Chương 8: Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện 5 - Tình Người Trong Đại Dịch (18++)

--- Lời Tác Thật ---

---[0]---

Hala Moon cùng Nhã Vy sau khi rời khỏi phòng thí nghiệm, để lại cái đầu giáo sư Pong buồn thỉu buồn thiu ở đó. Hai nàng mang theo số tiền hơn 800 trăm triệu đô mà mình kiếm được từ việc bán các thành quả nghiên cứu mấy trăm năm như mớ thuốc kích dục mà Lục Hồng Huấn sử dụng ở chiến dịch đảo hoang Nhật Bản và rất nhiều loại thuốc độc, thuốc biến dị vâng vâng cho các tập đoàn tội phạm. Với số tiền đó, Moon đã tìm được không ít người đi theo mình, dùng tiền để mua sự phục vụ.

100 người thì có 30 người là các tay võ ở thế giới ngầm. 70 kẻ khác toàn bộ điều là dị nhân đến từ khắp nơi. Trong đó thậm chí có không ít dị cảnh của các nước Châu Á.

Trong vòng khoảng một tuần mà hai cô gái đã có thể tập trung được lực lượng như thế không thể không nhắc tới công lao do các mối quan hệ làm ăn cả chính tà lưỡng đạo của giáo sư Pong. Dị cảnh thì đa số là những nhân viên đang trong dịp nghỉ phép hoặc tạm thời rảnh rỗi. Dị nhân khác lại thuê đến từ một vài thế lực từng làm ăn với Pong. Cứ như vậy hình thành một lực lượng đáng gờm theo gót hai nàng náo loạn.

Trong sự bảo vệ của 100 nam nhân lực lưỡng, cơ bắp tên nào tên nấy bóng lưỡng cuồn cuộn. Tay chân to bự. Giữa quần còn độn lên một cục to to khiến nữ nhân nhìn thấy cũng nuốt nước bọt. Nhã Vy khoác lên người một bộ váy trắng quý phái thu hút hết mọi ánh nhìn bên dưới hội trường về phía mình. Hala Moon trong trang phục thiếu nữ châu âu kiểu cổ màu đen tôn lên nét huyền bí càng làm chúng nhân xuýt xoa chảy nước miếng.

Từng lời từng lời nhỏ nhẹ dễ thương từ môi Moon phát ra giống như sấm sét bên tai các nhà khoa học. Mắt họ trố ra, mặt lắc lắc đầy vẻ không tin tưởng.

Moon đã tuyên bố về… Thuốc hồi sinh, trường sinh tạm thời.

Vừa nói xong. Hai cô gái gật gật đầu với nhau. Hành động tiếp theo càng khiến chúng nhân toàn trường kinh hãi hét toán loạn.

Moon lấy hai tờ giấy ở trên bàn trước mặt, cầm lấy một cây viết. Nàng giơ giấy trắng lên cao cho mọi người đều thấy. Sau đó bắt đầu các số lên cả hai tờ.

“Tờ Này Là Đánh số hàng ghế trước mặt tôi. Còn tờ này là đánh số ghế của một hàng” Vừa giải thích Moon vừa xé tờ giấy thành các lá thăm. Đoạn nàng ta trải chúng lên bàn, mặt số úp xuống dưới.

Một dị nhân khác bên cạnh Moon bước lên xáo lại vị trí các lá thăm.

Nhã Vy vốn đã nhắm mắt đứng đợi từ trước ở bên cạnh vươn tay ra sờ soạn. Cuối cùng nàng cầm lên hai lá thăm có đánh số.

Mở mắt ra. Nhã Vy cầm lấy micro nói lớn “Hai lá thăm lần lượt là A và 10. Tức là hàng ghế đầu tiên, ghế số 10”

Mọi người còn chưa hiểu hai nàng định làm gì, nghe thế liền hướng ánh mắt về vị trí Nhã Vy vừa rút ngẫu nhiên được.

Đó là một nữ khoa học gia rất trẻ, tuổi chỉ tầm 30 mà thôi.

Khi mà mọi người còn đang tập trung vào cô gái đo thì...

Moon giựt lấy một cây đao to của cậu trai đi theo bên cạnh rồi... Rẹt một phát, máu bắn lên như núi lửa phun trào. Đầu Moon ngọt sớt rời ra khỏi cổ, tay nàng buông thỏng chết tươi. Toàn trường hét rầm lên vì màn tự sát kinh dị giữa ban ngày ban mặt. Máu đỏ thẫm chảy dài ra nền gạch khiến ai nấy điều cảm thấy muốn nôn ra tại chỗ.

Không đợi các khoa học gia trẻ tuổi hết bàng hoàng. Nhã Vy đã chụp lấy một nữ khoa học gia rất trẻ trung và xinh đẹp ngành nghiên cứu vật lý lượng tử xuất thân từ Nga nhưng lại mang tên không giống Nga, Helam nữ sĩ. Người được chọn từ việc bốc thăm vừa rồi.

Helam bị tóm tay kéo lên phía trước, Nhã Vy dứt khoát lấy ra một mũi tiêm nhỏ tiêm dung dịch bên trong nó thẳng vào động mạch cổ của nàng khoa học gia vật lý.

“Á… Cô Cô Tiêm Thứ gì vào người tôi hả?” Helam Giật Bắn Người xô Nhã Vy lùi lại, hai bàn tay xinh xắn vuốt cổ mình như điên.

“Thuốc Trường Sinh Thôi. Hi hi, để tôi chứng minh cho cô thấy”

“Á”

Phập… Phập… Phập…

Được Nhã Vy nháy mắt ra hiệu. Một gã dị nhân bất ngờ từ phía sau lưng Helam bước ra. Bàn tay đã biến thành lưới đao thép phầm phập đâm vào lưng Helam thật tàn nhẫn, mỗi cú đâm là xỏ xuyên từ sau ra trước, đánh nát mấy lổ thủng sau lưng, phá tan hai cái bánh bao thỏ của Helam, thịt và máu tung tóe.

Nhã Vy không hiểu lấy đâu ra cây dù, che chắn không cho máu bắn vào người nàng. Hiện trường huyết tanh nhưng nàng vẫn xinh đẹp trong bộ váy trắng quý sờ phái của mình.

Bịch…

Hai tay gã dị nhân rút ra. Xác Helam ngã phịch xuống đất trong tiếng la hét còn lớn hơn trước của mọi người..

“Bớ Người Ta Giết người rồi...”

“Bảo Vệ… Bảo Vệ Đâu?”

“Nhanh Báo Với Công quyền địa phương. Bớ người ta sát nhân”

“Đền Mạng Helam Lại Cho tao” Anh chồng của Helam điên tiết lao lên.

Nhã Vy lại ra dấu, người chồng nhanh chống gục xuống với cái lỗ ở ngực, trái tim văng cách đó cả mét.

Mặc kệ sự náo động xung quanh. Nhã Vy cười như hoa bước lại bên cạnh xác chồng của Helam, tiêm cho anh ta một mũi thuốc khác.

Một gã dị nhân khác cũng bước ra, tiếng hắn lớn hơn cả loa phát thanh phường. Gã gầm lên “Im lặng. Im lặng hết cho tôi. Ai còn ồn ào thì sẽ bị giết như hai người vừa rồi”

“...”

“Hu Hu Híc híc”

Vì sợ hãi, các nhà khoa học không dám náo loạn nữa nhưng lại có một số người sợ hãi khóc thút thít…

Cả hội nghị thượng đỉnh chìm vào không khí hãi hùng kỳ lạ. Có vài người còn muốn lẻn ra ngoài nhưng đáng tiếc là bị các dị nhân khác chặn lại. Rất nhiều người âm thầm lấy điện thoại ra muốn cầu cứu bên ngoài nhưng cũng không thành. Sóng từ đã bị máy phá sóng của các dị cảnh ngăn lại, cắt đứt khả năng gọi điện thoại.

“Các Người… Các Người Rốt cuộc muốn làm gì nha?” Ruốt Cuộc Cũng Có một vị khoa học gia lớn tuổi tóc bạc đánh gan lên tiếng hỏi. Ông ta nhìn bốn cái xác trên mặt đất mà cảm thấy tim mình đập mạnh, huyết áp sắp lên cao.

Í? Không Đúng Nha? Bốn Cái Xác?

“Yên Tâm. Chỉ là muốn chứng minh thuốc hồi sinh, trường sinh là có thật cho mọi người xem thôi” Nhã Vy thảnh thơi ngồi xuống, mĩm cười thiện chí.

“A” Lão Khoa Học gia vừa lên tiếng bỗng hét lên như bò rống. Lão ta hét ầm lên “Cô… cô đây là?”

Trước mặt lão, hai cái xác bổng dưng đứng dậy. Hai khuôn mặt giống hệt nhau mỉm cười nhìn lão.

Hala Moon bên trái trong trình trạng khỏa thân, cơ thể đẹp đến nổi dường như phát ra ánh sáng. Làn da bóng mượt mỡ màng, trong hồng ngoài trắng. Cửa hang nhỏ nhỏ lấp lóe bên dưới, đằng sau những rặng cỏ đen. Tỷ lệ cơ thể chuẩn như được vẻ ra bằng ngòi bút của thần tiên. Tóc dài óng mượt. Hai vòng tròn có hồng tâm ở dưới xương quai xanh no tròn khiến ai cũng muốn một lần được đặt môi lên mút thử bất chấp là trai hay là gái. Một Hala Moon hoàn mỹ tuyệt đẹp.

Nhã Vy vội lấy một bộ đồ của nữ quý tộc xưa giúp Moon mặc nó vào.

Bên phải lão khoa học gia lại là một Hala Moon khác xinh đẹp cũng không kém. Chỉ là nàng này thì mặc sẵn đồ từ bao giờ. Nói đúng hơn thì đây là Hala Moon xuất hiện từ đầu. Là Hala Moon đã tự chặt đầu mình khi trước nên mới mặc sẵn quần áo.

Không sai. Hala Moon xinh đẹp mà khỏa thân chính là từ cái đầu tự tái sinh lại cơ thể mà ra.

“Oa Oa Oa...” Hala Moon Cũ khóc lên oa oa như trẻ con. Cô nàng ngồi bệt xuống đất mà khóc.

Nhã Vy cười khổ đỡ cô nàng lên. “Ngoan Nha, Lại Với mẹ đi con”

Hala Moon mới bước tới vuốt ve đầu Hala Moon cũ mới khiến nàng ta khóc nhỏ dần.

“Ta Thế Mà Cũng làm mẹ người ta rồi nha” Hala Moon mới cũng cười khổ nói với Nhã Vy.

Cả hội trường phút chốc lặng thing như bãi tha ma. Nhiều người không hiểu mô tê gì hết.

“E Hèm. Mọi người nghe tôi giải thích đây.” Nhã Vy lại nhất micro lên nói, hướng mọi người chú ý về phía mình.

“Đây Chính Là Tác dụng của thuốc hồi sinh - trường sinh. Nếu người đã tiêm thuốc mà chết thì sẽ nhanh chóng mọc lại phần tổn thương và hồi sinh sống lại. Nếu phần cơ thể bị đứt rời ra thì dù nhỏ nhưng vẫn sẽ tái sinh lại cơ thể mới. Dĩ nhiên đầu là quan trọng nhất nên nếu cơ thể tái sinh từ cái đầu thì xem như là bản thân sống lại vì vẫn giữ ký ức như cũ, nếu là các bộ phận khác thiếu cái đầu mà tái sinh thì sẽ chẳng khác gì một em bé mới ra đời. Loại thuốc này còn cần phát triển nghiên cứu thêm để tránh trường hợp nhân bản ra quá nhiều ‘người lớn sơ sinh’ như vậy. Lần này đến thông báo cho mọi người biết chẳng qua là chúng tôi tự mình làm không xuể nên muốn kêu gọi giới khoa học thế giới giúp sức mà thôi”

Như kịch bản đã soạn trước, Nhã Vy bắt đầu giải thích và trả lời từng câu hỏi của những nhà khoa học gia. Từ ban đầu sợ hãi, sau đó là nghi vấn rồi trở thành sôi nổi. Trong không khí nóng dần đó, trước ánh mắt sáng rỡ của mọi người, vợ chồng nhà Helam cũng bổng dưng lồm cồm bò dậy, ngạc nhiên kiểm tra lẫn nhau không thôi.

“Thôi Được Rồi. Những gì cần biết cũng nói với mọi người rồi. Chúng tôi sẽ còn ở lại đây vài ngày. Hy Vọng Các Vị có thể nhanh chóng thương lượng với tổ chức hay chính phủ bên mình về việc hợp tác với chúng tôi. Bọn này ở khách sạn Cali cách đây hai dãy phố. Có gì cứ đến đó liên lạc nhé”

Nói xong. Nhã Vy cùng đám dị nhân rời đi. Hala Moon nắm tay “con” mình, đi đầu ra ngoài. Đám người nhanh chóng khuất dạng sau một ngã rẻ ở đường lớn. Bỏ lại sau lưng là cả hội nghị thượng đỉnh khoa học giới lầm vào hưng phấn như điên.

Trong phòng khách sạn tiện nghi năm sao. Hala Moon đang dỗ dành cô con gái. Nhã Vy bên cạnh cũng thích thú nhìn sang hỏi “Dì Moon. Dì định đặt tên cho nó là gì?”

“Uhm. Gọi nó là Sec Moon đi. Sec là Second, Sec Moon, Moon thứ hai”

“Hi Hi. Về nhà thế nào giáo sư Pong cũng rất ngạc nhiên cho coi”

“Hừ, Đừng Có Nhắc đến hắn ta. Chúng ta cứ yên lặng chờ con mồi cắn câu thôi. Cái bọn có logo hình cây dù đó nhất định sẽ sập bẫy thôi. Nhã Vy, con cùng mọi người ẩn nấp cho kỹ đừng để bị phát hiện.”

“Dì Moon Hay Là Để con đi chung với dì đi, như vậy an toàn cho dì hơn”

“Không Được A. Con phải chăm sóc cho Sec Moon thay dì. Yên tâm, dì không có yếu như con nghĩ đâu. Cứ cùng với mọi người ẩn náu đi”

“... Vậy được rồi. Dì cẩn thận nha. Con đi đây” Nhã Vy nói rồi vận khởi năng lực, bồng lấy Sec Moon đã ngũ say, mở cửa sổ nhẹ nhàng bay ra từ tầng 5 khách sạn.

Sau khi sống lại, thuốc trường sinh vốn có gốc là từ tế bào của Thánh. Mà năng lực của tên này là khuếch đại dị năng cùng tuổi thọ của người khác. Nhận ảnh hưởng từ nó nên Nhã Vy cấp độ dị lực cũng bị biến đổi, tăng mạnh lên tới cấp 140. Chiến lực trung bình của nàng cũng đã đạt tầm 31 hay 32 Tinh điểm. Có thể xem như là một trong những dị nhân có chiến lực cao cấp của địa cầu rồi. Chỉ yếu hơn vài tên đặc biệt có khả năng hack sức mạnh như Demon Monkey của Bất Nhân Hình. Cho nên nàng bay được cũng là điều hiển nhiên.

Đúng như dự đoán. Rất nhanh giới khoa học thế giới đã rần rần lên. Tin tức nhanh chóng lan rộng trong nội bộ giới. Chính phủ các nước nhanh chóng nắm được thông tin, dù vẫn bán tín bán nghi nhưng vẫn cho người điều tra. Một số tổ chức giấu mặt cũng bắt được tin tức, bắt đầu rục rịch.

Ngày thứ 5 sau hôm hội nghị thượng đỉnh đó. Kẻ cần đến ruốt cuộc cũng đến.

Các thế lực khác dù nhận được câu trả lời chắc chắn của những người chứng kiến hôm đó nhưng dù sau cũng quá khó tin nên chỉ phái người điều tra về Moon. Cùng lắm là họ cho người theo dõi Moon chứ không ra tay tấn công hay bắt ép gì cả. Lúc trước đi theo Moon có gần trăm người, tuy bây giờ không thấy đâu nhưng ai biết đây có phải là cái bẫy gì hay không? Hơn Nữa Mới Mấy ngày mà thôi, lực lượng của các tổ chức cũng chưa thể tập hợp đầy đủ được. Hiện Moon ở lỳ trong phòng không ra ngoài, tiếp khách rất hạn chế nên các thế lực cũng chưa cần có hành động quá đáng gì.

Thế nhưng có một thế lực vừa nghe đến tin tức thuốc hồi sinh - trường sinh liền nổi điên lên. Không ai khác chính là Umrrella. Tổ chức đã cướp đi thành quả nghiên cứu thuốc hồi sinh chính tông và mẫu vật Thánh của Pong. Đám người có logo hình cây dù mà Moon đang đợi.

Trong một đêm trăng sáng đó. Từ lầu thượng âm thầm đột nhập xuống, khoét lủng trần phòng một cách chuyên nghiệp không tiếng động. Một toán dị nhân bao vây Hala Moon lúc này còn đang ngủ say.

Đồ đạc trong phòng sau khi lục tung lên vẫn không tìm được một mẫu thuốc hồi sinh - trường sinh nào. Thế là trong giấc nồng, Moon bị đánh thuốc và bị chúng bắt đi thật gọn gàng. Đã không tìm được thuốc mẫu vậy thì bắt kẻ đã quảng bá nó về từ từ thẩm tra cũng tốt.

---[1]---

Roét roét…

Tua thời gian đến hiện tại.

“Này… Con Mẹ Tụi Mày có còn tính người nữa hay không hả?”

Cùng với tiếng thét giận dữ rung trời, một quả đấm trong suốt lấp lánh những viền màu sắc, tổng cộng 7 màu, lao tới như biển gầm ngày bão. Cú đấm xé gió lao tới. Một đấm trúng hai đích. Hai gã khốn nạn trong căn phòng máy móc bị đấm cho trẹo hàm, bay tông rầm vào vách tường, học máu giãy dụa tại chổ không đứng lên nổi.

Phía sau lưng người vừa mới đến, một cô gái xinh đẹp trong bộ đồ thể thao trắng. Khuôn mặt nàng đỏ rực lên vì tức giận khi mở nắp máy ra xem, nhìn thấy cậu bé Atony đáng thương đang yếu ớt giãy dụa, người toàn là máu.

Ánh mắt đó đáng thương và tuyệt vọng làm sao. Nó nhìn thấy một nữ thiên sứ, từ trong tuyệt vọng nở nụ cười vui sướng.

“Cha, Mẹ, Con Lên thiên đường đây. Con sẽ dõi theo cha mẹ từ trên ấy”

Atony ngất đi ngay sau đó. Nữ thiên sứ đau xót bế cậu bé khỏi cỗ máy. Từ trên người nàng lấy ra một viên thuốc nhộng cho Atony nuốt vào. Vết thương của thằng bé nhanh chóng khép vảy, hồi phục một cách thần kỳ.

---[2]---

Roét roét…

Thời gian tua ngược về trước đó.

“Woa Woa… Gió Mát quá...” Gã ngoại quốc quay lén sau một thoáng sửng sốt thì bắt đầu cảm thấy thích thú khi “bị” bay trên không trung như là chim. Gió ngược chiều thổi lồng lộng khiến tinh thần con người sảng khoái.

Luấn sau khi tự sướng một hồi với dì năm thì tinh thần hơi hơi tỉnh lại từ con khát dục vọng tình dục. Tròng mắt đã thanh minh lại.

“Nhóc Em Chỉ Nhà của em với bạn em cho chị. Chuyến đi này không khéo cần mất hơn một ngày. Cũng không thể để người nhà em lo lắng được. Chúng ta ghé qua nhà các em tý đã” Nhiễm Nam lên tiếng.

Thế là nhóm Nhiễm Nam đang bay thẳng tắp trên trời liền quay một đường cong 70 độ hướng tới nhà của Luấn và Phưởng. Nhiễm Nam lấy ra hai con robot giả dạng công nghệ cao ngoài hành tinh của mình đã rất lâu rồi không dùng đến. Một Luấn và một Phưởng khác liền xuất hiện. Trên người mặc đồng phục trường. Nhiễm Nam bắt đầu thao tác lên lịch trình hành động cho chúng sau đó để chúng đi về nhà của hai người, thay thế cả hai tạm thời trong khi Luấn và Phưởng thật đi theo nhóm.

Tiếp đó cả nhóm lại âm thầm bay đi thẳng hướng về phía Châu u. Tiến đến tổng bộ Umrella theo chỉ dẫn của gã ngoại quốc. Bởi vì có hai “phàm nhân” là Luấn và Phưởng nên tốc độ không thể bay quá nhanh được. Nhanh quá sẽ khiến cấu tạo “nước” trong cơ thể hai cô cậu học sinh xung động mạnh mẽ mà phá hủy tế bào, gây ra cái chết nên Nhiễm Nam dù rất tức giận với tổ chức độc ác Umrella cũng phải dằn cơn giận sôi gan xuống, chậm rãi mang mọi người bay đi.

Vài giờ sau. Từ xa xa trên bầu trời nhìn xuống cả bọn đã có thể thấy được một tòa nhà cao chọc trời rất bề thế. Hình dáng của nó không phải dạng khối hộp chữ nhật thẳng đứng mà là một khối đa giác có gần chục cạnh, bề ngang nở to ra. Lớp kính bên ngoài phản chiếu ánh mặt trời khiến nó như một cái bóng đèn khổng lồ phát sáng đối với những ai nhìn thẳng vào. Trên đỉnh khối kiến trúc vĩ đại này là một dãy ký tự màu vàng kim khổng lồ bằng sắt thép “Umrella”.

Bao bên ngoài tòa nhà là một khu vực cực kỳ rộng hàng chục ngàn mét vuông được bao lại bởi tường bao cao và dày. Dọc tường bao là rất nhiều đèn và thiết bị giám sát xoay qua xoay lại. Trong tường bao, xoay quanh khối kiến trúc chính kia là rất nhiều khu phức hợp nhỏ hơn với lít nha lít nhít người qua lại.

Chỉ nhìn từ bề ngoài đã đủ thấy tập đoàn Umrella này quy mô lớn khủng khiếp thế nào. Nói không ngoa thì một số quốc gia nhỏ có khi còn phải xem sắc mặt của lãnh đạo cao tầng Umrella mà sống ấy chứ.

Bề ngoài nhìn thì có thể thấy các khu phức hợp chia ra thành các khu có chức năng khác nhau. Mỗi khu thiên về một ngành nghề khác nhau. Có công nghệ thông tin, có y tế, có nông lâm, có hóa chất, có công nghiệp nặng,...

Nhìn tòa đa giác nhà lớn nhất ở trung tâm, ai cũng có thể hiểu nó là tổng bộ tối cao của tập đoàn này.

Thế nhưng nhóm người Nhiễm Nam lại không bay đến đó. Theo hướng dẫn của gã ngoại quốc, cả đám rẽ sang một hướng khác, bay thẳng đến một thị trấn ở ngoại thành cách khu tổng bộ đó gần 10 cây số. Trong lòng Nhiễm Nam và các cô gái cũng thầm rung động. Suy nghĩ một chút liền biết cái khu vực hoành tráng đó chỉ là bề nổi của Umrella, thực hiện các hoạt động chính thống bình thường. Thị trấn nhỏ dưới chân núi mà họ đang bay đến mới là tổng bộ ẩn tàng của tập đoàn này.

Khi mà cả nhóm đến trên bầu trời thị trấn đó. Lúc này sâu dưới lòng đất hơn trăm mét. Lão già mái tóc hoa râm sau khi phún một lượt tinh hoa vào miệng nữ nghiên cứu viên dưới háng, nắm tóc nữ nghiên cứu đẩy cô ta ngã ngửa ra đất. Lão bước ra khỏi căn phòng lớn này. Đi một mạch về phòng nghiên cứu riêng của mình.

“Khà Khà. Loại S-virus tuy khá hoàn thiện rồi nhưng hiệu quả chỉ khiến người ta muốn thỏa cảm giác tình dục. Nếu có thể biến nó thành loại virus mẫu tử thì tốt hơn nhiều. Tiêm virus mẫu vào người ta rồi phát tán virus tử ra ngoài. Sao này chỉ cần ta muốn thì ai trúng phải virus tử cũng phải chịu sự điều khiển của ta. Ha ha ha. Được như vậy thì chỉ vài năm thôi Berkin ta sẽ có thể thành chúa tể của cả thế giới này rồi. Ngày ngày đều có nữ minh tinh đến cho ta chơi. Hố hố hố”

Berkin là một trong những đầu sỏ, đồng chủ tịch của tập đoàn Umrella. Lão cũng là một nhà khoa học lĩnh vực tế bào. Chuyên phụ trách mảng sinh học đen tối của công ty. Có quan hệ dây mơ rễ má với nhiều nhà khoa học “đen” của thế giới.

Lão biết tới Pong từ lâu và cũng từng mời Pong gia nhập Umrella nhưng không thành. Qua điều tra của tập đoàn, lão rất ngạc nhiên khi biết Pong đã tồn tại từ thời mấy trăm năm trước. Điều tra sâu hơn lại càng biết Pong đã từng “chết” vài lần mà sống lại. Lại từ những sản phẩm của Pong mà cảm thấy hứng thú nên đã cài người vào bên cạnh Pong nhầm mục đích theo dõi ăn cắp nghiên cứu của Pong.

Theo Berkin nghĩ, thay vì cưỡng ép mà chưa chắc người ta đã hợp tác không bằng âm thầm quan sát cướp lấy. Khi biết lão Pong đang điều chế thuốc hồi sinh Berkin đã rất “thật không thể tin được”. Thuốc hồi sinh vừa thành công chế tạo lão liền cho người đến cướp lấy.

Đến chậm một chút nên lão chỉ lấy được phần thuốc cuối cùng và phần còn sót lại của Thánh. Ống thuốc do ảnh hưởng của vụ nổ phòng thí nghiệm lúc đó nên đã nứt. Trên đường vận chuyển về chảy mất không ít. Khi lão Berkin cầm vào tay thì chỉ còn non nửa. Ít như vậy không đủ cho lão đem đi nghiên cứu phân tích toàn vẹn được nên đành chừa lại một muỗng cà phê, còn lại bao nhiêu điều tự tiêm vào người để trở thành sinh vật bất tử nửa vời.

Sau khi tiêm thuốc, khả năng hồi sinh bất tử của lão khá yếu, thời gian để khôi phục từ tử thần rất chậm khiến lão không hài lòng. Dựa vào muỗng thuốc còn lại cùng phần máu thịt sót lại của Thánh, lão tiến hành nghiên cứu muốn chế tạo lại thuốc trường sinh bản hoàn chỉnh.

Pong chế ra thuốc hồi sinh bất tử là dựa vào tế bào của bản thân mình và tế bào có tác dụng khuếch đại dị năng của người khác từ Thánh. Berkin cũng biết sơ sơ, lại cảm thấy bản thân cũng đã bất tử giống Pong thế là bắt chước làm theo.

Đáng tiếc khả năng bất tử của lão không hoàn thiện nên tế bào không được tốt như Pong, Thánh lại chết khiến cho tế bào của hắn bị biến đổi. Sự bất tử từ tế bào của lão không phát huy mà sự khuếch đại dị năng từ tế bào của Thánh lại chuyển thành khuếch tán cảm giác dục vọng từ thân xác. Cuối cùng thuốc trường sinh không có mà lại tạo thành một loại virus khuếch đại dục vọng nguyên thủy về tình dục của con người

Khi Lão Thử nghiệm lên người khác thì người đó lại đè lão ra mà hưởng. Bản thân Berkin liền dính chưởng virus của chính mình, cuối cùng trở thành một trong các nạn nhân của virus “Cuồng Dục”.

“Cuồng Dục” Hay Còn gọi là S-Virus khiến lão nung nấu ý muốn lan truyền dịch bệnh ra toàn thế giới. Vậy là lão vừa cải tiến vừa cho người đem virus thả ra các nơi trên thế giới.

Theo nghiên cứu của lão Berkin thì. Tế bào đang nuôi cấy của Thánh cùng tế bào bất tử của mình có thể tạo được virus “Cuồng Dục” nhưng nó lại không đủ mạnh, không khiến lão hài lòng. Nghĩ qua nghĩ lại, cuối cùng lão nghĩ đến tuổi tác.

Đúng vậy. Sinh vật càng già thì cơ thể càng thiên hướng suy yếu. Biểu hiện rõ nhất chính là trẻ em thường khỏe mạnh, ít bệnh tật hơn là thanh niên trong điều kiện giống nhau là cả hai điều không tập luyện thể dục thể thao. Độ tuổi khỏe mạnh nhất chính là độ tuổi học sinh từ tiểu học đến trung học. Thế là lão cho người ra ngoài bắt cóc trẻ em để chiết xuất tế bào non trẻ khỏe. Lại hòa hợp nó với S-Virus để tạo ra thứ Super S-Virus mới ra lò gần đây.

Phòng của lão cũng rất là lớn, diện tích gần ngàn mét vuông. Trang thiết bị cũng rất đầy đủ. Phòng này chuyên dùng cho việc thử nghiệm. Một nửa phòng là phòng thủy tinh nhốt người và vật, một nửa phòng là các thiết bị máy móc khác.

Trong phòng. Berkin ngồi xuống một chiếc ghế xoay. Ánh mắt nghiêm nghị nhìn về một người bị trói chặt bằng áo tội phạm có dây trói. Loại áo này chính là chuyên dụng cho những tên tội phạm nguy hiểm có sức khỏe. Cánh tay áo dài sọc có thể quấn quanh người, kèm theo các sợi dây và khóa móc giúp cho việc trói phạm nhưng rất chắc chắn.

“Hala Moon. Cô cuối cùng cũng tỉnh rồi. Tự giới thiệu một chút. Tôi là Berkin, trưởng phòng nghiên cứu ở đây. Tổ chức chúng tôi rất có hứng thú với cái gọi là thuốc hồi sinh - bất tử của cô. Không biết cô có còn thành phẩm nào hay không nhỉ?”

“...”

Moon không nói gì, mắt hạnh lạnh lùng nhìn chằm chằm lão Berkin. Trong lòng cấp tốc suy tính. Từ người nàng một luồng sóng vô hình khuếch tán ra khắp nơi. Trong tầm mắt nàng mọi thứ bỗng chuyển thành kiểu hình ảnh quang phổ. Giống như máy phát hiện tầm nhiệt vậy, thậm chí còn nhìn xuyên cả tường. Tất cả con người và vật thể nhiệt nóng hơn bình thường đều hiện rõ mồn một trong mắt.

‘Số lượng khoảng 400 người trong căn cứ này. Không biết có bao nhiêu nhân viên nghiên cứu nhưng từ độ rộng và độ tập trung thì có lẽ khoảng trên 300. Tình huống vẫn còn tốt’

Cũng lúc này bỗng dưng còi báo động hú lên inh ỏi khắp cả căn cứ khiến lão Berkin sửng sốt. Nhiễm Nam, Meow Meow, Quách Thị Hoa, Niệm, Nguyệt Dạ đã bước vào nội bộ trong căn cứ. Ánh mắt ai nấy cũng phẫn nộ vô cùng.

Luấn và Phưởng đã bị bỏ lại ở thị trấn, trói trên đỉnh một tháp vô tuyến cao cao chờ đợi nhóm Nhiễm Nam trở lại.

Cũng lúc này Nhã Vy đã xuất hiện trên đường trong thị trấn, quay quanh cô nàng là một đám nam nhân lực lưỡng. Vẻ đẹp của nàng khiến không khí trầm lặng của nơi này phút chốc bừng lên sức sống.

Luấn và Phưởng nhìn từ trên cao nhìn xuống, tròng mắt sáng lên sự yêu thích, còn có cả dục vọng thèm thuồng. Luấn nhìn chằm chằm vào ngực nàng. Phưởng thì chảy nước miếng nhìn những nam nhân kia.

Từ các ngả đường, một đám người dân mặt đỏ hầm hầm xuất hiện. Tay ai nấy điều cầm súng trên tay. Trong đám đa số là đàn ông nhưng cũng không thiếu phụ nữ. Bọn chúng đồng loạt đeo lên mặt nạ phòng độc. Di chuyển nhanh chóng bao vây nhóm Nhã Vy lại.

“Bọn Ngươi là ai. Đến thị trấn này để làm gì?” Một Gã có vẻ là cầm đầu, chĩa cây súng săn vào Nhã Vy hét lên tiếng nước ngoài.

Nhã Vy nhìn lại điện thoại của mình để xác nhận, mắt không thèm liếc lấy đám đối phương lấy một lần.

“Đúng Là nơi này rồi.”

Không khí hầm hực kéo lên cao…