Chương 2: Đại Lão Trọng Sinh Truy Thê 2

NOTE:

[Cố Nhiên] -> Nguyên chủ xưng cậu ta

Cố Nhiên -> Diệp Minh vào vai xưng cậu

Diệp Minh -> Lúc là bản thân xưng cậu

Lục Tu Văn xưng hắn

Lúc ấy, Lục Tu Văn chưa hề có ý định gây bất ổn gì với Cố Nhiên. Chắc chắn hắn sẽ không sa ngã đến mức nảy sinh suy nghĩ phi đạo với một đứa trẻ.

Nếu không có Diệp Minh xuyên vào, có lẽ sau này Lục Tu Văn sẽ nuôi dưỡng Cố Nhiên trở thành người lớn, đưa cậu vào công ty và chia cổ phần, để cậu không cần lo lắng về chuyện ăn mặc, sinh hoạt trong đời. Rồi sau đó, hắn sẽ nhìn cậu kết hôn, lập gia đình và sinh con.

Nhưng với sự xuất hiện của Diệp Minh, kịch bản đó đã không thể diễn ra. Cậu muốn nắm giữ tình cảm của Lục Tu Văn, vì thế khi trưởng thành, cậu đã bắt đầu suy tính cách thức thay đổi tình cảm của hắn dành cho mình.

Do được địa vị quan trọng, được thiên đường ưu tiên, việc điều chỉnh tình cảm của hắn dành cho mình thực ra không quá khó khăn, chỉ cần tập trung vào hai điểm quan trọng.

Đầu tiên, cần để Lục Tu Văn nhận ra rằng, tình cảm hắn dành cho Cố Tuyết Nhã năm xưa chỉ là mong ước của một thiếu niên, chứ không phải tình yêu chân thật.

Điều này không cần Diệp Minh phải làm gì, Lục Tu Văn chắc chắn đã nhận thức được điều đó từ lâu, nếu không thì trước đây hắn cũng không thể dứt khoát buông tay.

Hơn mười năm trôi qua, với bản tính của hắn, không thể nào không nhận ra vấn đề này. Vì vậy, điểm khó khăn thứ hai chính là làm sao để Lục Tu Văn yêu cậu.

Vì Diệp Minh luôn duy trì hình ảnh đứa trẻ hiền lành và ngây thơ, cậu không thể chủ động đối xử với Lục Tu Văn. Thay vào đó, cậu cần tận dụng các yếu tố từ bên ngoài để thay đổi cách nhìn của hắn về mình.

Lục Tu Văn đã luôn đối xử tốt với Cố Nhiên, và dưới sự dẫn dắt của cậu, tình cảm của hắn dành cho cậu dần thay đổi.

Tình cảm này không chỉ là tình cảm của người trên kính trọng người dưới, mà còn là thứ tình cảm sẽ kích thích khát khao trong lòng hắn. Khi Lục Tu Văn nhận ra tình cảm của mình dành cho Cố Nhiên đã không còn bình thường, hắn đã trải qua một quãng thời gian đấu tranh tâm lý.

Hắn thế mà lại thích con của Cố Tuyết Nhã, dưới cái nhìn của hắn chuyện này là không nên, cũng sẽ không xảy ra.

Thực ra sau khi làm loạn hôn lễ, Lục Tu Văn đã ý thức được mình kích động, cũng ý thức được tình cảm mình dành cho Cố Tuyết Nhã không phải tình yêu thực sự.

Bởi vì nếu thực sự yêu một người, sẽ không dễ dàng buông tay như vậy, cũng bởi vì nguyên nhân này, Lục Tu Văn mới tránh mặt Cố Tuyết Nhã, không muốn quấy rầy gây phiền phức cho cô nữa... Nhưng dù rằng hắn không yêu Cố Tuyết Nhã, với hắn mà nói Cố Tuyết Nhã như một người chị.

Bởi vậy nên lúc Cố Tuyết Nhã qua đời hắn mới đau lòng, mới đối xử tốt với [Cố Nhiên] như vậy.

Việc thích [Cố Nhiên] khiến trong lòng Lục Tu Văn vô cùng áy náy, có lỗi với Cố Tuyết Nhã đã mất, bởi vậy nên vẫn luôn cố gắng kiềm chế tình cảm của mình.

Nhưng thời gian trôi qua, [Cố Nhiên] không ngừng lớn lên, tốt nghiệp trung học, lên đại học…. Cuối cùng Lục Tu Văn không thể không thừa nhận mình đã thích cậu nhóc này mất rồi.

Lúc đó hắn đã không còn trẻ tuổi, sẽ không đến nỗi không phân biệt được tình cảm kích động và tình yêu tha thiết.

Tình yêu của hắn dành cho [Cố Nhiên], hoàn toàn khác với tình yêu hắn dành cho Cố Tuyết Nhã! Đây là thứ tình cảm sâu sắc hơn cả, chỉ vừa nghĩ tới việc [Cố Nhiên] rồi sẽ kết hôn với người khác, sẽ thích người khác, rồi rời xa hắn... Hắn lại đau không thiết sống, không muốn buông tay một chút nào, chứ không thể dễ dàng ra đi giống như trước đây.

Sau khi xác định được tình cảm của mình, Lục Tu Văn lại càng đối xử với Cố Nhiên tốt hơn nữa, nhưng từ đầu tới cuối đều không biểu hiện rõ ràng, bây giờ hắn đã đủ chín chắn để che giấu tình cảm của mình.

Dưới cái nhìn của hắn, Cố Nhiên chỉ tôn kính, dựa dẫm vào hắn như với một trưởng bối, nếu Cố Nhiên biết được tâm tư của hắn chỉ sợ cậu sẽ ghét hắn... Thực sự yêu một người, là không nỡ để người ấy chịu uất ức khổ sổ.

Bởi vậy nên Lục Tu Văn thà để mình chịu uất ức, cũng không muốn gây khó dễ cho Cố Nhiên, chỉ muốn lẳng lặng chăm sóc cậu như trước đây.

Làm gì có chuyện Cố Nhiên không rõ tình cảm Lục Tu Văn dành cho mình chứ, độ hảo cảm rành rành ra đó, thế nhưng cậu vẫn hết sức phối hợp vờ như không biết, tiếp tục đóng vai một chàng trai ngốc bạch ngọt.

Lục Tu Văn yêu tha thiết Cố Nhiên, vẫn luôn ẩn nhẫn kiềm chế nhưng tình cảm này dần trở nên sâu sắc! Cuối cùng đến khi Cố Nhiên lên năm hai, hảo cảm đã được cọ đầy.

Cọ đầy hảo cảm rồi đáng lý Cố Nhiên phải rời đi! Cậu còn đang nghĩ làm thế nào để tìm đường chết thì có người tự tìm tới cửa.

Người tới là Tống Khâm, đối thủ trên thương trường của Lục Tu Văn! Tống Khâm và Lục Tu Văn là đối thủ cạnh tranh trong một thương vụ quan trọng, thực lực của gã không bằng Lục Tu Văn nên nảy ý xấu với Cố Nhiên.