Chương 417: Quyển 3 Chương 142

Editor:HamNguyet

Bởi vì luyện hoá một phần tư cây sinh mệnh, lần này điều động Thiên Ma đại pháp trong cơ thể rất thuận lợi, lại có Bạch Y tương trợ, Thiên Ma đại pháp nhanh chóng chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, thế như chẻ tre, hướng về Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp nghiền áp mà đi.

Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp không hề có lực đánh trả, trực tiếp bị buộc đến tuyệt địa, cuối cùng chỉ chiếm cứ một góc nho nhỏ trong cơ thể nàng mà thôi, bị Tần Lạc Y tạo ra một kết giới vây quanh, đã không đủ gây sợ hãi.

Tần Lạc Y thở dài nhẹ nhõm một hơi.Cười mở mắt ra. Ánh mắt tối đen linh động dừng trên cây sinh mệnh lần nữa, địa phương lúc trước bị Bạch Y chiết qua, đã mọc ra không ít cành mới, ánh sáng trên cây sinh mệnh càng thêm chói mắt,bộ dáng so với thời điểm lúc trước nàng vận công cao hơn nửa thước.

Bạch Y nhìn sườn măt Tần Lạc Y trắng nõn ôn nhu, mâu quang có chút đăm chiêu. Tuy rằng Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp bị bọn họ bức đến một góc, nếu muốn hoàn toàn đuổi đi còn thiếu một chút lực.

Hắn theo ánh mắt Tần Lạc Y nhìn về phía cây sinh mệnh, sau đó tao nhã vươn tay ra. Tần Lạc Y quay đầu muốn nói với, nhìn đến động tác hắn, còn tưởng rằng hắn có tâm muốn đào rễ cây sinh mệnh ra.

Vội vàng ngăn cản, trừng mắt giận dữ tà liếc hắn một cái."Lúc trước chàng đáp ứng ta cái gì, nhanh như vậy liền quên sao?"

"Nàng tiếp tục hấp thu một ít lực lượng cây sinh mệnh có thể hoàn toàn đuổi Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp đi." Bạch Y biết nàng hiểu lầm, cười giải thích nói: "Chiết thêm chút nhánh cây là được."

"Không cần." Tần Lạc Y vẫn như cũ lắc đầu, cho dù là nhánh cây, nàng cũng luyến tiếc phá hư.

Trên cây sinh mệnh không nói nhánh cây, chính là một mảnh lá cây, linh lực so với hơn trăm khối tinh thạch vô cùng tốt hợp nhau còn dư thừa hơn, càng khó là, tinh khí sinh mệnh cực tinh thuần, tinh khí kia có thể làm cho cây khô gặp mùa xuân, càng có thể sinh bạch cốt.

Từ sau khi tiến vào nơi này, nàng liền phát hiện hạt bồ đề phát ra một loại ánh sáng lục nhạt sắc oánh nhuận, không ngừng hấp thu tinh khí ở đây, tẩm bổ hồn phách Trường Anh, so với lúc trước, hồn phách Trường Anh đã cường đại hơn rất nhiều.

Nếu không phải sợ tinh khí trong lá cây quá mức nồng đậm khủng bố, mà hiện tại linh hồn Đoan Mộc Trường Anh quá mức suy yếu, sợ hắn không chịu nổi, thậm chí Tần Lạc Y còn hướng Bạch Y muốn một mảnh lá cây luyện hóa cho hạt bồ đề hấp thu.

Về phần chính nàng...Bạch Y còn không khôi phục trí nhớ, không biết vì cái gì, nàng dùng cây sinh mệnh luôn có một loại cảm giác chiếm tiện nghi Bạch Y: "Liền dư lại chút công pháp này, về sau ta chậm rãi luyện hóa là được, dùng thêm chút thời gian mà thôi."

Hai người còn nói vài câu, Bạch Y không lay chuyển được nàng, chỉ phải từ bỏ. Bất quá tâm chấp nhận lời Tần Lạc Y nói, hao chút thời gian luyện hoá Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp kia thực dễ dàng, Hợp Hoa Cực Lạc đại pháp của Kim Thụy Hoàng quỷ dị bá đạo, hắn cảm thấy Thiên Ma đại pháp trong cơ thể nàng cũng thập phần quỷ dị, tựa như khắc tinh trời sinh của Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp.

Nếu không phải như thế, cho dù có cây sinh mệnh cùng hắn tương trợ, muốn áp chế Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp sẽ không dễ dàng như thế, lúc trước Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp trong cơ thể nàng chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, hoàn toàn áp chế Thiên Ma đại pháp, do thời gian Tần Lạc Y tu luyện Thiên Ma đại pháp quá ngắn, nếu hai thế lực ngang nhau, ai áp chế ai còn không nhất định đâu.

Giải quyết Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp, tảng đá vẫn đặt trên ngực Tần Lạc Y rốt cục bị dọn đi, tâm tình Tần Lạc Y nhất thời thoải mái không ít.

Nàng đứng dậy vây quanh cây sinh mệnh hai vòng, lúc này linh lực trong toàn bộ sơn cốc đã ngưng tụ thành thực chất, thậm chí dưới cây sinh mệnh còn hình thành không ít linh lực tinh thạch, màu sắc gì cũng có, muôn màu nghìn sắc, chói mắt đến cực điểm.

Nhặt một khối lên tay, phượng mâu sáng ngời nhìn về phía Bạch Y, cảm thán nói: "Bạch Y, cây sinh mệnh là bảo bối như vậy......Đến tột cùng chàng lấy đến từ nơi nào?"

Vừa nói chuyện một bên đem khối tinh thạch đặt trên mặt cọ cọ, tinh khí từ cây sinh mệnh cùng long khí thiên nhiên chung quanh kết hợp một chỗ hình thành tinh thạch tính chất thập phần nhẵn nhụi, so với hàn băng ngọc tốt nhất còn trong suốt trong sáng hơn, lại mang theo một cỗ cảm giác thiên nhiên ôn nhuận, cầm trong tay nhất thời làm cho người ta yêu thích không buông tay.

"Bây giờ còn không nhớ rõ, chờ ngày nào đó nhớ tới ta sẽ nói cho nàng." Bạch Y cũng đứng dậy đi tới chỗ nàng.

Bộ dáng Tần Lạc Y cầm tinh thạch màu lửa đỏ cọ trên mặt đáng yêu, làm cho hắn nhịn không được nghĩ tới lúc ngón tay chính mình xoa tiếu nhan nàng cảm nhận được ôn nhuyễn nhẵn nhụi.

Đưa tay ôm thắt lưng Tần Lạc Y từ phía sau, kéo nàng vào trong lòng chính mình. Trên người Tần Lạc Y bởi vì tu luyện Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp mà phát ra mùi hương hoặc nhân đã biến mất, có một loại mùi hương thanh u thấm nhập chóp mũi hắn.

Đó là mùi hương nguyên bản trên người Tần Lạc Y, thanh nhã mê người...Bạch Y ngửi được mùi hương kia, nhịn không được bạc môi cong lên, gợi lên tươi cười đẹp mắt.

Hắn vẫn thích loại hương vị thiên nhiên này, ngửi như thế nào cũng không ngán, mỗi lần ngửi được hơi thở trên người nàng, cảm giác được nàng ở ngay chung quanh chính mình, có thể làm cho tâm hắn trống vắng nháy mắt trở nên phong phú mềm mại.

Thân mình Tần Lạc Y đột nhiên bị ôm chặt cứng đờ. Thân thể hai người kề sát bên nhau, làm cho nàng nhớ tới tình hình không lâu lúc trước, nàng bị Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp ảnh hưởng mà phác gục hắn.

Trên mặt nhất thời nóng lên. Lúc ấy cỗ tình dục kia làm cho nàng đối với hành vi chính mình không thể tự chế, lý trí vẫn còn, ý nghĩ vô cùng rõ ràng, làm cho nàng muốn giả bộ hồ đồ quên cũng khó.

Bạch Y đưa đem tinh thạch trong tay nàng xuống, tay hắn thay thế tinh thạch xoa nhẹ sườn mặt nàng, bạc môi dừng trên sườn mặt nàng, hôn lên da thịt nàng, từ bên má rơi xuống cổ nàng, xúc cảm tốt đẹp làm cho hắn nhịn không được thở dài ra tiếng. Mâu quang rực rỡ chói mắt.

"Lạc Y, nàng còn thiếu ta một đêm động phòng hoa chúc...Hiện tại phải đền bù cho ta." Hắn duỗi tay xoay người nàng lại, trực tiếp hôn môi nàng đỏ mọng, động tác có chút trúc trắc vụng về.

Môi Tần Lạc Y bị hắn hôn có chút đau. Tay rõ ràng muốn đẩy hắn ra, lại tựa hồ có ý thức chính mình, ngược lại gắt gao quấn quanh lên.

Hai người môi răng gắn bó, có một cỗ hơi thở nhu hòa tinh thuần đến cực điểm từ trong miệng Bạch Y tràn ra, sau đó bị nàng như đói khát hấp thu.Nàng luyến tiếc buông ra.

Cỗ hơi thở kia sinh lực hấp dẫn khó hiểu, làm cho nàng thầm nghĩ gắt gao cuốn lấy hắn không buông, trong lòng chỉ có một ý niệm, nhiều thêm một chút, lại nhiều thêm một chút...Kỳ thật thời điểm nàng phác gục hôn môi Bạch Y liền phát hiện lực hấp dẫn như vậy.

Lúc ấy nàng cho rằng Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp ảnh hưởng, nhưng hiện tại Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp rõ ràng đã bị áp chế xuống, không có khả năng sinh ra ảnh hưởng lớn đến nàng như thế.

Nàng chủ động làm cho ánh mắt Bạch Y trở nên càng thêm sáng ngời nóng rực, thời gian một lát, từ lúc ban đầu hắn hôn môi hơi trúc trắc trở nên thuần thục, đã tìm được bí quyết trong đó.

Tần Lạc Y mất tự chủ rất lớn mới đẩy Bạch Y ra, mâu quang liễm diễm, ngực hơi phập phồng.

"Lạc Y..." Bạch Y đang giữ tiếu nhan nàng, ánh mắt nhìn nàng cực nóng, con ngươi trước nay thanh lãnh lây dính lên một tầng tình dục ái muội.

Tần Lạc Y chớp mắt nhìn, có chút dở khóc dở cười, cho dù không nhìn tới bên ngoài, nàng cũng biết Đại sư huynh bọn họ ở ngay ngoài trận pháp. Bạch Y liền muốn nàng đền bù đêm động phòng hay chúc tại chỗ này!

Vì thế uyển chuyển nói: "Đại sư huynh bọn họ chờ bên ngoài đã lâu, chúng ta đi ra ngoài đem này tin tức tốt nói cho bọn họ trước, cũng làm cho bọn họ yên tâm."

Bạch Y cười khẽ. Ý niệm vừa động, trực tiếp đem Tần Lạc Y vào gian phòng trong vòng tay không gian, sau đó đem áp đảo nàng trên giường. Chỉ cảm thấy dưới thân vừa thơm vừa ấm, như đoàn nhuyễn ngọc, làm cho huyết mạch hắn sôi sục, tâm thần kích động không thôi.

Bạch Y hiếm khi ở trước mặt nàng biểu hiện cường thế như thế làm cho Tần Lạc Y ngẩn người, phản xạ vươn hai tay chống lên ngực Bạch Y.

"Bạch Y..."

Hai người bốn mắt nhìn nhau. Ánh mắt Bạch Y trong suốt, như ánh sao trong bầu trời đêm, lóe ra ánh sáng lộng lẫy, sắc thái tình dục trong mắt càng đậm.

Trong phòng yên tĩnh không tiếng động, dần dần vang lên tiếng hít thở trầm trọng.

"Lạc Y!" Bạch Y nhẹ nhàng nỉ non, chậm rãi cúi người, hôn lên môi nàng lần nữa: "Một ngày này, ta đã đợi thật lâu..." Là thật sự rất lâu, từ Phiêu Miểu Tông nhìn đến nàng cùng Phượng Phi Ly, Đoan Mộc Trường Thanh bên nhau, chỗ sâu nhất đáy lòng hắn liền sinh ra khát vọng mông lung với nàng. Hắn không muốn nhịn nữa.

Thực sự đi ra ngoài, bên ngoài có nhiều người muốn Y nhi đền bù đêm động phòng hoa chúc cho bọn họ. Đến lúc đó có bọn họ bồi bên người Y nhi, hắn muốn tìm cơ hội thân cận nàng chỉ sợ không dễ dàng, huống chi lúc trước vì cùng nàng thành thân, hắn dùng chút thủ đoạn, chờ Tần Lạc Y chủ động cùng hắn bên nhau, không biết đợi đến ngày tháng năm nào.

Thời điểm buổi tối thành thân ngày đó Phượng Phi Ly bọn họ rút thăm, đơn độc đem hắn bài trừ bên ngoài...Tuy rằng chính hắn có việc không đi ra ngoài, nhưng bọn họ chủ trương như vậy, vẫn làm cho hắn có chút khó chịu.

Lúc này gần bên nhau, đương nhiên hắn muốn nắm chắc cơ hội, về sau cùng Tần Lạc Y bên nhau mới thuận lý thành chương. Huống chi hắn đoán được Tần Lạc Y vì hứa hẹn giữa hai người mà không thể không đồng ý thú hắn, đáy lòng không đánh chủ ý cùng hắn viên phòng...Chẳng qua hắn không vạch trần mà thôi.

Bạch Y không hề do dự cúi đầu tiếp tục hôn lên môi nàng,bgiữa răng môi hắn gắn bó có cỗ hơi thở cổ nhu hòa tinh thuần, nháy mắt làm cho Tần Lạc Y không có sức chống cự, thân mình mạnh mẽ mềm xuống, sau đó Bạch Y hôn lên vành tai tinh xảo trắng như tuyết của nàng, vô tình chạm đến điểm mẫn cảm của nàng.

Tần Lạc Y nhịn không được run rẩy, miệng tràn ra một tiếng ưm. Lúc này Bạch Y cùng Bạch Y lúc trước bị Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp ảnh hưởng như hai người khác nhau, thậm chí Tần Lạc Y hoài nghi có phải cỗ tình dục trong cơ thể Bạch Y vẫn không bị hắn giải trừ hay không, lúc này mới bộc phát ra.

Nếu không ngăn cản, nàng thực hiểu được kế tiếp sẽ phát sinh cái gì. Nhưng hiện tại nàng căn bản không ngăn cản được Bạch Y, cũng không ngăn cản được chính mình, tuy rằng Bạch Y hôn môi hơi ngây ngô, nhưng lại đem thân thể nàng gắt gao đặt phía dưới, nàng căn bản không thể tránh né.

Bạch Y càng mẫn cảm nhận ra nàng đối với hắn hôn không thể kháng cự, thỉnh thoảng sẽ hôn lên môi nàng, làm cho nàng không chỉ không thể giãy dụa, thậm chí bắt đầu chủ động đòi lấy.

Hương la ấm trướng, lụa mỏng lay động, hai đạo bóng dáng chặt chẽ giao triền bên nhau, nhẹ ngâm cùng thở gấp vang lên trong phòng, đan vào thành bản nhạc tuyệt mỹ.

......

Tần Lạc Y tốt đẹp ngoài Bạch Y dự kiến, nhịn không được lật qua, từng trận lửa nóng kích tình, đợi đến rốt cục gió êm sóng lặng, tiếu nhan Tần Lạc Y đã bị mồ hôi trong suốt ướt đẫm, hai gò má ửng hồng, mâu quang liễm diễm mê người, khóe mắt đuôi lông mày đều là phong tình mê người.

Mà trong mắt Bạch Y là ý cười nhộn nhạo, ngay cả khoé môi cũng hơi cong lên. Ánh mắt nhìn nàng mang theo nồng đậm sủng nịch cùng vô tận thỏa mãn. Cuối cùng hắn hiểu được, vì sao Sở Dật Phong bọn họ luôn muốn cùng nàng bên nhau, cùng người mình yêu triền miên, bao nhiêu thời gian cũng cảm thấy không đủ.

Nhìn khuôn mặt nàng phiếm ửng hồng, Bạch Y nhịn không được cúi người qua, hôn lên môi nàng. Vốn là cái hôn đơn thuần, không nghĩ tới cuối cùng càng hôn càng lửa nóng, hai người lại dây dưa bên nhau.

......

"Đã qua hơn nửa tháng, bọn họ như thế nào còn không ra, sẽ không xảy ra chuyện gì đi?" Ngoài trận pháp, thần sắc trên mặt Sở Dật Phong từ lúc ban đầu bình tĩnh đến bây giờ khó nén vô cùng lo lắng.

Hơn nửa tháng nay, linh lực ngoài trận pháp càng ngày càng nồng đậm, ánh sáng trong trận pháp đã dâng rất cao, cực kỳ đồ sộ.

"Miệng quạ đen." Đoan Mộc Trường Thanh liếc mắt nhìn Sở Dật Phong, hừ một tiếng, mâu quang có chút lạnh: "Có Bạch Y ở đó, có thể xảy ra chuyện gì?" Chỉ là lời nói tuy như thế, đáy lòng vẫn có một chút buồn bực dần dần dâng lên, dị tượng trong trận pháp càng lúc càng lớn, hạt giống Bạch Y gieo xuống, hoàn toàn chính là một tồn tại cực nghịch thiên, huống chi nơi này là nơi tiềm long, long khí dưới lòng đất đều bị Bạch Y dẫn ra cuồn cuộn không dứt.

Nghĩ đến Bạch Y, lại nghĩ đến ngày đó Tần Lạc Y cùng Bạch Y vừa mới đi vào, trong sơn cốc đột nhiên xuất hiện thời tiết dị tượng...Ban ngày cùng đêm tối không ngừng trao đổi, trong chớp mắt lại trôi qua một xuân hạ thu đông. Thời gian bên trong, dường như so với bên ngoài nhanh hơn rất nhiều lần.

"Sẽ không có việc gì, chúng ta nên tin tưởng Bạch Y." Phượng Phi Ly trầm mặc một lát, tuấn nhan yêu nghiệt tươi cười: "Bạch Y làm việc ổn thỏa, hắn ta vì Y nhi áp chế Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp, liền chuẩn bị thật sự đầy đủ, mới trôi qua nửa tháng mà thôi, chúng ta chậm rãi chờ là được."

Giản Ngọc Diễn đang đứng nói chuyện cùng Tần Thiên. Đoàn người lưu lại ngoài trận pháp, hai người bọn họ có tu vi cao nhất, một người tu luyện ra hai đóa linh hoa, một người tu luyện ra một đóa linh hoa. Giản Ngọc Diễn vừa nói chuyện một bên hướng bốn phía nhìn lại, sau đó hạ giọng nói: "Ta tổng cảm thấy...Chung quanh có người âm thầm nhìn trộm chúng ta."

Trong ánh mắt Tần Thiên cũng nhìn lướt qua bốn phía, gật đầu phụ họa nói: "Ta cũng cảm giác được."

Sở Dật Phong nghe được lời bọn họ nói, nhịn không được bước nhanh tới, thần sắc trở nên ngưng trọng:"Thật sự có người? Hai người các ngươi đều cảm giác được?"

Nếu là một người nhận thấy liền thôi, nếu là hai người...Chỉ sợ thật sự có người tiềm nhập vào, hơn nữa lẻn vào được, luôn không lộ diện...Chỉ sợ đánh chủ ý xấu gì, ánh mắt hắn nhìn cây sinh mệnh càng ngày càng chói mắt trong trận pháp. Đáng tiếc tu vi hắn yếu chút, còn không đột phá tử phủ đỉnh, nên không phát hiện khác thường.

Đoan Mộc Trường Thanh cùng Phượng Phi Ly đi tới, trong mắt Phượng Phi Ly hiện lên tàn khốc, âm thanh lạnh lùng nói: "Có thể thử tìm ra hay không?"

Mặc kệ đối phương là ai, Tần Lạc Y cùng Bạch Y còn ở bên trong...Tốt nhất bọn họ đem tất cả uy hiếp tiềm nhập đều tiêu diệt từ trong trứng!Năm người không tiếng động trao đổi một ánh mắt, đều ở trong mắt lẫn nhau thấy được sát ý nồng đậm.

Tần Thiên cùng Giản Ngọc Diễn toàn lực buông thần thức ra, ở trong sơn cốc bên xoay chuyển mấy vòng, chỉ cảm thấy một cỗ hơi thở linh hồn như có như không, không tìm thấy vị trí cụ thể người nhìn lén, sau một lát, cỗ hơi thở kia đột ngột biến mất.

"Oanh!" Đúng lúc này, trong trận pháp bên đột nhiên truyền ra một tiếng vang kịch liệt, ánh sáng nguyên bản che trời lấp đất đột nhiên mở ra, hai đạo bóng dáng thon dài từ bên trong tao nhã tiêu sái đi ra.

Theo bọn họ đi ra, là một cỗ hơi thở tinh thuần nồng đậm, trong nháy mắt công phu liền theo khe hở đập vào mặt, đợi hai người đi ra, đạo hào quang nhanh chóng hợp lại.

Cho dù chỉ trong nháy mắt vỡ ra,nđám người Tần Thiên vẫn thấy được tình cảnh trong sơn cốc, linh lực đã nồng đậm ngưng tụ thành thực chất màu trắng! Người đi ra đúng là Tần Lạc Y cùng Bạch Y.

"Lạc Y!"

Trong mắt đám người Sở Dật Phong sáng ngời, vội vàng phóng qua.

Mặt mày Tần Lạc Y cong cong, trên mặt mỉm cười,btiếu nhan trong suốt như ngọc, tản ra ánh sáng oánh nhuận.

"Như thế nào?" Sở Dật Phong hơi vội vàng hỏi nói, Tần Lạc Y cùng Bạch Y luôn không ra, kỳ thật hắn thập phần hối hận để Bạch Y hiện tại áp chế tâm pháp cho nàng, hẳn nên chuẩn bị thêm một đoạn thời gian mới phải.

Không phải là không thể viên phòng sao? Không phải là không động phòng hoa chúc sao? Hắn chịu đựng là được, trước kia không phải không nhịn qua, thời gian năm năm đều nhịn qua, huống chi hiện tại Tần Lạc Y đã trở thành bạn lữ song tu của bọn họ, về sau bọn họ còn nhiều thời gian bên nhau. Thật sự nên trì hoãn thêm, như vậy Bạch Y mới có thể nắm chắc.

Thấy Bạch Y trồng ra một cây đại thụ nghịch thiên như vậy, hắn liền cảm giác được chỉ sợ công pháp kia không dễ dàng áp chế xuống, mấy ngày nay...Đặc biệt gần hai ngày nay, hắn đã có chút đứng ngồi không yên.

Hiện tại tốt lắm. Cuối cùng Y nhi đã đi ra. Hắn cẩn thận nhìn mặt Tần Lạc Y, không phát hiện cái gì không thích hợp, vẫn dẫn theo tâm mới hơi buông buông xuống chút.

"Ta không sao, tất cả thuận lợi." Tần Lạc Y cười nói cho hắn, ánh mắt tối đen xẹt qua đám người Phượng Phi Ly.

Phượng Phi Ly cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuấn nhan nguyên bản có chút ngưng trọng tươi cười, mắt hoa đào híp lại, khuôn mặt tuấn dật yêu nghiệt.

Liếc nhìn Bạch Y một cái. Trở thành phu quân Y nhi, tận tâm bảo hộ nàng, không cho nàng bị người đoạt xá...Bạch Y đã làm được chuyện hắn ta hứa hẹn lúc trước.