Chương 548: Hoàng Phiêu mã.

Cho nên La Sĩ Tín vừa nói xong Lý Ngôn Khánh cảm thấy có gì đó không đúng, theo bản năng hắn nghiêng qua một bên, Trầm hương giáo vẫn không do dự đâm về phía Tần Quỳnh, tuy nhiên tính chuẩn xác dĩ nhiên giảm xuống.

Đồng thời đúng lúc này hoàng phiêu mã của Tần Quỳnh đã xông tới, thân hình lướt ngang.

Chỉ nghe phập một tiếng, huyết quang bắn ra.

Hoàng Phiêu mã hí dài một tiếng, ngã xuống mặt đất.

Trầm Hương giáo sắc bén, xuyên qua cổ của Hoàng Phiêu mã, một giáo đoạt mệnh, Hoàng Phiêu mã run rẩy không ngừng, đè xuống Tần Quỳnh, tuy Tần Quỳnh thoát khỏi cái chết nhưng hiện tại cũng vô phương đào thoát.

Tần Quỳnh đầu óc liền trở nên trống rỗng.

Hoàng phiêu mã theo hắn chinh chiến nhiều năm, trung thành và tận tâm.

Nhớ ngày đó, Trương Tu Đà mang theo mười ba kỵ quân đại phá Hác Hiếu Đức, Tần Quỳnh cưỡi con Hoàng Phiêu mã này trong loạn quân chém tướng đoạt cờ.

Nhiều năm sóng to gió lớn qua đi không ngờ đại hoàng mà hắn yêu thích lại chết ở đây.

Tần Quỳnh tim đau như cắt, thanh âm thê thảm.

Mà Lý Ngôn Khánh sau khi đâm một nhát thất bại đã mất đi cơ hội xuất thủ.

Hơn mười tên kỵ quân Ngõa Cương phóng ngựa tới, vây Lý Ngôn Khánh lại ở xung quanh trên một gò núi một gã tướng quân mặc áo bào màu trắng xông vào chiến trường.

- Thúc Bảo đừng vội kinh hoàng, tam lang tới đây.

Đúng lúc đó một đạo nhân mã từ xa xông tới.

Đám kỵ quân ước chừng có bốn năm trăm người, trước hết là một viên đại tướng mặc khôi giáp màu đen, trong tay cầm một cây Giám Kim giáo, nhanh như gió bay điện chớp lao tới.

Vừa đi đại tướng kia vừa hô lên:

- Lý vô địch đừng vội càn rỡ, có dám tham chiến với Trình Giảo Kim ta một trận không?

Hình dạng của Giám Kim giáo cũng như mã giáo bình thường khác biệt chính là lúc lâm chiến ánh kim óng ánh làm nhiễu tai mắt người ta.

Giám Kim giáo chỉ là một loại giáo bình dân nhưng phù hợp với Trình Giảo Kim, chất phác tự nhiên, như gió táp mưa rào sát cơ ẩn chứa.

Hai viên đại tướng một đen một trắng vọt vào trong chiến trường.

Lý Ngôn Khánh đảo giáo giết năm tên kỵ quân sau đó La Sĩ Tín cũng đuổi tới gần.

Trình Giảo Kim tiến tới, không nói nhiều lời hoành giáo đâm vào, từng luồng kim mang phát ra, Lý Ngôn Khánh và La Sĩ Tín hai người ngăn lại, Vương Bá Đương cũng không hề chậm trễ, ở trên lưng ngựa triển khai cung tên, bắn chết bảy tám tên binh sĩ, một cánh quân tiến tới gần Tần Quỳnh, dùng sức đỡ Tần Quỳnh lên lưng ngựa.

- Lão Trình đừng ham chiến đi mau.

Vương Bá Đương cũng biết chiến cục khó có thể vãn hồi.

Vốn Lý Mật sắp đặt thiết kế giương đông kích tây, mệnh cho Mạnh Nhượng Lý Văn Tương ở Hổ Lao quan thu hút tai mắt của người khác còn hắn thì tự mình dẫn năm vạn đại quân, sau khi chiếm lấy Đại Ngụy sơn, hắn lao thẳng về phía Dương thành, huyện lệnh Dương thành là Trịnh Đức Thao tộc đệ của Trịnh Đĩnh Tượng thủ hạ của Lý Mật. Sau đó Trịnh Đĩnh Thao lại dùng danh nghĩa của mình khiến cho Ưng Dương Lang Tướng Ky sơn phủ Trương Quý Tuần xuất binh cứu viện, Lý Mật thừa cơ giữa đường phục kích.

Trương Quý Tuần bị bắt làm tù binh, nhất quyết không hàng, tối đến đã bị giết chết.

Hắn vừa chết, Ky sơn quần long vô thủ, Lý Mật suốt đêm xuất kích chiếm lấy Ky sơn, thuận lợi mở thông con đường tới Củng huyện.

Tuy nhiên sau khi Lý Mật phá được Ky sơn thì Bàng Ngọc và Hoắc Thế Cử đã dẫn binh tới, khiến cho hắn phải giật mình.

Lúc này hắn đã như tên trên giây không thể không tập kích Hắc Thạch quan, sau khi thương nghị cùng với Tổ Quân Ngạn và Ngụy Chinh, Lý Mật quyết định chia làm hai đường, một đường do Tần Quỳnh tiên phong suất lĩnh Bát phong doanh ý đồ cướp lấy Hắc Thạch quan, Lý Mật thì suất lĩnh binh mã chủ lực, dùng Đan Hùng Tín, Vương Bá Đương, Trình Giảo Kim cố gắng đánh tan Bàng Ngọc và Hoắc Thế Cử, giải quyết nỗi lo của hắn.

Bàng Ngọc cùng với Hoắc Thế Cử dưới trướng có tới hai vạn đội ngũ, thậm chí ngay cả địa hình cũng không thăm dò tinh tường đã gặp sự tấn công điên cuồng của Lý Mật.

Một bên toàn lực công kích một bên thì dừng chân chưa ổn.

Hai vạn đại quân của Bàng Ngọc và Hoắc Thế Cử đã bị Lý Mật đánh cho đại bại.

Hoắc Thế Cử bị giết chết tại chỗ, Bàng Ngọc thì mang theo một nghìn người chật vật chạy trốn, trong vòng tám ngày phá hai tòa núi, chiếm hai huyện, mười bảy doanh, sĩ khí của Lý Mật đại chấn, tuy nhiên hiện tại binh mã của hắn cũng mệt mỏi đến cực điểm khó có thể tái chiến.

Rơi vào đường cùng Lý Mật đành phải hạ lệnh nghỉ ngơi một ngày.

Nhưng hắn hơi bận tâm Tần Quỳnh.

Tần Quỳnh đúng là thiện chiến tuy nhiên hiện tại hắn không phải đối phó với người như Trương Quý Tuần mà đối phó với Lý Ngôn Khánh, đây chính là một lão hồ ly.

Đúng là một lão hồ ly.

Trong lòng Lý Mật đối với Lý Ngôn Khánh đánh giá rất cao tuy hắn còn nhỏ nhưng lại là khó đối phó nhất .

Ngẫm lại Lý Ngôn Khánh dùng sáu chữ mà khiến cho Lý Mật không thể không trở mặt với Địch Nhượng.

Tuy Lý Mật thắng nhưng hắn biết rõ đó là do lúc trước hắn luân phiên chiến thắng, một khi hắn thất bại thì những lộ quân kia sẽ sinh ra dị tâm. Lý Ngôn Khánh dùng mưu nhưng Lý Mật biết rõ mình không tránh được không giết Lý Mật hắn danh bất chính ngôn bất thuận, khó có kẻ phục tùng, giết Lý Mật lại khiến thủ hạ sinh cảnh giác, đề phòng hắn.

Lý Mật không thể không xưng vương, nhưng sau khi xưng vương hắn phải không ngừng đạt được thắng lợi nếu không các lộ quân sẽ không phục.

Trải qua hai tháng, Lý Mật cũng đã ra tay.

Tuy nói là liên tục chiến thắng nhưng mà Lý Mật lại vô cùng bất an.

Tần Quỳnh có thể là đối thủ của Lý Ngôn Khánh không? Vì vậy Lý Mật sau khi chiến thắng Bàng Ngọc lập ức mệnh cho Vương Bá Đương và Trình Giảo Kim tiến về Cửu sơn trợ giúp Tần Quỳnh.

Vương Bá Đương và Trình Giảo Kim lúc đi tới Cửu sơn thì Tần Quỳnh đã xuất kích.

Hai người không dám khinh thường mỗi người mang năm trăm kỵ quân tiến về Hắc Thạch quan tiếp ứng.

Thật không ngờ....

Bát phong doanh cơ hồ toàn quân tan tác, muốn vãn hồi chiến cuộc thì không thể.

Lý Ngôn Khánh cùng với La Sĩ Tín binh mã dưới trướng không nhiều nhưng mà sĩ khí tràn đầy, Vương Trình hai người đều đã lĩnh giáo qua sự lợi hại của hắn, một mặt ở đây lại quá gần Hắc Thạch quan nếu như Lý Ngôn Khánh có viện binh tới thì hai người bọn họ cũng không thể chống lại, một mặt khác Lý La liên thủ, Vương Trình hai người bọn họ chưa chắc có thể ngăn cản, cho nên Vương Bá Đương chỉ còn con đường triệt binh.

Trình Giảo Kim hét lớn, Giám Kim giáo càng thêm hung mãnh.