Dịch giả: rolland
Văn Ninh Chi lắc đầu cười:
- Tuy rằng tiềm lực của Yến Triệu Ca kinh người, nhưng hiện tại hắn vẫn không đáng chú ý.
- Quan trọng, là cha của hắn, Yến trưởng lão.
Nói tới đây, âm thanh của Văn Ninh Chi hơi trầm thấp lại, vẻ mặt cũng biến thành nghiêm túc:
- Cạnh tranh giữa Yến trưởng lão cùng Phương trưởng lão, đã đến bước ngoặt vi diệu (tinh tế, khéo léo), bất luận là một điểm biến hoá nhỏ nào, cũng có thể ảnh hưởng đến quyết định cuối cùng của lão Chưởng môn.
- Yến Triệu Ca, chính là sơ hở của Yến trưởng lão.
Văn Ninh Chi cười lạnh nói:
- Mọi người đều nói cha con Yến gia là hổ phụ không sinh khuyển tử, nhưng trong mắt của ta vừa vặn trái ngược, chính là hổ phụ sinh khuyển tử, Yến trưởng lão thua là thua ở trên người con trai gây chuyện, ngàn dặm bờ đê bị huỷ bởi ổ kiến.
Văn Ninh Chi đứng dậy:
- Ngươi sau này liền sẽ rõ ràng, có một số việc, kỳ thực cũng không cần chứng cứ, chỉ cần hoài nghi, đã đủ để ảnh hưởng cảm nhận của một người đối với người khác.
- Về phần Nội Tinh Lô, ha ha, một tên miệng còn hôi sữa có khả năng chơi ra sao?
Người bên cạnh hắn kinh ngạc:
- Văn trưởng lão ngài muốn nói. . .
Văn Ninh Chi thản nhiên nói:
- Dĩ nhiên là thủ bút của Yến trưởng lão.
- Lúc đó, hoặc là Yến Triệu Ca vì mặt mũi của mình, lấy công lao của cha hắn, hoặc là Yến trưởng lão muốn lót đường cho con trai mình, cố ý đem công lao chia cho Yến Triệu Ca.
- Cho nên ta mới nói, Yến trưởng lão sớm muộn gì cũng bị huỷ trong tay của tên tiểu tử này.
Nói xong, sắc mặt của Văn Ninh Chi đột nhiên có chút dữ tợn:
- Kết quả lại bẫy sư phụ của ta.
Tên Võ giả đứng một bên cúi đầu, không dám nói lời nào.
Hắn làm tâm phúc của Văn Ninh Chi, biết được không lâu trước đó ở trong tông môn, bởi vì Yến Triệu Ca mà Chấp Sự Điện Thôi trưởng lão bị cách chức điều tra, chính là sư phụ của Văn Ninh Chi.
Tuy rằng tu vi của Văn Ninh Chi từ lâu đã trò giỏi hơn thầy, nhưng đối với Thôi trưởng lão, hắn vẫn rất tôn trọng.
Hắn chuẩn bị chu toàn nhiều mặt, xin nhờ Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão Nghiêm Húc nói hộ cho, nhưng chỉ có thể làm cuộc sống của Thôi trưởng lão dễ chịu hơn một chút.
Nhưng mà như vậy, chức vị Chấp Sự Trưởng lão cũng đã ném đi rồi, có thể hay không bình an thoát thân, không bị xử phạt về dưỡng lão, vẫn không biết được.
Một bên là con ruột của Yến trưởng lão, một bên là thành viên trung tầng (tầng giữa) tiềm lực hầu như đã hết, trình độ nổ lực của hai bên, hiển nhiên là không ở một cấp bậc.
Động tới Yến Triệu Ca sẽ có hậu quả gì, trước khi động thủ, Thôi trưởng lão đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng lại không có ngờ tới là một điểm thu hoạch cũng không có, một tấc công lao cũng chưa lập.
Mấu chốt là, không chỉ không có thành công, còn có khả năng bị Yến Triệu Ca nhìn thấu động cơ, bại lộ càng nhiều hơn ý đồ bên mình, không được công lao mà còn gây sai lầm.
Chuyện này làm cho người bên trên làm sao ra sức bảo vệ hắn được?
- Sư phụ "người già nhưng tâm không già", không nghe ta khuyên, nhất định phải cược một lần, tranh thủ tiến thêm một bước, ai biết lại bị Yến Triệu Ca gài bẫy.
Trong lòng của Văn Ninh Chi buồn bực không thôi, có chút tức giận thầm nói: "Bất quá, sư phụ, ngày muốn lấy một điểm tốt, chó không đổi được *, tên Yến Triệu Ca hết sức cuồng ngạo, vẫn còn đạp vào."
Võ giả bên cạnh thấp giọng nói:
- Yến Triệu Ca cuối cùng cũng là con của Yến trưởng lão, cho dù lần này ngài thành công, sau đó cũng phải nhận lửa giận của Yến trưởng lão.
Văn Ninh Chi cười:
- Nếu thành công, cấp trên tự có người giúp ta chống lại Yến trưởng lão.
- Bản thân ta không có nhược điểm sơ hở nào mà đối phương có thể bắt được, người phía trên bảo vệ ta, cũng rất dễ dàng.
- Tốt lắm, đem sự tình báo cho Nghiêm trưởng lão biết, bên sơn môn đã truyền lại tin tức đi.
- Lần này nhìn xem Yến gia tiểu nhi như thế nào toàn thân trở ra, hắn không lột một lớp da là không có khả năng.
.......
Yến Triệu Ca cùng Hứa Xuyên nói chuyện một lúc, như không có chuyện gì xảy ra lại lấy ra một vật, đặt ở trước mặt của Hứa Xuyên:
- Vân Văn Thạch này, là Linh Phong Cốc sản xuất?
Đây là một khối tinh thạch màu vàng nhạt, mặt ngoài tinh thạch có hoa văn, giống như mây trắng.
Đây là một trong những đặc sản vùng lân cận mà Hứa Xuyên cung cấp sau khi Yến Triệu Ca đến Lâm Uyên Thành, đặt thứ này bên cạnh khi Võ giả tu luyện, có công hiệu an thần, có thể giúp đề cao một chút hiệu suất tu luyện.
Hứa Xuyên gật đầu một cái:
- Không sai, là Linh Phong Cốc sản xuất.
Ngón tay của Yến Triệu Ca sờ Vân Văn Thạch, gật đầu:
- Hiệu quả rất tốt.
Vẻ mặt của Hứa Xuyên không đổi, nhưng trong lòng đã khẽ động.
Bên ngoài Linh Phong Cốc có Lâm Uyên Thành ngăn cách Trấn Long Uyên, bên trong không cùng các thế lực khác cạnh tranh, sản xuất tài nguyên lại dồi dào, tuy rằng người trấn thủ cũng là cấp bậc Chấp Sự Trưởng lão, nhưng là công việc béo bở hàng đầu ở Đông Đường quốc.
Không giống với Lâm Uyên Thành, địa vị mặc dù quan trọng, nhưng vừa cực vừa khổ, nếu xảy ra chuyện còn rất dễ gánh trách nhiệm.
Linh Phong Cốc Chấp Sự Trưởng lão Văn Ninh Chi, chính là tâm phúc của Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão Nghiêm Húc, đồng dạng cũng là người một phái của Nhị sư bá của Yến Triệu Ca.
Trong lòng của Hứa Xuyên suy nghĩ, ánh mắt liền rơi vào Vân Văn Thạch trong tay của Yến Triệu Ca, thứ này hắn cũng thấy rất nhiều, thế nhưng nhìn trái nhìn phải, vẫn nhìn không ra có chỗ nào khác thường.
"Vật nhỏ này còn có bí ẩn gì sao?" Hứa Xuyên mơ hồ: "Hay là ta quá nhạy cảm, hắn chỉ đơn thuần là thích vật này?"
Tiễn Hứa Xuyên đi, ngón tay của Yến Triệu Ca nhẹ nhàng gõ trên Vân Văn Thạch thượng, vẻ mặt như cười mà không cười.
Ngày hôm sau, A Hổ báo lại một tin tức xấu:
- Công tử, mới vừa từ sơn môn ở Thiên Trung châu nhận được tin tức, Chưởng Hình Điện điểm tướng, Thiên Đông châu Chấp Pháp Trưởng lão sẽ tới Đông Đường.
Người của Quảng Thừa Sơn phục trách ở Thiên Đông châu, chính là Đông Châu Trưởng lão, dưới Đông Châu Trưởng lão, ngoại trừ Chủ Sự Trưởng lão các nơi cùng Chấp Sự Trưởng lão, còn có Chấp Pháp Trưởng lão, ngoại trừ phụ trách Đông Châu Trưởng lão, trực tiếp hướng về Chưởng Hình Điện của tông môn, phụ trách giám sát luật lệ, môn quy hình phạt của một châu.
Yến Triệu Ca hỏi:
- Biết vì nguyên nhân gì sao?
A Hổ đáp:
- Thứ nhất là người của Đại Nhật Thánh Tông làm ầm ĩ, thứ hai là việc của Diệp Cảnh.
Hắn nhếch miệng:
- Thế nào cũng không nghĩ tới tên Diệp Cảnh lại đen đủi như vậy, ngã xuống ở Trấn Long Uyên, khẳng định là có người nhân cơ hội này tố cáo công tử ngươi.
Yến Triệu Ca lờ đi, hỏi:
- Đi thủ đô của Đông Đường quốc?
- Không phải, ngay tại Lâm Uyên Thành này, Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão Nghiêm Húc truy đuổi Quỷ Phủ lão nhân không có kết quả, Xích Linh Kỳ Chủ cũng tung tích không rõ, sóng triều trong Trấn Long Uyên kịch liệt, cho nên hắn trước tiên quay về Lâm Uyên Thành tọa trấn tạm thời, Chấp Pháp Trưởng lão cũng sẽ tới Lâm Uyên Thành, ngoài ra, Đông Đường quốc cũng có đại diện đến đây.
Yến Triệu Ca vuốt cằm:
- Vậy thì chờ ở chỗ này đi.
A Hổ cũng học theo mà vuốt cằm:
- Công tử à, lấy thân phận của ngươi, sẽ không dễ dàng mà gặp Chưởng Hình Điện, Chấp Pháp Trưởng lão xuất động, tình huống này không ổn a.
Yến Triệu Ca mở ra hai tay:
- Đại sư bá vẫn ghét bỏ tính cách cuồng ngạo của ta, vốn sự việc Nội Tinh Lô lần trước làm hắn có cái nhìn mới, nhưng bây giờ chuyện tình làm ầm ĩ, ngược lại sợ là càng thêm thất vọng rồi, dù sao kỳ vọng càng lớn, thất vọng cũng càng lớn.
- Đại sư bá có thể sẽ không hướng một phái của Nhị sư bá, nhưng chỉ sợ lần này muốn nghiêm túc gõ ta một phen, để tránh cho ta "đi sai bước nhầm" đây.
A Hổ nháy mắt một cái:
- Khó khăn a.
Hai chân của Yến Triệu Ca tréo nguẫy:
- Quả thật là có người muốn khó khăn.
Rất nhanh, những người khác cũng nhận được tin tức, bao gồm đám người Tư Không Tinh.
Bọn họ là người đi cùng Yến Triệu Ca, cũng phải đồng thời chịu chất vấn, tác làm bằng chứng phụ thêm.
Mọi người nghe tin, hai mặt nhìn nhau, tâm tư nhất thời phập phồng.
Chính như A Hổ nói, tình huống của Yến Triệu Ca đặc biệt, sẽ không dễ dàng mà gặp Chưởng Hình Điện, một khi gặp, vậy đã nói rõ là sự tình không nhỏ, khó khăn.
Thế hệ trẻ của tông môn, hô mưa gọi gió Quảng Thừa công tử Yến Triệu Ca, chẳng lẽ lần này thật muốn té nhào sao?