Chương 444: Trận chiến không cách nào tránh khỏi (2)

Trong phòng tác chiến của sư sĩ đoàn Parpart, toàn bộ ánh mắt mọi người đều nhìn dán vào màn hình. Trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ kinh hãi cực độ, ngay cả Diệp Trùng vẫn luôn trấn định, sắc mặt cũng không khỏi biến đổi.

- Tỉ lệ méo mó không gian chín mươi phần trăm! Trong giọng khàn khàn của quan sát viên có lẫn sự khủng hoảng sâu sắc.

…….

- Tỉ lệ méo mó không gian một trăm phần trăm!

Chính giữa khu vực bị khống chế, đột nhiên xuất hiện một điểm đen tối tăm vô bì. Cho dù trong hư không tối đen, điểm đen này cũng rõ ràng như vậy, giống như một giọt mực, đậm đặc tới mức đáng sợ.

Trong nháy mắt, điểm đen này dùng tốc độ kinh người bắt đầu lan ra. Giống như giọt mực nhỏ trên tờ giấy trắng, lan ra xung quanh.

Tròn! Tròn cực kỳ hoàn chỉnh! Theo sự lan rộng của điểm đen này, mọi người đã có thể nhìn rõ dáng vẻ của nó.

Một màn trước mắt làm trái tim Diệp Trùng bỗng co thắt!

Trong đầu hắn lập tức hiện ra một màn đã từng gặp khi ở đáy hang của hành tinh nguyên sinh. Cảnh tượng ngụy dị đó, Diệp Trùng tin rằng mình cả đời cũng không quên.

Hình tròn hoàn mỹ đen thui vô cùng trôi nổi trong không trung! Cánh tay quái vật chưa biết đen thui giăng đầy đường đỏ như lưới đó! Còn có tiếng thét sắc bén đâm vào tâm hồn con người!

Mấy ký ức đã có chút xa xôi này đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn, một màn trước mắt và cảnh tượng lần đó tương tự tới mức nào!

- Mục, nếu như chúng ta bây giờ tấn công hình tròn đó, sẽ xảy ra kết quả gì? Diệp Trùng cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại. Tuy không biết thứ xuất hiện tiếp theo là gì, nhưng nếu như là quái vật chưa biết ở dưới đất lần trước đó, Diệp Trùng tin rằng, phần thắng của bên mình không còn phải nghi ngờ, là cực nhỏ.

- Không cách nào tính toán, kết quả chưa biết. Mục lập tức đưa ra đáp án. Nhưng một câu bổ sung tiếp theo của nó làm Diệp Trùng dẹp bỏ ý nghĩ ra lệnh tấn công hình tròn màu đen đó: “Xác suất không gian sụp đổ lớn hơn sáu mươi phần trăm.”

Trong tất cả lý luận về không gian học, không gian sụp đổ là một trong những việc đáng sợ nhất. Nếu như ở chỗ này xảy ra không gian sụp đổ, cả thiên hà Hà Việt sẽ có một nửa thiên hà chịu ảnh hưởng. Loại ảnh hưởng này mau chóng mà trí mạng!

Nhưng chính trong khoảnh khắc này, hình tròn màu đen đó đã nở to tới bán kính hai mươi mét!

Nó vẫn đang tiếp tục biến lớn, nhìn hình tròn màu đen trên màn hình, sự khủng bố trong lòng Diệp Trùng cũng càng lúc càng nặng nề. Phải biết, đường kính của hình tròn màu đen gặp phải ở hang động dưới lòng đất hành tinh nguyên sinh lần trước đó chẳng qua chỉ ba mét! Mà bán kính hiện giờ của của cái trước mắt này đã đạt tới hai mươi mét, mà tốc độ biến lớn điên cuồng của nó không hề có chút giảm thấp.

Mấy ký giả ngoài khu vực khống chế đó cũng đã phát hiện dị tượng ở chỗ này! Vô số máy ảnh hình nổi đồng loạt nhắm hình tròn kỳ lạ chưa từng thấy qua này.

- Trời ơi! Đây là cái gì? Trong giọng nói của ký giả ở tiền tuyến lộ ra vẻ hưng phấn trước giờ chưa từng có: “Tôi trước giờ chưa từng thấy qua kỳ cảnh thế này! Hình tròn màu đen này giống như một cái lỗ đen, nhưng nó lại không có tính thôn tính. Ha ha, ít nhất chúng tôi hiện giờ vẫn rất an toàn! Tôi rất hoài nghi, đây có phải là hình tròn hoàn mỹ nhất trên đời này? Điều làm người ta kỳ quái là chúng tôi hoàn toàn không sao đo lường được độ dày của nó, nó quả thật là quá mỏng! Trời ơi! Nó vẫn đang lớn lên! Lớn lên một cách điên cuồng, bán kính của nó hiện giờ là… ủa… năm mươi mét!

Một màn này cũng thông qua kênh tin tức truyền tới mỗi một góc của thiên hà Hà Việt. Mọi người nhao nhao dừng công việc trên tay, mỗi người đều mang theo biểu tình không sao tin được, nhìn chằm chằm kỳ cảnh chưa từng thấy qua trên màn hình trước mặt mình này.

- Đây là cái gì? Trời ơi? Một người khách trong quán rượu há hốc miệng nhìn màn hình, hoàn toàn không biết rượu trong ly rượu của mình tràn ra ngoài, rưới lên người hắn.

Ông chủ quán rượu nhún nhún vai: “Có lẽ là bánh bà xã ta nướng.”

- Gặp quỷ! Đen thế này, ta thề, lần sau tuyệt không ăn bánh bà xã ngươi nướng!

……

- Cảnh tượng trước mắt chúng tôi hiện giờ vẫn không cách nào phán đoán là cái gì, ma kính trong truyền thuyết? Hay là cánh cửa thông tới dị thế giới? Người ký giả ở tiền tuyến đó phô bày sự hài hước của mình: “Nhưng ta tin, tổ chức thần bí này hưng sư động chúng như vậy, nơi này nhất định ẩn chứa một bí mật lớn kinh thiên!” Rất rõ ràng, ký giả này biết làm sao khêu gợi sự tò mò của khách xem đài.

Sự khủng bố trong lòng Diệp Trùng tăng lên từng chút một, mồ hôi lạnh không tự chủ được chảy ra từ trên trán hắn.

Hình tròn màu đen này vẫn đang biến lớn! Đường kính của hình tròn màu đen này hiện giờ đã đạt tới một con số khủng bố, tám trăm mét! Hơn nữa, từ dấu vết trước mắt mà xét, xu hướng tăng trưởng của nó không có bất cứ dấu hiệu giảm chậm nào.

Đường kính hình tròn màu đen gặp được trong hang động dưới đất hành tinh nguyên sinh lần trước chẳng qua chỉ có ba mét, còn cái trước mắt này lại đã vượt quá tám trăm mét, hơn nữa còn đang điên cuồng biến lớn.

Sự khủng bố khổng lồ bao trùm lấy Diệp Trùng, tao ngộ lần trước trong hang động dưới đất hành tinh nguyên sinh, mỗi lần hắn nghĩ tới đều không khỏi hoảng sợ trong lòng.

Thứ đi ra từ trong hình tròn màu đen khổng lồ thế này sẽ là cái gì chứ?

Thời gian vào lúc này trở nên chậm chạp dị thường.

Trên màn hình, hình tròn màu đen ngụy dị đó vẫn đang không ngừng biến lớn. Phạm vi hoạt động của tiểu tổ chiến đấu đầu tiên đã bắt đầu di động ra ngoài.

Ba giờ năm phút.

Hình tròn màu đen xem ra quái dị vô bì này cuối cùng đã ngừng biến lớn, nhưng đường kính của nó lúc này lại đã đạt tới mức kinh người, 22,6 km.

Trong vũ trụ không có thứ gì, một khu vực hình tròn màu đen đường kính hơn hai mươi km không hề nổi bật, nhưng nếu như có thể thông qua ống kính nổi phóng lớn tới trước mặt ngươi, đó vô nghi là cực có sức chấn động. Một hình tròn khổng lồ, hoàn mỹ, đen thui như mực! Mỏng tới mức không cách nào ước lượng được độ dày của nó, không ai biết nó là gì, tại sao lại xuất hiện ở đây.

Nhưng lúc này, vô luận là ai, cũng không còn chút ý cười cợt nào, ngay cả ngữ khí của ký giả đang truyền hình trực tiếp đó cũng trở nên ngưng trọng. Dị tượng trước giờ chưa từng thấy này, giống như chì vậy, đè đến nỗi trong lòng mỗi người đều nặng trình trịch.

Trong ba giờ này, vô số nhà khoa học đều đang chú ý việc này, nhưng lại không có một nhà khoa học nào có thể giải thích loại hiện tượng này.

Màu đen đậm đặc vô bì, thường đại biểu cho tử vong, hủy diệt! Mà hình tròn màu đen không biết tên khổng lồ này sẽ mang tới cho cả thiên hà cái gì đây?

Thảm họa ư? Lòng mọi người bắt đầu có vài phần hoảng sợ bất an.

Hình tròn màu đen cuối cùng đã ổn định lại.

Chính ngay lúc mọi người không kìm chế được mà thở phào, hình tròn màu đen vừa mới ổn định lại lại một lần nữa xảy ra dị biến!

Bề mặt bằng phẳng như kính của hình tròn màu đen đột nhiên nổi lên chất khí dạng sương màu đỏ tím u tối. Mấy chất khí dạng sương màu đỏ tím u tối này sau khi nổi lên trên hình tròn màu đen không hề phát tán ra xung quanh, ngược lại, chúng chỉ lưu động xung quanh hình tròn màu đen.

Tốn sức hồi lâu, hình tròn màu đen khổng lồ vô bì đã bị sương khói màu đỏ tím u tối lan ra mau chóng nuốt chửng. Từ xa nhìn tới, đã khó lại thấy hình tròn màu đen ngụy dị mà khổng lồ đó, thứ có thể nhìn thấy chỉ có một đám sương màu đỏ tím u tối càng thêm khổng lồ.

Chất khí dạng sương màu đỏ tím u tối rung động có tiết tấu, giống như có sinh mệnh, nhưng mỗi người trông thấy một màn này lại chỉ cảm thấy sởn tóc gáy từ tận đáy lòng.

Đột nhiên, một tia điện màu tím u tối lóe lên rồi mất ở bề mặt đám sương tím này.

Tia điện màu tím u tối này giống như một tín hiệu, trong khoảnh khắc, vô số tia điện màu tím giống như một đám rắn nhỏ bò trong đám sương màu tím khổng lồ này!

Tuy không có bất cứ âm thanh nào truyền tới, nhưng trong lòng mỗi người nhìn thấy một màn này đều giống như có thể nghe thấy tiếng tí tách của tia điện lập lòe.

Tia điện tới nhanh, đi cũng nhanh, sau năm phút, đám sương màu đỏ tím u tối này lại một lần nữa khôi phục bình lặng.

- Nó đang biến lớn! Mục nhắc nhở Diệp Trùng.

- Ừm. Diệp Trùng đã sớm chú ý tới sự biến hóa của đám sương tím này, sau khi tia điện biến mất, đám sương tím này liền bắt đầu lan rộng ra xung quanh.

Bỗng nhiên, tiếng cảnh báo đột nhiên rít lên dữ dội.

- Phát hiện sinh vật bất minh! Phát hiện sinh vật bất minh! Số lượng chưa biết! Số lượng chưa biết!

Trong đám sương tím trên màn hình đó, đông nghìn nghịt vô số điểm đỏ có thể thấy lờ mờ!

Trong cả phòng hội nghị vang lên một loạt âm thanh cùng hít khí lạnh.

Diệp Trùng vẫn luôn mang theo vài phần hoảng sợ lúc này ngược lại bình tĩnh lại, liếc nhìn Tang Phổ có chút ngơ ngẩn, quyết đoán kịp thời nhận lấy quyền chỉ huy, mau chóng mà trầm ổn ra lệnh: “Tiểu tổ chiến đấu đợt đầu tiên chú ý, tiểu tổ chiến đấu đợt đầu tiên chú ý, lập tức lui khỏi khu vực khống chế, lập tức lui khỏi khu vực khống chế! Tất cả thiết bị bắn tia laser bắt đầu tiến hành điều chỉnh khóa mục tiêu! Chuẩn bị tấn công!”

Phản ứng lại, mặt Tang Phổ soạt cái đỏ lên.

Đám kỹ giả vẫn luôn ở ngoài khu vực khống chế kinh ngạc phát hiện, đội ngàn phi hành khí vẫn luôn di chuyển trong khu vực khống chế mau chóng thoát ly khu vực khống chế. Điều làm bọn họ càng thêm khó hiểu tiếp đó là tất cả toàn bộ thiết bị bắn tia laser bố trí trong khu vực khống chế đều chỉ về phía đám sương màu tím đó.

- Tiểu tổ chiến đấu đợt thứ hai lập tức lên không, tiến vào địa điểm chỉ định trước. Tang Phổ bình tĩnh lại vẫn biểu hiện ra phong phạm một người chỉ huy cần có.

Cặp mắt Diệp Trùng nhìn chằm chằm không nháy màn hình, mấy điểm đỏ đông nghìn nghịt trong đám sương đỏ màu tím u tối đó biến lớn từng chút một! Chúng bắt đầu tiến hành xông tới chọc vòng ngoài của đám sương! Tốc độ mấy sinh vật bất minh này cực nhanh, gần như trong nháy mắt, đường nét của chúng đã thấy được lờ mờ!

Tang Phổ mắt trợn tròn, gân xanh trên trán nổi lên dữ dội, cặp mắt nhìn dán vào màn hình, miệng gần như dán lên máy liên lạc.

- Tất cả hỏa lực trong phương vị bán kính véc tơ sáu tới bán kính véc tơ chín, bán kính véc tơ mười hai tới bán kính véc tơ mười lăm chú ý, chuẩn bị…

Đôi tay của tiểu Thạch đầu và Trương Vũ ở một bên đội mũ, khó nhìn thấy biểu tình mau chóng thao tác trên quang não, tất cả thiết bị bắn tia laser đều do hai người điều khiển.

Trên màn hình, thể hình mấy sinh vật bất minh đó mau chóng trở nên rõ ràng, điều này biểu thị tốc độ lao về phía bên này của bọn chúng cực kỳ nhanh.

Con sinh vật bất minh đầu tiên xông ra khỏi đám sương màu tím! Con thứ hai, con thứ ba…

Một giọt mồ hôi men theo tóc mai của Tang Phổ chảy xuống, hô hấp của hắn cũng trở nên dồn dập.

Trên màn hình, thân hình của một con sinh vật bất minh bị ống kính bắt được rõ ràng, hiện ra trước mặt mọi người! Mặt Tang Phổ có chút ửng đỏ, nhìn sinh vật bất minh mau chóng lao bổ tới ống kính, tay bỗng nhiên nắm chặt!

- Khai hỏa!

Phản hồi và góp ý:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451