nên đánh hay không?

Quân Tiểu Ngôn bắt đầu lọt vào một nan đề nhân sinh khó giải quyết.