Dịch giả: rolland
Trong gió rét, trên núi tuyết, một gốc Linh Hoa đang nở rộ, cánh hoa tầng tầng lớp lớp như đám mây, tỏa ra thơm ngát.
Bề ngoài cánh hoa có phù văn ánh sáng chớp động, giống như tạo thành một trận thế tinh xảo.
Đây chính là mục tiêu chuyến đi này của Yến Triệu Ca, Vân Trận Linh Hoa.
Nhưng hiện tại Yến Triệu Ca không chú ý Linh Hoa, mà đang cười nhạt nhìn đám người đối diện.
Đám người đối diện lấy một thanh niên cầm đầu, y phục có phong cách phương bắc.
Yến Triệu Ca chỉ nhìn sơ qua là nhận ra lai lịch của bọn họ, Yến gia của Lôi Vực, tổ địa nằm ở Triệu châu Lôi Vực, là thế lực nổi tiếng dưới trướng Thiên Lôi Điện, cũng là gia tộc có lịch sử lâu đời của Bát Cực Đại Thế Giới sau Đại Phá Diệt.
Yến gia tại Thiên Vực Thiên Trung châu mà Yến Triệu Ca xuất thân, năm đó là phân ra từ Yến gia của Lôi Vực Triệu châu.
Năm xưa, hai bên huyên náo không thoải mái.
Sau đó tộc nhân của Yến Triệu Ca di chuyển từ Lôi Vực tới Thiên Vực, gặp đại nạn trên đường, chuyện này có không ít quan hệ với Yến gia Lôi Vực Triệu châu.
Lúc đó, tuổi của Yến Địch còn quá nhỏ, mà cha mẹ của Yến Địch cũng bỏ mình trong lần đại nạn đó.
Cho nên hiện tại hai bên gặp mặt, không phải tha hương gặp cố tri, huyết thống hương khói mà là kẻ thù gặp nhau đặc biệt đỏ mắt.
Yến Triệu Ca đi tới thế giới này, đối với Yến gia Lôi Vực Triệu châu, nói từ phương diện tình cảm thì cũng không có gì đặc biệt, chỉ một việc đối phương không niệm tình huyết thống đuổi tận giết tuyệt kia, hiện tại xảy ra xung đột, cũng không có gánh nặng nào trong lòng.
Huống chi, thân phận của Yến Triệu Ca bây giờ, đã quyết định lập trường của hắn.
Mà người của Yến gia Triệu châu trước mắt hiển nhiên "lai giả bất thiện", Yến Triệu Ca càng không cần khách khí.
- Công tử, bọn họ có ý đồ cướp đoạt Linh Hoa, thuộc hạ vô năng, thủ vệ không tốt, nếu không phải công tử chạy đến sớm, chỉ sợ không cách nào ngăn cản.
Võ giả hắc y ngã trên đất đứng dậy, lau vết máu nơi khóe miệng, khó khăn nói.
Yến Triệu Ca nói:
- Không sao, các ngươi thủ vệ có công, còn vì đó mà trọng thương, không cần tự trách.
- Về phần bọn hắn...
Yến Triệu Ca lặng lẽ cười, hai tay chắp sau lưng, cất bước đi tới.
Theo hắn bước đi, đám người đối diện phảng phất như có một ngọn núi to lớn đang tới gần.
Đám người Yến gia Triệu châu cũng có chút đau đầu, không nghĩ Yến Triệu Ca cùng A Hổ lại tới nhanh như vậy.
Thanh niên cầm đầu nói:
- Ta nhận ra ngươi, Yến Triệu Ca.
- Linh Hoa này chính là vật vô chủ, cũng không phải Quảng Thừa Sơn ngươi trồng, ngươi muốn lấy, ta không ngăn cản, nhưng hai người bọn chúng không phải là đệ tử của Quảng Thừa Sơn, chỉ là tôi tớ của Yến gia, dựa vào cái gì mà ngăn cản ta đoạt Linh Hoa?
- Tôi tới chi thứ, dám vô lễ với chi trưởng, ta giáo huấn bọn chúng, chính là bổn phận, chẳng lẽ ngươi vì bọn chúng mà động thủ với ta?
Yến Triệu Ca nghe vậy, buồn cười lắc đầu.
Không kịp thấy động tác của hắn, đám người đối diện chỉ thấy hoa mắt, "ba" một tiếng, thanh niên kia lập tức văng ra ngoài.
Trên gương mặt của thanh niên, in một dấu "ngũ chỉ sơn" kinh khủng.
Dấu tích đỏ sẫm như máu, giống như một hình xăm, nói rõ cho người khác biết, hắn bị đánh bại bằng phương thức như thế nào.
Yến Triệu Ca thản nhiên nói:
- Nếu ngươi còn mơ hồ, để ta giúp ngươi thanh tỉnh lại, Yến Triệu châu cùng Yến Thiên Trung châu đã sớm là hai gia tộc, mà không phải trong một tộc phân ra.
- Ngươi đánh người của ta, ta đánh ngươi, quản cái gì trưởng thứ?
Một lão già vội vàng nâng thanh niên dậy, quay đầu nhìn chòng chọc Yến Triệu Ca nói:
- Yến Triệu Ca, ngươi quên tông quên tộc, ta muốn nhìn xem Yến Địch nói như thế nào!
- Ngươi đừng quên, tên của ngươi, đã quyết định nguồn gốc của ngươi!
Yến Triệu Ca cười, trước đây hắn chưa từng nghĩ đến, phương này thế giới, cũng có một câu nói "Yến Triệu hùng hồn bi ca chi sĩ" như vậy.
Yến Triệu chi địa của Bát Cực Đại Thế Giới, đó là chỉ hai châu trong sáu châu của Lôi Vực là U châu cùng Triệu châu, trong đó U châu thường gọi là Yến châu.
- Từ lúc nào mà Yến gia Triệu châu có thể đại biểu Yến Triệu chi địa? Các ngươi không làm mất mặt Yến Triệu chi địa là tốt rồi.
Yến Triệu Ca nhướng mày nói:
- Nếu thật sự Yến gia Thiên Trung châu về Yến Triệu Chi Địa mà nói, đó không phải thăm viếng mà là tính sổ.
- Năm đó Yến gia Triệu châu các ngươi làm qua chuyện gì, các ngươi không rõ lắm nhưng cao tầng trong gia tộc thì biết rất rõ.
Yến Triệu Ca chắp hai tay sau lưng, lạnh nhạt nói:
- Nếu tính toán chuyện này với các ngươi, chỉ sợ các ngươi không biết trong đó có chuyện gì, ta cũng lười chắp nhặt.
- Nhưng đã đánh ngươi của ta, lại muốn đi dễ dàng như vậy sao? Động thủ lưu lại tay, động cước lưu lại chân, bản thân không tự làm, người khác sẽ giúp các ngươi.
A Hổ nhe răng cười, vẻ mặt dữ tơn, giống như mãnh hổ sắp cắn người, làm ngươi ta kinh sợ.
Xung quanh có quang ảnh thấp thoáng, một đám Võ giả hắc y hiện thân.
Lão già kia oán hận nói:
- Ngươi cho là đang đánh ai? Đây chính là con trai trưởng của gia chủ, Mẫn công tử!
Yến Triệu Ca cười nhạo:
- Chữ "môn" (门) bên cạnh tên a, vậy chắc là con trai trưởng của Yến gia Triệu châu thế hệ này rồi, nhưng tài nghệ cũng quá kém đi, trước khi nói, ngay cả mặt mình cũng không biết rõ sao?
- Tài nghệ kém cõi, cũng không phải con trai chi thứ như ngươi có thể nghị luận, trước khi ngươi nói chuyện nên biết rõ thân phận của mình.
Lúc này, phương xa truyền tới một giọng nói.
Yến Triệu Ca lười biếng hỏi:
- Là Yến Thiểm sao?
Yến Mẫn bị một dấu ấn màu đỏ trên mặt còn không tỉnh táo, lão già bên cạnh hắn và những Võ giả khác của Yến gia Triệu châu, trên mặt đều lộ rõ vui mừng:
- Thiểm công tử tới!
Một đạo điện quang hiện lên, trong nháy mắt, trên núi tuyết nhiều thêm một thanh niên hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, dung mạo có vài phần tương tự với Yến Mẫn, nhưng khí thế cường đại hơn nhiều lắm.
Vẻ mặt của thanh niên sắc bén, hai mắt như điện, đỉnh đầu có một Linh quang hư huyễn nối thẳng về phía chân trời, rõ ràng là một Võ giả Tiên Thiên Tông Sư.
Vẻ mặt của Yến Triệu Ca không gợn sóng chút nào, không để ý nói:
- Yến Thiểm, ngươi dường như cũng không tỉnh táo đây, làm người khác có cảm giác không phù hợp với danh tiếng a.
Tuy là lần đầu tiên gặp mặt thật, nhưng không giống như Yến Mẫn, Yến Thiểm trước mắt này, Yến Triệu Ca rất quen thuộc.
Thiên tài Võ đạo kiệt xuất nhất thế hệ này của Yến gia Triệu châu.
Không chỉ được Yến gia dốc sức bồi dưỡng, càng là đệ tử đích truyền hạch tâm của Thánh địa Lôi Vực Thiên Lôi Điện, người nổi bật trong thế hệ trẻ.
Cùng Lôi Minh công tử của Thiên Lôi Điện, một trong Tứ công tử như Yến Triệu Ca, xưng là "Điện Thiểm Lôi Minh", tiếu ngạo một đời Võ giả của Lôi Vực.
Ánh mắt của Yến Thiểm, nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca.
Đoạt hoa đánh người, chính là hắn phân phó đám người Yến Mẫn làm, bản thân hắn chỉ mới rời khỏi một chút.
Yến Thiểm tuổi lớn, thời gian tu luyện lâu, tu vi vốn cao hơn Yến Triệu Ca không ít, xưa nay không để Yến Triệu Ca trong lòng.
Nhưng những ngày gần đây, Yến Thiểm rất uất ức, Lôi Minh công tử Lâm Chu luôn tranh phong cùng hắn, tu vi thực lực đột nhiên tăng lên, đem hắn bỏ lại phía sau, làm Yến Thiểm phiền muộn vô cùng.
Mà hết lần này đến lần khác, danh tiếng của Yến Triệu Ca gần một năm nay quá nổi, tu vi cảnh giới đột nhiên tăng mạnh, chiến tích lóa mắt.
Khi biết Yến Triệu Ca phái ngươi trông coi Vân Trận Linh Hoa, cổ tà hỏa trong lòng của Yến Thiểm không áp chế được, phân phó Yến Mẫn làm hỏng chuyện tốt của Yến Triệu Ca.
Bởi vì Thương Mang Sơn thả ra tin tức, Thiên Lôi Điện vốn nhìn Yến Triệu Ca không vừa mắt.
Vừa là đích truyền của Thiên Lôi Điện, vừa là dòng chính của Yến gia Triệu châu Yến Thiểm, càng hận Yến Triệu Ca.
Yến Thiểm nhìn Yến Triệu Ca, lạnh lùng nói:
- Năm đó đem một chi của ngươi trục xuất, nhưng một bút không viết được hai chữ Yến, Yến Thiên Trung châu ngươi, vĩnh viễn là chi nhánh của Yến Triệu châu ta.
- Đừng nói là ngươi, Yến Địch cha ngươi, cho dù hắn leo lên chức Chưởng môn Quảng Thừa Sơn, đó cũng là người đi ra từ Yến Triệu châu.
- Trưởng thứ khác biệt, trưởng ấu có thứ tự, ngươi nghịch luân thường phạm thượng, quên nguồn quên gốc, đáng chịu gia pháp!