Hít sâu một hơi, tập trung tinh thần dò xét bản thân, tuy hiện tại mới là một tên thiếu niên vừa đột phá võ Sư còn rất yếu kém hơn nữa còn chưa biết cách tu luyện linh hồn.
Nơi hắn đang sống mang tên Việt Linh đại lục, được chia làm ngũ châu nhất vực bao gồm: Đông châu, Nam châu, Tây châu, Bắc châu, Trung châu và Hải vực. Hắn hiện tại chỉ ở một góc rất rất nhỏ của Bắc châu mà thôi.
Việt Linh đại lục chủ yếu có ba phương hướng tu luyện: Linh tu, Hồn tu và Thể tu nhưng cũng có một số cách tu luyện như Ma tu hay Tà tu. Đa phần mọi người cho rằng việc võ Hồn phẩm chất càng cao thì đi được càng xa nhưng kỳ thực võ Hồn còn có một tên gọi khác là linh hồn thiên phú, phẩm chất cao hơn sẽ cảm ngộ thiên địa dễ hơn, giúp trong gia tăng nhiều hơn trong chiến đấu, thực tế theo như ký ức bị khuyết thiếu của hắn đã từng có người chỉ là ngũ phẩm chiến hồn bước vào Thánh cảnh chỉ là mất thời gian hơi lâu mà thôi.
Nhưng tất nhiên võ Hồn thấp như nhất, nhị phẩm thì có thể tắm cái xong đi ngủ vì những người như vậy thật sự là do thiên phú quá kém.
Tiêu Dao biết mình bị thiếu một thứ gì đó rất quan trọng trong ký ức của hắn hơn nữa còn không phải tầm thường ký ức có lẽ liên quan đến thân thế của hắn. Thế nên muốn tìm lại ký ức việc quan trọng nhất hiện tại của hắn là phải mạnh lên, biết đâu trí nhớ khuyết thiếu của hắn liên quan đến bí mật dẫn đến hoạ sát thân mà không phải thân thế của hắn thì sao, hắn không muốn chết thì phải trở thành cường giả đỉnh cao a. Hắn muốn trở thành người mạnh nhất. Giờ đây hắn đã hoàn toàn xác định được mục tiêu của mình.
Muốn trở thành người mạnh nhất hắn sẽ không chỉ tu luyện một đường, chắc chắn hắn sẽ tu cả linh hồn và thể tu nữa. Nhưng công pháp Hồn tu cùng Thể tu biết bao khó tìm nghĩ thôi hắn cũng phiền lòng.
Việc quan trọng hiện tại hắn cần làm là tìm thứ ánh sáng phát ra từ thân thể giúp mình thoát khỏi miệng quái điểu. Hắn ngưng thần lại mượn nhờ lực lượng từ võ Hồn Hắc Long bắt đầu dò xét từng ngóc ngách trong thân thể mình. Mặc dù chưa phát hiện ánh sáng thần bí lúc trước nhưng hắn phát hiện ra một điều khiến hắn kinh hỉ không kém, đó là khi linh hồn hắn tập chung vào thân thể của mình thì hắn vẫn còn một ý thức linh hồn khác có thể hoạt động. Nếu hắn đoán không nhầm tình trạng hiện tại của mình lúc này là thiên phú thần thông linh hồn phân liệt.
Như để kiểm chứng suy đoán của bản thân hắn cầm quyển công pháp Bàn Tử ra tu luyện:
-“ Quả nhiên.”
Hắn thầm nói bởi vì suy đoán của hắn là đúng. Một ý thức của hắn vẫn đang miệt mài dò xét thân thể, một ý thức của hắn đang lĩnh ngộ công pháp. Vậy là hắn bắt đầu tập chung vào công pháp Bàn Tử đưa cho.. Hắn biết thất phẩm công pháp không phải bình thường công pháp cần tập chung cao độ, nhưng mà:
-“ Cmn, cũng quá dễ dàng đi. Chẳng lẽ Bàn Tử đưa ta giả công pháp. Không nên a. Hay hắn đưa nhầm nhất phẩm công pháp? Cũng không thể a.”
Hắn thử vận dụng công pháp, linh khí bằng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được chúng nó đang điên cuồng nhập vào thể nội của hắn, đột nhiên:
-“ Ầm.” Tiêu Dao có chút mộng. Hắn đột phá võ Sư trung kỳ, sáng nay thức tỉnh võ Hồn đột phá võ Sư sơ kỳ chưa đầy mấy canh giờ sau hắn lại đột phá võ sư trung kỳ dù cho hắn cũng kinh ngạc không thôi. Một lát thất thần Tiêu Dao tỉnh lại, hắn vui mừng nội tâm gầm thét:
-“ Là thật. Công pháp này là thật a.”
Thôn linh pháp, giống như tên gọi của nó thôn phệ linh khí vạn vật thành toàn tự thân mình, không những thế công pháp sẽ luôn vận chuyển hấp thu linh khí không ngừng gia tăng bền bỉ trong chiến đấu vô cùng có lợi, người tu luyện Thôn linh pháp cảnh giới sẽ tăng vô cùng nhanh chóng nhưng lại có tác dụng phụ, nếu quá lạm dụng linh khí hấp thu sẽ có rất nhiều tạp chất, chưa kể như công pháp này nói nó còn có thể hấp thu linh khí trong yêu đan của yêu thú, ma khí của ma tu. Nghe qua có vẻ tốt đẹp nhưng tỉ mỉ suy nghĩ lại sẽ vô cùng đáng sợ.
Phải biết rằng yêu đan của yêu thú tuy số lượng linh khí rất lớn nhưng cũng bị nhiễm tính cuồng bạo của yêu thú hay hấp thu ma khí của ma tu nếu không khống chế được sẽ khiến bản thân bị phản phệ thậm chí trở thành ma đầu giết chóc.
Nhưng hắn phát hiện linh khí do mình hấp thu lại tinh thuần vô cùng, hắn thử quan sát kĩ mới nhận ra linh khí hấp thu vào thân thể của hắn đều đi qua võ Hồn thứ hai của hắn, linh khí đi qua bị thanh lọc vô cùng tinh thuần không có một tia tạp chất, hắn không nghĩ tới võ Hồn còn có công dụng như vậy, trong lòng vui mừng không thôi, nếu võ Hồn thứ hai còn có tác dụng với tương tự khi hắn hấp thu yêu đan của yêu thú hay ma khí của ma tu thì chẳng phải từ nay hắn sẽ không phải lo lằng về vấn đề cảnh giới hay sao.
Nhưng chưa mừng được bao lâu thì hắn mới nhớ tới tu hành cần phải cảm ngộ, chỉ dựa vào số lượng linh khí mà cưỡng ép tự thân cảnh giới tăng lên thì trong cảnh giới chỉ thuộc kế cuối thậm chí còn không bằng người cảnh giới yếu hơn mình. Tuy nhiên ở cảnh giới thấp Thôn linh pháp vô cùng có lợi. Tỉ như võ Sư cảnh dẫn linh khí nhập thể, thông qua các kinh mạch tràn vào đan điền khi đan điền bị lấp đầy cũng là khi võ Sư cảnh đạt đến viên mãn. Hiện tại hắn có thể lợi dụng Thôn linh pháp đột phá võ Sư viên mãn dễ dàng nhưng hắn không làm vậy. Hắn cần thời gian để linh khí cô đọng lại, từ từ hấp thu để mở rộng kinh mạch và đan điền. Việc kinh mạch và đan điền mở rộng sẽ khiến linh lực của hắn nhiều hơn cùng giai.
Thử nghĩ khi hai người cảnh giới và chiến lực ngang nhau cần thời gian dài mới có thể phân thắng bại thì người sở hữu linh lực nhiều hơn sẽ có lợi như thế nào.
Sau một thời gian suy ngẫm. Hắn vẫn là nghiêm túc tỉ mỉ lĩnh hội ảo diệu cảnh giới rồi mới có thể đột phá, với lại cảnh giới tăng quá nhanh không phải là chuyện tốt, hắn còn cần rèn luyện cảnh giới đến khi không thể tăng nữa khi đó đột phá không những vững chắc cơ sở của bản thân, linh lực của hắn sẽ ngưng thực, tinh thuần hơn khi chiến đấu vô cùng có lợi.
Tuy nhiên Thôn linh pháp áo nghĩa dễ lĩnh ngộ nhưng không thể vừa đọc qua đã luyện thành như hắn được. Thôn linh pháp chỉ có duy nhất một tầng là thôn phệ vạn vật, công pháp lĩnh hội đạt đến đại thành thì loại linh khí hấp thu được càng nhiều, số lượng hấp thu càng lớn. Thôn linh pháp còn bao gồm một môn võ kỹ gọi thôn linh thức, có thể cưỡng ép chuyển hoá chiêu thức do linh lực địch nhân phóng suất thành của mình, tuy nhiên nếu lượng linh lực quá lớn sẽ chẳng khác nào tự mình hại mình. Mặc dù như nó vẫn là một chiêu thức đáng sợ có thể thấy được người sáng tạo công pháp này không tầm thường.
Tu luyện thành Thôn linh pháp hắn tiếp tục chuyển sang võ kỹ Trấn Thiên quyền.
Sau vài phút, nhẹ nhàng gấp võ kỹ lại hắn đã biết vì sao hắn lĩnh ngộ Thôn linh pháp nhanh như vậy rồi:
-“ Mẹ nó, ta thật là thiên tài mà. Còn có công pháp nào khó hơn không? Lão tử muốn học. Thất phẩm quá nhạt nhẽo, lão tử cần bát phẩm, cửu phẩm.”
Trong lòng gào thét một lúc hắn cũng biết được thiên phú của mình quá kinh khủng, hắn chỉ đọc một lần đã có thể lĩnh hội được thất phẩm võ kỹ Trấn Thiên quyền. Quyền phân tam thức
Thức thứ nhất Liệt Địa.
Thức thứ hai Phá Hải.
Thức thư ba Trấn Thiên.
Bộ quyền pháp này sức sát thương, lực phá hoại vô cùng lớn. Điểm mấu chốt nhất của quyền pháp là cần phải tụ lực. Quyền thức yêu cầu bản thân phải phải nén linh lực tại một điểm, tụ được càng nhiều linh lực sức sát thương càng lớn. Nhưng nhược điểm của quyền pháp là cần thời gian tụ lực, hơn nữa phải có sức chịu đựng bền bỉ bởi việc tụ lực tại một điểm nếu nơi hội tụ không đủ chắc chắn, nhẹ thì linh lực sẽ toát ra ngoài, nặng thì sẽ bị nguồn linh lực quá lớn trấn vỡ kinh mạch.
Đó chỉ là thức thứ nhất, thức thứ hai yêu cầu phải hai lần tụ lực, thức thứ ba cần phải bốn lần tụ lực vì thế muốn sử dụng võ kỹ này yếu tố thân thể vô cùng quan trọng, thích hợp linh, thể đồng tu, nếu chỉ là linh tu khi tụ lực thân thể sẽ không chịu đựng được tàn phá của tụ lực hoặc chỉ riêng thể tu sẽ khiếm khuyết linh lực để hội tụ.
Tiêu Dao định tạm thời không sử dụng quyền pháp cho đến khi tìm được công pháp thể tu nhưng bất chợt hắn lại nhớ đến quyển công pháp Trần Sơn cho. Hắn không phải người bình thường, có thiên phú linh hồn phân liệt, song sinh võ Hồn lên việc cùng lúc tu luyện hai công pháp cũng không ảnh hưởng quá lớn đến bản thân nghỉ vậy hắn liền quyết định xem thử biết đâu lại là thứ mình mong đợi. Mở ra là năm chữ đập vào mắt hắn “ Vạn Huyết Tôi Thể Quyết “, thì ra đây là hạnh phúc tự tìm đến ta trong truyền thuyết.
Hắn bắt đầu tìm hiểu… lại nhẹ nhàng vài phút qua đi hắn cũng hiểu được cách tu luyện của công pháp này. Tên như ý nghĩa cần dùng máu huyết tốt nhất là tinh huyết để rèn thể. Công pháp chia làm ba tầng tuy nhiên hiện tại chỉ có tầng đầu rèn luyện bên ngoài thân thể mà thôi, bị khuyết thiếu hai phần còn lại nếu không ít nhất công pháp này cũng đạt tới thất phẩm không thua kém Thôn linh quyết.
Bây giờ hắn cũng rõ ràng Trần Sơn vì sao lại dễ dàng tặng hắn như vậy, chính mình không dám chịu đựng đau đớn đẩy sang cho hắn. Đúng là lão âm bỉ, Tiêu Dao mắng thầm.
Đang chuẩn bị hành lý đi cách ly à nhầm đi kinh thành Trần Sơn đột nhiên hắt hơi một cái nghi hoặc không thôi. Thầm nghĩ:
-“ Chẳng lẽ tiểu tử kia…” nhưng rồi hắn lại lắc đầu công pháp ngũ phẩm sao có hiểu được nhanh đến thế, dù cho hắn cũng phải mất rất nhiều năm nghiên cứu mới hiểu nhưng hiểu là một chuyện có tu luyện hay không lại là chuyện khác.
-“ Nhưng ngoài tiểu tử kia còn ai nói xấu sau lưng ta nữa chứ? Chẳng lẽ là kẻ thù? Không lên a.” Nghĩ mãi không ra hắn cũng chẳng buồn nghĩ đến nữa.
Tiêu Dao sau một hồi suy nghĩ quyết định đi Vẫn Nguyên sơn mạch lịch luyện, kiếm điểm huyết yêu thú để rèn thể. Nhưng trước hết hay là tìm hiểu lốt quyển thân pháp còn lại về việc tìm tới ánh sáng thần bí kia hắn tạm thời bỏ qua. Không có cách, nó trốn quá kĩ.
Việc tìm hiểu Ly Ảnh Du Thân Bộ cũng không mất quá nhiều thời gian. Đây là quyển thân pháp không bị hạn chế bởi cảnh giới, chỉ cần ngươi hiểu là có thể tu luyện. “ Ly ảnh du thân bộ “ vô cùng ảo diệu, người sử dụng có thể trong vùng một mảnh thiên địa nhất định làm lãnh địa của mình, khi đó hắn có thể di chuyển ở bất cứ đâu trong vùng lãnh địa đó. Cảnh giới càng cao không gian tạo thành lãnh địa càng lớn. Đây là một quyển thân pháp dùng trong chiến đấu vô cùng kinh khủng, người tạo ra công pháp đã chạm đến một tia liên quan đến không gian chí cao lực lượng, chỉ cần dựa vào ý niệm có thể di chuyển, trong chiến đấu nếu địch nhân muốn tung sát chiêu nhưng không bắt được thân ảnh của hắn thì đánh cái gì, đánh cái rắm a. Nhược điểm duy nhất là tốn linh lực để duy trì lãnh địa mà thôi. Hắn dành một đêm để thôi diễn công pháp, võ kỹ, thân pháp đạt tới tối đa ở cảnh giới hiện tại hắn mới thở ra một hơi, đôi mắt khẽ mở, từ từ đứng dậy nhìn về phía phủ thành chủ một chút rồi quay đi.
-“ Cũng đến lúc lên ra ngoài lịch luyện rồi.” Hắn mở miệng thì thào
Hiện tại công pháp hắn có, võ kỹ hắn có, thân pháp hắn có, võ Hồn lại càng không phải nói. Hắn thiếu duy nhất là bản năng chiến đấu mà thôi.
…