Chương 114: Thất Tinh Kiếm vs Thất Tinh Kiếm!

Triệu Minh nhìn Lục Vấn, trong ánh mắt hiện lên phức tạp.

Hắn ở Đông Đường, chính là nhân kiệt số một số hai, thiên phú xuất chúng, bản thân một lòng hướng võ, thành tựu Võ đạo, vượt qua một đám huynh đệ của mình.

Có thể vào được Quảng Thừa Sơn, càng trở thành đệ tử tinh anh mặc lam bào, được tông môn trọng điểm bồi dưỡng, hắn đối với bản thân cũng tự tin.

Nhưng ở trước mặt Lục Vấn, có tuổi gần Triệu Minh, tu vi lại cao hơn không chỉ một bậc.

Triệu Minh ở tuổi này, tu vi đạt tới Ngoại Cương trung kỳ Tông Sư, đã tương đối hiếm thấy.

Nhưng Lục Vấn, đã sớm là Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư.

Chênh lệch giữa hai bên, chính là lam bào của Lục Vấn còn nhiều hơn một trục viền đen.

Mà Yến Triệu Ca đứng bên cạnh, càng kinh tài tuyệt diễm, lần trước rời núi, vẫn là Nội Cương hậu kỳ Tông Sư, lần này trở về, đã vượt qua Triệu Minh hắn, đạt tới Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư!

Tốc độ đột phá như vậy, đã không thể dùng "kinh người" để hình dung, mà là "kinh khủng".

Triệu Minh đối với chuyện này, hoàn toàn không đố kỵ, chỉ có ước ao.

Nhìn thấy Lục Vấn lên lầu, Triệu Minh nhàn nhạt nói:

- Cảm tạ Lục sư huynh chỉ điểm.

Phương Chuẩn cùng Yến Địch cạnh tranh, Triệu Minh cũng rất rõ ràng.

Độ cao như vậy, không phải người như hắn có thể tham gia, nhưng cùng bên nào đi gần hơn, Triệu Minh hoàn toàn không tồn tại vấn đề "lựa chọn bên nào".

Trong thiên kiêu của thế hệ trẻ Quảng Thừa Sơn, quan hệ giữa Lục Vấn và Yến Triệu Ca xưa nay cũng không hợp nhau, Triệu Minh biết rõ.

"Những Võ học khác đều không luyện, chuyên chú luyện Thất Tinh Kiếm mười năm, ngươi có thể nhận chiêu của ta."

Triệu Minh nhìn Yến Triệu Ca, nhớ tới cuộc tỷ thí Thất Tinh Kiếm năm đó, sau khi Lục Vấn thắng đã nói những lời này, kết quả là vị thế giao này bỏ Thất Tinh Kiếm, ngược lại nghĩ ra Tụ Lý Thanh Long.

Yến Triệu Ca bình tĩnh nhìn Lục Vấn, đó là một thanh niên vóc người cao to, diện mạo anh tuấn, giữa trán lộ ra ngạo khí cùng tự tin.

Trong thế hệ trẻ của Quảng Thừa Sơn, thiêu kiêu có một không hai, Lục Vấn tư cách này.

Tầm nhìn của Yến Triệu Ca rơi vào đỉnh đầu của Lục Vấn.

- A, đột phá Tiên Thiên Tông Sư, chúc mừng, chúc mừng.

Chân mày của Yến Triệu Ca giương lên, hờ hững nói.

Triệu Minh nghe vậy thì ngẩn người, vẻ mặt trịnh trọng hơn, cẩn thận cảm nhận, cũng không phải là dùng mắt nhìn.

Quả nhiên, đỉnh đầu của Lục Vấn, mơ hồ có một đạo linh quanh bốc thẳng lên, xuyên qua chân trời, như ẩn như hiện.

"Thực sự đột phá Tiên Thiên!"

Ánh mắt của Triệu Minh ngưng trọng, đó chính là linh quang do thiên địa giao cảm sinh ra, ý nghĩa là Võ giả đem Võ học cùng Cương khí toàn thân luyện ra Linh tính nhàn nhạt, câu thông thiên địa bên ngoài.

Khi linh quang kia hoàn toàn ngưng thật, mắt thường có thể thấy rõ, có nghĩa là Võ giả đặt chân vào Thông Thiên cảnh, thiên nhân hợp nhất.

Tiên Thiên Tông Sư có thể khống chế linh quang hiện hay không hiện ra bên ngoài, Lục Vấn lúc này dĩ nhiên là không khống chế, rõ ràng muốn bày ra trước mặt mọi người.

Yến Triệu Ca cười nhạt.

Lân Tuyền Tẩy Lễ, Lục Vấn cũng nhìn chằm chằm vào, dù sao cơ hội cũng có hạn a.

Hiện tại còn một cơ hội, Lục Vấn có thể tranh thủ, bằng không sẽ càng thêm phiền muộn.

Nhưng cơ hội càng ít, trưởng bối trong tông môn quyết định càng cẩn trọng, Lục Vấn muốn tranh thủ, độ khó càng lớn.

Lục Vấn lên lầu, ánh mắt cũng rơi vào trên người Yến Triệu Ca.

Vui sướng khi thành công đột phá Tiên Thiên, sau khi xuất quan không lâu liền biến mất không còn.

Yến Triệu Ca trong vòng một năm, từ Nội Cương hậu kỳ Tông Sư, một đường đột phá tới Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư, tốc độ như vậy, để hắn phải cứng lưỡi.

Nếu không có đột phá trong lần bế quan này, tu vi cảnh giới của Yến Triệu Ca thậm chí đuổi theo hắn.

Càng làm hắn kinh hãi là, Triều Nguyên Long và Tiêu Thăng, liên tiếp thua dưới tay Yến Triệu Ca, Tiêu Thăng càng bị chém giết.

Người khác không biết Tiêu Thăng mạnh bao nhiêu, nhưng Lục Vấn lại biết rõ, trong thế hệ trẻ của Quảng Thừa Sơn cùng Đại Nhật Thánh Tông, hắn và Tiêu Thăng so đấu từ thời thiếu niên đến giờ đã gần mười năm..

Hắn không làm gì được Tiêu Thăng, Tiêu Thăng cũng không làm gì được hắn.

Lần này Lục Vấn thành công tấn chức Tiên Thiên Tông Sư, rốt cục vượt qua Tiêu Thăng một đầu.

Nhưng đối thủ này, lại bị Yến Triệu Ca còn trẻ hơn, đánh chết.

Điều này làm sao không khiến Lục Vấn kinh tâm động phách?

Yến Địch cùng Phương Chuẩn cạnh tranh, đời sau bọn họ, làm sao không có cạnh tranh được?

Liên tục có tin tức khiến người ta trợn mắt há miệng về Yến Triệu Ca truyền đến, Lục Vấn nếu không có ý chí kiên định, sợ rằng đã rơi vào hỗn loạn, đánh mất ý chí cạnh tranh.

Hắn xuất quan, vượt qua Tiêu Thăng một bậc, vốn nên có tiếng vang không nhỏ trong tông môn, là chuyện khiến mọi người vui vẻ.

Nhưng hiện tại xem ra, lại giống như một chuyện cười.

Lục Vấn thậm chí ước gì không có người nào hỏi thăm, không có người nào nhắc tới.

Vốn nắm chắc có được Lân Tuyền Tẩy Lễ, hôm nay cũng biến thành khó khăn mờ mịt.

- Cũng chúc mừng Yến sư đệ ngươi, đột phá... Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư.

Lục Vấn nhìn Yến Triệu Ca, chậm rãi nói.

Yến Triệu Ca mỉm cười, đột nhiên nói:

- Trên giấy chung quy là nông cạn, muốn biết rõ phải tự mình thực hành.

Ánh mắt của Lục Vấn ngưng lại, nhìn về phía Yến Triệu Ca, Yến Triệu Ca cười nhạt nói:

- Lý luận suông, không căn cứ, không có tác dụng bao nhiêu, có một số việc, trãi qua thực tế, mới biết được chuyện gì xảy ra.

- Hả? Ý của ngươi là ta chỉ nói suông?

Lục Vấn bước tới trước, đi tới trước mặt Yến Triệu Ca:

- Cái khác không nói, một môn Thất Tinh Kiếm, ta tự nhận ở cảnh giới Tông Sư có chút quyền phát biểu.

Yến Triệu Ca biểu hiện ở Đông Đường quá mức cường thế, tin tức truyền lại sơn môn, thậm chí làm cho mọi người có cảm giác khó tin.

Nếu không phải Thạch Thiết chứng minh, sợ là không ít người cho rằng Yến Triệu Ca nói khoác.

Tuy cảm thấy khó tin, nhưng Lục Vấn vẫn lựa chọn tin tưởng, cũng chính vì vậy mới khiến hắn có áp lực thật lớn.

Trên mặt tình cảm, đối với Yến Triệu Ca nhỏ tuổi hơn mình đột nhiên tăng mạnh, muốn vượt qua mình, khiến cho Lục Vấn cấp bách muốn chứng minh bản thân.

Trên mặt lý trí, nếu không cần thiết, Lục Vấn cũng muốn yên tĩnh theo dõi, trước tiên không xung đột trực tiếp với Yến Triệu Ca.

Nhưng mà, cái khác có thể không được, nếu như muốn đấu trong lĩnh vực môn Võ học Thất Tinh Kiếm này, Lục Vấn có lòng tin tuyệt đối.

Đừng nói thế hệ trẻ, ngay cả toàn bộ Võ giả Thông Thiên cảnh, Tiên Thiên hậu kỳ Tông Sư, Võ giả Tông Sư của Quảng Thừa Sơn, Lục Vấn hắn là người đứng đầu về Thất Tinh Kiếm!

Thậm chí, một vài Đại Tông Sư, cho dù thi triển Thất Tinh Kiếm mạnh hơn, đó là dùng cảnh giới đè người.

Nhưng nói riêng về tạo nghệ Thất Tinh Kiếm, cũng không bằng Lục Vấn hắn.

Năm đó, chính hắn ép thanh niên trước mắt này giận dữ không tu luyện Thất Tinh Kiếm nữa, ngược lại nghĩ ra kiếm pháp mới.

Với lĩnh lực này, hắn tự tin áp chế danh tiếng và nhuệ khí của Yến Triệu Ca.

- Ngươi đã nói như vậy, hành động hơn lời nói, đúng lúc hai ta có luyện Thất Tinh Kiếm, diễn luyện cho Triệu sư đệ xem một chút.

Yến Triệu Ca cười, cũng không nói thêm gì, giơ tay lên, hai ngón tay khép lại như kiếm, đâm tới Lục Vấn.

Lục Vấn hơi nhướng mày:

- Tới tốt.

Lúc này hắn dùng tay như kiếm, cũng là Thất Tinh Kiếm, đón nhận ngón tay của Yến Triệu Ca.

Hai người không dùng tới Cương khí, thuần túy là tỷ thí kiếm pháp biến hóa.

Nhưng cho dù như vậy, Triệu Minh cũng cảm thấy, Võ Khố Kinh Lâu tầng thứ ba trước mắt mình, lưu quang lóng lánh, thất tinh hội tụ!

- "Thất tinh củng bắc" đúng là căn bản của Thất Tinh Kiếm, "vạn biến quy tông".

Yến Triệu Ca thuận miệng nói với Triệu Minh:

- Chiếm Bắc Cực tinh vị, là yếu điểm của Thất Tinh Kiếm.

- Thế nhưng, làm sao chiếm được? Địch nhân không phải con rối, ngồi xem ngươi thi triển, nhất là đối thủ lý giải Thất Tinh Kiếm của bản môn, càng có thể trước chiếm Bắc Cực tinh vị, hoặc bức ngươi lệch khỏi Bắc Cực tinh vị...

Khi Yến Triệu Ca nói chuyện, dưới chân bước đi, kiếm ảnh giao thoa, trực tiếp bức lui Lục Vấn một bước.

Ánh mắt của Triệu Minh sáng ngời, biết đây chính là ưu thế mà Yến Triệu Ca trước tiên chiếm lấy Bắc Cực tinh vị!

Lục Vấn hừ nhẹ một tiếng, đồng dạng biến hóa kiếm pháp, thân hình di động, lại đem Yến Triệu Ca bức lui.

Yến Triệu Ca không thèm để ý, tiếp tục nói:

-... như vậy, lúc này, lại nên làm như thế nào?