Chương 152: Gặp lại Triệu Hạo

Dịch giả: rolland

Yến Triệu Ca thu lại đồ phổ cùng ngọc thạch, hỏi Phương Chuẩn:

- Nhị sư bá, Từ sư huynh không đi cùng các ngươi sao?

Bởi vì ít ỏi, cho nên đệ tử hạch tâm của Quảng Thừa Sơn tham gia Thông Thiên Hội Minh lần này, tổng cộng chỉ có ba người.

Những người khác như Lục Vấn, theo Yến Triệu Ca biết, sau lần đấu bại Thất Tinh Kiếm thì bế quan đến giờ.

Ba người tham gia Thông Thiên Hội Minh lần này trừ hắn và Tư Không Tinh ra, còn lại là đệ tử của Thạch Thiết, Thiên Bằng - Từ Phi.

Phương Chuẩn nói:

- Từ Phi rời khỏi sơn môn một thời gian, hắn đang du lịch tại Trạch Vực, sau khi nhận được tin tức sẽ chạy đến địa điểm Thông Thiên Hội Minh.

Yến Triệu Ca gật đầu, cùng Phương Chuẩn, Tư Không Tinh lên đường, A Hổ cũng đi cùng.

Từ chỗ của bọn họ, muốn đi tới Trạch Vực, cần mượn đường qua Địa Vực.

May mà, trãi qua chuyện lúc trước, Địa Vực hôm nay tuy vẫn là một mảnh đất chết, nhưng đã yên tĩnh rất nhiều.

Lấy tu vi của Phương Chuẩn, nếu không xâm nhập sau vào mà chỉ đi ngang qua mà nói, không có gì đáng ngại.

Phương Chuẩn mang theo Yến Triệu Ca, Tư Không Tinh, A Hổ, từ trên bầu trời đi qua Địa Vực, nhìn xuống hắc vụ tĩnh mịch, hóa thành địa ngục nhân gian, ba người đều trầm mặc, trong lòng buồn bã.

Hắn tự mình tiến vào Địa Vực cùng với Trấn Long Uyên do Địa Vực diễn sinh, Yến Triệu Ca cũng không xa lạ gì.

Nhưng bây giờ nhìn từ chỗ cao xuống, lần đầu tiên, để cho Yến Triệu Ca có nhiều cảm nhận hơn.

"Nhìn dạng này, quả thật liên quan đến Cửu U Tà Ma, chỗ này cũng giống như Đông Hải, tồn tại một thông đạo đi qua thế giới khác."

Yến Triệu Ca trầm ngâm:

"Chỉ là bên Đông Hải đi thông Viêm Ma Đại Thế Giới, mà nơi này đi thông Cửu U."

Yến Triệu Ca nhíu mày, trong mắt lo lắng:

"Cửu U a..."

Một đường xuôi nam, đang trên đường đột nhiên có người hiện thân.

Đối phương cũng đang bay đi, nhận thấy Phương Chuẩn đến, liền cẩn thận xoay người. Sau khi nhận ra Phương Chuẩn mới thả lỏng không ít, dừng bước lại, đợi đám người Phương Chuẩn, Yến Triệu Ca.

Yến Triệu Ca nhìn qua, người cầm đầu bên đối phương, chính là một lão giả áo xanh kiệt ngạo.

Hắn đã từng gặp qua vào lúc cuộc chiến Đông Đường, là một vị túc lão của Bích Hải Thành đến Đông Đường.

Bên cạnh lão giả kiệt ngạo, là mấy thanh niên, mỗi người đều thông suốt linh động.

Yến Triệu Ca nhìn sơ qua, lập tức nhận ra đối phương đều là người nổi bậc trong thế hệ trẻ của Bích Hải Thành, có vài người đã tham gia Thông Thiên Hội Minh ba năm trước, còn chiến đấu qua.

Bích Hải Thành tham gia Thông Thiên Hội Minh lần này tại Trạch Vực, hiển nhiên do lão giả kiệt ngạo này lãnh đội.

Phương Chuẩn thấy hắn, mỉm cười nói:

- Trần trưởng lão, các ngươi cũng đi Trạch Vực sao? Thế nào lại từ Địa Vực bên này đi qua?

Bát Cực Đại Thế Giới, được chia làm tám vực, vị trí của tám vực đại khái như sau.

Thiên Vực cùng Địa Vực ở trung ương. Phong Vực ở phía tây, Thủy Vực ở phía đông, Lôi Vực ở phía đông bắc, Sơn Vực ở phía tây bắc. Hỏa Vực ở phía tây nam, Trạch Vực ở phía đông nam.

Bích Hải Thành từ Thủy Vực đến Trạch Vực, có thể đi đường bộ, cũng có thể hướng đông đi đường biển, cũng không giống như Thiên Vực Quảng Thừa Sơn phải mượn đường Địa Vực.

- Lúc trước dẫn bọn họ tới Địa Ngục lịch lãm.

Trần trưởng lão của Bích Hải Thành Trần đáp:

- Thời gian gấp gút, nên ta liền không trở về Bích Hải Thành. Trực tiếp từ Địa Vực xuôi nam, lão phu bảo vệ mấy vãn bối, vẫn có thể làm được.

Phương Chuẩn mỉm cười nói:

- Trần trưởng lão quá khiêm tốn, chuyện này đương nhiên không làm khó được ngài.

Trần trưởng lão nhìn về phía Yến Triệu Ca, ánh mắt khen ngợi cùng kinh ngạc:

- Dĩ nhiên đã là Tiên Thiên Tông Sư!

- Lúc ở Đông Đường ta có nhìn qua, còn không ngờ tới, Thiên Trung châu Yến gia ra lại chân long, không chỉ thiên phú Võ đạo kinh người, càng có thể khuấy lên thiên hạ đại thế.

Yến Triệu Ca thi lễ với Trần trưởng lão:

- Tiền bối quá khen.

- Vậy thì, ngươi xác định Thiên Lôi Điện Lâm Chu kia, thực sự biết Nhất Tuyến Phong của Bích Hải Thành ta phải không? Trần trưởng lão trực tiếp hỏi:

- Xác định là đích truyền?

Yến Triệu Ca gật đầu đáp:

- Ta có thể khẳng định, nếu Lâm Chu không nhận mà nói, thì hỏi hắn có dám làm Huyết Hồn Hồi Quang Nghi Thức hay không, ta lúc nào cũng có thể.

- Tái hiện lại hoàn cảnh khi đó, lấy nhãn lực của cao thủ quý phái, tất nhiên nhận ra được.

Sắc mặt của Trần trưởng lão âm u:

- Hừ, tiểu tử kia rúc đầu không hiện, rất chột dạ đi.

Yến Triệu Ca cười nói:

- Bởi vì hắn chống chế không được, nếu muốn nghiệm chứng, quá đơn giản.

Trần trưởng lão nhìn về phía bắc, chính là phương hướng của Lôi Vực, vẻ mặt u ám:

- Chuyện này còn chưa xong, sớm muộn phải tra rõ.

Phương Chuẩn nói:

- Nếu gặp nhau, vừa tiện đường, Trần trưởng lão không ngại đi cùng chúng ta sao.

Trần trưởng lão gật đầu:

- Đương nhiên.

Hai đại lão dẫn đầu, vãn bối của hai nhà cũng chạm mặt.

Một thanh niên cao lớn, khuôn mặt có chút thô cuồng nhìn Yến Triệu Ca cười nói: -

- Yến sư đệ một năm nay làm cho thế nhân kinh sợ a.

Yến Triệu Ca cũng không khách khí, cười nói:

- Khiêm tốn, khiêm tốn.

Thanh niên kia chỉ hắn cười nói:

- Cái này ngươi gọi là khiêm tốn? Vậy không khiêm tốn là cái dạng gì?

Yến Triệu Ca mỉm cười không đáp, chỉ vào thanh niên kia giới thiệu cho Tư Không Tinh:

- Vị này chính là Bích Hải Thành Diệp sư huynh, quý danh Diệp Trọng Châu, còn gọi là Hắc Giao, năm nay hai mươi tám tuổi. Nghe nói trước đó vài ngày đã đột phá bình cảnh, Quyền ý, Cương khí hóa thành thiên địa hư ảo, đặt chân vào cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ Tông Sư.

- Cùng Từ sư huynh của bản môn là bạn tri kỉ, uống rượu đi ra giao tình.

Trong đệ tử hạch tâm của Quảng Thừa Sơn, Yến Triệu Ca cùng Lục Vấn không ưa nhau, nhưng cùng Từ Phi lại tương đối tốt, Diệp Trọng Châu liên quan cũng tương đối quen thuộc:

- Đúng rồi, hắn còn có một đầu dị thú Hắc Thủy Huyền Giao, phẩm chất tương đối tốt, đáng tiếc chủ nhân quá lười, luôn không chiếu cố nó tốt.

- Danh hiệu của Diệp sư huynh cũng từ con dị thú này mà được.

Diệp Trọng Châu làm bộ oán giận trừng mắt Yến Triệu Ca nói:

- Ta có một chút của cải như vậy bị ngươi bán sạch sẽ.

Yến Triệu Ca cũng làm ra một bộ vô lại nói:

- Ta nói ngay trước mặt ngươi gọi là quang minh lỗi lạc, ngươi xem ta nói sai chỗ nào, có thể sửa lại đúng lúc.

Diệp Trọng Châu bất đắc dĩ lắc đầu:

- Ngươi là một tên bại hoại!

Tư Không Tinh cùng Diệp Trọng Châu chào hỏi, Diệp Trọng Châu cũng giới thiệu sư đệ sư muội Bích Hải Thành của mình cho Yến Triệu Ca, Tư Không Tinh cùng nhận thức.

Kết bạn cùng đi, dưới sự hướng dẫn của Phương Chuẩn cùng Trần trưởng lão rất nhanh vượt qua Địa Vực, đi tới Trạch Vực.

Phương Chuẩn cùng Trần trưởng lão là nhân vật quan trọng đến, Trọc Lãng Các tự nhiên cũng có đại lão chào đón.

Trùng hợp chính là, mới vừa tới chỗ, đã thấy Võ giả của Thương Mang Sơn vừa mới đến.

Yến Triệu Ca đảo mắt nhìn qua, chỉ thấy vài tên đệ tử của Thương Mang Sơn đi đến, một người trong đó, rõ ràng là Triệu Hạo.

Triệu Hạo thấy Yến Triệu Ca, ánh mắt liền ngưng lại, trở nên lạnh lẽo.

Nhưng càng làm Yến Triệu Ca chú ý là bên người Triệu Hạo có một đệ tử tương đối lớn tuổi, nhìn qua khoảng chừng ba mươi.

Ánh mắt của đối phương, tràn đầy tính xâm lược, thậm chú có mấy phần dữ tợn, giống như một đầu hung thú khát máu.