Chương 11: Trang bị nghiền ép

Dịch giả: rolland

Vẻ mặt của A Hổ ngu ra, hiển nhiên không hiểu mệnh lệnh đơn giản của công tử đưa ra có dụng ý sâu xa gì.

Bất quá hắn vẫn tuyệt đối thi hành chỉ thị của Yến Triệu Ca.

Đối phương không có cảnh giới Tông Sư Võ giả hiện thân, hắn cũng liền không nhúng tay vào.

Sự thực cũng chứng minh, tình huống cũng không vượt ra ngoài dự liệu của Yến Triệu Ca.

Đệ tử trẻ tuổi của Quảng Thừa Sơn, vừa mới bắt đầu thì có chút ăn thua thiệt, nhưng sau khi Diệp Cảnh, Tư Không Tinh có mặt, tình thế lập tức nghịch chuyển.

Hai bên quần đánh trong Trấn Long Uyên một hồi, cuối cùng dần dần đánh lại ra chân hỏa, các vũ khí cũng bắt đầu xuất hiện.

Đại Nhật Thánh Tông cùng Quảng Thừa Sơn là Thánh địa Tông môn cùng cấp bậc, thậm chí còn vượt qua, tuổi còn trẻ, cảnh giới Luyện Thể Võ giả dám vào hung địa như Trấn Long Uyên lịch lãm, tự nhiên là thiên phú và thực lực đều nổi bật trong bạn cùng lứa tuổi.

Tông môn phía sau họ đồng dạng đều bỏ được mà đầu tư, tài sản của đám này phong phú, trên người ít nhất đều có một Chiến binh.

Trong đó nhân vật xuất chúng nhất, càng mang theo Bảo binh.

Đệ tử Đại Nhật Thánh Tông không tới hai mươi người, đã có tám kiện Hạ phẩm Bảo binh, cùng nhau lấy ra, linh khí liền bị xao động, ánh sáng chiếu rọi trăm thước xung quanh.

Sau đó. . .

Tất cả những đệ tử Đại Nhật Thánh Tông này đều bối rối.

Bởi vì mười sáu tên đệ tử Quảng Thừa Sơn trước mặt bọn họ, mỗi người cầm một kiện Bảo binh, còn có người không chỉ là một kiện!

Sau một khắc, thế tiến công như dời núi lấp biển, liền đem đám người Đại Nhật Thánh Tông cùng tám kiện Bảo binh, đánh cho "sóng to gió lớn lắc lư thuyền ba lá", tùy thời có thể chìm.

Một đám đệ tử Đại Nhật Thánh Tông tức giận đến phun máu:

- Mặc dù Trấn Long Uyên là nơi đại hung, nhưng Quảng Thừa Sơn cũng không tránh khỏi quá bỏ tiền vốn đi? Rõ ràng cấp cho mỗi người một kiện Bảo binh!

- Chẳng lẽ lần này bọn họ tiến vào có đặc thù nhiệm vụ gì sao? Nhưng nếu có đặc thù nhiệm vụ, tại sao lại phái đệ tử cảnh giới Luyện Thể?

- Chẳng lẽ là chuyên môn hướng về phía chúng ta mà tới?

- Bảo binh của đối phương nhiều lắm, hảo hán không ăn thua thiệt trước mắt, chúng ta đi, tương lai lại báo thù!

Đệ tử Đại Nhật Thánh Tông vừa đánh vừa lui, đám người Diệp Cảnh, Tư Không Tinh thì một đường đánh đuổi.

Đối với tu vi trước mắt của bọn hắn tương đối mà nói, Bảo binh mang đến sự đề thăng sức chiến đấu rất rõ rệt, thế nên đệ tử Đại Nhật Thánh Tông muốn chạy đều rất khó khăn.

Gian nan lui về nơi mà bọn họ nghĩ ngơi và hồi phục trong trung tâm dòng xoáy, nhưng rốt cục vẫn để cho các đệ tử Quảng Thừa Sơn bao vây lần thứ hai.

Tên đệ tử Đại Nhật Thánh Tông bắt Quang Linh Miêu, cười gằn nói:

- Tốt, Quảng Thừa Sơn các ngươi là cùng chống đối với Đại Nhật Thánh Tông chúng ta?

- Con Quang Linh Miêu là hoang dại, cũng không phải nhà ngươi nuôi, ta bắt được đương nhiên là ta xử trí, các ngươi có tư cách gì mà chõ mõm vào?

Nữ đệ tử Quảng Thừa Sơn đuổi theo Quang Linh Miêu đến, quát lên:

- Con mèo nhỏ này cùng ta thân thiết, là ta muốn nuôi!

Đối phương "hừ" một tiếng:

- Trên người nó có viết tên của ngươi sao?

Thiếu nữ tức giận:

- Ngươi. . .

Đệ tử dẫn đầu Đại Nhật Thánh Tông lạnh lùng nói:

- Vì một con Ma thú, khiêu khích Đại Nhật Thánh Tông ta, những năm gần đây Quảng Thừa Sơn thật dài ra bản lãnh?

- Đừng quên nhà ai mới là đệ nhất Thánh địa của Bát Cực Đại thế giới này!

Một đám đệ tử Quảng Thừa Sơn khẽ nhíu mày, tuy rằng cùng đặt song song là đại Thánh địa, nhưng cũng có phân chia mạnh yếu, hiện nay Đại Nhật Thánh Tông xác thực đang thế lớn, tác phong cũng cường ngạnh, bá đạo.Tên đệ tử Đại Nhật Thánh Tông này nói:

- Bọn ngươi đều là đệ tử nhập môn không lâu của Quảng Thừa Sơn đi? Dẫn phát hai đại Thánh địa xung đột, trách nhiệm này, các ngươi đảm đương nổi sao?

Một thanh băng kiếm trên tay của Tư Không Tinh nhấc lên gió sương khắp trời, đem Bảo binh của đối phương ép tới không thể động đậy:

- Hai đại Thánh địa toàn diện xung đột, ta là một đệ tử vãn bối có tu vi Luyện Thể, đương nhiên là không gánh nổi, ta có thể quản, chỉ có kiếm trong tay ta.

Xem nàng như nhận lỗi, thế nhưng một câu đệ tử vãn bối tu vi Luyện Thể, lại làm cho trên mặt đối phương có cảm giác nóng lên hừng hực.

Ta là vãn bối đệ tử cảnh giới Luyện Thể, không gánh nổi trách nhiệm này, ngươi đồng dạng cũng vậy, có tư cách gì kéo cờ xé da hổ?

Đại Nhật Thánh Tông cùng Quảng Thừa Sơn, đệ tử vãn bối trong thường ngày xung đột cũng không ít, có thắng có bại, trừ khi sự việc trọng đại, bằng không sẽ không dễ dàng mà kinh động bề trên, rơi vào trong mắt các trưởng bối, là lịch lãm của đệ tử vãn bối.

Đấu võ thua mất mặt, muốn lấy lại thể diện cũng là dùng phương thức giống nhau, sẽ không dễ dàng làm to chuyện.

Hai quái vật lớn toàn diện va chạm, dính dáng nhiều lắm, còn có những thế lực Thánh địa khác ở một bên, sẽ không dễ dàng phát sinh.

Nhưng nếu một ngày thực sự bùng nổ tranh đấu, tất nhiên là mạnh mẽ rộng lớn .

Diệp Cảnh cười lạnh nói:

- Đệ tử Đại Nhật Thánh Tông ngươi, đánh không lại, cũng chỉ có thể so với hậu trường, so chỗ dựa vững chắc thôi sao?

Những năm gần đây Đại Nhật Thánh Tông chiếm đệ nhất, tu vi thực lực của môn hạ đệ tử xác thực đều xuất chúng, hành tẩu bên ngoài xưa nay thì đã quen bá đạo, nhất là đệ tử mới nhập môn, càng hoành hành không kiêng nể, thế cho nên đối với truyền nhân của Quảng Thừa Sơn cùng các thế lực Thánh địa khác, cũng dần dần bắt đầu có chút khinh thường.

Giữa vãn bối đệ tử, cùng Quảng Thừa Sơn xung đột trong những năm gần đây, tổng thể Đại Nhật Thánh Tông mà nói thì thắng nhiều bại ít, lúc này bị thua thiệt nhiều như vậy, càng nhiều hơn là cảm giác khó tin.

Đệ tử Đại Nhật Thánh Tông nói những lời vô ý, bị Diệp Cảnh, Tư Không Tinh xem thường, ngược lại cũng lưu manh, "hừ" lạnh một tiếng:

- Hắc, Bảo binh mà hôm nay các ngươi mang theo, có bản lĩnh liền đem toàn bộ chúng ta chôn ở Trấn Long Uyên này đi, bằng không tương lai thù này tất báo, cho rằng hơn mười kiện Hạ phẩm Bảo binh Đại Nhật Thánh Tông ta không có sao?

Đệ tử Quảng Thừa Sơn cười nhạo:

- Lúc trước không xài Bảo binh, các ngươi thắng được chúng ta sao?

Một đám đệ tử Đại Nhật Thánh Tông, lúc không xài Bảo binh, bọn họ vẫn hơi chút thua thiệt, ai có thể nghĩ khi động vũ khí, hoàn cảnh lại xấu lớn hơn nữa, bị đánh cho cháu trai cũng phải nản, ngay cả chạy trốn cũng khó khăn.

Mà một đám đệ tử Quảng Thừa Sơn còn lại thì thoải mái không gì sánh được:

- Toàn bộ phải cám ơn Yến sư huynh, cảm giác lấy trang bị đập người xác thực thoải mái a!

Khi đang nói chuyện, Bảo binh trong tay đám người Diệp Cảnh đột nhiên chấn động.

Không chỉ là hắn, tất cả Bảo binh trong tay đệ tử Quảng Thừa Sơn, đều chấn động, giống như ở báo nguy trước.

Sau một khắc, một bóng người không dấu hiệu nào đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.

Bên ngoài toàn thân trên dưới, phảng phất có nghìn vạn kim quang giống như châm nhọn cùng nhau sáng lên, đẹp chói mắt.

Xúc động đáp trả, Bảo binh của đám ngươi Diệp Cảnh, Tư Không Tinh, quang huy linh khí mãnh liệt phình ra, cùng nhau hướng về người nọ áp tới.

Giữa kim mang chớp động, đã thấy mười sáu kiện Bảo binh, kể cả chủ nhân, toàn bộ đều bị đẩy lui!

Từng kim quang giống như cây kim châm, giống như kim thiết thực chất, tiếp xúc cùng Bảo binh tiếp xúc, phát sinh tiếng va chạm chói tai.

Mọi người Quảng Thừa Sơn chỉ cảm thấy, quang châm (kim châm ánh sáng) nhẹ nhàng đâm một cái, bản thân khí huyết vốn đang lao nhanh, lập tức đình trệ, một thân tu vi giống như tuyết đọng dưới ánh mặt trời, tan rã trong nháy mắt, khó có thể hành động.

Ánh sáng biến mất, một thanh niên mặc áo trắng viền vàng ngạo nghễ đứng trước mặt mọi người.

Hắn đứng ở đó, cũng không phải làm dáng, nhưng khí thế vô hình trung tràn ngập xung quanh, đem toàn bộ mọi người áp chế.

Người này, cả người giống như hắc động, sinh ra lực hút thật lớn, đem một đám đệ tử Quảng Thừa Sơn muốn tạm lánh rời xa đều làm không được, trái lại từng chút một bị hút tới gần hắn.

Hạ phẩm Bảo binh của mọi người, bị một đòn trước đây, đều bị người này chấn động cho tuột khỏi tay, lúc này rơi trên mặt đất, chớp động ánh sáng lờ mờ.

Mọi người Quảng Thừa Sơn muốn truyền đạt kêu gọi Bảo binh quay về, Bảo binh trên mặt đất rung rung, nhưng khó có thể di động, bất ngờ cũng bị đối phương mạnh mẽ ngăn chặn.

Thanh niên kia chắp hai tay sau lưng, hờ hững nói:

- Ta là Đại Nhật Thánh Tông - Triều Nguyên Long, Tông Sư dẫn đội lần này của Quảng Thừa Sơn các ngươi là người nào?