--- Lời Tác Thật ---
Cảnh báo - Dảk Dảkkk =]]
---[0]---
Quách Thị Hoa không phải là người đẹp nhất trong các mỹ nhân ở cạnh Nhiễm Nam nhưng nàng lại là cô gái có vẻ nhỏ nhắn nhất nhóm, nhìn núng nính dễ thương chỉ muốn đến cắn một cái. Nhiễm Nam nhiều lần véo má nàng ấy cũng là vì thế. Lúc này khi nàng bắt đầu cởi áo thì gần như ai cũng bị thu hút nhìn về phía nàng. Đây chính là một sự cố ý làm cho kẻ khác gặp họa.
“Chậc chậc. Đẹp quá. Không biết hai cái víu của em thì nhìn ngon như thế nào nữa, lột lẹ lên anh chờ hết nổi rồi. Ha ha. Đem bán cô em cho bọn bên kia biên giới không biết là được bao nhiêu tiền? Có khi có thể bán đấu giá được cũng nên” Tên râu nhiều đê tiện nói. Cẩn thận nghĩ lại nếu tên mặt thẹo chịu cẩn thận hơn thì đâu đến nổi chết tức tưởi vậy chứ. Mấy con nhỏ siêu anh hùng này cũng đâu mạnh quá đáng lắm đâu.
“Hi hi” Quách Thị Hoa cười tươi như hoa một cái, cài lại cúc áo của mình rồi bay thẳng qua tên râu rậm.
“Dừng lại đó, mày làm gì thế? Tao giết hai con nhỏ học sinh bây giờ” Tên râu rậm tức giận hét lên. Sắp được coi víu mỹ nhân rồi thì bị trở quẻ khiến hắn cảm thấy một luồng bực tức chạy lòng vòng trong ngực. Con nhỏ này bị làm sao thế nhỉ?
“Giết được thì giết cho bà mày xem… Hi hi” Quách Thị Hoa lao thẳng đến. Hàm răng trắng bóng như sứ lộ ra, hai cái ranh nanh đáng yêu lóe sáng lạnh người.
“Mẹ, tao giết nè… Ủa” Gã tội phạm dị nhân vung tay hất hai cô bé học sinh lên định chụp cổ bóp nát thì bất ngờ ồ lên một cái ngạc nhiên.
“Cái đếu gì đây?” Hắn hét lên trong khi bản thân vội bay lùi lại tránh cú táp trời giáng của Quách Tiểu Thư.
Cạch..
Quách Đại Quậy miệng nháy mắt biến rộng như đầu xe tải há ra, táp tới một cú. Cái bóng của cô nàng lướt đi trên mặt đất. Từ trên táp xuống, thoáng thấy thôi tên râu rậm đã rợn người.
Phựt.
Vứt hai cô bé học sinh về phía Hoa, gã tội phạm vội xách đích bay đi bỏ chạy để lại một loạt tàn ảnh. Cái áo khoác của gã đứt nát nham nhở chỉ còn lại một nữa sau lưng và phía trước. Phần còn lại đã chui vào bụng Hoa cô nương nhà ta.
“Hú vía. Mém chết” Hắn vuốt ngực liên hồi. Bản thân hắn không phải là kẻ quá mạnh trong băng đảng nhưng cái miệng rất giỏi ninh mới trở thành đàn em ruột của đại ca phó băng. Tránh được cú táp đã là vui lắm rồi, chẳng mong gì tới đánh ngược lại Hoa. Khả năng của hắn quả thật không thiên về chiến đấu.
“Ui da. Ê răng quá. Tên khốn tránh nhanh đó” Quách Thị Hoa lại lần nữa há họng đuổi tới táp tiếp. Khóe mắt còn vương nét cười nhìn hai cô bé học sinh đang lơ lửng bên cạnh.
Hai cô nhóc bị bao bọc trong một lớp màng trong suốt lấp lánh những đốm sáng màu sắc khác nhau. Có tổng cộng bảy màu như cầu vòng vậy. Chính là Khí Bảy Màu của Nhiễm Nam. Mỗi màu đại diện cho một khả năng khác nhau sau này khi thức tỉnh nhiều lần sẽ mở ra.
Không sai. Nhiễm Nam tuy nói mất khả năng tấn công bằng mệnh lực nhưng điều khiển thần khí bảo vệ người khác thì không thành vấn đề. Quách Thị Hoa và Niệm đuổi theo kẻ địch, cậu ta cũng nhìn trộm xuyên không gian dõi theo. Dĩ nhiên là không thể để tên dị nhân đó uy hiếp ghệ yêu của mình rồi.
Hai cái thần khí của Nhiễm Nam liền âm thầm bay một vòng lớn ra sau lưng tên địch, sau đó lại bám vào chân hai em học sinh rồi nhanh chóng bao trùm lền người hai em. Hai cái thần khí tạo thành lớp bảo vệ ở bên trong quần dài áo dài trắng của cả hai. Khi gã thảy hai cô nhóc lên thì liền khép lại che cả phần đầu còn chưa bảo vệ. Tên địch nhân chỉ có nước ngạc nhiên bỏ qua con tin này mà thôi.
Quách Thị Hoa sở dĩ bắt đầu cởi đồ chủ yếu chính là thu hút chú ý để Nhiễm Nam có thể âm thầm ra tay như thế.
Nhiễm Nam hiện tại do di chứng từ Ma Hóa nên thực lực không tương xứng cấp độ nhưng lực phòng ngự vẫn dư sức chơi với đám dị nhân ất ơ này. Bọn chúng khá mạnh là so sánh với Quách Thị Hoa, với Niệm, với các cô vợ chưa cưới của Nhiễm Nam mà thôi. Cho nên tên râu rậm sau khi ngạc nhiên đã vận hết sức lên bàn tay hòng bóp nát cổ hai học sinh được thần khí bảo vệ nhưng không thành. Hắn chỉ còn nước dùng hai em quăng về phía cái miệng của hoa đang táp tới để câu giờ rồi vội quay lưng bay đi. Nhờ vậy Hoa mới táp hụt, để hắn thoát một mạng.
Vừa quay lưng bỏ đi thì tên râu ria trợn mắt lên sợ hãi. Hắn ta cà giựt cà giựt ngay giữa không trung. Tàn ảnh lưu lại một cách bất thường. Bay được nữa mét thì hắn khựng lại sau đó tàn ảnh xuất hiện, hắn lại bay được thêm nữa mét lại khựng tiếp rồi lại xuất hiện tàn ảnh lại bay thêm được một chút. Tim hắn đập thình thịch, thình thịch như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Nhất là khi Quách Tiểu Thư cười hì hì bay tới trước mặt hắn, ánh mắt giễu cợt, bàn tay thon vuốt vuốt cái cằm mềm mại của chính mình, đôi môi xinh nhe ra hàm răng trắng tinh.
“Chạy nữa đi. Phách láo nữa đi” Cô nàng được nước hất hàm nói. Hi hi. Giờ nên xử lý tên khốn này sao đây, ăn tươi nuốt sống một phát một hay là cạp từ từ nhỉ? Sau mình càng ngày càng giống yêu ma quỷ quái trong phim quá vậy ta?
“Đây là chuyện gì? Tại sao dị năng lướt xuyên không gian của tao lại không linh?” Tên râu rậm tuyệt vọng hỏi. Mọi khi hắn dùng đến dị năng của mình thì đi trong chiến trường như đi ngang qua vậy, sao hôm nay có cái gì cứ bám chặt lấy hắn. Vừa lướt thoát đi liền bị bắt lại.
“Có phải mày xem thường em Niệm của tao lắm không. Ha ha ha. Cho mày hay, cả ngôi trường này đang bị vô số dây leo phép thuật vô hình của em ấy bủa vây đó. Mày muốn thoát chỉ có độn thổ mới làm được. Hi hi.” Quách Tiểu Thư giơ ngón cái lên với Niệm phía dưới đất.
Niệm cũng cười đưa hai ngón tay ra dấu chiến thắng với Hoa. Cô nàng nói “Chị Hoa, em trói hết người trong trường rồi. Họ không làm bậy với nhau được đâu. Chị cứ xử lý hắn đi, em đi hỏi thăm xem ruốt cuộc cái vụ thác loạn này là sao”
…
Ngoàm ngoàm…
Ực…
Kết thúc số phận một tên ung nhọt
“Dục Thần muôn năm. Các cô mau thả bọn ta và các học sinh ra. Chúng tôi còn phải cùng nhau thực hiện nghệ thuật tình dục. Nếu không phiền hãy để tôi giảng dạy cho các người về loại nghệ thuật này...”
“Cơ hội tới rồi đó ta của hiện tại” Trong khi lão hiệu trưởng và mấy tay thầy cô mồm năm miệng mười giảng dạy tràng giang đại hải về tình dục nghệ thuật, giảng về ý nghĩa vì sau nhà nước nên khuếch đại hình thức tình dục cho “free”, vâng vâng mây mây, cố tẩy não Hoa và Niệm thì trong đầu Luấn lại vang lên tiếng của tên Luấn luân hồi lần ba.
“Cơ hội gì?” Luấn nghi hoặc nghĩ. Cậu ta đang đè Phưởng nằm ngửa ra đất, hai tay khép đùi nàng ấy lại đẩy về phía ngực của chính nàng, dương cụ đang đâm đâm thọc thọc vào cô bé chúm chím ở ngã ba của nàng thì bị mấy dây leo vô hình bò tới kéo hai người rời ra, trói cả hai lại mặc cho vùng vẩy thế nào cũng không thoát.
“Hai cô gái này chính là hai trong số các sư mẫu mà ta mong ước muốn được phịch đấy. Tranh thủ xin đi theo họ, xin được làm đệ tử. Nếu tính cả lần này thì là lần thứ 452 933 trở thành đệ tử của sư phụ Nhiễm Nam rồi”
“Nhưng lấy cớ gì đây?” Luấn buồn bực. Dù hắn biết mấy vị sư mẫu điều là người tu luyện nhưng tình thế bây giờ hắn làm sao giải thích là mình biết đây? Cứ thế chạy lại xin làm đệ tử tu luyện à?
“Sử dụng Như Ý Vận Đại Pháp đi. Đầu tiên kích khởi linh lực vô sắc ở đan điền của Không Gian Hấp Lượng Đại Pháp, tạo ra một trường lực hấp thụ năng lượng từ không gian xung quanh. Dùng linh lực dẫn đường lượng năng lượng này thi triển Như Ý Vận Đại Pháp, khiến cho phạm vi bán kính 500 mét xung quanh trở thành vùng thực tại bị thay đổi. Sau đó thì chờ xem thay đổi này có lợi thế nào với cậu thôi. Không thể điều khiển nó theo ý muốn được. Yên tâm, trong quá trình này ta sẽ điều động năng lượng từ tạo vật của mình giúp trường lực thay đổi thực tại ổn định hơn. Nếu không có ta và tạo vật thì quả thật dù có tu Như Ý Vận Đại Pháp cũng không thể thi triển nổi khi bản thân còn nhỏ yếu, linh hồn yếu đuối. Làm đi” Luấn luân hồi nói.
“Được rồi. Hy vọng thành công” Luấn hơi nghi ngờ nói. Thay đổi vận may sao? Có công pháp dùng để thay đổi số phận, vận mệnh như vậy thật sao?
Niệm cau mày nhìn tên hiệu trưởng huyên thuyên về tình dục, cảm thấy hơi bực mình. Muốn hỏi gã xem ruốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra trong trường này mà gã nói miết làm sao mà hỏi đây?
Quách Tiểu Thư lắc đầu, nhún vai bất đắc dĩ. Cô nàng đi hỏi thăm từ các học sinh và thầy cô giáo khác như họ cũng không biết gì nhiều. Chỉ nghe họ nói sáng sớm vẫn bình thường. Sau đó cả trường đồng loạt hắc xì liên miên. Không lâu sau, khi giờ môn học đầu tiên sắp diễn ra thì thầy hiệu trưởng lại thông báo tập hợp ở cột cờ. Rồi thì lão bắt đầu huyên thuyên về tình dục. Mọi người càng nghe càng thấy có lý, càng nghe càng thích thú. Trong lòng ham muốn nhục dục cũng dâng lên. Sau đó thì hiệu trưởng bắt đầu thị phạm với Phưởng về tình dục, một vài học sinh ở phía cuối hàng cũng âu yếm lẫn nhau. Về sau thì Hoa và Niệm đến, không có gì khác nữa.
Bọn học sinh với thầy cô không chỉ kể mà còn năn nỉ Hoa và Niệm thả họ ra để học được tự do tình dục…
Hoa chỉ có nước lắc đầu khó hiểu với Niệm.
“Để chị tát cho lão một phát gãy răng xem còn nói mãi không dứt nữa thôi” Quách Tiểu Thư xoắn tay áo lên nói.
“Ông già khốn kiếp. Nghe chị tôi nói không, không muốn gãy răng thì im miệng trả lời câu hỏi của tôi… Hơ hơ… Ắc xì” Niệm bỗng ngứa mũi. Cô nàng đáng yêu che mặt nhảy mũi một cái.
Lúc này.
Một gã người nước ngoài vai u thịt bắp, mặc áo thun ba lỗ và quần bò, da rám nắng. Hắn đang bay loạn xạ trên bầu trời. Khuôn mặt có vẻ bực tức. “Thằng khốn Râu Rậm này, chẳng nói rõ nó chạy hướng nào. Làm tìm nãy giờ không thấy. Ruốt cuộc thì nó bị hai ả kia rượt tới đâu rồi? Nếu có thể bắt hai ả đó thì sẽ là món hàng rất hời đây. Lâu lâu mới bán được một đứa là dị nhân. Hy vọng không để vuột mất”
Lúc này con mèo từ bên vệ đường dưới chân gã ta chạy băng qua đường. Ở đối diện một người vừa đi chợ về, cô ta mở cửa đi vào nhà không biết bất cẩn làm sao lại để rớt bịt cá khô xuống đất. Con mèo sáng mắt lên nhảy phắt một phát tới ngoạm bịt cá khô chạy đi. Cô gái chưa kịp nhặt lại thì bị mèo cưỡm mất liền la ó lên đuổi theo con mèo. Tiếng ồn khiến Gã nước ngoài đang lơ lửng giữa trời chú ý tới nhìn qua. Bất ngờ hắn sáng mắt lên.
Trong tầm mắt hắn. Gần chỗ con mèo ăn giựt cá khô là một ngôi trường. Lúc này không hiểu đang làm gì lại tụ tập cả đám ở giữa sân. Còn có vài học sinh với thầy cô quần áo ngổn ngang không đàng hoàng nữa chứ? Còn có hai cô gái đặc biệt kia nữa...
“Hai cô gái kia? Chắc là ở đây rồi. Thằng Ria Rậm không nói rõ ràng gì cả làm kiếm gần chết. Mà nó đâu?” Vừa tự hỏi gã đại ca John Ba Khía vừa từ trên trời cao phi thẳng xuống ngôi trường.
Hoa và Niệm nhanh chóng cảnh giác nhìn hắn ta bay tới. Ở trên người hắn, Niệm cảm giác được khí tức đồng loại. Hắn ta là một tu tiên giả.
“Niệm. Em cẩn thận bảo vệ mình. Không rỏ hắn ở cấp độ nào nữa, hy vọng là chưa trúc cơ. Nhiễm Nam đang hỗ trợ Dạ và Meow Meow giải quyết tên dị nhân vừa về cứu viện ở chỗ giam giữ nạn nhân. Xong anh ấy sẽ đến ngay.”
“Ồ… Ha ha ha. Lời to rồi… Có một kẻ tu tiên. Tuyệt, thế này thì giá bán càng cao lên mấy lần. Đám nhà giàu ở khu tam giác vàng rất khoái mua đám nữ tiên về làm nô lệ tình dục. Chắc chắn ta có thể hét được giá trên trời… Hừ hừ… Nếu không phải gia tộc của ta không có nữ tiên trẻ tuổi thì ta còn mau giàu hơn nữa. Mấy lão gia hỏa trong gia tộc ruồng bỏ ta cứ đợi đó. Ta mà đủ tiền sẽ mua vũ khí hạng nặng của học viện X-Gen về bắn nát các người. Cướp lấy điển tịch đem ra ngoài dạy ra một đám nữ tử tu tiên. Tha hồ đem đi bán… Khà khà” Gã John Ba Khía, biệt danh của gã khi hoạt động ở Việt Nam, nhìn tham lam vào Quách Tiểu Thư và Niệm. Giống như một đống vàng đang nằm đó đợi hắn đến hốt về vậy.
“Nữ nhân tu tiên kia và ả dị nhân. Ta tuyên bố các ngươi từ nay sẽ thuộc về sở hữu của ta. Không muốn bị đau khổ thì bó tay đừng phản kháng. Hãy nhìn ta, ta có tới chín cái Tiên Cầu, đại biểu ta là tu giả trên cấp 90. Các cô không phải là đối thủ đâu.” John Ba Khía trầm trầm nói thứ tiếng Việt không sỏi. Hắn cảm thấy Niệm khá yếu nhưng cô gái dị nhân còn lại thì không rõ được thực lực thế nào. Nên nếu đối phương không phản kháng càng tốt. Ít nhất cũng bị chấn nhiếp tinh thần thì hắn ra tay sẽ dễ dàng hơn.
Tay phải hắn như làm ảo thuật, từ lòng bàn tay xuất hiện một miếng trắng trắng mềm mềm trông như bọt xà phòng vậy. Đây chính là Linh khí hắn trộm từ trong gia tộc đem theo khi bị các bô lão trong tộc đuổi cổ vì ý định dùng danh nghĩa gia tộc để công khai dạy công pháp đại trà ra ngoài. Hắn muốn gia tăng nhân lực của mình, làm bàn đạp tranh đấu nắm quyền một quốc gia.
Điều này là trái lại với luật ngầm của toàn bộ các gia tộc tu tiên trên thế giới. Muốn dạy người ngoài ư? Có thể, nhưng mỗi gia tộc cách 10 năm chỉ được phép thu một ngoại môn nhân. Nếu phá luật sẽ bị toàn giới tu tiên xét xử. Sở dĩ quy định thép như vậy cũng là vì Địa Cầu quá ít tài nguyên tu luyện. Tất cả điều tới từ một di tích thần kỳ. Mà di tích này lại khá lâu mới có thể mở một lần nên việc hạn chế kẻ cạnh tranh là cần thiết.
Các gia tộc tu tiên tuy lũng đoạn di tích nói trên nhưng nếu nhân số tu giả tăng lên quá nhiều thì số lượng cũng có thể lật đổ chất lượng. Hơn nữa một gia tộc tu tiên nào đó tự dưng có quá nhiều pháo hôi thì khi di tích mở ra sẽ có được lợi thế rất nhiều. Cho nên phải hạn chế. Và nếu cả Địa Cầu người người tu tiên thì số đông sớm muộn gì cũng biết đến di tích. Họ sớm muộn gì cũng sẽ lật đỗ hoặc tạo sức ép lên các gia tộc để có thể chia sẻ tài nguyên tu luyện. Đây cũng là lý do chính mà tương lai học viện tu tiên của Lục Hồng Huấn thành lập dưới danh nghĩa của Quách Gia bị lọt vào phá hoại liên tục.
Cứ như vậy John Ba Khía bị tước mất chức tộc trưởng đời thứ 4. Xách cái thân đã mấy trăm tuổi nhưng do tu luyện nên vẫn trẻ đẹp ra ngoài lẩn trốn làm tội phạm. May mà hắn chạy nhanh nên chưa bị phế mất đan điền. Gia tộc cũng nghĩ tình con cháu trong nhà, chỉ là sai lầm trong tư tưởng, chưa đến nổi nào nên cũng không ráo riết truy bắt.
Đến nay hắn vẫn chưa dám đem công pháp ra dạy linh tinh với người ngoài. Đó là vì sợ toàn thể tu tiên giả truy sát. Muốn lẫn trốn với đám tu tiên giả điên cuồng truy tung ư, trừ khi có kỹ năng thay đổi dung mạo và khí tức như Ẩn Tinh Vật bản nâng cấp của nhóm Nhiễm Nam mới cơ may thoát được. Chứ không dựa vào khí tức mô phỏng từ gia tộc hắn cung cấp, lại dùng Linh Khí dạng truy tung của gia tộc khác thì có trốn đằng trời, sớm hay muộn cũng bị tìm thấy.
Hắn vì hận mà đem mục tiêu nhắm vào các nữ tu tiên trẻ của giới tu tiên. Miễn là khiến các gia tộc đau khổ là được. Thường khi phát hiện mục tiêu hắn sẽ tìm cách âm thầm phong ấn hoặc phế đan điền các nàng để bắt mang đi bán, vừa kiếm tiền vừa hả cơn bất bình với tu tiên giới. Thực lực cấp 95 linh tu của hắn thì dư sức đối phó đám nữ tu mới chập chững vào nghề. Cũng vì hắn mà một phần tu giả mới ngày càng ít đi. Họ sợ bị cái tổ chức bí ẩn của hắn rình rập bắt mất.
Miếng bọt xà phòng phát ra quang mang tim tím như cái đèn của sàn nhảy disco. Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín cái Giới Tinh, tức cũng là Tiên Cầu trong khái niệm của tu giả Địa Cầu. Chúng có màu tím xuất hiện xoay quanh bàn tay John Ba Khía.
“Niệm, em cảm thấy hắn mạnh cỡ nào?” Quách Thị Hoa truyền âm hỏi Niệm. Bởi vì nàng chỉ có tu hồn mà không tu linh, Nhiễm Nam chưa có cách giúp nàng tu linh mà không xung đột với dị năng cao cấp của mình nên cô nàng không cảm nhận rõ ràng được uy áp mà tên John Ba Khía tỏa ra. Ở đây hiện chỉ có Niệm là linh tu hoàn chỉnh nên đành phải hỏi thăm Niệm.
“Cảm giác mạnh hơn mấy cú táp của chị” Niệm nói. Nàng ta cũng vội thả các học sinh và thầy cô giáo ra, toàn tâm toàn ý điều khiển dây leo vô hình đang giăng đầy sân trường. Sẵn sàng hỗ trợ Quách Tiểu Thư.
Đó là cảm ứng của Niệm mà thôi, không biết trải qua chấn phúc của Linh Khí thì gã này có thể mạnh hơn bao nhiêu.
“Cho hỏi ngươi là ai nha? Là đồng bọn của gã khốn nạn vừa rồi hả. Tiếc quá, đến trễ rồi. Hắn vĩnh viễn biến mất rồi” Quách Tiểu Thư ngước mắt lên nhìn, mặt trời hơi chói nhưng không thành vấn đề với cô nàng. Hai tay nàng nắm chặc, tia điện lực lẹt xẹt nổ vòng quanh những ngón tay. Đây là kỹ thuật công nghệ vi mạch hiện đại cấy toàn thân của Quách Gia nghiên cứu ra. Nó có thể chuyển đổi dị lực trong người dị nhân thành trường điện lực. Lúc xưa nàng vẫn luôn dùng nó để chiến đấu với người khác. Chỉ sau này gặp Nhiễm Nam thì mới thấy năng lực kiểu này hơi không thuận tay, khó khiến Nhiễm Nam chịu bó tay nên mới chuyển sang dùng khả năng nhai nuốt và tiêu hóa của mình để Nhiễm Nam phải cảm thấy cô lợi hại thế nào. Từ đó thì thuận miệng dùng nhiều hơn nên trường điện lực mới ích sử dụng.
“Thăm dò trước” Quách Thị Hoa quyết định.
Thế nhưng John Ba Khía cũng đầy mình kinh nghiệm. Hắn là linh tu, sở trường đánh xa. Sở đoản cận chiến. Sau khi cảm nhận đại khái hắn quyết định kéo dài khoảng cách chiến đấu. Bàn tay hắn vung ra. Một đám bụi mù màu tím từ Linh Khí hình bọt biển tản ra chiếm trọn bầu trời sân trường.
Đến khi Hoa và Niệm nhìn rõ mọi việc trở lại thì gã John đã bay lên tận mây xanh. Còn đám mây mù thì tụ lại thành hàng chục mũi trường thương có mũi thương là khía bốn cạnh bén nhọn. Quanh thương còn có bụi tím lấp lánh trong rất đẹp. Chúng nó bay múa loạn xạ, từ đủ các hướng đâm về phía Hoa, kẻ mà hắn cảnh giác nhất.
Trong sân trường các học sinh và thầy cô thấy có đánh nhau như phim thì trố mắt ếch ra trầm trồ. Có ai đó sợ bị đạn lạc liền hô hào chạy về các dãy phòng học để trốn. Bọn họ nhìn nhìn mấy cái thì cái miệng lão hiệu trưởng lại bô bô lên về nghệ thuật của lão. Thế là mọi người lại dính líu vào nhau. Bắt đầu màn s*x tập thể đợt hai.
Luấn nắm chặt tay Phưởng không để cho cô nàng chạy đi tìm bạn ch*ch khác. Bản thân cậu ta nhờ có linh hồn nên có thể duy trì được tỉnh táo lý trí nếu chịu khó nhịn cơn khát tình. Nhưng Phưởng thì khác. Luấn lo lắng suy nghĩ tìm cách tiếp cận mấy sư mẫu nên không đoái hoài đến cô bé mà chỉ lo nhìn trận chiến trên trời khiến nàng ta cọ cựa mãi mà không được thỏa mãn, hờn dỗi mấy tiếng muốn bỏ đi tìm nam sinh khác để bị phịch.
“Phưởng. Cậu không được đi đâu hết. Cậu là của tớ, có nghe không. Ngoan đi, tớ sẽ tìm cách chữa cho cậu tỉnh táo lại” Luấn đanh thép nói. Vừa rồi gã Luấn đời thứ 4 đã nói cho hắn biết chuyện hoang đường ở trường này là sao. Nó là một loại dịch bệnh do virus của một tập đoàn cố ý thả ra để thử nghiệm. Trong 499.999 lần luân hồi vốn có vài trăm lần đã xảy ra chuyện này ở địa cầu. Luấn có trốn tránh được bây giờ thì trước sau cũng bị gia đình hoặc người khác lây cho nên ban đầu hắn mới không cảnh báo cho cậu tránh đi.
Tuy nói đời luân hồi nào Luấn cũng có sở thích đ*t hết nữ tính có trí thông minh văn minh trong vũ trụ nhưng không phải đời nào cũng do dính virus thế này. Chẳng qua là do tên Luấn đời thứ 4 đến từ lần luân hồi thứ 3 hung đúc mà thành thì đúng hơn. Nếu lần thứ 500.000 này Luấn hiện tại không bị dích dịch Cuồng Dục thay đổi tính tình thì cũng bị gã đời thứ 4 này tìm cách ảnh hưởng mà thôi.
Tốc độ bay của Hoa không quá nhanh so với gã John Ba Khía. Muốn áp sát ngay để tấn công hắn cũng không làm được. Còn may là nàng ấy có thể phóng điện lưu đánh lệch quỹ đạo của các cây thương linh lực.
Niệm ở dưới đất đỗ mồ hôi mẹ mồ hôi con cố dùng dây leo vô hình của mình đây dưa thêm với mớ thương tím kia. Hoa mới vẫn còn an toàn tránh qua né lại. Vài lần vì dây leo quá yếu bị thương tím phá vỡ phóng thẳng vào người Hoa, mém chút đã làm bị thương Quách Tiểu Thư rồi.
“Em thật sự không cần anh giúp hả”
“Không. Nếu nhờ anh giúp thì còn đâu hiệu quả rèn luyện. Anh chỉ cần bảo đảm tính mạng cho em là được rồi”
“Ô kê. Vậy anh sẽ không dùng thần khí bao lấy hắn giúp em. Để nó ở lại trên người em, sẵn sàng bảo vệ” Nhiễm Nam truyền âm tới đây liền chấm dứt. Cậu ta đang cùng Meow Meow và Dạ tản bộ nhàn hạ về phía bên này. Mấy nạn nhân bị bắt cóc nhốt ở nhà kho đã được cứu rồi. Mấy tên tội phạm ở đó cũng bị bắt lại tuột quần đánh ngất xỉu treo lên trước trạm ngầm của Cục Phòng Vệ. Còn treo băng rôn quảng cáo nhóm siêu anh hùng cho người ta biết là nhóm Nhiễm Nam ra tay nữa.
Quách Thị Hoa liếc nhìn hai cái vòng tay Khí Bảy Màu trên cổ tay mình thì cảm thấy an tâm hơn. Chơi tới thôi.
Cô nàng Quách Đại Quậy liền bay vút lên cao, đuổi thẳng về phía John.
Niệm ở bên dưới buồn bực núp vào bóng râm cây to trong sân trường nhìn theo. ‘Đánh nhau có cần bay cao vậy không? Mình không điều khiển dây leo tới đó được nha. Thôi, mình lại trói cái đám cuồng dâm ở đằng kia vậy’.
Các mũi thương lao vòng quanh như mấy luồng sấm sét tím. Người thường chỉ thấy nó như mấy dãi tia sáng lao vút trên không. Hai luồng từ bên trái đâm thẳng tới đôi cánh tay của Hoa. Hai mũi khác lại nhầm vào chân. Các mũi thương còn lại như gậy đánh chó quật tới be sườn nàng ta.
“Tránh ra”
Ruỳnh.
Quanh người Hoa tiểu thư tia điện lẹt xẹt bung lụa như một quả cầu điện. Trường lực đánh dạt toàn bộ các mũi thương đánh tới. Bản thân nàng tiếp tục bay thẳng lên trên thế nhưng lực đánh tới dù không trúng, nàng vẫn phải phối hợp tránh né thêm. Bay tới được 10 mét thì bị các trường thương linh lực ép cho lùi lại 5 mét. Mãi tới giờ vẫn còn cách xa John Ba Khía mấy ngàn mét.
“Thật là bực mình” Hoa bậm môi nghĩ.
Các trường thương tấn công mấy vòng thì năng lượng tàn lụi, biến mất.
Quách Thị Hoa mừng rỡ, rung đùi bạo phát dị năng, tăng tốc tiếp cận John Ba Khía.
Niềm vui không lâu. Từ bọt biển trong tay hắn tăng phúc và chuyển hóa lại lao ra một loạt mũi thương mới, lao vút, chớp mắt đã tới quanh người Hoa. Khiến cho nàng mới tranh thủ tiến thêm được vài trăm mét lại phải khựng lại.
Linh tu đấu với đối tượng kiểu cận chiến chính là như vậy. Dựa vào lợi thế từ xa, mài chết địch nhân. Quách Tiểu Thư tiến thêm 10 mét thì hắn lùi lại 20 mét, dùng chiêu thức từ xa ép đối phương lùi lại một nữa. Mãi mãi không cho kẻ cận chiến tiếp cận mình.
“Không đúng. Tại sao hắn cứ dây dưa như vậy. Theo lý thì linh tu như hắn nếu thấy không có khả năng thắng được thì sẽ rút lui đợi dịp khác đánh lén. Nếu đọ sức bền, khi hắn cạn kiệt linh lực không thể bay nhanh được nữa thì sẽ bị đối thủ cận chiến như mình tiếp cận đánh bại mà. Không lẽ không cam lòng chịu thua sao?” Quách Thị Hoa ngó nghiêng tự hỏi.
Khi này.
Nhiễm Nam, Meow Meow và Dạ đã đi vào trường. Meow Meow và Dạ hí hửng đi tới chỗ Niệm, cùng nàng ta ngước đầu nhìn Hoa đang phấn chiến trên trời. Nhiễm Nam cười cười với ba nàng một cái rồi ánh mắt lạnh đi. Bước thẳng một lèo về phía nhà vệ sinh lớn dành cho giáo viên ở kế bên dãy văn phòng của trường.
“Ảnh đi đâu vậy” Niệm thắc mắc hỏi.
“Không biết nữa. Chắc mắc đái. Ha ha ha” Meow Meow trả lời.
“Không đúng nha. Khuôn mặt thù lù phụng phịu như vậy hình như là đang tức giận á” Nguyệt Dạ lắc đầu không đồng ý. Cô tò mò dõi theo bóng dáng mỹ nhân xinh đẹp của Nhiễm Nam. Lòng thầm phiền ‘Chừng nào ảnh mới lấy lại cơ thể con trai như cũ đây. Haizz’
Nhiễm Nam vốn luôn dùng tầm nhìn từ xa quan sát xuyên không gian theo Hoa và Niệm. Mọi việc xảy ra đều thấy hết. Thậm chí khi Hoa ăn thịt nuốt gọn tên râu rậm, một tên trốn đeo mặt nạ phòng độc trốn trong toilet giáo viên hoảng sợ gây tiếng động cũng bị Nhiễm Nam phát hiện.
Cũng xui cho tên này. Vốn hắn thấy cảnh ăn tươi nuốt sống thì rất sợ hãi, do Hoa ăn cực nhanh, hắn tua lại video mới thấy rõ nên càng thấy ớn lạnh hơn so với các học sinh và thầy cô giáo. Hắn hoảng sợ lùi một bước. Người dựa vào tường làm rơi cục xà phòng. Viên xà phòng rơi xuống chạm vào tường dội ra. Khi hắn bình tĩnh lại định tiếp tục mở hé cửa nhà vệ sinh quay lén tiếp thì đạp phải nó, trượt chân té chúi tới tông cho cánh cửa mở toang ra đánh rầm. Mọi người bị Hoa và Niệm trói lại tra hỏi nên không để ý tới nhưng Nhiễm Nam thì lại thấy được một màn này rõ ràng.
Có một con mèo ngậm túi cá khô nhảy tường vào trường từ trước. Nó vốn ở nhờ trong trường. Tha đồ ăn về cho con đi ngang qua nhà vệ sinh. Nhiễm Nam liền thuận nước chuyển từ nhìn lén Hoa sang con mèo, rồi theo con mèo nhận thức khí tức của tên rình trộm. Chuyển sang nhìn trộm hắn ta. Lại nghe hắn nói qua một cái tai nghe báo cáo với ai đó. Nội dung báo cáo làm Nhiễm Nam giận sôi gan lên.
Ngay khi đến trường. Để lại các nàng ở gốc cây hóng mát, Nhiễm Nam liền hầm hầm đi tới nhà vệ sinh. Khốn kiếp. Không ngờ thứ như vậy cũng dám làm ra, còn dám đến Việt Nam mà làm nữa. Không thể bỏ qua cho bọn này được.
Nhiễm Nam như một cơn gió.
Gã quay lén đang ban đầu còn quan tâm trận chiến trên trời một chút, sau đó liền quay trở lại quay lén các học sinh và thầy cô giáo ở các dãy phòng học. Bọn họ lại lần nữa bị những dây leo vô hình của Niệm trói lấy, chỉ có thể nóng bỏng nhìn nhau mà không thể lao đến nhau thác loạn.
Bổng nhiên trước mặt hắn có cái bóng che mất tầm nhìn. Sự đột nhiên khiến hắn bật té ngữa ra sau.
Bàn tay xinh xắn chộp tới, bóp cổ hắn nâng lên. Nhiễm Nam nhỏ nhắn lại nâng cao một người đàn ông cao một mét bảy mươi lăm như xách gà. Hai chân cậu ta lơ lửng trên mặt đất nâng gã quay lén lên cao làm gã chỉ có thể giãy dụa hai chân tìm điểm tựa.
Dù mất đi năng lực gây tổn thương bằng sức mạnh mệnh tu nhưng sức mạnh thể chất của Nhiễm Nam qua quá trình tu luyện được nâng cao lên rất nhiều. Lực tay cơ bản thôi cũng đủ sức giết người thường rồi. Gã quay lén tuy to lớn nhưng cũng chỉ là người ngoại quốc tầm thường mà thôi. Không chống nổi Nhiễm Nam được.
“Nói. Trụ sở các ngươi ở đâu” Nhiễm Nam gằng giọng. Khuôn mặt Nhiễm Nam xinh đẹp giờ phút này đầy băng sương lạnh giá, sát khí khó kiềm chế toát ra đầy trời.
Cuộc chiến của Hoa lúc này cũng đột nhiên có chuyển biến.
Quách Tiểu Thư hai mắt khủng hoảng. Mặt tái xanh. Trong lòng lo lắng vô cùng. Toàn thân nàng từng cơn rùng mình xâm lấm, có cảm giác sắp vô lực rơi xuống dưới mặt đất mấy trăm mét bên dưới tới nơi.
...