Chương 485: Phòng Huyền Linh nạp thiếp.

Lúc này Vệ Văn Thăng mới biết được là Nguyên Bảo Tàng cấu kết với Ngõa Cương trại. Vệ Văn Thăng trong cơn tức giận liền triệu tập tư mã Huỳnh Dương, Đại Ngụy Sơn Ưng Dương Lang Tướng Vệ Văn Thông xuất binh, chuẩn bị sau khi qua sông sẽ giáp công Ngõa Cương, không ngờ Vệ Văn Thăng còn chưa qua sông, quân của Vệ Văn Thông đã tan tác do gặp Ngõa Cương phục kích, Vệ Văn Thông bị Vương Bá Đương bắn chết tại ngoài Toan Tảo thành.

Sau khi biết được tin tức, Vệ Văn Thăng giận tím mặt.

Đúng lúc này hắn định khởi binh qua sông thì Đậu Kiến Đức đã suất lĩnh người binh mã đánh tới, Vệ Văn Thăng trở tay không kịp bị Đậu Kiến Đức đánh tan.

Lưu thủ Hà Nội Đỗ Chinh chết trận ở Lê Dương.

Vệ Văn Thăng lập tức trở về Hà Nội, sau đó trong lòng uất ức, bệnh nặng không dậy nổi, cùng năm đã chết ở Bạch Lộc sơn.

Ngắn ngủi chưa đầy ba tháng, lục đại quân phủ ở Huỳnh Dương đã mất đi một phần ba, đặc biệt sau khi Vệ Văn Thông chết trận, Dương Khánh lại hạ lệnh cho Ưng Dương Lang Tướng Quản thành lui về giữ Huỳnh Dương, tăng cường bảo vệ xung quanh Hổ Lao quan, nhưng lục đại quân phủ lui lại đã khiến cho bốn huyện trì rơi vào tay của Ngõa Cương.

Dương Quảng ở Giang Đô sau khi biết được tin tức, vô cùng tức giận.

Tháng tám hắn hạ chiếu trách cứ Dương Khánh là hạng người vô năng, làm cho tôn thất hổ thẹn.

Sau đó hắn lại bãi miễn chức Ưng Dương Lang Tướng Ngưu Chử Khẩu của Bùi Hành Nghiễm, cho hắn làm Biệt Tương lưu thủ Hắc Thạch phủ.

Chuyện này cũng khiến cho Bùi Hành Nghiễm mất một lớp da, tuy nhiên trên danh nghĩa Bùi Hành Nghiễm bị giáng chức nhưng phẩm chất không hề có biến hóa, Ưng Dương Lang Tướng Ngưu Chử Khẩu là ngũ phẩm mà biệt tương Hắc Thạch phủ cũng là ngũ phẩm.

Chỉ là một chủ tướng biến thành phó tướng mà thôi.

Nếu như đổi là người khác Bùi Hành Nghiễm trong lòng sẽ không thoải mái.

Nhưng ở Hắc Thạch phủ, hắn có giao tình thâm hậu với Lý Ngôn Khánh, hơn nữa Lý Ngôn Khánh còn có ơn cứu mạng của hắn lại có hôn ước với Bùi Thúy Vân, trên thực tế là người một nhà.

Bùi Hành Nghiễm sau khi nhận được tin tức thì vô cùng vui vẻ.

Cho nên gia tướng của hắn hiếu kỳ hỏi:

- Thiếu gia bị giáng chức quan một cấp tại sao lại vui vẻ vậy?

- Ngôn Khánh cùng với ta là huynh đệ ta có gì mà không vui? Còn nữa tên kia mưu ma chước quỷ, vấn đề đầu óc sau này ta không cần quan tâm chỉ cần nghe hắn điều khiển là bớt phải lo nghĩ mà còn kiếm được quân quân hắc hắc tại sao lại không làm?

Thử nghĩ lại thì đúng là như thế.

Những người năm đó theo Lý Ngôn Khánh xuất chinh Cao Ly, Mạch Tử Trọng hiện tại đã là Ưng Kích Lang Tướng, Trịnh Hoành Nghị trở thành Kệ Giả Thai Ti Niên huyện, Tạ Khoa hiện tại là Ưng Dương Lang Tướng Kinh Khẩu phủ, binh tào tòng quân Đan Dương. Tô Định Phương mặc dù chưa có thu hoạch chức quan nhưng trong tay nắm giữ ba trăm Kỳ Lân vệ đội, là đội kỵ quân tinh nhuệ nhất Hắc Thạch phủ, ngay cả Hùng Khoát Hải và Hám Lăng cũng trở thành giáo úy.

Bùi Hành Nghiễm tuy nói giỡn nhưng trong lời nói vẫn toát ra vẻ vui mừng được kề vai chiến đấu với Lý Ngôn Khánh.

Lý Ngôn Khánh đối với chuyện này cũng bất đắc dĩ.

chức vụ Biệt Tương ở Hắc Thạch phủ hắn vốn định giữ cho Đậu Phụng Tiết.

Không ngờ sau khi Đậu Phụng Tiết đính hôn, hắn được bá phụ của hắn là Đậu Kháng mang tới Hà Tây, cho nên chức vụ Biệt Tương ở Hắc Thạch phủ vẫn bị bỏ trống.

Tuy nhiên Bùi Hành Nghiễm cũng tốt, người này chiến lực phi phàm vô cùng bổ ích.

Đến cuối mùa thu, tất cả quan viên ở Hắc Thạch phủ đều đã bược phân phối.

Lý Ngôn Khánh tính toán lại, văn hắn có Đỗ Như Hối, Hứa Kính Tông, võ thì có Bùi Hành Nghiễm, Hùng Khoát Hải, Hám Lăng, luyện binh thì có Tô Bao, văn án có Mã Chu, cộng thêm Tô Định Phương và Vương Phục Bảo và ba trăm Kỳ Lân vệ dưới trướng, ngoài ra còn có Mạch Tử Trọng Phí Thanh Nô đóng ở Cửu sơn.

Chỉ sợ khắp thiên hạ sáu trăm phủ binh cũng không có một đội hình xa hoa như Hắc Thạch phủ.

Hôm nay Ngôn Khánh sau khi thao binh diễn mã xong thì trở về quân doanh.

Hắn ngồi xuống uống một ngụm nước thì có thân binh báo lại:

- Phủ quân bên ngoài doanh có tin tức báo lại, Vương sứ giả báo tin mong phủ quân lập tức lên đường, trở về Hổ Lao quan nghị sự.

Xảy ra chuyện gì sao?

Không có khả năng.

Vương Hoàng khống chế Kỳ Lân đài, đối với việc lớn nhỏ ở Huỳnh Dương hắn đều biết rõ tuy không phải là như lòng bàn tay nhưng có gió thổi cỏ lay Lý Ngôn Khánh nhất định có thể biết trước. Mà quân Ngõa Cương hiện tại vừa mới lấy được đồ quân nhu ở Lê Dương, lại liên tiếp giao phong với huynh đệ Vệ Văn Thăng Vệ Văn Thông không có khả năng xuất binh tiếp, rốt cuộc Dương Khánh tìm hắn là có chuyện gì?

- Lão Đỗ, huynh nói xem Dương Khánh tìm đệ rốt cuộc là có chuyện gì?

Thúc ngựa mà đi, Lý Ngôn Khánh không nhịn được mà quay đầu hỏi thăm.

Ở phía sau hắn, Đỗ Như Hối cưỡi một thớt đại uyển lương câu từ từ tiến lên.

Đại Nghiệp năm thứ hai, Đỗ Như Hối bị cha mẹ mình bức bách tham gia khoa tiến sĩ, trong vòng mười năm hắn đã từ một công tào tiểu huyện lên làm huyện úy Trường An.

Biến hóa cũng không quá lớn nhưng hắn đã trải qua tôi luyện.

Trong vòng mười năm lịch lãm rèn luyện, khiến cho khí độ của Đỗ Như Hối càng thêm trầm ổn.

Trên khuôn mặt hiện ra một khí thế quả quyết, so với gia hỏa chơi bời năm xưa thì cách biệt một trời một vực.

Đỗ Như Hối cười cười:

- Không phải là Huỳnh Dương có biến mà chỉ sợ là Đông Đô có biến.

Hắn không thích nói nhảm chỉ nói một câu ngắn gọn, Lý Ngôn Khánh nghe xong giật mình kinh ngạc nhìn Đỗ Như Hối:

- Đông Đô có biến?

- Trước kia ta nghe người ta nói, Giang Đô đối với Tuân vương vô cùng bất mãn, cho rằng hắn tiêu diệt phỉ tặc không được.

Công thêm với việc Ngưu Chử Khẩu và Đại Thiều sơn hai tòa Ưng Dương khẩu bị hủy bỏ, mà Vinh Trạch cùng với Phố Điền hai tòa cũng thu binh về, Huỳnh Dương phỉ tặc không ngừng, triều đình cũng muốn tăng thêm sức mạnh của Huỳnh Dương... Ha ha nếu như ta suy đoán không sai thì chắc chắn triều đình phái người tới.

Ngôn Khánh nở ra một nụ cười.

Đỗ Như Hối quả nhiên đã tiến bộ kinh người.

Chỉ một chút chuyện thôi mà hắn đã nắm được mấu chốt.

Phòng mưu Đỗ đọa... ha ha hôm nay có lẽ không cần Phòng mưu mà Đỗ Như Hối cũng có thể tự mình quyết định. Nghĩ tới đây Lý Ngôn Khánh đột nhiên nhớ Phòng Huyền Linh ở phía Đan Dương xa xa cùng với ta, hắn cười ha hả hỏi:

- Lão Đỗ, hiện tại đã có tin tức của lão Phòng chưa?

Đỗ Như Hối lộ ra sự vui vẻ...

- Lão Phòng nạp thiếp rồi.

- A....

Ngôn Khánh chấn động, ghìm cương chờ Đỗ Như Hối tiến lên hai người đi ngang nhau.