Chương 187: Tiếp cận người đoạ ma

Dịch giả: rolland

Kiếm quang của Yến Triệu Ca định trụ lại huyết tuyến, không cho nó lui về hắc vụ.

Như vậy, huyết tuyến cũng không thể tan biến, Yến Triệu Ca có thể men theo huyết tuyến, trực tiếp đi đến hạch tâm của trận pháp, không cần tốn hao tinh lực suy diễn tìm kiếm.

Yến Triệu Ca hơi thờ phào, lúc này mới nhặt lên đôi quyền sáo của Huyết Vô Nhai sau khi chết để lại.

Quyền sáo vốn màu đỏ máu, bây giờ dần biến mất, hiện ra màu đen vốn có.

Yến Triệu Ca hơi cảm thấy hứng thú:

"Bảo binh Thượng phẩm, trong nháy mắt vừa rồi, lực lượng lại có thể đến gần Linh binh Hạ phẩm? Mặc dù chỉ là tạm thời, sau đó cần một thời gian khôi phục, nhưng pháp môn này rất có ý nghĩa a."

Võ giả tán tu giống như Huyết Vô Nhai, cho dù dấn thân vào Tuyệt Uyên, coi như Tông Sư, cũng rất khó nhận được Linh binh.

"Không thể nhìn thấp trí tuệ của người khác a, sau Đại Phá Diệt cũng có người tài ba xuất hiện lớp lớp, suy diễn ra không ít pháp môn độc đáo."

Yến Triệu Ca thu lại quyền sáo:

"Sau này có thời gian nghiên cứu một chút."

Hắn ngẩng đầu nhìn phương hướng dọc theo huyết tuyến, hơi híp mắt:

"Trước tiên giải quyết chuyện lớn trước mắt rồi hãy nói."

Yến Triệu Ca men theo huyết tuyến tiến về phía trước, trong hắc vụ trước mắt, luôn luôn có hồng quang quỷ dị chớp động.

Mặt đất dưới chân, bắt đầu trở nên phập phồng không ngừng, giống như sóng lớn vậy.

Cúi đầu xuống nhìn, có thể thấy vô số đạo phù văn phức tạp giống như nước chảy, xuyên qua xuyên lại.

Sau khi đến gần hạch tâm của trận pháp, trận văn nơi này, càng ngày càng bí ẩn, rắc rối phức tạp, đan dệt nhau cùng một chỗ.

Nhịp đập cường đại, không ngừng chấn động.

Khí tức kinh khủng mê hoặc lòng người, khiến người ta lạc lối cũng càng ngày càng nồng nặc, giống như trở thành thực chất vậy, chui vào từng lỗ chân lông trên cơ thể mỗi người, làm con người cảm giác như nghẹt thở.

Yến Triệu Ca thu liễm tiếng thở, một đường đi về phía trước, đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh một hồi.

Cả thiên địa ma vực, tựa như đang run rẩy. Khí tức kinh khủng đột nhiên dâng cao!

Yến Triệu Ca nghiêm nghị:

"Đây là giới vực cách trở giữa Cửu U và Bát Cực Đại Thế Giới trở nên yếu ớt, lỗ hổng lúc ẩn lúc hiện, sắp xé rách thành một lối đi chân chính!"

Mặc dù bản thân ở trong ma vực nhưng Yến Triệu Ca có thể cảm thấy, bên ngoài ma vực, các Võ giả Thánh Địa giao thủ với Võ giả Tuyệt Uyên càng ngày càng mãnh liệt!

Cửu U môn sắp mở ra.

Trừ Trọc Lãng Các, những Thánh Địa khác đều có Võ giả tiếp viện, Võ giả Tuyệt Uyên ngăn cản dần khó khăn.

Nhưng theo khí tức Cửu U càng ngày càng nhiều, phàm là Võ giả đoạ ma, cũng như nước lên thuyền lên!

Nhất là Yến Triệu Ca có thể cảm thấy rõ ràng, ma trận dưới đáy Thanh Già Hồ sau khi liên thông với lực lượng Cửu U, trở nên càng ngày càng lớn mạnh.

Không chỉ vặn vẹo thời không, mở ra Cửu U môn, mà trong lúc ma trận vận chuyển, đã có xu thế phản thủ thành công, trợ giúp Võ giả Tuyệt Uyên áp chế cao thủ của các Thánh Địa!

Yến Triệu Ca ngẩng đầy nhìn bầu trời sương mù dày đặc:

"Kế hoạch dự bị quả nhiên mất đi hiệu lực, muốn cứng đối cứng, Trọc Lãng Các chủ hẳn sẽ phản ứng kịp chứ?"

Sáu Thánh Địa đời này, Quảng Thừa Sơn cùng Thương Mang Sơn có Thánh binh mà không có Võ Thánh, bốn nhà khác đều có Võ Thánh trấn giữ.

Đệ nhất cường giả của Trọc Lãng Các, Các chủ đướng thời, Phiên Vân Võ Thánh, Trọc Lãng Phiên Vân - An Thanh Lâm, là một nữ Võ Thánh duy nhất của Bát Cực Đại Thế Giới hiện nay, cũng là đệ nhất cao thủ phái nữ.

Mặc dù nghiêm giữ trung lập, không giao thiệp bên ngoài, nhưng trong Trạch Vực này, Trọc Lãng Các phòng thủ như thùng sắt vậy, những nhà khác khó có thể tuỳ tiện tham gia.Cũng chỉ có Cửu U Tà Ma với lực lượng ăn mòn ý chí con người vô hình vô tướng mới có thể miễn cưỡng thấm vào.

Nhưng ở Trạch Vực xảy ra chuyện lớn như vậy, An Thanh Lâm không thể nào ngồi không không quan tâm.

Mặc dù cách xa vạn dặm, nhưng lấy tốc độ của Võ Thánh, từ Trọc Lãng Các chạy tới nơi này, cũng không cần quá lâu.

Yến Triệu Ca lo lắng một vấn đề duy nhất chính là, nếu địch nhân đối với kế hoạch nắm trong lòng bàn tay, như vậy, biến hoá tiếp theo, tất nhiên có cách đối phó.

Tổ chức Tuyệt Uyên có Võ Thánh hay không, hoặc có cường giả dựa vào ma khí trong ma vực tăng lên, có thể sánh bằng Võ Thánh, Yến Triệu Ca cũng không biết.

Nhưng hắn biết, nếu địch nhân trước đó mưu đồ, đưa đến Viêm Ma trên Đông Hải nhân cơ hội làm loạn, tạo thành hai mặt giáp công, trong ứng ngoại hợp, thì đừng nói An Thanh Lâm, ngay cả Thành chủ Bích Hải Thành, Bích Hải Võ Thánh - Tống Vô Lượng sợ rằng cũng phải nhìn chằm chằm trên biển, không rãnh phân thân chạy tới.

"Cho nên nói, nội gian là một vấn đề làm người ta nhức đầu."

Yến Triệu Ca xoa xoa thái dương, thở dài, tiếp tục tiến về phía trước.

Men theo huyết tuyến, Yến Triệu Ca đi tới, chỉ thấy trong hắc vụ, mơ hồ có ánh sáng chiếu ra.

Càng đi về phía trước, ánh sáng càng chói mắt, một mảnh huyết sắc, tỏ ra kinh khủng, thê lương.

Yến Triệu Ca xuyên qua sương mù dày đặc, cảnh tưởng trước mắt liền biến đổi.

Một mảnh lớn khu vực dưới hồng quang bao phủ, trở nên trống không, chỉ có địa phương trung tâm nhất, đứng sừng sững một cái tháp cao.

Toàn thân tháp cao màu vàng, nhưng toả ra ánh sáng màu đỏ, vô số trận văn màu đen, từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, tập trung vào tháp cao này.

Trận văn màu đen, giống như từng đạo xiềng xích, quấn chặt tháp cao.

Yến Triệu Ca tập trung tinh thần nhìn lại, liền phát hiện tháp cao màu vàng tựa hồ dần dần nhô lên cao.

Mặt đất phía dưới tháp cao không ngừng quay cuồng, giống như có sinh mệnh vậy, đất bùn không ngừng quay quanh tháp cao, giống như thêm từng cục gạch mái ngói, không ngừng lên cao.

Trên đỉnh của tháp cao, từng đạo hồng quang lóng lánh, trong lúc mơ hồ tạo thành một cánh cửa!

Cánh cửa ánh sáng màu đỏ này chiếu hình lên mặt đất dưới tháp cao.

Khiến Yến Triệu Ca chú ý là, quang môn màu đỏ trên không trung, lúc này không ngừng chấn động, giống như tuỳ thời có thể mở ra.

Mà trên mặt đất dưới tháp cao, hình chiếu của quang môn màu đỏ cũng không ngừng lay động.

Khe hở giữa hai cánh cửa, vặn vẹo không ngừng, khiến mặt đất cũng vặn vẹo kịch liệt.

Giống như có vật gì từ dưới đất chui lên, đem mặt đất xé thành một cái vực sâu to lớn.

Yến Triệu Ca càng ngày càng nghiêm túc, quang môn màu đỏ trên tháp cao chính là kết quả của trận pháp, mà hình chiếu trên mặt đất mới thực sự là Cửu U môn.

Nếu khe hở đó thật sự mở ra, hóa thành chân thực, dưới vực sâu cũng không phải thông tới lòng đất của Bát Cực Đại Thế Giới, cũng không phải đáy hồ của Thanh Già Hồ.

Mà là Cửu U trong truyền thuyết!

Nhìn hình dáng của cánh cửa, cũng biết nó sắp mở ra.

Ánh mắt của Yến Triệu Ca chớp động, chỉ thấy gần hình chiếu quang môn màu đỏ trên mặt đất bất ngờ có mấy người ở đó.

Một người trong đó, chính là Lưu Thịnh Phong trước đây thua dưới tay Yến Triệu Ca!

Hắn lúc này, hai con mắt ánh vàng, trong con ngươi bắn ra hồng quang, rõ ràng đã đoạ ma.

Bên cạnh Lưu Thịnh Phong còn có hai Võ giả, vẻ mặt giống như Lưu Thịnh Phong vậy, mang theo nụ cười dữ tợn, cũng là người đoạ ma.

Phía trước ba người bọn họ, thì có năm người tê liệt nằm ở đó, không thể động đậy.

Ánh mắt của Yến Triệu Ca quét qua, tất cả đều là người quen biết.

Diệp Trọng Châu, Nguyễn Bình, Lý Tĩnh Vãn, Tiếu Vũ, Trương Dao.