Chương 1: Bóng người trên trời

Vốn là đôi bạn thân của nhau, tình cờ biết nhau một ứng dụng chat hẹn hò, Hoàng Long và Bảo Ngọc cũng từ đó mà càng ngày càng trò chuyện nhiều. Càng là nhiều tới nỗi cứ như đã thành một đôi tình nhân thật sự nhưng thật ra thì họ cũng chỉ là bạn bè đặc biệt một chút.

Nói thế bởi vì, họ thân đến nỗi có thể chia sẻ mọi vấn đề với nhau ngay cả sở thích tình dục v.v...

Nhưng nói cho cùng thì cả hai vẫn chưa gặp mặt nhau.

Sở dĩ thân tới như vậy bởi vì hầu hết mọi câu chuyện từ hai phương thuật lại, đều có mang hơi hướng rất giống nhau. Điển hình nhà con Ngọc mất cha nhưng còn mẹ, còn thằng Long bị cha mẹ ruồng bỏ. Hay cả những năm tháng còn nhỏ bị bạo lực gia đình, hay chuyện tình cảm đều tựa tựa nhau như vậy nên cả hai đều không muốn cưới vợ gả chồng, thích một mình như vậy.

Hôm nay cũng như bình thường, Hoàng Long hoàn thành xong hết công việc ở nhà thì liền check lại tin nhắn trên Telegram xem con bạn thân có nhắn gì không, riết thành thói quen.

Lưu ý của tác giả : Ở phân đoạn chương 1, có hình ảnh là dòng chat của cả hai. Ở đây mình không đưa lên được nên anh em chịu khó copy dòng link ảnh này nhé.

Đoạn chat 1 -> https://imgur.com/a/TZpmf0W

Hoàng Long suy nghĩ đến đây, mặt lộ ra vẻ khó hiểu, chẳng phải Bảo Ngọc từ đầu chỉ muốn ở nhờ nhà mình một vài hôm vì công việc đột xuất sao? Nay lại muốn lên ở luôn rồi?

Biết là chuyện gì đó quan trọng, Hoàng Long cũng không gặng hỏi là gì, hắn đành nhắn tin tiếp.

Đoạn chat 2 -> https://imgur.com/a/qDEXiGB

Nghe đến đoạn này, Hoàng Long tỏ vẻ cực kỳ kinh ngạc, đôi mắt hắn nhíu lại làm cho vệt trán nhăn đi 1 chút. Cuckold là gì? Chẳng phải đó là cái thể loại những ông chồng thích vợ mình bị người khác đ-, hãm hiếp sao?

Nghĩ tới cái cách hãm hiếp Bảo Ngọc, con bạn thân trong mơ tưởng. Đầu hắn ong ong một cảm giác tê tái khó tả, Hoàng Long nuốt gằn lại một ngụm nước bọt khô khốc, bình tĩnh nhắn tiếp.

Đoạn chat 3 -> https://imgur.com/a/ktcSDUO

Cuối cùng cuộc trò chuyện cũng kết thúc, hắn thở ra một tràn khí lạnh nôn nao. Ít ra chuyện này cũng tầm trong hiểu biết của hắn.

Nói chuyện với con gái, ít nhất phải có kiến thức. Không chuyên cũng được, nhưng ít ra phải hiểu ngụ ý trong câu nói. Như thế việc tiếp cận phụ nữ khá dễ dàng. Mà cũng may là Hoàng Long có thể làm như vậy.

Tương tác, tán gẫu cũng như một phép xã giao. Chủ yếu là mang lại lợi ích cho cả đôi bên, mà trong dạo gần đây nói chuyện với Bảo Ngọc, cũng thân lắm từ đấy. Hắn cũng biết được Bảo Ngọc có sở thích khá kỳ lạ.

Tạm gác mọi suy nghĩ sang một bên, Hoàng Long ưỡn người ngồi dậy, đi tới bên cánh cửa gỗ lấy vội cái áo khoác.

"..."

“Trời tiết bữa này thất thường thế nhỉ?” – Hoàng Long dạo quanh một vòng bờ hồ, vừa nghe nhạc vừa cảm thán.

Khí hậu vốn thay đổi thất thường như vậy vốn dĩ nó đã xảy ra từ trước cách đây mấy năm, từ trước năm 2020 cho tới bây giờ đã 4 năm, một ngày trái đất trải qua chậm hơn một ít, việc này đã được đất nước xác nhận và cả thế giới đã dần dần chấp nhận.

Chu kỳ tuần hoàn một ngày 24 tiếng nay đã thay đổi, một ngày dài tới 30 tiếng. Theo đó là những biến cố xảy ra liên tục, mùa đông thì nóng, mùa hạ thì lạnh.

Radio được phát ra trên một chiếc xe hơi “Chẳng phải chúng ta sẽ đến một thời kỳ tận thế sao? Nhìn những thay đổi bất thường, những dị số xảy ra cách đây cũng đủ thấy được. Trái đất đang dần dần trở lại thời kỳ “Kỷ Nguyên Trống”

“Khí hậu trở nên thất thường cốt yếu cũng là do nhân loại chúng ta đối xử với thiên nhiên và động vật quá tàn bạo, dẫn tới thảm hoạ diệt vong với thế giới là điều tất yếu”

Hoàng Long vừa trầm ngâm lắng nghe vừa suy nghĩ, từ túi móc ra một kỉ vật. Kỉ vật này hình lục giác, có màu cam tản mạn khí tức cổ xưa, đôi phần ảm đạm. Là kỉ vật của một người bạn trước khi mất đã đưa cho hắn.

Càng nhìn càng trong giống một viên hồng ngọc, những thứ phẩm như thế này thường giữ để trưng bày là cách tốt nhất, hắn vẫn mang theo bên mình giống như là một bùa hộ thân vậy.

Độ tuổi vượt qua vị thành niên, sẽ xảy ra nhiều vấn đề tâm lý bất ổn. Nhất là ở độ tuổi 25 hiện tại, gương mặt hắn ảm đạm nhìn lên trời mây, biểu lộ một thành ý gì đấy nhưng không nói ra.

Từ trên cao chín tầng trời, lấy mặt trời là điểm trung tâm. Xuất hiện một đốm sáng bàng bạc phiêu phiêu như gió, bởi vì ở quá xa nên Hoàng Long không tài nào nhìn ra được là ai. Nhưng trong một phút chốc, Hoàng Long lạnh cả xương sống. Lông tóc dựng thẳng đứng trong một sát na, tròng mắt mở to ra căng hết cỡ cố gắng xem đó là ai.

“Là một con người sao?” – Hoàng Long thầm nghĩ trong lòng, hắn vừa nhìn thấy một người nào đó? Mặc một chiếc áo choàng bay vòng vòng sao? Nói ra ai mà tin cho được?

Một cái chớt mắt quá đi, điểm sáng ấy biến mất. Trái đất này đã dần dần có nhiều điều kỳ lạ xung quanh hắn, nhưng bản tính con người là vậy. Kỳ bí, huyền ảo tới đâu. Cho dù không gây nguy hiểm, họ cũng sẽ không có chú ý đến.